Anh Có Sợ Em Không??? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Anh Có Sợ Em Không??? (xem 2079)

Anh Có Sợ Em Không???

:
– Chỗ bọn anh thuộc quản lí của Phi Hùng phải không?
Anh ta lại tiếp tục giọng nói mang đầy tình gượng ép. Sau này cô mới vỡ ra là do giọng anh ta nó như thế. Thật là oan uổng.
– Không. Giờ thuộc quản lí của em trai Mac – Len.
– Sao lại thế? Còn Phi Hùng thì sao?
– Không biết ai đặt điều nói xấu rằng anh ta chửi ông chủ. Cho nên ông chủ cho đi xuất khẩu lao động rồi. Một tháng nữa sẽ về.
Đường thi cười cười che giấu đi mấy cái gạch đen trong mắt. Người đặt điều đó không ai khác chính là cô. Ai bảo anh ta lúc đó sĩ diện đối đầu với Quang anh rồi mắc bẫy của chồng cô làm gi? Thật là hồ đồ.
Thôi thì cũng may cho anh ta là một tháng nữa được trở về với Tổ quốc thân yêu rồi. Cầu cho máy bay chở anh ta không gặp điều gì bất trắc.
Rồi lại như nhớ được ra điều gì đấy, Đường Thi quay sang hỏi:
– Đã tìm được cái khách sạn của chồng tôi chưa?
– Rồi. Tôi sẽ chở cô đến chỗ Quang Anh ngay bây giờ.
Đường thi vội vàng ngăn cản. Xuất đầu lộ diện ngay lúc này không những đánh rắn động cỏ mà còn chẳng thu được kết quả gì.
– Không cần. Anh cứ đặt cho tôi một phòng cạnh phòng của chồng tôi. – cô bắt đầu nhấn mạnh – nhất định phải đặt được một phòng cạnh đấy.
Chắc chắn rằng Hào sẽ thắc mắc về yêu cầu này nhưng đã nói rồi. Anh rất lạnh lùng, có chết cũng không nói ra những điều mình đang nghĩ.
************
Đường thi xả nước ngồi vào bồn tắm. Ở đây cũng không phải là tồi, xem ra tên Quang anh cũng biết chọn chỗ mà hưởng lạc đấy chứ.
Đường thi vuốt ve từng bọt xà phòng trong làn nước. Cô đang nghĩ tối nay nên bắt tận tay tên Sở Khanh kia như thế nào. Và bắt được rồi sẽ trừng trị ra sao. Với cô, ghét nhất là giả dối và dối trá…nếu như có người làm như vậy với cô cô sẽ hành hạ cho hắn chết không được mà sống cũng chẳng xong.
Quang anh đang ngồi quay quay cây bút. Chẳng biết thế nào mà bút nó văng cả vào mồm. Một lúc sau bỗng thấy sưng đỏ lên như bị ai cắn vào. Thật là một phút bất cẩn là một phút ngu.
Tắm xong. Đường thi nằm xem tivi chán chê đợi vị công tử phong lưu trốn vợ đi phát dục bên ngoài về. Cơ bản là cô đã biết được anh ta đi gặp đối tác. Chẳng biết có gặp thật hay không, nhưng cứ nghĩ đến cái cảnh từng ngón tay của anh ta táy máy lên người ai đó là cô không thể chịu nổi.
Một lúc sau.
Khi Đường thi đang dần chìm vào giấc ngủ, tí nữa thì ngủ thật nhá. Nhưng may sao tiếng nói bên ngoài đã khiến cô tỉnh cả ngủ. Cũng phải chịu thôi, ai bảo kĩ thuật cách âm ở nơi đây quá kém.
Đường Thi bắt đầu nhón nhón chân ra ngoài.
Khi ló được mặt ra thì cũng là lúc cửa phòng bên cạnh đóng lại cái “rập”.
Không nhịn được, cô vội vàng chạy về phòng. Áp tai vào tường nghe ngóng. Nhưng mà, đúng là hay. Cô chẳng nghe thấy gì cả. Không cam chịu lần thứ hai, cô quyết đại nghĩa diệt thân lao ra ngoài và…cúi xuống nhìn nhìn, nghe nghe qua cửa phòng của Quang Anh.
Có rồi, tiếng nói của quang Anh vang lên đầu tiên:
– Từ từ thôi. Đừng vội vàng, không tốt đâu.
Giọng nói của ai đó the thé như lợn bị chọc tiết:
– Sao lại phải từ từ? Làm như thế vừa mệt mà lại tốn thời gian. Không phải sao?
– Đúng là cô không biết gì cả. Từ từ thì mới cảm nhận được ý nghĩa của nó chứ, cô cứ hồ hởi, phấn khởi mà lao tới như vậy thì tôi làm sao mà theo kịp cô. Cô có biết tối hôm nọ cô làm theo cái cách của cô mà một đêm không xong không?
– Vậy à? Thế thì em sẽ làm từ từ.
Đường thi bặm môi, tay nắm lại thành nắm đấm. Những móng tay được cắt tỉa cẩn thận đâm vào da thịt khiến cho cô khẽ rùng mình lên mấy cái. Cô lẩm bẩm trong sự tức giận tột độ:
