Tuệ Đường đang mê mang đột nhiên mở to mắt, đau đớn xâm nhập thần kinh cô khiến cô không chịu nổi thét lên, nước mắt bỗng chốc rơi xuống, cả người đều co rúm lại, bàn tay đang để ở lưng Tiêu Đình bậm sâu xuống.
Nghe thấy tiếng thét đau đớn của cô, người đàn ông chợt dừng lại động tác, mồ hôi từng giọt rơi xuống, Tiêu Đình đưa tay khẽ vỗ nhè nhẹ lưng cô, tuy muốn chờ cho cô hết đau nhưng khoái cảm mất hồn cùng niềm vui khi Tuệ Đường đã thực sự thuộc về mình khiến Tiêu Đình không thể ngừng lại được, anh bắt đầu di động hạ thân, dùng sức chiếm đoạt cô…
Đau lòng, phẫn nộ, yêu thương cùng hận ý đan xen dày vò Tiêu Đình, anh ôm chặt lấy cô triền miên không dứt, thậm chí trong một khoảnh khắc còn có ý muốn cùng cô cứ như vậy trải qua cả một đời, quên hết mọi chuyện trong quá khứ cùng cô bắt đầu lại mọi thứ
Hơi thở mỗi lúc càng trở nên dồn dập, Tiêu Đình ở bên tai cô thấp giọng thủ thỉ:
” Tuệ Đường, em thật sự thích tôi phải không, nói đi, tôi muốn nghe!”
Cho dù là lời nói dối, chỉ cần em nói, anh cũng tự huyễn hoặc bản thân tin đó là sự thật.
Tuệ Đường vốn thần trí đã tan rã, đau đớn ban đầu dần thay thế bằng cảm giác tê dại kích thích khiến cô thở hổn hển không ngừng, nghe được lời nói của Tiêu Đình cô dựa vào bản năng nói theo:
” Thích…..em thích anh…A…” Cô run run nói, cảm giác được cơ thể chợt căng cứng rồi mềm nhũn vô lực.
Tiêu Đình nghe được những lời kia, toàn thân chấn động rốt cuộc không thể khống chế được nữa phóng thích dục vọng.
Anh đưa tay vuốt tóc cô, hơi thở dần ổn định xoay người nằm sang một bên, đem Tuệ Đường kéo sát vào người mình, khẽ hôn lên tóc cô.
Tuệ Đường sớm đã mệt mỏi nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, nhưng người đàn ông mới lần đầu biết đến mùi vị hoan ái, chưa được thoả mãn hoàn toàn, không ngần ngại đem cô ôm lấy đè xuống tiếp tục…
Sau khi kết thúc, Tuệ Đường gần như kiệt sức, rất nhanh chìm vào giấc ngủ nhưng người đàn ông bên cạnh cô lại hoàn toàn tỉnh táo, anh ngắm gương mặt ửng hồng đang trong mộng đẹp của cô, miệng nhỏ nhắn còn hơi cong cong, an tĩnh lại mang một vẻ mị hoặc khó nói lên lời.
Đáy mắt Tiêu Đình thoáng lộ ra sự ưu tư, thâm trầm khó đoán biết nhưng lại ẩn dấu sự kiên định.
Cô gái này từ năm chính tuổi đã được định xuất hiện trong số mệnh của anh, vẫn biết gặp lại chỉ mang lại đau khổ, nhưng vừa nghĩ đến buông tay cõi lòng lại tan nát.
Một đêm nay đã khiến Tiêu Đình thực sự nhìn nhận lại tình cảm của bản thân, anh không thể không thừa nhận ý niệm giữ lấy cô không những không giảm mà càng ngày càng kiên định, lớp vỏ bọc lạnh lùng vô tình không kiên cố được thêm nữa, chậm rãi tan rã.
Tiêu Đình thời khắc này chỉ tồn tại duy nhất ý nguyện đem cô gái trong lòng chặt chẽ khắc sâu vào tận tim, mặc kệ sau này phải nhận đắng cay khổ sở bao nhiêu cũng không hối hận.
Tiêu Đình dịu dàng ôm lấy Tuệ Đường, nhắm mắt cùng cô tiến vào giấc mộng
Tia nắng chói chang xuyên qua tán lá cây chiếu vào ô cửa sổ, đánh thức cô gái vẫn đang ngủ say trên giường
Tuệ Đường khẽ dụi mắt, cơn buồn ngủ vẫn chưa tiêu tán hết, cô hơi mở mắt thấy căn phòng bài trí rất lạ lẫm mới hoảng hốt ngồi dậy, vừa cử động thì phát hiện thắt lưng đau nhức ê ẩm, nơi nào đó trong cơ thể hơi đau đớn, cuối cùng cô hồi tâm nhớ lại chuyện xảy ra tối qua, cô cùng Tiêu Đình ở trên giường lăn lộn.
