Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần cuối) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Swatch Watches

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần cuối) (xem 4993)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần cuối)

ông muốn ông ấy biết ba người bọn hắn có quan hệ .


Đột nhiên!


Gương mặt Phương Lam trở nên nghiêm túc, sau đó lộ ra nụ cười sáng lạn,đột nhiên quay đầu nhìn Chung Khuê đang ngồi ở chủ vị nói ” Thời gian tôi lưu lại đây cũng không còn nhiều nữa, vậy bây giờ chúng ta mau tính toán sổ đi!”


“Tính sổ?” Chung Khuê nghi ngờ lặp lại .


“Không sai, lần trước ông bắt cóc Tử Thất Thất, lợi dụng Tử Thất Thất, còn hại Bách Hiên chết, còn làm cho Tử Thất Thất đau lòng, món nợ này nếu như không tính thật rõ ràng với ông, tôi không cách nào nuốt xuống được, cho nên. . . . . .” Nụ cười trên mặt cô đột nhiên thay đổi tà ác nói tiếp “Ông cho là ông phải như thế nào, muộn khí của tôi mới có thể tiêu tan đây ?”


Chung Khuê nghe cô phách lối nói, trong lòng mơ hồ tức giận bừng bừng, nhưng mà trên mặt lại là vô cùng nhạt định mỉm cười nói “Thì ra bản thân mình tình nguyện đến nơi này, chính là vì chuyện này!”


“Đó là dĩ nhiên, nếu không ông cho rằng tôi tới để gặp cái bộ mặt nếp nhăn lão bất tử này của ông sao, ông chơi khá lắm sao?” Phương Lam vô cùng lớn mật trực tiếp mắng hắn.


Chung Khuê nghe cô nói mà mặt lộ ra sát khí.


Vũ Chi Húc đứng ở một bên, mặt lạnh như băng, hai mắt nhìn chằm chằm Phương Lam.


Mặc Thâm Dạ thì vô cùng thản nhiên cầm rượu vang ở trên bàn lên, nhẹ nhàng hớp một ngụm.


“Tiểu cô nương, có khi lời nói ra khỏi miệng, sẽ là tai hoạ đấy !” Chung Khuê nhẹ giọng nói xong, trong lời nói rất rõ ràng mang theo ý uy hiếp .


“Tôi dĩ nhiên biết, nhưng tôi vừa nhìn thấy cái mặt của ông liền khiến cho tôi nổi giận, làm cho tôi thấy ghê tởm, làm cho tôi phát ngán, làm tôi hận không được muốn đánh ông một quyền, tôi rất muốn xuống Địa Ngục gặp Diêm Vương đại nhân trong truyền thuyết kia, không biết ông có thể hay không tiễn tôi một đoạn đường ? Thật ra thì tôi à. . . . . . Thật ước gì ông giết được tôi, chỉ là . . . . .” Cô hơi dừng lại, một bước tới gần hắn, vui vẻ cười nói “Ông có bản lãnh đó sao?”


Chung Khuê tay cầm gậy đầu chim ưng, đột nhiên nắm chặt, hai mắt nhìn chằm chằm Phương Lam, nụ cười trên mặt trong nháy mắt biến mất .


“Cô muốn chết như vậy phải không ?” Hắn lạnh lùng hỏi.


“Ưh? Ông nói cái gì ?” Phương Lam nghi hoặc nhìn, sau đó vui vẻ cười nói “Tôi mới không muốn chết đâu, tôi còn trẻ như vậy vừa đẹp lại vừa khỏe, đương nhiên là hi vọng mình có thể sống lâu một chút rồi, phải sống lâu giống như cái người này già này chứ . . . . . Ha ha ha. . . . . . Tôi đùa giỡn với ông đó . . ., mặc dù ông không sống được mấy năm nữa, nhưng người sống thì phải tích cực lạc quan, cho nên ông không cần phải đau lòng, cũng không cần giận nữa, mỗi ngày tôi sẽ giúp ông cầu nguyện với Diêm Vương, cầu nguyện ông có thể sớm một chút xuống mười tám tầng Địa Ngục!”


Chung Khuê trong nháy mắt tức giận, đột nhiên từ trên ghế đứng dậy .


Vũ Chi Húc nhắm mắt lại hơi lắc đầu một cái, không nghĩ tới ông cụ luôn luôn bình tĩnh, cũng bị chọc giận như vậy, thật không hỗ là Phương Lam, quả nhiên có tài.


Mà Mặc Thâm Dạ vẫn ngồi trên ghế bình tĩnh thưởng thức rượu, đột nhiên đem rượu vang trong ly uống một hơi cạn sạch, sau đó thần kinh trong cơ thể nháy mắt căng thẳng, đề phòng hành động của Chung Khuê .


Phương Lam thấy hắn có vẻ tức giận, cô tiếp tục cười, sau đó một bước đi tới trước mặt của hắn giả bộ lo lắng nói “Thế nào ? Tức giận ? Tức giận thì sẽ chết nhanh hơn đó!”


