Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III) (xem 5896)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần III)

mở miệng nói “Mẹ. . . . Cha.. . . . Mẹ Tiểu Lam. . . . Bác. . . . . Quả nhiên. . . . Các người đã tìm tới.”


“Đứa nhỏ ngốc nghếch này, tại sao con lại muốn làm như vậy? Tại sao phải lén từ bệnh viện chạy đến đây trốn chứ? Con có biết mẹ rất lo lắng cho con không? Con làm mẹ sợ muốn chết con có biết không? Cái tên tiểu tử thúi này. . . . . . Tiểu tử thúi. . . . . . Tiểu tử thúi. . . . . .” Tử Thất Thất kích động ôm hắn, tức giận oán trách, tức giận mắng, mà nước mắt trong hốc mắt cũng mãnh liệt chảy ra.


Mặc Thiên Tân nghe giọng hơi run của cô, tay cảm nhận được nóng bỏng, trái tim lại mơ hồ bắt đầu đau.


“Mẹ, thật xin lỗi!” Hắn nói xin lỗi.


Tử Thất Thất ôm hắn chặt hơn, nước mắt chảy càng mãnh liệt hơn, mà cảm giác sợ hãi cứ quanh quẩn trong lòng của cô, vẫn không cách nào biến mất.


Mặc Tử Hàn nhìn hai mẹ con bọn họ, không khỏi nặng nề nhíu mày, sau đó đưa tay của mình ra , nhẹ nhàng đặt lên bả vai của Tử Thất Thất, dịu dàng nói “Chúng ta mau đưa Thiên Tân trở về bệnh viện đi, để hắn ở bệnh viện nghỉ ngơi cho khỏe.”


“Con không muốn trở về bệnh viện!” Mặc Thiên Tân đột nhiên cự tuyệt.


Tử Thất Thất lập tức ngồi dậy, nhìn hắn nói “Tại sao?”


“Bởi vì. . . . . .” Mặc Thiên Tân nhẹ nhàng cười, nhàn nhạt nói, “Con không muốn tổn thương bất kỳ ai, con không muốn bởi vì con mà khiến người khác phải hy sinh tánh mạng. . . . . Nếu như sinh mệnh của con cũng chỉ có thể đến đây, thì cứ như vậy đi, con không có gì tiếc nuối cả, thật không có, cho nên. . . . . . Cha. . . . . .” Hai mắt hắn nhìn mặt của Mặc Tử Hàn, thỉnh cầu nói “Cha không cần bởi vì con mà làm tổn thương bất cứ người nào, có được hay không?”


“Không được!” Mặc Tử Hàn kiên định cự tuyệt.


“Cha. . . . . .”


“Con không cần nói gì nữa, cha sẽ không để cho con chết, cha tuyệt đối sẽ không để cho con chết. Nếu như con không muốn cha tổn thương người khác, vậy thì hãy để cha làm phẫu thuật đổi tim với con đi, đem trái tim của cha đổi lấy khỏe mạnh cho con, như vậy mọi người cũng không phải cảm thấy tội lỗi, cũng không cần tự trách, càng không cần phải đau khổ, bởi vì cha thân làm cha của con, mà không thể nhìn con ra đời, không thể chăm sóc con lớn lên, không có hoàn thành trách nhiệm một người cha, cho nên chút chuyện nhỏ này. . . . . . Là cha phải làm!” Mặc Tử Hàn nhẹ giọng nói xong, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào hai mắt của hắn, mà khóe miệng hơi cười cười, đã dùng hết tất cả sự dịu dàng của chính mình.


Mọi người nghe hắn nói những lời này, cũng không khỏi khiếp sợ trợn to hai mắt, sững sờ nhìn hắn.


Mặc Thiên Tân càng không tin vào lỗ tai của mình.


Cha vừa nói cái gì?


Cha muốn dùng trái tim của mình trao đổi cho hắn?


Cha muốn dùng sinh mạng của mình để cứu hắn?


“Không. . . . . . Cha. . . . . .” Hắn hốt hoảng mở miệng.


Mặc Tử Hàn ngồi ở bên giường, bắt lấy bàn tay nho nhỏ của hắn nói “Thiên Tân, cha đã đáp ứng với con, nhất định sẽ không để cho con chết, nhất định sẽ làm cho con sống lâu trăm tuổi, sống đến khi con mệt mỏi mới thôi. Mặc dù Mặc Tử Hàn cũng không phải là người tốt gì, cũng không phải là người đáng tin cậy, nhưng chỉ cần cha đáp ứng chuyện của con, cha nhất định sẽ làm được, tuyệt đối sẽ không nuốt lời!”


“Không. . . . . . Không. . . . . . Không. . . . . .” Mặc Thiên Tân không ngừng lắc đầu, không ngừng cự tuyệt, nước mắt nhanh chóng xông ra, từng giọt từng giọt từ khóe mắt chảy xuống.


