Bạn Trai Tôi Là Gangster-boss Đại Nhân - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Bạn Trai Tôi Là Gangster-boss Đại Nhân (xem 2489)

Bạn Trai Tôi Là Gangster-boss Đại Nhân

a là cô ta… sẽ làm trợ lý cho TGĐ của mày đó Trân ơi- Lan nói làm tôi ngạc nhiên.
_Mà tao thấy gia đình họ Nguyệt này chắc rất than với gia đình TGĐ lắm áh. Ba chị em họ đều thích 3 anh em nhà họ Thiên không àh.Chắc chỉ còn mỗi Ngọc Thụ nhà đó là chưa bị tóm thôi… Tao chỉ ghét mỗi con nhỏ Ngọc Hân thôi- Lan bực mình nói.
_Áh..àh…ah tao biết sao mày lại ghét rồi- Tôi cười đểu nói.
_Tao…tao đi làm đây- Lan đỏ mặt bỏ chạy vào thang máy.
_Nè mày không thoát khỏi tao đâu Lan ơi- nói rồi tôi chạy theo vào thang máy. Đâu biết rằng trong thang máy đang có 3 người đàn ông đâu.
_Mày dám chối bỏ hả? Tao méc thằng Hoằng là mày không thoát đâu nhá- Tôi nói mà không để ý rằng phía sau đang có người đang nhìn tôi chằm chằm đâu.Lan định nói gì thì thôi vì nó phát hiện rằng phía sau đang có 3 người cấp cao đâu, mà họ còn ra hiệu im lặng như đừng nói cho tôi biết vậy.
_Mày thì hơn gì tao chứ? Không phải mày thích… người đó chứ gì- Lan chọc tôi.
_Mày nói người đó là ai?- Tôi giả vờ ngây ngô.
_Còn ai nữa, sếp của mày chứ ai- Nó không tha cho tôi.
_Mày nói gì…tao không hiểu- tôi đỏ mặt nói.
Nói rồi tự nhiên tôi quay lại đằng sau phát hiện, ặc…ặc,…. Là Sếp của tôi, Thiên Vũ Phong, lần này toi rồi.
_Dạ…. chào sếp- Tôi mở miệng nói.
_Uk chào – Boss mỉm chi nói.
Tôi quay ngoắt qua bên kai trông thấy cái bản mặt của tên… dám sỉ nhục tôi hôm qua. Tôi chưa lên tiếng thì hắn đã lên tiếng rồi:
_Chà trái đất này tròn thiệt- Hắn ta khinh thường nói.
_Đúng, trái đất tròn thiệt….Ông trời thật không có mắt khi để một kẻ đáng ghét vẫn đang đứng đây- Tôi không chịu thua nói.
_Àh mà quên sao hôm nay lại thiếu người đẹp đanh đá đi bên cạnh vậy. Hay bị đá rồi- Tôi chọc tức lại. Tất cả những người còn lại chẳng hiểu gì ngoại trừ cái tên đáng ghét kia.
_Hừ.. cô dám nói thế hả? Tôi không đá ai thì đừng mơ ai đá tôi- Hắn quát lên.
_Áh.. chết để người đẹp kia nghe được là chết đó nha- Tôi trêu chọc cậu ta.
_Cô…. Giỏi lắm. Cô sẽ biết tay tôi- hắn ta quát lên định đánh tôi.
Bình sinh tôi là người “ Chư thấy quan tài chưa đổ lệ” (T/g: cái này thì biết nè ). Tôi nhắm mắt lại hối hận vì nói như thế. Đợi hồi lâu không thấy gì thì…
Chương 15(p3):
_Anh hai sao lại ngăn cản em chứ. Để em cho cô ta một trận- Hắn ta nói.
_Em thôi đi. Đừng làm loạn ở công ty của anh nữa. Nếu không anh kêu Vũ Ngọc tồng cổ em về bây giờ. – Boss nói.
Vừa lúc đó thang máy vừa mở. Làm tôi hú vía mà:
