Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) (xem 5663)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

nhẹ nhõm , tiếp đó lại nói “Tôi có thể vào thăm cô ấy một chút được không ?”


“Dĩ nhiên là có thể , chỉ là thuốc mê còn tác dụng phải đợi thêm một tiếng nữa cô ấy sẽ tỉnh lại!”


“Tôi biết rồi, cám ơn bác sĩ!”


“Không có chi !”


Tử Thất Thất nói xong , liền vội vàng muốn vào thăm Thủy Miểu , nhưng thời điểm cô vừa mới bước được hai bước , Mặc Tử Hàn lại vươn tay , bắt lấy cánh tay của cô.


“Tử Thất Thất . . . . .” Hắn nhẹ giọng gọi cô.


Tử Thất Thất nghi hoặc nhìn hắn.


Mặc Tử Hàn lo lắng khẽ cau mày nói “Lúc nãy em mới bị kinh sợ rồi , với lại cũng đã đứng ở chỗ này đợi lâu như vậy , không bằng chúng ta trở về phòng nghỉ ngơi một chút , để cho bác sĩ kiểm tra thân thể cho em luôn , ngày mai trở lại thăm cô ấy có được không?”


“Em không sao , thân thể của em rất tốt không cần phải kiểm tra , em chỉ muốn vào thăm Thủy Miểu một chút , anh không cần phải lo lắng cho em , chúng ta cùng nhau vào thăm cô ấy đi !” Cô vội vã nói , đã nắm lấy tay của hắn, đi vào trong phòng .


Mặc Tử Hàn nhíu mày , hắn không muốn cô thêm tiếp xúc với Thủy Miêu , nhưng càng muốn cô cách xa cô ấy một chút , thì cô lại càng muốn đến gần cô ấy hơn , thậm chí đã đến trình độ quan tâm cô ấy như vậy . Nên làm cái gì đây ? Không thể để hai người thân thiết hơn nữa , hắn có một dự cảm vô cùng xấu.


. . . . . .


Bên trong phòng
Tử Thất Thất ngồi ở bên giường nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của Thủy Miểu , Mặc Tử Hàn đứng ở sau lưng Tử Thất Thất , hai mắt lo lắng nhìn cô không chớp , trong lòng không ngừng tự hỏi.


Chợt. . . . . .


“Phu nhân . . . . Cẩn thận . . . . Cẩn thận. . . . Cẩn thận. . . .” Thủy Miểu nhắm hai mắt nhẹ giọng nỉ non , trên trán rỉ ra một tầng mồ hôi hột, sau đó hoảng sợ mở hai mắt ra.


“Cô đã tỉnh !” Tử Thất Thất vui mừng nói.


Tầm mắt của Thủy Miểu từ từ chuyển dời đến mặt của cô , sau đó lo lắng nói “Phu nhân ? Ngài không sao chứ ? Ngài có bị thương không ? Ngài . . . .” Cô vừa nói chuyện liền hốt hoảng muốn ngồi dậy , nhưng sống lưng đột nhiên đau đớn, hơn nữa thuốc tê mới vừa qua , cô vô lực thân thể mềm nhũn, ngã lại trên giường .


“Cô cận thận!” Tử Thất Thất lập tức đưa tay ra đỡ lấy thân thể của cô , sau đó hốt hoảng nói “Tôi không sao , tôi không có bị thương , bây giờ người bị thương là cô , cô không nên lộn xộn , ngoan ngoãn nằm ở trên giường nghỉ ngơi , còn . . . .” Cô đột nhiên dừng lại , sau đó nhìn cô , cảm kích nói “Cám ơn cô . . . . . Cám ơn cô đã cứu tôi !”


Thủy Miểu nhìn vẻ mặt cảm kích của cô , lại nhìn thấy Mặc Tử Hàn đứng ở sau lưng cô , trên mặt lập tức mỉm cười , hướng về phía cô nói “Cô không cần phải nói cám ơn với tôi , những chuyện như vậy tôi đều đã quen, hơn nữa cô xem bây giờ tôi không phải là đã tốt rồi sao ? Chỉ là một viên đạn mà thôi, sẽ không có chuyện gì!”


“Nhưng . . . .”


“Thật sự tôi không có sao , ngược lại sắc mặt của cô thoạt nhìn rất mệt mỏi , cô mau về phòng nghỉ ngơi đi , coi như cô không muốn nghỉ ngơi cũng phải nghĩ cho đứa nhỏ trong bụng , tôi thật sự đã không sao , muốn nói gì thì đợi ngày mai rồi hãy nói !” Thủy Miểu dịu dàng khuyên , lộ ra nụ cười yên tâm .


CHƯƠNG 295: TRƯỚC BA THÁNG, SAU BA THÁNG ĐỀU KHÔNG THỂ


Tử Thất Thất quan sát Thủy Miễu cười, mặc dù đã yên tâm, nhưng vẫn còn có chút chua xót, không thể biết được đây là loại cảm giác gì.


“Được! Vậy cô nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai tôi sẽ trở lại thăm cô!” Cô thỏa hiệp.


