Bá tước - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Bá tước (xem 5851)

Bá tước

ất hiện ở các yến hội của Huyết Tộc, ngoại trừ đức vua và một vài trưởng lão, dường như không có người nào khác biết được thân phận và diện mạo của người này.


“Cứ tiếp tục điều tra như vậy không phải là biện pháp tốt. Shere, chúng ta hãy đi tìm trưởng lão để thương lượng, tìm cách làm bọn họ nói cho chúng ta biết Thân Vương tộc Tremere là ai đi!” Cleves ném bức thư trong tay xuống bàn, nghiêm túc nhìn về phía Shere vẫn đang thờ ờ xem tài liệu. Bản thân Cleves cũng là một người rất bình tĩnh, nhưng hiện tại anh đã không thể nào bình tĩnh với phương pháp mò kim đáy bể này nữa.


“Ngươi nghĩ bọn họ sẽ nói cho chúng ta biết sao?” Shere không hề ngẩng đầu, chỉ thản nhiên nói.


“Không được! Ta cũng không chịu nổi nữa rồi!” Josie ném tài liệu trong tay lên bàn, buồn bực ngả người xuống sofa.


Tương phản với tình trạng bi thảm của bên kia thì có vẻ Tô Lị lại khá nhàn nhã. Bộ dáng của ba người đối diện chính là… Josie thì nửa sống nửa chết, Cleves buông xuôi mọi chuyện, Shere thì vẫn bình tĩnh như thường. Bức tranh này quả nhiên là vô cùng sống động.


Tô Lị dựa người vào sofa, vừa vui vẻ gác chân lên bàn vừa ăn đồ ăn, Shere nhắc nhở cô vài lần như không được, về sau đành phải mặc kệ cô. Tô Lị nhàm chán liếc nhìn ba người nói: “Bọn họ sẽ không đưa tài liệu cho chúng ta, nhưng cũng không có nghĩa là chúng ta không thể đi trộm!” Tô Lị vừa nói vừa ném một quả dâu tây vào miệng.


Lời nói này của Tô Lị như đánh thức cả ba người. Josie ngồi dậy từ trên sofa, thán phục nói: “Ôi… hóa ra đầu óc của Lily cũng không đến nỗi nào!”


Nghe Josie nói như vậy, Tô Lị liền nhìn anh bĩu môi. Vốn dĩ đầu óc của cô hơn anh ta rất nhiều đấy! Tốt xấu gì trước khi xuyên đến Anh Quốc, cô cũng đã từng dựa vào thực lực của mình để thi đỗ vào một trong những trường đại học tốt nhất cả nước, tuy không thể nói cô rất thông minh, nhưng so với Josie thì chắc chắn có thể xem là thông minh rồi!


Cleves nhíu mi nói: “Ta lại không nghĩ đó là ý kiến hay. Không tính đến hành động ăn cắp là một chuyện vi phạm đạo đức, huống hồ đây còn là ăn cắp tài liệu của trưởng lão bên cạnh Thân Vương, nếu bị phát hiện và chuyện này đến tai đức vua thì, chúng ta sẽ không gánh nổi hậu quả đâu.”


“Quả thật đây cũng không phải là một ý kiến hay.” Khi thấy Shere cũng đồng ý với Cleves, Tô Lị liền bĩu môi, tiếp tục nửa nằm nửa ngồi trên ghế sofa. Nếu không phải cô thấy cả ba người họ đang đau đầu nghĩ cách thì cô cũng lười đóng góp ý kiến, nhưng câu nói tiếp theo của Shere lại làm Tô Lị phải kinh ngạc, chớp mắt nhìn anh.


“Nhưng không phải chúng ta không thể thử cách này, dù sao thì cách đó cũng tốt hơn khi cả đám cứ như con ruồi mất đầu tìm kiếm thông tin. Ý kiến của Lily vẫn có giá trị mạo hiểm hơn.”


“Shere?” Cleves hoàn toàn không hề nghĩ tới chuyện Shere sẽ thật sự đồng ý với ý kiến điên rồ của Tô Lị.


Shere vẫn luôn bình thản, nhìn Cleves cười nói: “Ngươi yên tâm đi, chuyện này cứ giao cho ta!”


***


Những ngày gần đây Tô Lị lại có cảm giác bất an trong lòng. Lúc trước, cô chỉ thuận miệng đề xuất ra ý kiến đi trộm tài liệu mà thôi, thật sự là cô cũng không hề nghĩ Shere sẽ cho ý đó là thật, tuy cô không biết hậu quả khi chuyện này bị mấy vị trưởng lão cổ hủ kia phát hiện, nhưng ngay cả Cleves cũng nhận định là rất khó giải quyết, vì vậy chỉ sợ sự tình sẽ không đơn giản như cô đã tưởng tượng. Nhưng lúc này cô hối hận thì đã muộn mất rồi, ngày hôm qua Shere đã trở về Ma Giới. Hiện tại, Tô Lị chỉ có thể nhàm chán ngồi trên giường nghịch tóc của mình, nếu cô biết trước như vậy thì đã không tùy tiện nói chủ ý đó ra, lỡ như Shere xảy ra chuyện gì thì cô phải làm sao bây giờ?