“Con không muốn . . . . . con không muốn như vậy. . . . . Cha không cần phải làm như vậy, con không muốn tim của cha đâu, con muốn cha sống thật tốt, con muốn cha chăm sóc cho mẹ thật tốt, con không muốn . . . . con không cần. . . . .con không cần. . . . .” Hắn cự tuyệt , một lần lại một lần dùng sức lắc đầu, nhưng thời điểm hắn nghe được những lời này, trái tim đau đớn của hắn chợt thấy ấm áp, giống như đang được bao quanh bởi một luồng khí, trái tim của hắn không khỏi tuôn ra cảm giác vui vẻ, là loại cảm giác vừa vui vẻ lại cảm động, còn có chút chua xót .


Tử Thất Thất nghe hai cha con bọn họ đối thoại, nước mắt đã tuôn ra thành sông.


Cô không muốn Thiên Tân chết, cô cũng không muốn Mặc Tử Hàn chết, cô muốn bọn họ đều phải sống tốt, sống vui vui vẻ vẻ.


“Hai người không thể chết, không bằng dùng trái tim của tôi, tôi là mẹ của Thiên Tân, chúng tôi là mẹ con huyết nhục tương liên, trái tim của tôi nhất định thích hợp với hắn, hãy dùng trái tim của tôi đi!” Cô bắt đầu không khống chế được tâm tình của mình, cả người đã dồn đến bờ vực chuẩn bị sụp đổ.


Tại sao không có cách nào là toàn vẹn đây? Tại sao không có biện pháp nào để cho mọi người hạnh phúc? Tại sao chuyện tàn nhẫn này lại giáng lên người của bọn họ? Chẳng lẽ hai mẹ con bọn họ chịu đau khổ còn chưa đủ sao? Ông trời còn muốn hành hạ bọn họ đến bao giờ? Phải làm thế nào mới có thể vượt qua vận mệnh bi thảm này.


“Dùng trái tim của tôi. . . . Dùng trái tim của tôi đi . . . . hãy dùng của tôi. . .”


“Không. . . . Mẹ, con không muốn. . . . Con không muốn. . . .”


“Tử Thất Thất hãy nghe tôi nói, chỉ có trái tim của tôi mới thích hợp với Thiên Tân, tôi là cha của hắn, đây là chuyện tôi phải làm, hãy dùng trái tim của tôi, dùng tôi. . . . !”


“Không. . . . . Con không cần. . . . .trái tim của người nào con cũng không cần, con không cần!”


Phương Lam nhìn cả nhà bọn họ ba người đẩy đẩy nhường nhường đối thoại, đột nhiên chau chặt chân mày, gầm nhẹ mà nói, “Các người đủ rồi đó!”
Trong nháy mắt, cả ba người liền dừng lại, bên trong gian phòng cũng thay đổi yên tĩnh.


Phương Lam nhìn bọn họ nói “Các người không cần kích động như vậy, hiện tại bệnh tình của Thiên Tân rất nghiêm trọng, xúc động quá mức sẽ làm bệnh tình của hắn thêm nghiêm trọng hơn, có lời gì muốn nói chúng ta trở về bệnh viện rồi nói sau, nơi này thuốc men cùng thiết bị quá ít, nếu như bệnh tình đột nhiên chuyển biến xấu, căn bản cũng không có biện pháp để cấp cứu, cho nên mọi người phải thật tỉnh táo, giải phẫu ghép tim không phải là chuyện các người nói có thể là có thể được, toàn bộ phải nghe theo bác sĩ, hiểu chưa?”


Mặc Tử Hàn cùng Tử Thất Thất trầm mặc trấn định hoảng loạn trong lòng của mình, Mặc Thiên Tân lại nhìn Phương Lam, đôi mắt quật cường cùng đôi mắt của Tử Thất Thất giống nhau như đúc.


“Mẹ Tiểu Lam. . . . . .” Hắn lại một lần nữa nhẹ giọng mở miệng, yếu đuối nói, “Con không muốn vào bệnh viện, con muốn ở chỗ này!”


“Không được!” Phương Lam cự tuyệt.


“Con cầu xin mẹ, đây là tâm nguyện cuối cùng của con, con không muốn đi bệnh viện làm giải phẫu, con thà chết cũng không muốn để người khác chết vì con!”


“Tạm thời con đừng có nói nhảm, mẹ nói không được là k

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tình Yêu Đôi Khi Không Chỉ Đơn Giản Là Yêu, Mà Tình Yêu Còn Là Nhiều Hơn Thế

Em Đã Quan Hệ Với Bao Nhiều Người Đàn Ông?

Lòng cao thượng của tình yêu giữa chồng mới và chồng cũ

Ai cũng nói mình dại khi lấy anh nhưng 5 năm sau mình khiến mọi người sửng sốt

Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa