Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) (xem 5877)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

sống trong tự do tự tại, sống không thẹn với trời đất, cô ấy biết quan tâm đến người khác , hơn nữa cho đến bây giờ cô ấy cũng chưa lừa gạt bất cứ người nào , cô ấy đối đãi với mọi người đều là dùng hết chân thành của mình , mà tính tình ngay thẳng đó của cô ấy chính là lực hấp dẫn thật sâu đối với tôi! Em biết không. . . . . Thời điểm cô ấy biết mình mang thai , cô ấy phiền não thật lâu, do dự thật lâu, cũng rối rắm thật nhiều, nhưng tại giây phút cô ấy quyết định đem Thiên Tân sinh ra, cô ấy nói với tôi , cô ấy muốn đem tất cả mọi chuyện nói hết cho đứa bé này biết , tuyệt đối sẽ không giấu giếm hắn chuyện gì , vì cô ấy biết Thiên Tân cũng có quyền biết rõ chân tướng , mà ở ngày thứ nhất con trai cô ấy được sinh ra , cô liền cười và đối với đứa trẻ mà nói, phụ thân của hắn là một thủ lĩnh của hắc đạo, hắn là Mặc Tử Hàn, bởi vì bọn họ gặp mặt qua có một lần liền làm chuyện không nên làm, cho nên căn bản cô ấy cũng không hiểu rõ hắn, càng không biết hắn là người tốt hay là người xấu , mặc dù bọn họ không có tình cảm với nhau , mặc dù cô không biết người đàn ông kia , mặc dù người đàn ông đó còn đang ngồi tù, nhưng cho tới bây giờ cô cũng không hối hận khi sinh ra hắn, cô nói cô sẽ dùng chính tình yêu thương của mình để chứng minh mình chưa bao giờ hối hận với quyết định của mình , cô nói dù cho chỉ có một thân một mình nhưng cô cũng sẽ nuôi dưỡng hắn trưởng thành , cô còn nói sẽ đem toàn bộ mọi chuyện nói cho hắn biết , bởi vì đó là điều hắn nên biết , cho nên cô sẽ không dấu diếm . . . . Lúc đó tôi thấy cô ấy nói những lời này , liền bỗng nhiên có cảm giác . . . . . A, là một người phụ nữ thuần túy , là người phụ nữ thuần khiết biết bao nhiêu , cô ấy giống như là một viên kim cương xinh đẹp , vừa sạch sẽ, lại trong suốt , không dính bất kỳ tạp chất gì , hơn nữa còn vô cùng cứng rắn, kiên cường , xinh đẹp không ngừng tản mát ra những tia sáng lấp lánh , để cho mọi người đều trông thấy sự rực rỡ của cô , hấp dẫn mọi ánh nhìn , nhưng là. . . . . .”


Hắn đột nhiên dừng lại, sau đó nhìn Hạ Thủy Ngưng, nhìn Bách Vân Sơn cùng Bách Mạc Lệ, chất vấn mà nói, “Cô thì sao ? Các người thì sao? Các người cư xử với tôi như thế sao?”


Ba người nghe hắn nói, trong lòng cũng không khỏi xúc động , thời điểm nghe thấy hắn cáu kỉnh chất vấn , bọn họ cũng trầm mặc không nói lời nào , bắt đầu thấy tự ti mặc cảm.


Bách Hiên nhìn ba người bọn họ, đột nhiên lắc đầu một cái, châm chọc nói “Một người là mẹ của con , một người là cha của con, một người thì luôn miệng nói là người thích tôi nhất . . . . Các người đã làm gì đối với tôi ? Nói dối. . . . . Lừa gạt. . . . . . Không ngừng nói dối. . . . . . Không ngừng lừa gạt. . . . . Mỗi ngày các người đều vắt óc suy nghĩ cách hành hạ tôi , đây chính là vỉ các người yêu thương tôi , muốn tốt cho tôi ,nhưng các ngươi có vì tôi mà suy nghĩ không? Ở trong lòng của tôi, mỗi một sự kiện của các người đều là muốn bức tử tôi!”


“Hiên nhi. . . . . .” Bách Mạc Lệ nghe lời của hắn, rưng rưng nhẹ giọng nỉ non.


“Không nên gọi con!” Bách Hiên gầm nhẹ, trong hốc mắt cũng bắt đầu phiếm nước mắt trong suốt, hắn lui về phía sau một bước, lần nữa nhìn quét qua mặt của bọn họ, sau đó thống khổ mà nói, “Đây là chuyện thống khổ nhất trên đời này của tôi, ngay cả cha mẹ là người sinh tôi ra cũng đem tôi ra đùa bỡn trong lòng bàn tay, mà chuyện tôi không nên làm nhất chính là không nên để cho Hạ Thủy Ngưng yêu tôi. . . . . Nếu được trở lại mười ba năm trước , nếu để cho tôi thấy được bản thân mình ngày hôm nay , tôi nhất định sẽ không cứu cô . . . . Nếu trở lại hai mươi chín năm trước , tôi có thể chọn lựa được ai làm cha làm mẹ tôi , tôi nhất định sẽ không chọn hai người các ngươi. . . . . . Tuyệt đối sẽ không!”