_Lần này coi như cô may mắn đó. Không có lần sau đâu- nói rồi hắn ta bỏ đi.
_Haiz, mày thiệt tình, chọc tức vậy là được rồi đấy.- Lan nói rồi cũng bỏ đi.
_Em đúng là hết thuốc chữa mà- Boss thở dài rồi đi ra ngoài.
_Thật không ngờ em gan như thế đó. Ít có ai có thể thoát được cú đấm của Vũ Lâm đâu- Nói rồi Vũ Ngọc xoa đầu tôi triều mến. Làm tôi tự dưng đỏ mặt. Nói rồi cả hai rời đi.
Vào phòng TGĐ, tôi đã thấy sự hiện diện của cái con nhỏ đánh tôi rồi.
_Thì ra cô làm việc ở đây- con nhỏ Nguyệt Gia đó lên tiếng.
_Tôi ở đây bộ có sao àh- Tôi không chịu thua nói lại. Cô ta định nói gì thì Boss từ đâu xuất hiện.
_Em đến rồi hả, Nguyệt Gia? Vậy thì anh giới thiệu luôn. Đây là Trân Trân thư ký của anh. Còn đây là Nguyệt Gia sẽ là trợ lý tạm thời ở đây- Boss nói xong.
_Chào cô Trân Trân- con nhỏ này sao tự nhiên ăn nói nhỏ nhẹ vậy ta.
_Chào cô- Tôi chưa nói xong thì cô ta đã quay ngoắt qua Boss rồi. Hứ đúng là đồ chảnh chẹ mà.
_Mọi người đã quen biết nhau rồi thì chúng ta sẽ làm việc nào?- Boss nói.
Sau khi phân chia công việc xong, Boss đi họp còn lại hai người đó là Tôi và cái con nhỏ kia. Thấy Boss đi rồi:
_Nè, đánh cái văn bản này đi- Con nhỏ đó hách dịch nói rồi lấy cái dũa tay ra dũa.
_Công việc của ai người nấy làm nhé- Tôi nói.
_Cái gì? Bổn tiểu thư đây mà phải làm cái thứ này ư?- Cô ta lại nói cái giọng hách dịch đó rồi.
_Cô không làm thì để đó đừng làm phiền người khác – Tôi nói giọgn không kiên nhẫn. Tôi hiền thì hiền thật nhưng đừng làm tôi điên. Tôi mà điên là không ai chống nổi đâu. (T/g: Mình sẽ post một đoạn miêu tả Trân Trân khi nổi điên thời đại học. Và còn nhiều diều thú và còn nhiều điều thú vị khác nữa).
_Được lắm chờ xem. Tôi sẽ làm cho cô không yên ổn tại đây đâu- Nói rồi con nhỏ đó bỏ đi ra ngoài.
Tôi cũng hết cách.(Chú thích: Chắc các bạn thắc mắc sao lúc đầu Trân Trân nhìn như nai tơ Còn bây giờ nhìn như cọp cái phải không? Mình xin giải đáp nhá. Vì đối với những ai có thể làm cô ấy cảm giác an toàn thì tính mất cảnh giác của ấy nổi lên và thế là cô ấy sẽ ngây ngô. Còn ai làm cô ấy có cảm giác mất an toàn thì tính cảnh giác cao lên và làm cô ấy biến thành một người dữ như cọp cái. Việc này cũng có nguyên nhân của nó cả, mình sẽ nói sau nhé.).
Chương 16:
Đành ngồi làm một mình với núi công việc này vậy. Vùi đầu vào công việc, tôi không để ý rằng Boss đã họp về phòng rồi. Thấy có mình tôi miệt mài làm mà không thấy con nhỏ kia đâu:
_Nguyệt Gia đâu mà để em làm một mình vậy- Boss dịu dàng nói với tôi.
_Dạ em không biết. Chỉ biết cô ấy bỏ ra ngoài thôi ạh- Tôi giật mình nói.
