Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I) (xem 4712)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần I)

Anh lạnh giọng hỏi.


“Tử tiểu thư cũng không có bất luận hướng đi gì, nhưng là bạn tốt Phương Lam của cô ấy sáng sớm ra ngoài hai lần, lần đầu tiên đi mua bữa sáng, mà lần thứ hai là tới cục quản lý xuất ngoại!”


Xuất ngoại? “Bọn họ muốn ra nước ngoài?” Mặc Tử Hàn hỏi.


“Đúng vậy, tôi đã phái người điều tra, Tử Thất Thất tiểu thư dường như có hộ chiếu, mà lần này cần làm là hộ chiếu của Thiên Tân thiếu gia!”


Đôi lông mày của Mặc Tử Hàn càng nhíu càng chặt!


Cô gái đó lại có thể muốn dẫn con anh cùng chạy trốn ra nước ngoài?


Cô tưởng là có thể được sao!


“Kim Hâm, chuẩn bị xe!” Anh lạnh lùng ra lệnh, đứng lên.


“Vâng!”


Trải qua một buổi tối anh ít nhiều cũng đã bình tĩnh lại, nếu hiện tại gặp lại cô anh tự tin có thể khống chế tốt biểu tình của mình, cho nên đến lúc gặp lại bắt cô về, cũng nên đặt trên cổ cô một dây xích, để cô thành thành thật thật nghe lệnh anh.


A….


Tử Thất Thất, cô cũng biết….


Bị tôi nhìn trúng, là một loại tội nghiệt như thế nào?


※※※


Khu nhà Hạnh Phúc


Lầu 4


Sau khi Phương Lam đi ra ngoài, Mặc Thiên Tân và Tử Thất Thất bầu không khí trong lúc đó có chút xấu hổ.


“Mẹ, mẹ còn tức giận sao?” Mặc Thiên Tân đến bên cạnh cô đợi cô trả lời.


” Không có!” Tử Thất Thất lạnh lùng đáp.


“Mẹ, mẹ đừng tức giận, ngày hôm qua là con không đúng, là con sai, đều là con không tốt, con không nên tò mò giữa mẹ và ba xảy ra chuyện gì, cho dù hai người có xảy ra chuyện, con cũng có thể nói hai người chưa từng có chuyện gì, không đúng, con căn bản là không nên hỏi hai người có chuyện gì hay không, nhưng mà…. Kỳ thực hỏi một chút cũng không sao chứ? Dù sao con cũng đã lớn rồi, đây cũng là thành quả của hai người nha, cho nên hai người cứ mặc sức làm chuyện gì gì đó, nói không chừng lại tạo ra một người mà người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, một đại soái ca giống con đây!”


Cái gì?


Nghe một chuỗi dài loạn thất bát táo của cậu, Tử Thất Thất càng thêm khó chịu.


“Tiểu tử thối, con tốt nhất nên cách xa mẹ một chút, bằng không mẹ cũng không dám bảo đảm con đêm nay còn có thể trông thấy mặt trăng!” Cô nghiến răng nghiến lợi nói, quả đấm thép đã nắm chặt.


Mặc Thiên Tân hơi run rẩy, hai chân bất giác lùi về sau lại vừa vặn đứng ở phía trước cửa sổ.


Thấp thỏm trầm mặc, sau đó rầu rĩ nhìn về phía ngoài cửa sổ.


Bỗng nhiên, phát hiện một chiếc Porsche màu đen đứng ở dưới lầu, mà đi ra từ trong xe đúng là vị ba ba đại nhân thân ái của cậu.


“Mẹ mẹ….” Cậu kích động gọi.


“Xú tiểu tử, con đem lời mẹ xem như gió thoảng bên tai sao?” Tử Thất Thất bộ dáng y hệt hung thần ác sát.


“Mẹ mẹ, mẹ mau nhìn, ba đến….”


CHƯƠNG 75: HẮN THỀ, LẦN NÀY TUYỆT ĐỐI LÀ LẦN CUỐI CÙNG


“Cái gì? Anh ta đâu?” Tử Thất Thất hết sức kinh hãi.


“Đã tới ngay cổng!” Mặc Thiên Tân lập tức báo cáo.


Cổng?


Tử Thất Thất hoảng hốt đi tới bên cạnh cửa sổ, đưa hai mắt xuống dưới nhìn Mặc Tử Hàn đứng ở cổng khu nhà.


Anh ta đến? Anh ta tìm được rồi?


Không, hôm qua anh ta xuất hiện ở đây, chẳng lẽ sáng sớm đã tìm thấy?


Bất thình lình!


Mặc Tử Hàn chậm rãi ngẩng đầu lên, ngửa đầu chống lại hai mắt cô.


Tim Tử Thất Thất giống như bị điện giật, bắt đầu đập kịch liệt, hai mắt cũng mở lớn, không có cách nào dời khỏi người anh.


