Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) (xem 5596)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

/p'>

Trái tim đau quá, đau giống như không biết đập nữa, đau thật giống như chết….. Mà nụ cười trên mặt rốt cục biến đi, lộ ra vẻ mặt thống khổ.


Buông tay? Bỏ xuống?


Nào có dễ dàng như vậy?


Anh chỉ là không muốn nhìn gương mặt cô vì anh mà rối rắm, càng không muốn khiến cô lộ ra biểu tình áy náy như vậy, mà cái gọi là buông tay, cũng chỉ là mấy lời nói suông mà thôi, đối với anh mà nói hành động vừa rồi là dứt bỏ, là cắt một miếng thịt trong đầu anh, là tàn nhẫn chém trái tim anh thành hai nửa.


Không thả ra….. Không bỏ xuống được…..


Nhưng anh lại không thể nói với cô như vậy.


Quên đi….. Thôi…..


Chỉ cần cô hạnh phúc là tốt rồi, so với việc hai người cùng thống khổ thì còn tốt hơn đi?


“Anh làm vậy được không? Một mình ở đây khóc….. Thật sự quyết định bỏ quên sao?”


Đột nhiên từ phía sau truyền đến thanh âm, Bách Hiên thình lình xoay người, mở to mắt tràn đầy nước mắt, nhìn Phương Lam đột nhiên xuất hiện ở phía sau anh.


“Sao cô lại ở đây?” Anh lạnh lùng hỏi.


Phương Lam mặc một bộ lễ phục màu lam, đứng thẳng liền lộ ra bả vai, nói, “Tôi đương nhiên là đến xem Thất Thất, chỉ là không nghĩ tới vậy mà thấy được một vở kịch hay như thế, anh thật sự vĩ đại, hoàn toàn không giống như ba anh….. Tôi bội phục anh, thật sự!”


Hai mắt lạnh như băng của Bách Hiên nhìn gương mặt nghiêm túc của cô, chân mày khẽ chau lên.


“Cô nghe được những gì?” Anh hỏi.


“Toàn bộ!”


“Đối thoại của chúng tôi, cô nghe thấy toàn bộ?”


“Đúng vậy!”


“Vậy nếu cô là tôi….. Cô sẽ làm giống như vậy ư?”


CHƯƠNG 202: RƠI VÀO BẪY, VẪN CỐ CHẤP…


Phương Lam nhìn gương mặt thương tâm muốn chết của Bách Hiên, trầm mặc thật lâu, sau đó mới mở miệng nói, “Tôi không biết!”


Giống anh nhịn đau buông tay, cô có thể sẽ không làm được, nhưng nếu anh không buông tay thì có thể như thế nào? Ai hiểu rõ Tử Thất Thất đều biết, cô ấy căn bản là không có khả năng chọn anh, đời này, cô ấy chỉ yêu một người, vậy cô ấy cũng sẽ chỉ yêu một người đấy, tuyệt đối sẽ không phân chia tình yêu của mình cho bất kỳ ai, cho dù là bố thí cũng không thể, cho nên….. Nếu anh không buông tay, anh chỉ càng thống khổ thêm mà thôi.


“A…..” Bách Hiên khẽ cười, trong đôi mắt vẫn lóe ra nước mắt trong suốt, nói, “Cô phải nói “sẽ” mới đúng!”


“Tại sao?” Phương Lam hỏi.


“Bởi vì điều này….. Tôi cũng sẽ không hối hận!” Anh trả lời.


“Sao vậy? Anh bây giờ hối hận rồi ư?” Cô lại hỏi.


“Đúng vậy, tôi hối hận, tôi hiện tại hối hận, tôi không nên buông tay cô ấy ra mới đúng, tôi không nên buông tha cho cô ấy mới đúng, từ lúc buông tay cô ấy ra, tôi cũng rất hối hận rất hối hận rất hối hận….. Nhưng mà, không buông cô ấy ra, cô ấy nhất định sẽ rất thống khổ, cho nên….. A…..” Anh lại khẽ cười, sau đó không nói gì nữa.


Phương Lam nhìn bộ dạng đang tự hành hạ bản thân của anh, nhìn trên gương mặt người đàn ông tràn đầy nước mắt kia, trái tim cũng đau đớn thay cho anh.


Đi tới trước mặt anh, cô khẽ cười, nhẹ giọng nói, “Nếu anh cần một bả vai, tôi có thể cho mượn!”


“Cô?” Bách Hiên nhìn cô.


“Không sai!” Phương Lam gật đầu.


“Hay là quên đi, bờ vai của cô, nên để lại cho người trong lòng của cô!” Bách Hiên nói xong, lại đột nhiên xoay người, đi tới một hướng khác hướng Tử Thất Thất rời đi, cùng đưa lưng về phía cô.