_Uk. Chắc cô ta đi tìm Nguyệt Nhi rồi….Thôi em làm đi tôi đi kiếm cô ta- Nói rồi Boss bỏ đi. Tôi cũng không nghĩ nhiều mà chỉ làm việc thôi.
Lúc đó, tại văn phòng của Nguyệt Nhi:
_Chị hai, em không muốn làm việc ở đây đâu- Nguyệt Gia õng ẹo nói.
_Chứ em muốn làm gì? Cái gì cũng không làm được. Cho đi du học thì quậy phá để người ta đuổi về, cho đi làm thì không muốn làm. Em làm được việc gì đây- Nguyệt Nhi bực mình nói.(T/g: Đúng là đồ phá của mà ).
_Em…nói chung em không muốn làm cái việc trợ lý đâu. Cái công việc gì mà nguy hiểm gãy móng tay không àh(T/g: Điệu chảy nước luôn..).
_Em… Chị không nói được gì với em rồi. Nếu làm việc đó không được thì tống cho con nhỏ thư ký làm em chỉ cần giám sát Anh Rể Tương Lai của em là được rồi- Nguyệt Nhi phán .
_Chị tưởng em không muốn sao? Nhưng cái con nhỏ trợ lý đó láo lắm. Nó không coi em ra gì?…Nói đến mới nhớ nó là con nhỏ hôm qua em kể cho chị nghe đó- Nguyệt Gia kể tội tôi.
Cùng lúc này Boss đến cửa phòng của Nguyệt Nhi định mở cửa thì nghe được:
_Là con nhỏ cứu hai ông bà già nhà họ Thiên hả?( T/g: Bà này ******* ghớm ). Con nhỏ đó đúng là lo chuỵện bao đồng mà.- Nguyệt Nhi nói.
_Thì đó đã thế hỏi nó muốn bao nhiêu thì bày đặt không nhận. Đã thế còn **** và đuổi em với Vũ Lâm nữa chứ. Đúng là con nhỏ không biết điều mà.- Nguyệt Gia nói them làm ai kia ở ngoài nghe được đang rất tức giận.
_Mà nè, công nhận nhà họ Thiên ngốc thiệt bị bố ăn hối lộ nhiều vậy mà không biết. Đã thế bên đó còn tính làm thông gia với nhà mình nữa. Tuy mấy người con trai bên đó đẹp trai thiệt nhưng ngốc quá bị lừa mà không biết- Nguyệt Gia ngu ngốc nói ra điều không nên nói.
_Nguyệt Gia sao em lại nói vậy.Tai vắt mặt rừng.
Suy nghĩ của Boss: “ Hai cô ngon lắm. Gia đình tôi nể mặt gia đình các người mà giờ gia đình các người định ngồi lên đầu rồi àh. Được lắm, dù sao 4 anh em ta cũng đang ghét các cô thì lần này chơi các người một vố vậy.” Nói rồi Boss cười một cách độc ác làm ai đứng gần đó cũng sẽ nổi da gà hết .
Cốc..cốc… Hai con nhỏ kia thấy có người gõ cửa thì giật mình(T/g: Đúng là nói xấu người ta mà cũng sợ người ta

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Những tổn thương ấy đã làm em chai sạn phải không? <img src="/images/BaiDuThi_icon.gif" alt="">

Điếng người khi biết “người giấu mặt” hạ bệ tôi ở công ty lại chính là…

Lời Nguyền Định Mệnh

Ở nhà chăm con bị chồng xem là đồ ăn bám, bà mẹ xuất chiêu khiến chồng tái xanh mặt

Mùng 8/3 nhìn hộp quà to đẹp trên bàn tôi mừng rỡ mở ra, chồng ở trong phòng chạy ra giật lại và chửi mắng vợ té tát