Làm sao bây giờ?


Hiện tại bỏ chạy còn kịp sao? Đợi chút, phải bình tĩnh, phải bình tĩnh, không thể hoảng, phải bình tĩnh nghĩ biện pháp….


“Bảo bối, con nghe mẹ nói này….” Cô xoay người lại, nắm lấy hai tay của Mặc Thiên Tân, khẩn trương nói, “Chúng ta phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh, thế nhưng…. trọng yếu giờ là phải chạy trốn!”


Mặc Thiên Tân 囧!


“A? Đó là phải bình tĩnh, hay phải chạy trốn?”


“Ngu ngốc, đương nhiên là phải bình tĩnh để bỏ chạy!”


Tử Thất Thất kích động nói, xong liền bắt lấy tay cậu, ngay cả đồ đạc cũng không thu dọn, lập tức chạy ra cửa phòng.


Mặc Thiên Tân chạy theo đằng sau cô, chỉ có thể điên cuồng chảy mồ hôi.


Tư thế hấp tấp như vậy cũng có thể gọi là bình tĩnh chạy trốn?


Ai……


Cậu ngầm thở dài, xem ra bệnh cũ của mẹ lại tái phát, căng thẳng quá độ sẽ khiến hành động cùng lời nói trở nên hỗn loạn mơ hồ.


Được……


Không phải là bị tìm thấy sao? Không việc gì đáng lo, chính cái gọi là kế hoạch A thất bại, bắt đầu kế hoạch B, kế hoạch C bình tĩnh đợi….


“Mẹ, mẹ đợi một chút, đừng hoảng hốt a, con có biện pháp khiến ba không tìm thấy chúng ta!”


“Cái gì? Con có biện pháp?”


Tử Thất Thất dừng lại, ngoảnh đầu kinh ngạc nhìn cậu.


Chỉ thấy khóe miệng Mặc Thiên Tân gợi lên tươi cười tà ác, biểu tình cực kỳ giống ác ma giảo hoạt khiến người ta không khỏi có chút kinh hãi.


……


Mặt khác


Sau khi Mặc Tử Hàn và Tử Thất Thất bốn mắt nhìn nhau qua cửa sổ lầu 4 liền lập tức đi vào bên trong khu nhà, nhanh chóng lên trên.


Không đến ba mươi giây, hai người đã đứng trước cửa căn hộ của Phương Lam ở lầu 4.


Mà lúc này, cửa phòng đã mở rộng, rất rõ ràng người bên trong đã chạy. Thế nhưng ở cầu thang cũng không có đụng bọn họ, chẳng lẽ bọn họ còn ở bên trong? Đây là kế điệu hổ ly sơn? Nhưng mà, còn có một khả năng là….


“Kim Hâm, cậu đi vào bên trong tìm!” Anh ra lệnh.


“Vâng” Kim Hâm lập tức chạy vào phòng.


Mặc Tử Hàn lại nhanh chóng xoay người, chạy đến chỗ cầu thang, nhìn xuyên qua khe hở xuống bên dưới, quả nhiên Tử Thất Thất với Mặc Thiên Tân đang cuống quýt chạy bên dưới. Khi mà anh đi tới lầu 4, bọn họ cư nhiên trốn ở lầu 5, lén lút nhìn anh tới cầu thang lầu 4 mới lập tức từ lầu 5 nhanh chóng chạy.


Đáng chết!


Lại là loại tiểu kế này!


Mà anh…. lại có thể nhiều lần trúng kế.


Kích động vội bước xuống lầu, muốn đuổi theo hai người thế nhưng chân lại đột nhiên trượt, thiếu chút nữa ngã, may mắn anh nắm vào tay vịn cầu thang.


Mặc Tử Hàn nhíu mày cúi xuống, nhìn dưới chân có hạt đậu xanh khiến anh không thể bước tiếp.


“Chết tiệt!” Anh hung dữ mắng.


Cho dù bọn họ có thêm thời gian, chẳng lẽ bọn họ cho rằng bọn họ có thể chạy thoát? Thật là ý nghĩ viển vông, anh tuyệt đối phải bắt bọn họ về.


…..


Cổng khu nhà


Tử Thất Thất và Mặc Thiên Tân vội vã chạy ra thế nhưng lại đụng tới một nhóm vệ sĩ mặc tây phục màu đen.


Mặc Tử Hàn đáng ghét lại có thể dẫn theo nhiều người như vậy.


Làm sao bây giờ?


“Mẹ, một mình mẹ ứng phó đám tiểu lâu la này hẳn là không thành vấn đề chứ?” Mặc Thiên Tân rất tự giác trốn ở sau lưng cô.


Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Sếp À! Tôi Yêu Sếp

Truyện Quá Khứ Lầm Lỗi Và Bài Học Cuộc Đời Voz

7 ngày để nói anh yêu em

Hôn Ước Quái Dị

Giấc Mơ Ngọt Ngào