Phương Lam ngơ ngác đứng tại chỗ, bên tai quanh quẩn câu anh vừa mới nói kia.


Người trong lòng?


Người trong lòng cô sao?


“A….. Tôi nào có người đó!” Cô khẽ cười lầm bầm lầu bầu, nhưng hai mắt lại lộ ra ưu thương nhàn nhạt.


…..


Đại sảnh yến hội


Mặc Tử Hàn và Chung Khuê đứng đối mặt nhau, mặt đối mặt trò chuyện với nhau, nhưng tâm tư Mặc Tử Hàn đều theo hướng Tử Thất Thất rời đi.


Bọn họ đi đâu? Thật là lớn mật, lại dám rời khỏi phạm vi tầm mắt của anh!


Không phải nói năm phút thôi sao? Cũng đã lâu như vậy, tại sao vẫn chưa về?


Chết tiệt, không phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?


“Xem ra….. Cháu thực sự rất thích cô gái đó!” Chung Khuê nhìn sắc mặt bất an của anh, đột nhiên mở miệng nói rất khẳng định.


Mặc Tử Hàn lấy lại tinh thần, lạnh lùng nhìn ông ta.


“Cháu thật sự không có ý định nói cho cô gái đó biết sao? Chuyện kia…..” Chung Khuê lại đưa ra câu hỏi như tán gẫu thông thường.


“Tôi sẽ nói cho cô ấy biết, nhưng không phải lúc này!” Mặc Tử Hàn lạnh lùng trả lời.


“Quả nhiên, cháu sợ dọa cô gái đó chạy chứ gì? Dẫu sao….. Muốn trở thành phu nhân thủ lĩnh hắc đạo, chính là một con đường rất gian khổ, hơn nữa đối với một cô gái mà nói, chuyện đó chính là cực kỳ tàn nhẫn, cô ấy có thể chịu đựng được sao?”


“Cái này không cần chú Chung quan tâm, tôi tự có an bài!”


“Tự có an bài? An bài gì?” Chung Khuê tò mò hỏi.


“Chú không cần biết, chờ đến khi chúng tôi kết hôn, bản thân chú sẽ tự rõ!” Mặc Tử Hàn thần thần bí bí nói, khẽ cười tà.


Chung Khuê nhìn nụ cười của anh, hai mắt tràn đầy nếp nhăn có chút nhíu chặt.


“Kết hôn? Cháu đã quyết định muốn kết hôn?”


“Đúng vậy!”


“Chọn được ngày chưa?” Chung Khuê hỏi.


“Vẫn chưa, nhưng mà….. Chắc cũng chỉ trong mấy tháng gần tới đây!” Mặc Tử Hàn trả lời


Trong mấy tháng gần tới?


Chân mày Chung Khuê chau lên.


Nó đột nhiên đưa người phụ nữ này tới yến hội, lại nhờ yến hội này để mọi người thấy huyết long trên lưng cô ta, rất rõ ràng chờ đến ngày mai, mọi người trong hắc đạo sẽ biết sự tồn tại của người phụ nữ này, nhưng nó lại không có chút lo lắng, còn nói muốn cùng cô ta kết hôn, hơn nữa còn trong mấy tháng gần tới đây? Xem ra, nó cũng sớm đã tính toán được tốt, mà không hẳn là tính toán gần đây, có thể….. Có quan hệ rất lớn với việc ngồi bảy năm trong tù của nó.


Mục đích của nó rốt cuộc là cái gì đây?


“Được rồi!” Chung Khuê đột nhiên mở miệng, sau đó cười nói, “Nếu vị tiểu thư kia cũng sắp trở thành phu nhân cháu, vậy cháu có thể chính thức giới thiệu cô ấy với chú được không?”


Chân mày Mặc Tử Hàn nhăn lại, nhìn ông ta nói, “Lần sau đi!”


“Lần sau? Tại sao? Hiện tại không phải là một cơ hội tốt sao? Vừa lúc….. Cô ấy đã trở lại!” Chung Khuê nói xong, ngón tay già nua liền chỉ hướng cửa đại sảnh.


Mặc Tử Hàn chậm rãi quay đầu, quả nhiên thấy Tử Thất Thất theo ngoài cửa đi vào, đang đi tới chỗ anh.


Trong nháy mắt liền an tâm nhưng lại trong nháy mắt trở nên bất an.


An

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Khi biết số dư tài khoản của con dâu, mẹ chồng bắt chồng quỳ gối xin lỗi và cái kết…

Người vợ tần tảo không dám đòi lại chồng từ cô nhân tình hoàn hảo

Ngay đêm đầu tiên làm vợ đã thành thảm kịch

Phi vụ cừu non

Hợp Đồng Lọ Lem Và Hai Chàng Hoàng Tử