Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) (xem 4517)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

h ta, mà chuyện của Phương Lam, tôi cũng hi vọng anh không truy cứu nữa!” Tuy rằng, cô cũng không rõ ràng cô ấy làm cái gì.


“A? Nghe giọng điệu này của em, là đang cầu xin tôi sao?” Mặc Tử Hàn đắc ý nhếch khóe miệng.


“Nếu anh cảm thấy như vậy, thì chính là như vậy!” Tử Thất Thất tùy ý trả lời.


Đắc ý trên mặt Mặc Tử Hàn trong nháy mắt biến mất.


Thái độ của người phụ nữ này như có như không, nghe thật biết điều thuận, nhưng giọng nói thật quật cường, không có thỏa hiệp chút nào. Cô ấy đang âm thầm phân cao thấp với anh sao? Cô ấy muốn dùng phương pháp này để đối kháng với anh?


“A…..” Anh bỗng nhiên cười khẽ, cười cực kỳ tà mị.


“Em đã mở miệng cầu xin tôi, vậy tôi há có thể không đáp ứng được đây? Yên tâm đi, hai người kia làm những chuyện như vậy, tôi cũng có thể coi như không có phát sinh, nhưng là từ hôm nay, có thể giữ được mạng sống của bọn họ hay không, phải xem biểu hiện của em…..”


Biểu hiện?


Lại là biểu hiện?


“Anh muốn như thế nào?” Cô có chút biết rõ còn cố hỏi.


Mặc Tử Hàn buông tay cầm cằm cô ra, trụ hai tay về phía sau, hai mắt thưởng thức nhìn cô, cười nói, “Cởi đi!”


“Cởi?” Tử Thất Thất nghi hoặc.


“Đúng vậy, cởi quần áo, em hẳn rất rõ đây là ý gì chứ!” Mặc Tử Hàn đắc ý.


Đôi mắt trong veo của Tử Thất Thất nhìn khuôn mặt cần ăn đòn kia.


Không sai, cô rất rõ ràng, từ lúc quyết định tìm đến anh ta, cũng biết anh ta muốn gì.


Không phải là thân thể thôi ư? Cho anh ta….. Dù sao đây cũng không phải chuyện lần một lần hai, không có gì ghê gớm, hơn nữa cô làm mọi thứ đều vì Thiên Tân, vì nguyện vọng sâu trong đáy lòng kia.


Chỉ cần nó vui vẻ là được…..


Chỉ cần nó thật sự vui vẻ, việc nhỏ này đối với cô mà nói, quả thực không đáng giá nhắc tới.


Cô chậm rãi nhếch khóe miệng, vẫn duy trì nụ cười cao ngạo trên mặt, đem sự tự ái của mình lộ ra trên khuôn mặt, sau đó vươn tay, tháo hàng cúc áo trước ngực, cầm cái áo đã cởi xuống ném xuống dưới chân.


Mặc Tử Hàn nhìn da thịt trơn bóng của cô, nhìn vòng eo mảnh khảnh của cô, nhìn thân hình hơi gầy của cô, còn có thứ lúc ấn lúc hiện trước ngực…..


“Tiếp tục cởi, từng món một, cởi hết cho tôi…..” Anh lại ra lệnh lần nữa.


Tử Thất Thất nhìn chằm chằm khuôn mặt kiêu ngạo của anh ta, hai tay có chút run rẩy, nhưng dùng hết toàn lực duy trì sự bình tĩnh, dưới sự thưởng thức của anh ta, đem từng món đồ trên người, từng món từng món cởi ra, cuối cùng lõa thể đứng trước mặt anh ta.


Mặc Tử Hàn hài lòng nhếch khóe miệng, vươn một bàn tay ra, từ cái rốn của cô, vừa chậm rãi hoạt động, vừa nhẹ giọng nói, “Tôi hỏi em, từ cái ngày bảy năm trước khi em trở thành người phụ nữ của tôi, có bao gã đàn ông đã chạm vào thân thể của em?”


“Trừ Thiên Tân, chỉ có một mình anh!” Tử Thất Thất trả lời. “Vậy…. Có bao người đã thấy thân thể em?”


“Trừ Thiên Tân, cũng chỉ có một mình anh!”


Tâm tình Mặc Tử Hàn cực kỳ vui mừng, nụ cười nơi khóe miệng từng chút mở rộng, mà ngón tay cũng từng chút từng chút dịch chuyển lên, cuối cùng dừng ở trên môi cô, lại hỏi.


“Vậy…. Cái miệng này? Có mấy người đã chạm vào?”


Chân mày Tử Thất Thất khẽ nhăn, đôi môi mím lại, lựa chọn trầm mặc.


“Trả lời tôi!” Anh lạnh lùng ra lệnh.


