Bong bóng mùa hè - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Bong bóng mùa hè (xem 5885)

Bong bóng mùa hè

ng veo của cô, Âu Thần từ từ ngẩng đầu nhìn về phía Hạ Mạt. Hạ Mạt lại yên lặng nhìn một hướng khác, mái tóc dài dày như rong biển, đôi mắt màu hổ phách, chiếc váy công chúa ngắn, đôi chân dài trắng ngần, đẹp như một tinh linh sống ngoài biển khơi.


Ánh mắt Âu Thần đột ngột ngưng lại.


Trên bắp chân trắng ngần của cô.


Máu lại bắt đầu từ từ rỉ ra.


Anh chau mày.


Đúng lúc này, Hạ Mạt hai tay cầm lấy micro mỉm cười bắt đầu hát:



Trong câu chuyện cổ tích ngày xưa


Dưới đáy đại dương có một nàng tiên cá bé nhỏ xinh xắn nhân hậu.


Nàng có mái tóc dài màu vàng


Nàng rong chơi trên mặt biển bao la đáng yêu đến thế.



Tiếng hát trong sáng cất lên bay bổng trong không trung, âm sắc tươi đẹp tròn trịa khiến người ta như muốn ngừng thở, không càn có nhạc nền âm luật, bài hát này vẫn hấp dẫn, đẹp như gió mềm mại thổi miên man trong câu chuyện cổ tích. Tiếng hát ngọt ngào hạnh phúc, nụ cười Hạ Mạt rạng rỡ dịu dàng, tình cảm trong đôi mắt như chứa cả đại dương. Giọng hát cô dịu dàng như làn gió trong lành, ánh mặt trời rực rỡ dập dềnh trong sóng bạc, vỡ vụn những sắc vàng li ti.


Máu vẫn rỉ trên bắp chân cô.


Giọng hát cô vui tươi hạnh phúc.


Trong hạnh phúc đó chưa một nỗi đau thương.



Khi nàng gặp chàng hoàng tử của mình


Nàng nhận ra thế giới này chỉ có tình yêu mới đẹp được như vậy.


Để được gặp mặt chàng


Để được nghe giọng nói ấm áp của chàng


Nàng tiên cá liền cắt cái đuôi.


Khi máu chảy xuống


Nụ cười của nàng hạnh phúc như một bông hoa.


Không thể quay lại biển xanh


Không thể cất tiếng nói lại được


Nàng tiên cá nhỏ bé gặp lại chàng hoàng tử


Nụ cười của nàng đẹp như một bông hoa.



Quan Dĩnh ngẩn ngơ.


Hồi nãy xem Đào Thục Nhi biểu diễn, Quan Dĩnh cho là những thể hiện của cô ấy đã cực đỉnh rồi, lúc thì đáng thương, lúc lại u sầu.


Nhưng.


Doãn Hạ Mạt lại đang vui sướng.


Tiếng hát vui sướng hạnh phúc vấn vương trong phòng họp, Doãn Hạ Mạt đẹp mềm mại, ánh đèn dìu dịu chiếc trên người cô, đúng là một cô gái đang trong tâm trạng yên, thần sắc ngượng ngùng e lệ. Thế nhưng nỗi đau thấu xương lại ẩn tàng trong tiếng hát hạnh phúc, hình như trong tình yêu sâu sắc ấy, nàng tiên cá vẫn biết tình yêu chẳng qua chỉ là mộng cảnh ảo ảnh thoáng qua, như nắng trên mặt biển bao la, khi đêm ập xuống, mặt trời sẽ không còn.


Vui sướng này.


Đau khổ này.


Hai thứ tình cảm sâu xa huyền diệu đang nhào trộn quyện lấy nhau trên người Hạ Mạt, giọng hát của cô trong veo, niềm vui và nỗi đau cũng rất trong sáng khiến người ta phải nhờ về những hạnh phúc và những bi thương của chính mình.


Bài hát Doãn Hạ Mạt hát Quan Dĩnh chưa nghe thấy bao giờ, lẽ nào là do cô ta tự sáng tác? Trong lòng Quan Dĩnh u ám, cô thất vọng, làng giải trí quả nhiên là nơi tàng long ngọa hổ, ngay đến người mới cũng khiến người ta phải kinh ngạc đến thế.



Khi hoàng tử muốn cưới công chúa của chàng


Nàng tiên cá nhỏ bé khóc thầm


Đôi chân nàng vẫn đang chảy máu.


Tại sao?


Tình yêu của nàng đã mất đi.


Khi hoàng tử cười công chúa của chàng


Nàng tiên cá nhỏ bé hóa thành bong bóng trôi dạt triền miên trên biển cả.


Trong đại dương nàng than khóc


Đôi chân nàng vẫn còn đang chảy máu


Tại sao?


Tình yêu của nàng đã mất.



Ánh mặt trời rực rỡ yên lặng, dòng máu vẫn từ từ chảy trên chân Hạ Mạt khiến người ta kinh hãi, máu đỏ, đau thương bao trùm trong không khí đến nghẹt thở. Trong cái bi thương ấy, cô mỉm cười hát, đôi mắt long lanh ngấn lệ, trong giây phút này, cô giống hệt nàng tiên cá nhỏ bé trong vương quốc câu chuyện cổ tích đẫm nước mắt nhìn chàng hoàng tử trong giấc mơ, nàng tiên cá nhỏ bé đau khổ xót xa…



Trong câu chuyện cổ tích ngày xưa


Mặt biển xanh bao la có hàng ngàn bong bóng nho nhỏ.


