Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường (xem 5450)

Ái phi, nghe nói nàng muốn trèo tường

Trạch tựa hồ càng ngày càng khó đối phó.


“Như vậy sao được, nàng là ái phi của ta, không đối xử “đặc biệt” một chút, như thế nào thể hiện ra ‘Trẫm’ đối với nàng là sủng ái vô hạn? Hay là, cảm thấy ngượng ngùng mở miệng, cho nên mới cố ý cự tuyệt?”


Vươn tay, gắt gao đem nàng ôm chặt vào lòng, đặt ti phiến qua một bên, từ trong ống tay áo lấy ra ti quyên (khăn tay), mềm nhẹ giúp nàng lau mồ hôi, thoang thoảng ngửi được một mùi hương ngọt ngào, ánh mắt lại càng thâm sâu, nhu tình dào dạt.


“Ngươi vẫn là tiểu nam hài “da lông đều ngắn”, mới vài tuổi a, làm hoàng đế liền rất giỏi, lúc trước ta còn chính tay dắt ngươi đi …, bây giờ còn làm bộ học bộ dáng người lớn, hừm, muốn khi dễ ta á, còn phải học dài dài, phải trừng trị ngươi một chút mới biết cư xử a.” (hí hí, mắc cỡ, không tiện ghi ra chỗ …)


Bị trêu đến nổi giận đùng đùng, Y Y xoay người, hung hăng cúi đầu xuống, nhéo lấy hai má trơn mềm, càng nói càng giận, càng nói càng tức, trong tay lực đạo dần dần thêm lớn, đợi cho nàng hơi nguôi giận, thì phát hiện trên mặt hắn đã ẩn ẩn hai phiến đỏ bừng.


Vốn định giải thích, nhưng lại ngẫm thấy mình không có sai a, là do hắn khiêu khích mình trước, vì thế Y Y cố gắng bảo trì trầm mặc, trừng mắt to chống lại đôi mắt lạnh như băng của hắn.


Da đầu đột nhiên run lên, không tốt! đáy lòng nàng vang lên cảnh báo.


Vi liễm bên trong đôi mắt màu tím ánh lên một cỗ thần sắc quái dị mà nàng chưa bao giờ gặp qua, giống như thủy triều mãnh liệt muốn đem nàng nhấn chìm vào trong đó, mênh mông, tùy thời bao trùm xuống dưới.


“tiểu nam hài “da lông đều ngắn” ?”


Hừ nhẹ một tiếng, ngón tay lành lạnh, nhẹ nhàng, ôn nhu, vuốt ve lên cần cổ mảnh khảnh của nàng; ánh mắt thâm trầm, thâm sâu như biển nhìn nàng…


“Ta đã không giống như trước đây, Y Y, nàng quả thực là “thần khẩu hại xác phàm” mà.” (cái miệng hại cái thân ^^)


“thần khẩu hại sát phàm”? Có ý tứ gì? Trong đầu Y Y rối rắm thành một mảnh.


Vụng trộm liếc nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn, phát hiện, khóe môi của hắn càng lúc càng cong, ý cười càng sâu, nhưng trong nụ cười lại phát ra một tia lạnh lẽo, thâm sâu khó dò, aiz, quyến rũ, thật dụ hoặc…ác, không được nghĩ, không được nghĩ, Y Y cố trấn tĩnh đầu óc, toan muốn chạy, nhưng căn bản là không thể nhúc nhích, toàn thân đều bị hắn gắt gao chế trụ, nàng giống như một con thỏ nhỏ nằm dưới móng lãnh sư, vô năng dẫy dụa, mặc cho hắn bày bố.


“Chúng ta sẽ thử một lần, như thế nào?”


Nhẹ nhàng xoay ngược lại, vốn là bị nàng đặt ở dưới thân vĩ ngạn, trở mình một cái đã lật ngược tình thế, thân hình của hắn đã đè ép lên nàng.


“Thử… thử cái gì?” Nuốt nước miếng một cái, nàng hỏi một câu ngu ngốc.


“Đương nhiên là thử xem ta là có còn là “tiểu đệ đệ” của nàng, nhìn xem ta có phải hay không vẫn là “tiểu nam hài da lông đều ngắn”, thử một lần, nàng sẽ xác định được ta đã trở thành nam nhân hay vẫn là đệ đệ……”


Cúi đầu cười, gương mặt ôn nhuận đột nhiên trở nên tà khí.


“Khẳng… khẳng định… là… là đệ đệ .”


Đang đô đô đôi môi đỏ mộng, bất giác tinh thần của nàng trở nên mơ hồ, bởi vì, bạc môi của hắn, đã cúi xuống, thổi một hơi khí nóng ấm, thơm mát như hoa lan vào cổ áo của nàng.



Da thịt tuyết trắng bị hắn hôn đến đỏ hồng, hơi thở thanh lương, mang theo nhiều đểm mát lạnh như bạc hà phả vào da thịt. Cả người Y Y đều nóng, giữa ngực càng nóng hơn, thế mà, cứ mỗi lần hắn hôn xuống, ấm ức, nóng bức trong người dường như lại vơi đi?


Thân mê ý loạn, tâm tình rối như tơ vò, Y Y liêm diêm đôi mắt, nhưng bờ môi lại cắn chặt không buông.