Tử Thất Thất do dự chậm rãi mở đôi môi, chần chờ phát ra âm thanh, nhẹ nhàng nói, “Một người!”


“Là ai?” Anh hỏi tới.


“Bách Hiên!”


Trên mặt Mặc Tử Hàn phủ kín một tầng phẫn nộ, nhưng kiên nhẫn tiếp tục hỏi, “Vậy bảy năm trước? Có mấy người đã chạm vào?”


“Không có!”


“Một người cũng không có?”


“Đúng vậy!”


“Vậy nói…. Nụ hôn đầu của em là dành cho Bách Hiên?”


“Đúng!”


“Đáng chết!”


Mặc Tử Hàn đột nhiên tức giận, gầm nhẹ mắng, đồng thời hai tay bắt lấy cánh tay mảnh khảnh của cô, thình lình dùng sức, xoay người đặt cô ở trên giường.


Tử Thất Thất khiếp sợ, kinh ngạc trừng lớn hai mắt, nhìn khuôn mặt tức giận của anh ta.


“Quên đi cho tôi!” Anh hét lên ra lệnh.


“Quên đi?” Tử Thất Thất nghi hoặc lặp lại, cô không hiểu, “Anh đang nói gì vậy?”


“Tôi nói em quên đi cho tôi, quên chuyện Bách Hiên hôn em, sau đó nhớ kỹ cho tôi, người đầu tiên hôn em là tôi, người đầu tiên muốn em là tôi, người đầu tiên đụng vào em cũng là tôi, tất cả lần đầu tiên của em, đều thuộc về Mặc Tử Hàn tôi!”


Tử Thất Thất nhìn bộ dáng tức giận, không khỏi giễu cợt.


“A…… Xin lỗi, tôi không làm được!”


“Em nói cái gì?” Mặc Tử Hàn giận đùng đùng.


“Tôi nói tôi không làm được, tôi không có cách nào lừa gạt bản thân, trừ phi anh làm tôi mất trí nhớ, nếu không trong trí nhớ của tôi, đối tượng nụ hôn đầu của tôi chính xác là Bách Hiên, mà không phải anh…. Mặc Tử Hàn!”


Mặc Tử Hàn nghe những lời này, lửa giận đã đánh vào trái tim, hai tay dùng sức nắm chặt cánh tay cô.


“Người đàn bà chết tiệt…… Em muốn chọc tức tôi vậy sao? Em muốn để tôi phải cường bạo em sao? Em muốn tôi đùa bỡn thân thể em sao? Rõ ràng chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tôi, nói vài lời dễ nghe, thì có thể để bản thân dễ chịu một chút, nhưng em lại cứ muốn chọc giận tôi, em đã sai mà còn ti tiện thế hả?”


Đã sai còn ti tiện? (CV là “phạm tiên” ko hiểu chi hết nên ta đoán bừa là “xâm phạm” Sr mn, đã sửa lại : “> )


Tử Thất Thất nghe thấy từ này, hai mắt trợn to, hung hăng nhìn chằm chằm anh ta.


CHƯƠNG 145: HẮN MUỐN XÂM CHIẾM TOÀN BỘ THẾ GỚI CỦA CÔ


“Tôi đã sai còn ti tiện? Ha….. Thật là buồn cười, nếu tôi ti tiện, vậy anh chính là đê tiện!” Cô tức giận mắng.


Mặc Tử Hàn nộ khí xung thiên! (Tức giận ngất trời)


“Em nói cái gì?” Anh nghiến răng nghiến lợi.


“Tôi nói anh đê tiện!”


“Em dám lặp lại lần nữa?”


“Đê tiện!” Tử Thất Thất lại lặp lại, còn to gan nói, “Anh là đàn ông mà lợi dụng một đứa bé thì không phải đê tiện thì là cái gì? Cái loại đàn ông như anh vừa thấy phụ nữ liền không khống chế được thân dưới thì không phải đê tiện thì là gì? Cái loại đàn ông như anh chỉ biết xâm phạm phụ nữ thì chính là đê tiện…. Mặc kệ thế nào thì tôi cũng dám lặp lại, anh chính là đê tiện, đê tiện đê tiện đê tiện đê tiện đê tiện……”


“Câm miệng!” Mặc Tử Hàn hét lên.


Tử Thất Thất rất nghe lời thu thanh âm lại, nhưng khuôn mặt cười nhạo vẫn chống cự lại ánh mắt phẫn nộ của anh ta.


Khí tức phẫn nộ của Mặc Tử Hàn có chút rối loạn, đôi mắt lạnh

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bà nội bạn trai tặng vàng giả, tôi đáp lễ vàng thật, ngày đính hôn bà khiến tôi rơi lệ

7 ngày để nói anh yêu em

Truyện Thưa Thầy Em Yêu Anh Full

Giá Như Em Là Con Gái

Phận má hồng lấy chồng ‘gay’