Gương mặt trắng nõn của cô khẽ đỏ, cô phát hiện bản thân còn chưa mặc đồ, Tuệ Đường đang định xuống gường tìm quần áo ném lộn xộn ở nền đất nhưng mặt đất rất gọn gàng không hề có gì, sau đó Tuệ Đường chú ý đến túi giấy lớn đặt ở kệ tủ cạnh giường, cô hiếu kì mở ra xem thì thấy trong đó là quần áo của nữ, cô nghĩ có lẽ quần áo này chuẩn bị cho cô vì thế nhanh chóng cầm quần áo đi thay.
Từ lúc tỉnh dậy cho đến giờ cô chưa hề nhìn thấy Tiêu Đình, nghĩ có lẽ anh đã tỉnh từ sớm, cô mở cửa xuống lầu, lúc ngang qua nhà bếp dì Vân từ bên trong chạy ra, mỉm cười với cô:
” Tuệ Đường tỉnh rồi? Lại đây ăn sáng đi, dì Vân đều dọn ra cả rồi”
Tuy biết dì Vân là người giúp việc ở Hoạ Bích Hiên nhưng Tuệ Đường vẫn hơi bối rối do không quen thuộc lắm, cô ngập ngừng hỏi:
” Dì Vân, anh ấy đi đâu rồi?”
CHƯƠNG 50: HOẠ BÍCH HIÊN
Dì Vân nghe cô hỏi đầu tiên hơi ngẩn ra sau đó chợt hiểu khẽ bật cười:
” Cháu nói giám đốc hả, hôm nay cậu ấy đi công tác, ra sân bay từ sớm rồi”
Chẳng lẽ giám đốc không nói cho cô ấy biết việc này?
Tuệ Đường nghe vậy thì thoáng sững sờ sau đó khẽ hỏi:
” Anh ấy có nói khi nào sẽ về không ạ?”
Dì Vân cười nói:
” Dì cũng không biết, giám đốc không có nói gì về chuyện này”
Tuệ Đường nghe thế khẽ ” ồ” một tiếng, bước vào bếp ngồi vào phòng ăn.
Cô nhìn thấy cả bàn thức ăn thì hơi hoảng, tròn mắt nói:
” Bữa sáng luôn nhiều thức ăn như vậy sao?” Cho dù cả cô và dì Vân ăn đến mệt nhoài cũng không thể hết.
Dì Vân thản nhiên nói:
” Đúng vậy, bữa sáng nên đầy đủ dinh dưỡng mà, ngồi xuống ăn nào.” Bình thường làm gì làm nhiều đồ ăn như thế, hôm nay là do giám đốc đặc biệt căn dặn bà nấu nhiều một chút nên mới như vậy, dì Vân nghĩ thầm nhưng không nói ra.
Tuệ Đường thầm kêu lãng phí sau đó cười tươi nói:
” Dì cũng ngồi xuống ăn đi.”
Dì Vân khẽ nói ” Ừ ” rồi ngồi xuống, hai người bắt đầu ăn sáng, trong lúc ăn bà không nhịn hiếu kỳ ở trong lòng, liền hỏi:
” Tuệ Đường, cháu là bạn gái giám dốc?”
Tuệ Đường đang múc lên thìa cháo, nghe vậy hơi ủ rũ im lặng một lúc mới khẽ lắc đầu:
” Không phải ạ”
Dì Vân nghe thấy đáp án ngoài dự kiến lại càng có nhiều thắc mắc hơn, bà thấy kì quái, đêm qua rõ ràng cô ấy ở lại Hoạ Bích Hiên, nếu không phải bạn gái của giám đốc thì là gì?
Dì Vân gắp thức ăn cho Tuệ Đường, chuyển đề tài khác:
” Đây là lần đầu tiên cháu đến Hoạ Bích Hiên đúng không, đợi lát nữa dì dẫn cháu đi tham quan một vòng”
Ăn xong bữa sáng, dì Vân dọn dẹp một chút rồi đưa Tuệ Đường đi dạo hoa viên, diện tích biệt thự chính giữa không coi là lớn, vừa đủ các phòng nhưng khuôn viên xung quanh lại vô cùng rộng lớn, giống như chủ nhân nơi này không thích không gian trong nhà quá rộng lớn nên dành phần lớn diện tích thiết kế khu vườn này.
Tuệ Đường đến bây giờ mới thực sự hiểu tại sao nơi này có cái tên như vậy, thực sự là ” hoạ bích”, cả khu vườn ngập trong màu xanh biếc của cỏ cây hoa lá, hệt như một bức tranh khu vườn trong cổ tích, mái vòm bằng dây leo , phía tây trồng đủ các loại hoa, tuy rằng bây giờ không phải mùa hoa nở những có lẽ do nơi này khí hậu tốt, vẫn có rất nhiều loài hoa đang nở rộ, gần đó đặt một bàn đá tròn, một cây lê đang nở hoa trắng nho nhỏ.
Tuệ Đường cảm thấy mình không giống đang ở trong biệt thự mà