Anh Có Sợ Em Không??? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Anh Có Sợ Em Không??? (xem 2081)

Anh Có Sợ Em Không???

ng trêu người cũng là một ý kiến. Mà người này lại là một con mồi hết sức thú vị.
– Anh yêu! Em nhớ anh.
Tuy mở đầu thế này có hơi sốc một chút nhưng chiến thuật của cô là đánh nhanh thắng nhanh.
– Cô là ai?
Thật lạnh lùng.
Đường Thi vội cười rú lên đến thổ địa cũng phải chống gậy chạy ra ngoài. Cô đắc ý, thế mới là chồng của cô chứ. Có vợ rồi lập tức sẽ không nhớ đến người con gái khác đâu.
– Anh đoán xem, em là ai?
Một lúc sau người chồng yêu quí của cô nhắn tin lại cho cô. Có vẻ như anh ta đã phải vận nội công để ấn ra những kí tự hết sức to đùng như thế. Vì khi đọc xong, cô có cảm giác mình bị nghẹn;
– Cô là cô gái hôm qua chứ gì? Nếu muốn cùng tôi tối hôm nay nữa thì xin lỗi. Kĩ thuật của cô quá kém.
Đường thi lập tức không nhịn được mà đập nát điện thoại. Cô chưa bao giờ thấy mình bị sỉ nhục như thế này. Thật quá đang, chưa có ai, chưa có một tên con trai nào dám đối xử “một cách tùy tiện” với cô như vậy. Tức quá, Đường thi dùng chân giẫm thêm mấy phát nữa lên chiếc điện thoại tội nghiệp kia.
Hắn chỉ là một tên phàm phu tục tử. Không phải thánh nhân cũng chẳng phải tiên nhân gì cho cam. Vậy mà lại dám giở trò giận rỗi với cô rồi lại đi…lại cùng người con gái khác ân ái bên ngoài. Trong khi đã có vợ. Hóa ra hắn cũng chỉ đáng ghê tởm như thế mà thôi.
Nghĩ đi nghĩ lại. Muốn chắc chắn thêm lần nữa, cô với tay lấy chiếc điện thoại bàn rồi ấn số của Quang Anh. Cô không biết tại sao mình lại tức giận. Trước kia, cho dù có là chồng, cô nghĩ anh ta có ngủ cùng người con gái khác cũng không sao. Vì cuộc hôn nhân này là trên mặt gượng ép. Không có tình yêu làm điểm xuất phát. Vậy mà…giờ đây, cô nhận ra, mình đã nhớ số điện thoại của ai kia một cách không cần nghĩ mà vẫn có thể ấn được dãy số dài ngoằng đó ra. Khi ai kia có hành động mờ ám bên ngoài, cô lại có cảm giác mình như một ngọn lửa, đang ngùn ngụt, rừng rực. Chỉ chực muốn thiêu cháy mọi thứ xung quanh.
Tiếng của Quang anh trầm trầm vang lên khiến ngọn lửa của Đường thi càng bốc hơn nữa.
– Cuối cùng thì em cũng chịu nhận lỗi rồi đúng không? Nói đi.
Nói? Anh ta đang nói cái quái gì vậy?
Con bà nhà anh ta. Tức quá, Đường Thi đành chửi thầm anh ta một câu. Giờ đây cô rất muốn mình là…siêu nhân. Vâng, chỉ có siêu nhân mới bay được đến chỗ anh ta và bóp chết anh ta vào lúc này. Anh ta chính là yêu quái.
Còn chưa kịp nói câu gì, thì ở đó đã vang lên tiếng nói lảnh lót của một người con gái:
– Quần áo của anh để ở đây nhé?


