Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) (xem 5919)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

ằm cô, hai tay nắm chặt, nhưng là hắn lại không thể xuất thủ, bởi vì hắn sẽ đau lòng, cho nên hắn chỉ có thể nhịn nhịn, nhẫn nại, nhẫn nại nữa, cuối cùng trở thành Ninja rùa trong truyền thuyết, ngay cả đầu cũng không có sức mà ngẩng lên


Quá thất bại rồi!


Ở trên thế giới này, hắn duy nhất đấu không lại , chính là chỗ cô gái này!


Một nhà ba người bên cạnh xem trò hề này, cũng không trộm cười thầm, sau đó cùng ném ra ánh mắt đồng tình người nào đó.


“A. . . . . . Đúng rồi!” Mặc Thiên Tân đột nhiên hoàn hồn, sau đó vội vàng giải thích nói, “Cha mẹ, mẹ tiểu Lam, bác cả, mọi người đừng nên hiểu lầm, thật ra thì con với em ấy không có gì, hơn nữa cho dù con muốn cùng em ấy có cái gì cũng không được a, con còn nhỏ như vậy, đâu có thể xảy ra loại chuyện đó a, thật ra thì chuyện là như vậy. . . . . .” Hắn nhìn thoáng qua khuôn mặt ngớ ra của Tuyết Lê, tiếp theo sau đó nói, “Tối qua em ấy đột nhiên chạy vào phòng con, sau đó lên giường con, lại bỗng nhiên ôm lấy con, con thật ra thì cũng bị sợ hết hồn, nhưng em ấy thật ra chỉ là coi con như anh trai em ấy, muôn ôm con ngủ, hơn nữa con có chứng cớ, mọi người xem phần tài liệu này, phía trên viết rõ ràng, Tuyết Minh dùng một năm dạy em ấy ngủ trên giường, hơn nữa em ấy còn dưỡng thành thói quen, chỉ cần Tuyết Minh nằm ở trên giường, em ấy lập tức sẽ ngủ!” Hắn vừa nói liền đem tài liệu Mặc Thâm Dạ cho hắn đưa về phía bọn họ, bày tỏ sự trong sạch của mình.


Tử Thất Thất bốn người bọn họ liếc nhìn tài liệu trong tay hắn, sau đó cùng lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.


“Nha. . . . . . Thì ra là như vậy a, bất quá ngủ thì ngủ, tại sao quần áo xốc xếch , cũng không thể trách chúng ta suy nghĩ lung tung nha!” Mặc Thâm Dạ nói.


“Không có chuyện gì là tốt rồi, mau mặc quần áo tử tế đi!” Mặc Tử Hàn nói.


“Ai. . . . . . Làm mẹ sợ muốn chết!” Tử Thất Thất nói.


“Chờ một chút!” Phương Lam đột nhiên kinh ngạc, nói, “Con mới nói cô bé coi con trở thành anh trai? Chẳng lẽ cô bé đem con thành Tuyết Minh? Nói như vậy cô bé hiện tại chính là một cô nhi, vô thân vô cố, không bằng Mặc Tử Hàn anh hãy thu nuôi cô bé đi, như vậy cô bé chính là anh em với Thiên Tân rồi!”


Mặc Tử Hàn có chút kinh ngạc, sau đó hai mắt nhìn Tuyết Lê si ngốc ngơ ngác, hơi chút ngẫm nghĩ vài giây, nhớ lại điều kiện thứ hai Tuyết Minh từng nói với hắn, lập tức đáp ứng nói, “Được!”


“Thật tốt quá, Thất Thất, cậu không cần tân tân khổ khổ mang thai mười tháng đã có đứa con gái lớn như vậy rồi, cậu nhìn cô bé đi, quá khả ái, quá xinh đẹp, sau khi lớn lên nhất định sẽ là một đại mỹ nữ, tớ mặc kệ tớ muốn làm mẹ nuôi!” Phương Lam vui vẻ nói, ý đồ xào nhiệt bầu không khí.


Con gái?


“Chờ một chút!” Tử Thất Thất vẻ mặt trịnh trọng, vô cùng nghiêm túc nói, “Cô bé là con gái hắn, không quan hệ với tớ!”


Lời này vừa nói ra, bốn người còn lại đều khiếp sợ nhìn cô.


Không quan hệ?


Bọn họ đều ở cùng một chỗ, ngủ chung một cái giường, còn nói không quan hệ?


“Mặc Tử Hàn!” Hai mắt Phương Lam đột nhiên lạnh như băng nhìn hắn, sau đó vô cùng trực tiếp nói, “Anh chừng nào thì kết hôn với Thất Thất a?”


Mặc Tử Hàn hai mắt chuyển dời đến Tử Thất Thất, vốn là ánh mắt cực nóng, nhưng bỗng nhiên lại biến thành lãnh đạm, tiếp theo hắn nhẹ giọng mở miệng nói, “Chuyện này tôi đã có an bài!”


“An bài? Có ý gì?” Phương Lam hỏi, Tử Thất Thất nghi hoặc nhìn hắn.