Lời này vừa nói ra , lòng của Hạ Thủy Ngưng trong nháy mắt vỡ ra thành từng mảnh nhỏ , cả người tuyệt vọng ngồi bệt dưới đất, hai mắt trở nên ngây ngốc , nước mắt vẫn tiếp tục không ngừng rơi xuống , mà Bách Vân Sơn cùng Bách Mạc Lệ nghe hắn nói , trong nháy mắt giống như sét vừa đánh trúng hai người bọn họ vậy, làm cho thân già của bọn họ càng thêm thảm hại không chịu nổi.


“Hiên nhi. . . . . Hiên nhi. . . . .” Bách Mạc Lệ lần nữa nhẹ giọng gọi hắn, hai chân từ từ bước về phía hắn , muốn chạm vào hắn, muốn bắt lấy hắn, rất muốn nói cho hắn biết, bà cũng không phải người mẹ như vậy .


Nhưng Bách Hiên đột nhiên xoay người , sải bước đi về phía cửa phòng , sau đó mở cửa phòng ra, đưa lưng về phía bọn họ , cố gắng kìm nén những giọt nước mắt sắp sửa rơi xuống , kiên quyết mà nói “Các người đã đưa tôi vào con đường chết , như vậy. . . . Hãy để chúng ta cùng đồng quy vu tận đi !”


Hắn bỏ lại những lời này, liền bước ra khỏi phòng , nặng nề đóng cửa phòng lại.


“Phanh ——” một tiếng , rung động cả phòng , khiến cho thân thể ba người bên trong phòng không khỏi chấn động.


Chuyện này sao lại biến thành như vậy chứ ? Sao lại trở nên như vậy ?


Đồng quy vu tận?


Lời như thế hắn có thể nói ra sao , hắn còn là Bách Hiên dịu dàng hiếu thuận của bọn họ sao?


Thay đổi. . . . . .


Tất cả đều đã thay đổi . . . . . .


Mà đầu sỏ khiến cho hắn biến thành như vậy . . . . . Lại là ba người mà hắn thích nhất .


※※※


Gần tối


Biệt thự Mặc gia Mặc Tử Hàn cả một ngày làm việc không ăn không uống , vất vả lắm mới dành ra hai tiếng đồng hồ, lập tức lái xe trở về nhà, chỉ vì muốn gặp một người .


Nhưng thời điểm hắn mới vừa chạy vào cửa chính biệt thự cửa chính, hắn đột nhiên trông thấy Hỏa Diễm đang vội vã đi tới , cung kính cúi đầu chào “Điện hạ!”


“Thế nào? Có chuyện gì sao?” Mặc Tử Hàn hỏi.


“Kim Hâm đã tỉnh, hắn có lời muốn nói với ngài !”


CHƯƠNG 262: BÁCH HIÊN CÔ ĐƠN, SỐNG TRONG HỒI ỨC


Kim Hâm?


Mặc Tử Hàn hơi nhăn đầu lông mày, nghĩ ngợi!


Vốn là trừng phạt hắn mười ngày, nhưng vì Hỏa Diễm và Thổ Nghiêu không thể chịu đựng đến mười ngày, một người tám ngày, một người sáu ngày, hai người còn thiếu sáu ngày, mà chủ mưu là Kim Hâm, cho nên hắn liền đem chịu thêm số ngày thiếu của hai người bọn họ. Tổng cộng ở trong địa lao 16 ngày, hôm nay vừa vặn là ngày được thả. Không nghĩ tới năng lực chịu đựng hắn mạnh như vậy, nhanh như vậy đã tỉnh.


“Được rồi, dẫn ta đi gặp hắn!” Hắn lạnh lùng mở miệng.


“Dạ!” Hỏa Diễm lĩnh mệnh, lập tức xoay người tới phòng ngủ Kim Hâm.


. . . . . .


Bên trong phòng


Hỏa Diễm không gõ cửa, trực tiếp đem cửa phòng mở ra, Mặc Tử Hàn sải bước đi vào trong phòng, đứng bên giường, nhìn Kim Hâm nằm trên giường, mặt tiều tụy, giống như đã tử vong.


“Điện. . . . . . Điện hạ!” Kim Hâm khàn khàn mở miệng, khẽ ngọa nguậy thân thể xụi lơ, muốn đứng dậy.


Chân mày Mặc Tử Hàn không khỏi hơi nhăn lại, sau đó lạnh lùng nói, “Được rồi, cậu nằm đi, đừng động! Nói đi. . . . . . cậu muốn nói gì với ta?”

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tôi Là Nấm Lùn Đó ! Càng Xinh

Đọc Truyện Ngẫm... Voz Full

Bí mật cô người yêu ngoan hiền bị phanh phui trong ngày ra mắt

Vừa biết anh có vợ thì tôi phát hiện mình có thai

Dịu Dàng Im Lặng