“phựt”.
Đường thi biết mình nóng tính. Cô đã định gọi điện cho anh ta để hỏi nhưng ai ngờ lại có người trả lời hộ anh ta. Được lắm. Cô sẽ không bỏ qua vụ này. Vậy mà chiều nay, cô lại thấy có lỗi, đã thế lại còn thương cảm cho số phận của anh ta mà ngỏ lời với bố. Để bố buông tha cho anh, nhưng ai ngờ anh rượu phạt lại cứ nốc vào mồm rồi quay ra hà hơi vào mặt cô để cô tức đến chết.
Đường Thi liền lấy điện thoại, gọi lại cho anh ta và nói đúng một câu:
– Cứ đợi ở đấy. Ngày mai em sẽ tìm được anh.
Quang Anh nghe xong người khẽ rung lên mấy cái rồi anh chạy vào nhà vệ sinh. Chẳng nhẽ hôm nay anh uống nhiều như vậy sao? Vừa mới giải quyết xong, bây giờ đã buồn rồi. Và anh mím môi thầm kết luận:
– Giọng nói của vợ mình có thể chữa bệnh đái dắt!!!!
Và rồi, anh lại quay sang nói với cô nhân viên dọn phòng:
– Cô dọn tủ xong nhớ để quần áo của tôi lại như cũ nhé? Mai vợ tôi đến, làm không cẩn thận cô ấy lại mang cả xe ủi đến khách sạn xử lí thì chết.
Sự thật là Đường thi hận một nỗi không thể lái xe ủi đến khách sạn của Quang Anh. Cô đang thầm tính sẽ cho một quả mìn để anh ta chết trong hư vinh và hạnh phúc bên người con gái xấu xí nào đó…ác hơn nữa là bị lòi ruột vì nhà sập. Dù sao, đánh bom nổ mìm cũng là một sáng kiến và sức công phá của nó không phải là tồi.
Chương 19 – Trò chơi trốn tìm của đôi bạn trẻ!!.
Quang Anh buổi sáng dậy thấy ánh nắng tràn ngập phòng thì không khỏi có cảm giác yêu đời. Anh ngồi dậy vươn vai vài cái để khởi đầu một ngày mới mà anh cho là đẹp trời.
Vừa xuống được phía dưới để đưa chìa khóa phòng thì anh đã gặp cô nàng mà anh cho là tối hôm qua nhắn tin cho mình. Thật đúng là cái loại con gái không biết tự lượng sức mình.
Chả là tối hôm nọ, anh có nhận một bản thảo của bên A, ngặt nỗi việc làm thì nhiều mà thời gian thì ít. Thế là anh mới bảo nhân viên khách sạn tìm cho anh một người thông thạo ngoại ngữ. Anh muốn họ dịch hộ cái bản thảo chết tiệt kia. Mẹ kiếp! Cứ nghĩ đến lại thấy tức, tốn tiền cho cô ta mà cô ta dịch qua đêm cũng không xong, đúng là bất tài vô dụng. Hóa ra đây là cái kiểu thông thạo ngôn ngữ của những người nơi đây. Không phải là anh ngu dôt gì cho cam nhưng cũng tại công việc quá nhiều mà. Đã thế hôm qua, cô ta dám nhắn tin cho anh, rồi còn giở thói ve vãn ra nữa chứ. Xí, nhan sắc như vậy mà cũng đòi anh để ý hay sao? Cô ta ngay cả Kim còn chưa bằng chứ đứng nói là Sam Thái hay nói cao xa hơn thì là Đường Thi.
Nghĩ đến Đường Thi, trong lòng anh như cảm thấy trăm hoa đua nở. Con vật cứng đầu, cứng cổ, Trời không sợ đất cũng chẳng hãi kia cuối cùng cũng chịu nhượng bộ rồi. Nghe cô nói thì có vẻ như hôm nay cô ấy sẽ đến đây.
Vậy là kế hoạch chiến tranh lạnh của anh đã thành công một cách rực rỡ và tốt đẹp. Qua đây, anh cũng có đôi lời muốn nhắn gửi trời phật. Rằng anh sẽ cố gắng nói mấy từ cảm ơn để sứ giả có thể mang về tích đức cho anh.
Đường Thi vừa xuống đến máy bay thì gọi một cuộc điện thoại. Tàu xe lượn lờ qua lại cứ phải gọi là như mắc cửi. Chả là ở thành phố nào cũng vậy, thế lực của bố cô nằm rải rác đến nỗi mọi người trong giang hồ ai nấy phải nể sợ. Ở chỗ này cũng không ngoại lệ. Nếu cô nhớ không nhầm thì thành phố này là do Phi Hùng quản lí thì phải. Tiếc rằng anh ta mãi mãi sẽ không thể tượng tượng được rằng người đứng trên anh ta vạn cái đầu chính là bố cô. Mà cô cũng chỉ đứng dưới mỗi ông ấy thôi. Đường thi không kìm được vội thở dài một tiếng.
Một chiếc BMW màu khói đi tới. Cửa kính xe hạ xuống. Ngồi bên trong là một tay xã hội đen đeo kính râm che hơn phân nửa khuôn mặt. Quanh quẩn chỗ đó còn vất vưởng mùi âm khí nồng nặc. Đường Thi vốn gan dạ là vậy mà cũng không khỏi rùng mình. Cô đưa tay lên chào:
– Hi! Anh chàng đẹp trai.
Anh chàng này đeo kính râm khiến Đường thi chẳng biết anh ta có phản ứng ra sao. Chỉ thấy anh ta không có động tĩnh gì ngoài việc chạy xuống và mở cửa cho cô. Quá trình đó, anh ta không hề cười. Thật là một người hùng băng giá.
Xe chạy bon bon trên đường. Cộng với nó là cái hãng xe xịn như thế này khiến Đường Thi rất hài lòng về cuộc chào đón tiểu thư nhà Đông Bang hội tại đây. Tuy rằng nó không rầm rộ như khi đón người của chính phủ nhưng cô nghĩ cứ “âm thầm” và “nhỏ bé” như thế này là được rồi.
– Anh chàng đẹp trai này. Anh tên gì nhỉ? – Thấy không khí trong xe có đôi phần kì quái nên Đường thi hỏi cho nó tan biến đi.
Ai ngờ anh ta lại trả lời theo cái kiểu gượng ép khiến cô chỉ muốn rút guốc mà tương vào mặt anh ta ngay lập tức:
– Hào.
Đường Thi lại nói thêm câu nữa

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bà xã, anh yêu em

Có bạn trai đại gia nên tự hào khoe khắp FB, 1 hôm cô bạn gửi cho bức ảnh bạn trai đang giao gà, cô gái đã làm một chuyện gây sốc

Vì tình một đêm mà đánh mất tình yêu đích thực

Đọc Truyện Du Học Liên Xô Voz Full

Ôsin nổi loạn