“Nha . . . đầu . . . thối !” Chung Khuê từng chữ từng chữ một mắng ra, hiển nhiên đã phẫn nộ đến cực điểm.


Phương Lam hoàn toàn không sợ hãi, ngược lại càng thêm vui vẻ nói “Xem ra ông giận thật rồi, như vậy thừa dịp ông tức giận, mà thời điểm này tôi lại vui vẻ,thì hãy để tôi bắt đầu tính sổ đi,đầu tiên. . . .”


Lời của cô đột nhiên dừng lại, rất nhanh sau đó giơ tay phải của mình ra, dùng sức hướng má trái của hắn mà tát.


“Bốp ”


Giòn như một tràng pháo tay, vang khắp phòng ăn .


Mặc Thâm Dạ, Vũ Chi Húc, còn có Chung Khuê, cùng nhau khiếp sợ trừng lớn hai mắt!


CHƯƠNG 305: TÔI LÀ CHA CỦA MẶC TỬ HÀN…MẶC HÌNH THIÊN!


Phương Lam đắc ý nhìn gương mặt khiếp sợ của Chung Khuê , một cái tát vừa rồi đã khiến tay cô đau rát , nhưng cô tát cũng rất thoải mái , chắc cuộc đời này của Chung Khuê cũng không có được mấy người đánh vào mặt của hắn chứ?


“Nha Đầu thối . . . . .” Chung Khuê tức giận hai mắt hung hăng trừng cô.


“Cái tát vừa rồi là vì Bách Hiên , mặc dù tôi với hắn không có giao tình gì , nhưng hắn đã hai lần cứu Tử Thất Thất , làm chút chuyện này cho hắn cũng là đúng ,còn một cái tát này . . . . .” Phương Lam đang nói một lần nữa giơ cánh tay vừa nãy lên tát thẳng vào mặt hắn nói “Cái này là vì Tử Thất Thất , nguyên nhân là do ông ở trước mặt cô ấy nói lung tung !”


Nói lung tung ?


Trong lòng Chung Khuê đang tức giận không khỏi có chút nghi ngờ.


Mà Phương Lam nói dứt lời , lập tức lần nữa dùng sức hướng tới mặt của hắn mà tát.


Chung Khuê lập tức đưa tay trái của mình ra , bắt được tay của cô.


Phương Lam đối với động tác của hắn không có một chút bất ngờ , ngược lại giống như đã dự đoán được , cô mỉm cười nói “Ngu ngốc , con người có hai cái tay đấy!” Cô nói xong câu đó , liền nhanh chóng vươn một cái tay khác ra , tốc độ lần này so với lần trước nhanh hơn mấy lần, làm cho người khác không thể né tránh.


“Bốp”


Tiếng vỗ rất giòn rất to vang vọng trong phòng ăn .


Hai gò má của Chung Khuê trong nháy mắt đỏ bừng sưng lên , hai mắt tức giận trợn to giống như sắp từ trong vành mắt nhảy ra ngoài vậy .


Lúc này, chân mày Vũ Chi Húc nhíu lên thật sâu , cảm nhận được hơi thở nguy hiểm , Mặc Thâm Dạ cũng hơi nắm chặt quả đấm, dưới chân bắt đầu rục rịch , nhưng gương mặt của Phương Lam vẫn tự nhiên , khóe miệng vẫn treo lên nụ cười sáng lạn.
Đột nhiên!


Ở thời điểm Chung Khuê muốn mở miệng , đồng thời cũng muốn ra tay, Phương Lam đem thân thể của mình nhích đến gần hắn , đối diện với khuôn mặt đầy nếp nhăn của ông ấy sau đó cười nói “Hai mươi bảy năm trước, chính ông đã thề cái gì , ông còn nhớ chứ?”


Trong nháy mắt , mặt Chung Khuê đang tức giận lại chuyển thành khiếp sợ.


“Cô . . . . Rốt cuộc cô là ai?” Hắn giật mình hỏi.


Phương Lam mỉm cười lui về phía sau một bước , cùng hắn tạo ra khoảng cách, sau đó cười nói “Tôi là ai cũng không quan trọng , nhưng ông đã không giữ đúng lời thề , đây chỉ là một chút trừng phạt thôi, ông đừng nghĩ hiện tại mấy người kia đều chết hết , cũng không có người biết những chuyện trước kia , lại dám lấy những chuyện trước để uy hiếp Tử Thất Thất , còn dám tổn thương đến Tử Thất Thất , nếu bọn họ còn sống ông . . . . . Nhất định sẽ chết rất thảm!”


Nghe Phương Lam

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hạnh phúc thật sự mong manh

Ngay đêm đầu tiên làm vợ đã thành thảm kịch

Cả nhà náo loạn khi mẹ chồng phát hiện ra bí mật kinh hoàng bên trong cái bụng bầu 10 tháng của cô con dâu ngoan hiền

Mùng 1 mẹ chồng bắt kiêng “chuyện ấy”, con dâu vẫn làm liều để rồi đúng lúc cao trào thì…

Xem tử vi ngày 24/03/2017 Thứ Sáu của 12 cung hoàng đạo