Do quá buồn chán nên Tô Lị bắt đầu lăn qua lăn lại trên giường, nhưng đột nhiên giọng nói của Alar vang lên từ ngoài cửa phòng đã kéo cô về hiện thực: “Cô bị điên à?”


Tô Lị bực mình càu nhàu vài tiếng, sau đó ngồi dậy, cố gắng bình tĩnh lại rồi hỏi: “Có chuyện gì sao?”


“Không có chuyện gì. Chỉ là khi ta đi ngang qua phòng cô thì lại nghe thấy vài thanh âm quỷ dị, ta tưởng rằng cô đang muốn chết cho nên mới đặc biệt đi vào xem, nếu như cô chết thật thì ta còn kịp thời ném xác cô vào bãi tha ma.”


Qua một thời gian ở chung lâu như vậy, cuối cùng Tô Lị cũng rút ra một kết luận, đó là đứa nhỏ này miệng không tiện thì sẽ không chết! (Ý là lúc nào cũng phải nói ra những lời khó nghe.)


“À… vậy thì phải làm cậu thất vọng rồi, rất tiếc là tôi vẫn còn sống rất tốt. Bây giờ cậu có thể đi ra ngoài, tôi muốn tiếp tục lăn trên giường.” Tô Lị phất tay đuổi Alar ra ngoài, rồi lại tiếp tục nằm xuống giường.


Nhưng đột nhiên Alar lại có hứng thú, đi đến bên cạnh giường Tô Lị hỏi: “Có phải cô đang lo lắng anh Shere sẽ bị các mỹ nữ Ma Cà Rồng hấp dẫn không?”


“Không.”


“Vậy cô buồn phiên chuyện gì? Hay là vụ xuất hiện dã thú cắn người?”


Khi nghe được câu nói thứ hai của Alar thì Tô Lị vội vàng ngồi dậy hỏi: “Xuất hiện dã thú cắn người là sao?”


“Đó là chuyện mới xảy ra gần đây. Ở một con đường của Luân Đôn đột nhiên xuất hiện một con dã thú cắn chết người, nghe nói xác chết đó máu me be bét, chất rất thảm.”


“Là ma cà rồng làm sao?”


“Khi hút máu, Huyết Tộc chúng ta chỉ để lại trên cổ của con người hai lỗ thủng rất nhỏ, sẽ không cắn cổ nạn nhân thành tình trạng kinh khủng như vậy. Có thể tạo thành trường hợp khủng bố như vậy thì chỉ có Lang Nhân Tộc mà thôi. Nhưng ta lại rất vui khi được chứng kiến cảnh tượng đám cảnh sát vô dụng kia sứt đầu mẻ trán!”


“Câu vẫn luôn ghét cảnh sát như trước à…”


Tô Lị lại tiếp tục ngã lên trên giường, buồn chán nằm sấp người xuống, nhưng hai lông mày đã chau lại, không phải Lang Nhân Tộc vẫn luôn ở Ma Giới sao? Bọn họ đột nhiên chạy đến Nhân Giới làm gì? Hơn nữa lại còn là thời điểm Shere đã trở lại Ma Giới!


Điều này quả thật đã làm cho người khác cảm thấy vô cùng hoài nghi. Tô Lị ngồi dậy, nghiêm túc nhìn Alar nói: “Alar, cậu có thể giúp tôi điều tra một chút về chuyện đám Lang Nhân Tộc đột nhiên xuất hiện gần đây không?”


“Vì sao cô muốn ta điều tra vụ này? Chẳng lẽ cô muốn giúp đám cảnh sát đó phá án sao?”


“Không phải, tôi không rảnh như vậy. Đột nhiên bọn họ xuất hiện ở đây, nên tôi cảm thấy chuyện này có liên qua đến việc Shere không ở Luân Đôn. Chẳng phải cậu cũng hi vọng Shere không xảy ra chuyện gì sao?” Tô Lị lấy Shere ra làm lá chắn, rất dễ dàng uy hiếp được Alar. Lúc này cô mới thầm ngẩng đầu đánh giá biểu cảm của Alar.


Alar lấy tay quệt ngang qua miệng, tuy vẻ mặt rất không đồng ý, nhưng khi nghe nói chuyện này có liên quan đến Shere thì cậu nhóc không thể từ chối được, vì vậy liền gật đầu.


“Tốt lắm. Bây giờ cậu đi ra ngoài tìm hiểu nguyên nhân bọn họ chạy đến Nhân Giới đi, điều tra được chuyện gì thì báo lại cho tôi biết. Bây giờ thì cậu có thể ra ngoài rồi!” Tô Lị ra lệnh xong, không hề khách khí đuổi khách ra ngoài.


***


Trong một căn phòng vô cùng u ám chỉ có vài tia sáng từ ánh trăng xuyên qua cửa

Từ khóa: Bá tước,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Những tổn thương ấy đã làm em chai sạn phải không? <img src="/images/BaiDuThi_icon.gif" alt="">

Ông xã thật cool

Thấy thằng bé 5 tuổi lởn vởn gần lớp học, tưởng định ăn trộm tôi quát lớn đuổi đi thì sững người khi nghe câu này

“Mẹ ơi, gà rán có ngon không?” mẹ đáp: “Không ngon” rồi kéo con đi nhưng 3 hôm vì miếng gà mà mẹ đã…

Cặp Đôi Trời Định