Những bong bóng đó có phải đều là nàng tiên cá nhỏ bé hay không?


Có phải nàng đang than khóc


Có còn thấy thế giới này tươi đẹp nữa hay không?



Trong tiếng hát đau thương vẫn là niềm hạnh phúc, khi nàng tiên cá nhỏ bé nhân hậu trong vương quốc câu chuyện cổ tích biến thành hàng ngàn bong bóng biển, những bọt biển đó được mặt trời rọi vào phản chiếu sắc cầu vồng, nàng vẫn còn được thấy chàng hoàng tử yêu thương, trong lòng nàng vẫn còn đó một tình yêu đẹp…


Niềm vui sung sướng hạnh phúc nho nhỏ trong tiếng hát Doãn Hạ Mạt…


Đang dập dờn…


Chầm chậm bay trong không gian…


Mùi thơm thoang thoảng trong phòng họp.


Âu Thần đắm đuối nhìn Hạ Mạt. Quan Dĩnh ngẩn ngơ. Ánh mắt Đào Thục Nhi suy sụp ủ ê. Đoàn lãnh đạo cấp cao công ty Lỗi Âu đều quên thở. Đám trợ lý xem trộm ngoài cửa say sưa như đang trong mộng cảnh câu chuyện cổ tích về một mỹ nhân ngư.


Trân Ân sung sướng trong lòng thầm xác định.


Hạ Mạt nhất định giành chiến thắng.


***Bệnh viện An Hòa.


Chạng vang, ráng chiều đỏ rực nơi chân trời, mặt trời chiếu mênh mông ấm áp qua cửa sổ phòng bệnh rọi vào như muốn nhuộm vàng tấm ga giường tắng muốt. Cô hộ lý bưng chiếc khay, bác sĩ tiêm cho Doãn Hạ Mạt một mũi phòng uốn ván trước rồi mới cẩn thận rửa các vết thương. Vết thương trong lòng bàn tay Hạ Mạt rất nặng, vẫn còn dính gỉ sắt, xung quanh vết thương màu xám đỏ. Vết thương trên bắp chân hình như bị rách tới hai lần, máu vẫn còn tươi nguyên.


Khi thuốc nước sát trùng bôi lên vết thương, Hạ Mạt đau buốt rụng rời chân tay, môi trắng bệch. Tay Âu Thần đặt trên vai cô nhẹ nhàng bóp chặt, yên lặng như muốn truyền thêm sức lực cho cô. Hạ Mạt ngẩng đầu lên nhưng Âu Thần không nhìn cô, anh đang chau mày chăm chú nhìn vết thương.


Hồi nãy ở công ty Lỗi Âu diễn thử vai xong, Hạ Mạt đang định cùng Trân Ân ra về, song khi xuống cưới đã thấy xe của Âu Thần đứng đợi ngoài cửa. Âu Thần bảo Trân Ân về trước, sau đó không để cho Hạ Mạt có cơ hội từ chối, anh ép cô ngồi vào xe, đích thân đưa tới bệnh viện.


Bác sĩ băng bó vết thương cho Hạ Mạt rồi dặn đi dặn lại: “Thương nặng thế này, lần sau nhất định phải tới bệnh viện xử lý kịp thời, nếu không gỉ sắt rất dễ gây bệnh uốn ván”.


Âu Thần gật đầu.


Không thấy Hạ Mạt lên tiếng, Âu Thần quay lại nhìn cô, bắt gặp ánh mắt cô cũng đang nhìn mình, trái tim Âu Thần đột ngột thắt lại. Đôi mắt màu hổ phách như đang hoảng hốt, nửa như đang nhìn anh, nửa như đang nhìn qua anh tới một nơi xa xăm nào đó. Ánh mắt đó chạm ánh mắt anh trong tích tắc giật mình hoảng hốt, rồi ngay lập tức sự lạnh lùng, thản nhiên lại hồi phục ngay khiến Âu Thần không khỏi hoài nghi mình đã nhìn lầm.


“Cảm ơn bác sĩ”.


Hạ Mạt đáp lời bác sĩ, rồi hỏi ngay:


“Tôi có thể về được chưa?”


Cô đã mệt, rất muốn về nhà. Tiểu Trừng tuy không rõ lắm cách cô bước chân vào làng giải trí, nhưng chắc chắn giờ này Tiểu Trừng đã chuẩn bị cơm nước xong đang ở nhà chờ cô.


“Được” Bác sĩ nói.


“Cảm ơn”.


Hạ Mạt

Từ khóa: Bong bóng mùa hè,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Khi Thiên Sứ Biết Yêu

Đọc Truyện Chuyện Tình Kem Kiwi Full

Giá Như Em Là Con Gái

Ngày mưa tôi lại thấy chông chênh

Đập heo đất của vợ, tôi chết điếng khi nhìn số tiền vàng trong đó