“Khâu Trạch, đừng náo loạn, buông.”


Giãy dụa, nàng mỏng manh mở miệng, chính là không muốn cầu hắn.


Dường như không thèm để ý đến lời nói của nàng, toàn thân hắn đè ép lên thân thể của nàng, chân đối chân, thủ đối thủ, ngực cũng kề sát bộ ngực của nàng.


Quái, vì sao, có một cái gì, đang “náo loạn” giữa hai chân nàng?


Y Y mở bừng hai mắt, đột nhiên như là đã nghĩ được cái gì, kinh ngạc giương cái miệng nhỏ, nhưng toàn thân vẫn không thể nhúc nhích.


“Như thế nào, cảm giác được sao?”


Phù Vân Khâu Trạch ôn nhu cười, bên trong đôi mắt màu tím lãnh nhiệt luân phiên, giống như băng sơn cùng núi lửa cùng lúc khởi xướng, mãnh liệt va chạm, phát ra hai loại cảm xúc bất đồng.


“Ngươi, sau khi hồi cung, đã đi cùng Thanh Vũ đại nhân sao?”


Nàng kinh ngạc, đặt câu hỏi, bên trong đầu đột nhiên nhảy ra một vấn đề, chưa kịp suy nghĩ đã vọt miệng hỏi hắn.


Nhưng mà, vừa nói xong, nàng liền cảm thấy hối hận , câu hỏi này có chút quái dị, vấn đề này nàng đâu cần để ý làm gì.


Nhưng là, vì sao, động tác của hắn lại thuần thục như thế? Muốn xem nhẹ, lại không cách nào không để ý…


“Nàng để ý sao?” Hắn sửng sốt, đáy mắt hiện lên một tia cảm xúc phức tạp, nhìn vào nàng, ngữ khí nhẹ nhàng tiếp tục hỏi,


“Nếu ta đi , nàng, để ý sao?”


Để ý sao? Để ý sao? Vấn đề này ở trong đầu nàng không ngừng xoay quanh, nàng há miệng thật to, nhưng lại trả lời không được.


Nếu hắn đi, mình để ý sao, mà để ý thì như thế nào? Không để ý lại như thế nào? Nếu hắn không có đi…… trong đầu vừa nghĩ đến đây, không khỏi rộn ràng môt chút, nàng, ánh mắt mang theo vẻ chờ mong,nhìn thẳng hắn.


“Mẫn Hách, hắn đối với nàng đã làm loại chuyện này sao?”


Chưa nghe được đáp án, Phù Vân Khâu Trạch, sắc mặt đã đen hơn phân nửa, lãnh thanh hỏi, bàn tay đang nắm hai tay của nàng, lực đạo bất tri bất giác mạnh hơn vài phần.


“Ngươi, biết chuyện xảy ra lúc đó?”


Nàng kinh hô ra tiếng, vốn nghĩ đến Mộc Hiệp sẽ giữ bí mật, không nói cho hắn biết.


“Vì sao muốn dấu ta? Nói cho ta biết, hắn rốt cuộc có khi dễ nàng hay không!” Thanh âm lạnh lẽo dị thường, sắc mặt thâm trầm, âm lãnh.


“……”


Nghĩ nghĩ một chút, nàng thấp giọng trả lời, “Không có.”


Taybị xiết chặt ẩn ẩn đau, cũng không biết vì sao, nhìn thấy hắn nổi giận như vậy, nàng cũng không sinh khí, còn cảm thấy có chút vui sướng?


Đáy mắt hiện lên một tia nghi ngờ, hắn thùy hạ mi mắt, hàm răng cắn vạt áo của nàng, dùng sức kéo xuống.


“Hắn có hôn nàng hay không?”


“Không, không có……”


Chỉ cảm thấy ngực trái chợt lạnh, nàng không dám nhìn về phía đó, vẫn là cắn răng nói.


Nếu nói cho hắn biết Mẫn Hách yêu nam cưỡng hôn mình, có lẽ, hắn nhất định sẽ tức giận đến ngất đi, sau đó đi tìm người nọ tính toán sổ sách đi?


Quân quyền còn chưa nắm trọn trong tay, hành động như thế không phải lấy trứng chọi đá sao? Nàng, không thể nói.


“Như vậy thì sao?”


Tà tứ hàm trụ nụ hoa trước ngực nàng, hắn nhẹ nhàng hấp duẫn.


Thân hình run nhè nhẹ , nàng đem hết toàn lực khống chế phản ứng kỳ quái của chính mình, tay nhỏ bé gắt gao cầm lấy bàn tay to của hắn, dùng sức lắc đầu.


“Không có… không có… hay không… không có!”


Nhìn thấy được phản ứng hoảng sợ của nàng, Phù Vân Khâu Trạch đột nhiên đình chỉ động tác, đôi mắt tối tăm giống như xuất hiện trời quang, trên mặt mạt

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chồng ngoại tình lúc vợ mang bầu, còn thản nhiên: “Em không chửa thì anh cần gì cặp bồ”

Chồng để lại toàn bộ tài sản đi theo gái

Anh là của em

Thấy vợ tát mẹ, cả họ hàng nhà chồng đuổi đánh

Trai “tân tiến” nghẹn lời trước phản bác của bạn gái khi nghe đề nghị “share” tình phí