“Ừ!” Thủy Miểu mỉm cười gật đầu.


Tử Thất Thất từ từ xoay người theo hướng cửa phòng rời đi, Thủy Miểu nhìn theo bóng cô, đưa mắt nhìn cô rời đi. Thời điểm bóng dáng Tử Thất Thất biến mất, Thủy Miễu nhìn sang người còn lại trong phòng, lúc này hai mắt Mặc Tử Hàn lạnh như băng, thậm chí tràn đầy tức giận.


“Chuyện lần này, là cô giở trò quỷ phải không?” Mặc Tử Hàn lạnh lùng mở miệng, rõ ràng là câu hỏi nhưng từ trong miệng hắn cũng là như vậy kiên định nói ra.


“Không phải tôi!” Thủy Miểu phủ nhận.


“Cô cho rằng cô có thể gạt được tôi?”


“Tôi không có!”


“Cô còn dám nói láo!”


“Tôi không có nói láo, thật không phải là tôi, tôi cái gì cũng không có làm, tôi thật sự không có làm tại sao anh không tin tưởng tôi? Tôi dùng thân thể của mình cứu nữ nhân của anh, nhưng anh một câu cám ơn cũng không có,luôn nặng lời trách cứ tôi. Tôi hiểu rõ anh là chủ nhân của tôi, tôi không có phản bác quyền lợi của anh, nhưng tôi cũng là phụ nữ, hơn nữa còn là một người rất hâm mộ, thậm chí yêu mến Tử Thất Thất. Anh làm ơn đừng nói nặng lời như vậy, những từ đó thật sự làm tôi tổn thương . . . . .Được! Nếu như anh nhận định là tôi làm, chắc hẳn anh đã tìm ra chứng cớ , nếu như anhi không có chứng cớ, tôi sẽ không thừa nhận!” Thủy Miểu kích động nói xong, khóe mắt lóe ra nước mắt trong suốt.


Mặc Tử Hàn quan sát khuôn mặt cô, nghe lời nói kích động của cô, thật chẳng lẽ chính là mình trách lầm ? Nhưng là nếu như không phải là cô, hắn nghĩ không tới còn có người nào muốn hãm hại Tử Thất Thất.


“Được, chuyện này tôi sẽ điều tra tìm hiểu rõ, nếu quả như thật là cô, như vậy. . . . . . Cô sẽ chờ lấy cái chết tạ tội đi!” Mặc Tử Hàn lạnh lùng nói xong, liền lập tức xoay người, sải bước đi ra cửa phòng.


“Rầm——” một tiếng vang thật lớn, cửa phòng bị nặng nề đóng sầm.


Thủy Miểu nhìn cửa phòng bị đóng, nước mắt đột nhiên trong nháy mắt tụ họp thành hạt, im lặng từ khóe mắt rơi xuống. Cô dung sức lau thật mạnh, cố trấn tĩnh


Lấy cái chết tạ tội?
A. . . . . . Cô mới không sợ!


Cô chưa bao giờ sợ chết, bằng không cô cũng sẽ không hết lần này đến lần khác quyết tâm bám trụ lại nơi này


Muốn đuổi cô đi?


Không dễ dàng như vậy. . . . . .


. . . . . .


Phòng ngủ lầu hai


Lúc Mặc Tử Hàn trở về phòng, Tử Thất Thất đã đứng nhìn ra ngoài cửa sổ sáng chói tinh quang, nhưng trên mặt lại tràn đầy lo lắng, chân mày cũng rối rắm nhíu lại.


Mặc Tử Hàn đi đến phía sau cô, theo thói quen đưa ra đôi tay, từ phía sau đem lấy cô thân thể ôm thật chặt, đầu đặt trên vai cô, nhẹ giọng nói, “Đã nói với em bao nhiêu lần rồi, buổi tối không nên đứng ở trước cửa sổ, gió đêm rất lạnh rất dễ bị cảm, hơn nữa bây giờ đã vào mùa thu rồi,em nên cẩn thận một chút mới đúng!”


Hai tay Tử Thất Thất nhẹ nhàng bao trùm tay hắn, nhẹ nhàng cười nói, “Em hiểu rõ rồi,em sẽ cẩn thận, chỉ là có chút bất an, cho nên mới đứng ở đây thanh tỉnh mình một chút đầu!”


“Bất an? Là bởi vì chuyện Thủy Miểu sao?” Mặc Tử Hàn hỏi.


“Ừ!” Tử Thất Thất gật đầu.


“Em không nên quá tin tưởng cô ta, cô ta ở Bách Hoa Các bảy năm, rất biết diễn trò, cho nên em nhất định không

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đòn trả thù cao tay của cô con dâu bị nhà chồng lừa cưới, lấy hết hồi môn

Học Viện Milky Way

Cho anh đi, giờ còn ai coi trọng chuyện trinh tiết nữa đâu

Hôn Ước Quái Dị

Đứa bé lang thang cứ chạy theo gọi Mẹ ơi”, cô thấy thương đưa về nuôi, 15 năm sau nó lại trả ơn thế này đây