– Từ từ, vội vàng, không theo kịp, cảm nhận ý nghĩa,làm trong một đêm không xong? Được lắm. Các người được lắm. Tôi sẽ khiến cho các người làm suốt hai tuần luôn.
Đường Thi nén giận vào trong rồi bước về phòng.
Ngồi xuống cô hít một hơi thật sâu rồi nhấc ống nghe của điện thoại lên. Đôi tay mò mẫm số của phòng bên cạnh.
– Ai thế?
Giọng nói của Quang Anh có vẻ buồn bực. Khiến Đường Thi càng thêm sôi máu, hình như cô đang phá hỏng cuộc vui của anh ta thì phải. Cô lấy tay bịt lấy hai cánh mũi, khiến giọng nói bị lái đi 180 độ:
– Xin chào anh! Tôi rất muốn nói chuyện với anh.
Giọng nói bên kia không ngần ngại mà tỏ thái độ:
– Bị điên hay sao? tôi còn có chuyện cần làm.
Đường thi tức lắm nhưng cũng đành phải nhẫn nhịn. Nhất định cô sẽ trả thù sau, cả vốn lẫn lãi cô sẽ trả lại đầy đủ.
– Anh này, có gì mà bận chứ? Nói chuyện với tôi đi, vui lắm.
– Này, tôi thấy cô cũng tội nghiệp nên mới nhẫn nhịn không dập máy trước rồi đấy. Cô có phải thừa tiền sinh ra ngố người rồi hay không?
– Đúng đúng. Tôi ngố người rồi, tôi ngố rồi nên mới làm một chuyện hết sức điên rồ như vậy.
Chuyện mà cô nói ở đây chính là kết hôn cùng Quang Anh. Nhưng rất tiếc anh ta lại không biết người gọi cuộc điện thoại dở hơi này cho anh ta là ai. Cho nên hàm ý sâu xa của nó anh cũng không cảm nhận được. Chỉ thấy giọng nói của anh cao thêm ba tấc:
– Tôi không có thời gian để đùa với cô. Cô hãy gọi điện cho người ở phòng khác đi.
Rồi Quang Anh dập máy để lại cho Đường Thi một “lố” nhứng tiếng tút dài có cho cũng không ai cần.
Đường Thi thẫn thờ nhìn điển thoại. Cô hậm hực vơ lấy cái gối cạnh đó, tưởng tượng ra khuôn mặt của Quang Anh liền đấm liên tiếp vào đó. Rồi cô lại tự sướng nghĩ cái mặt đó đang bê bết máu thế là liền cười ha ha rồi nói:
– Đau chưa? Anh đã thấy phản bội tôi là thế nào chưa?
Rất tiếc. Đó chỉ là tưởng tượng mà thôi.
****************
Buổi tối ở nơi đây đông vui và náo nhiệt chẳng kém gì nơi mà cô đã hưởng tuần trăng mật cùng ai kia.
Vốn, người của bố cô đã mời cô ăn bữa tối nhưng cô lại không muốn ăn nên đã tìm cách chối khéo.
Ngồi trước gương, trang điểm lại tí chút cho nhan sắc. Cô thấy điện thoại rung lên. Là Quang Anh gọi đến. Đường thi hờ hững nhìn màn hình rồi mới quyết định nghe máy. Cô muốn xem anh ta còn có thể giảo hoạt tới mức nào nữa:
– Đường Thi! Em bò ở đường rồi hay sao mà lâu vậy?
Đường thi mỉm cười rồi nói:
– Phải! Em bò ra đấy, anh sốt ruột rồi hay sao?
Quang Anh thấy giọng nói của cô rất lạ, nhưng cũng không hỏi nhiều. Làm sao mà anh không sốt ruột cơ chứ. Anh đã chờ đợi cả ngày rồi mà chẳng thấy cô đâu cả. Có lúc anh còn sợ hãi hoang mang nghĩ chiếc máy bay của cô bị trệch hướng đưa cô sang I-ran, I – rắc rồi cũng nên.
Tuy nhiên, Quang Anh lại không nói ra, sĩ diện của một người đàn ông đang có nguy cơ bị vợ hành hạ không cho anh làm như vậy. Anh phải cao giọng để cho cô thấy là anh vẫn rất tốt, cô có đến hay không thì anh cũng chả quan tâm:
– Em đang nói đùa cái gì thế? Tùy em thôi. Muốn đến lúc nào thì đến.
Đường thi tức quá dập máy. Đồ chết tiệt. Cô biết ngay hắn ta sẽ không muốn cô tới mà.
Đường Thi từ bé đến giờ nổi tiếng là gan lì. Những trò nước mắt nước mũi tuôn ra ào ào đối với cô hoàn toàn không có. Nếu như có ai đó đã làm cô phải khóc thì chỉ có hai trường hợp. Một là đã chọc cô đến độ tức không chịu được. Mà trường hợp này thì có vẻ chưa có ai làm. Hai là người đó đã làm cho cô cảm thấy…

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Những gã chồng thú tính…

Ánh hoàng hôn mỏng manh

Sau đêm tân hôn, mẹ chồng đã hùng hổ dắt con dâu trả về ‘nơi sản xuất’

Chồng ngoại tình lúc vợ mang bầu, còn thản nhiên: “Em không chửa thì anh cần gì cặp bồ”

Nhìn lại mình đi! Mày cũng có còn zin đâu mà đòi!