“Chính là còn cần một chút thời gian chuẩn bị!” Mặc Tử Hàn trả lời.


“Thời gian chuẩn bị?” Phương Lam nhíu mày, “Vậy là bao lâu?”


“Đại khái. . . . . . Hai tháng!”


“Cái gì?” Phương Lam đột nhiên nổi giận, nhìn chằm chằm hắn hung ác rống to, “Kết hôn cần dùng thời gian dài như vậy sao? Một ngày phát thiếp mời, một ngày chuẩn bị lễ đường kết hôn, một ngày đi xem áo cưới với lễ phục, rõ ràng ba ngày là có thể kết thúc, anh lại muốn dùng hai tháng? Anh đây là đang trì hoãn thời gian sao? Chẳng lẽ anh không muốn. . . . . . Ngô. . . . . . Ngô ngô ngô. . . . . .”


Lời cô mới vừa vặn nói đến một nửa, Mặc Thâm Dạ liền lập tức bụm miệng cô lại, sau đó cười nói, “Mấy người không nên nghe cô ấy nói hươu nói vượn, ba ngày sao có thể kết hôn a, chuyện quan trọng như vậy dĩ nhiên phải chuẩn bị tốt một chút, ha ha ha. . . . . . Đúng rồi, buổi sáng hôm nay chúng ta còn chưa ăn đâu, không bằng chúng ta đi ăn đi, như thế nào?” Hắn lập tức nói sang chuyện khác, bởi vì có một số việc các cô ấy còn rất không rõ ràng.


“Ngô ngô ngô. . . . . . Ngô ngô ngô. . . . . .” Phương Lam dùng sức giãy dụa.


Tử Thất Thất nhìn khuôn mặt tươi cười của Mặc Thâm Dạ, thật ra thì vừa rồi Phương Lam nói, cũng là lời cô muốn nói. Cô không rõ hắn cứ đẩy lý do này đến lý do khác, có thể hắn thật sự lo lắng cơ thể cô đi, còn có Thiên Tân nữa, có lẽ hắn là muốn chờ hai người bọn họ đều hoàn toàn hồi phục, lại bắt đầu chuẩn bị việc này. Quả nhiên. . . . . . Là cô quá nóng lòng sao? Nhưng là. . . . . . Đối với một một người phụ nữ chưa lập gia đình có một đứa con mà nói, tân tân khổ khổ chịu đựng những lời châm chọc suốt sáu năm, cô thật sự có chút nóng lòng.


Quên đi!


Dù sao cũng nhịn sáu năm, hai tháng cũng không có khác là mấy.


“Được thôi, chúng ta đi ăn điểm tâm đi, tớ cũng đói bụng rồi!” Cô cười nói, vẻ mặt lạnh nhạt.


Mặc Thâm Dạ và Phương Lam thấy nụ cười sáng lạn của cô, cũng không khỏi sửng sốt, vốn tưởng rằng cô sẽ tức khí, ít nhất cũng có thể khó chịu một chút, nhưng cô ấy lại rộng lượng như vậy!


“A. . . . . . Được, đi thôi!”


“A. . . . . . Được, đi thôi!”


Hai người đồng thanh nói, ba người liền đi tới cửa phòng.


Mặc Tử Hàn một mình đứng phía sau, không khỏi khẽ chau mày, trong lòng có chút phiền muộn.


“Ba . . . . . . Mặc dù con không biết ba có gì khó nói, nhưng mà phụ nữ coi trọng nhất chính là hôn nhân, người chồng, với con cái, nhưng trình tự phát triển của ba với mẹ tựa hồ có chút đảo lộn, dường như là có con, sau đó lại có chồng, cuối cùng mới bắt đầu nói về cưới xin. Thật ra thì ba có thể đổi vị trí để suy nghĩ, nếu ba là phụ nữ, ba không kết hôn lại có con, ba không kết hôn lại bị gọi là phu nhân, vậy ba trong mắt người khác cũng chỉ là tình nhân danh bất chính, ngôn bất thuận, mặc dù người bên cạnh ba không nói ra miệng, cũng không dám nói ra khỏi miệng, nhưng lòng dạ không ai biết rõ a? Cho nên. . . . . . Sách sách sách!” Mặc Thiên Tân bỗng nhiên lắc đầu, thở dài nói, “Mẹ con mạng khổ, bị người ta ngầm bàn tán suốt sáu năm, bây giờ rõ ràng cũng đã lưỡng tình tương duyệt rồi, nhưng là ba lại. . . . . . Ai. . . . . .” Hắn muốn nói lại thôi, đau lòng lắc đầu.


Sắc mặt Mặc Tử Hàn nháy mắt âm trầm.


Hắn tại sao có

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 30/03/2017 Thứ Năm của 12 cung hoàng đạo

Truyện Ngồi Khóc Trên Cây Full

Người hôm nay ta từ bỏ là người ngày mai ta muốn tìm lại nhất

Đang ân ái chồng khựng lại hỏi: ‘Phản bội thì ngủ trên sàn nhà là đúng rồi, nhưng dưới này lạnh lắm đúng không?’

Thần Chết Đáng Yêu