7788 em yêu anh - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

7788 em yêu anh (xem 2474)

7788 em yêu anh

ủa máy ghi âm.


“Em muốn như thế này, mãi mãi ở trong trái tim một người. Nếu anh là máy bay thì em muốn trong trái tim của anh chỉ có em”.


Lần đầu tiên Khanh Khanh bắt anh phải thề, ngoài niềm vui, vẫn còn một chút cảm giác xót xa căng đầy trong ngực. Cô không biết vì quá yêu hay yêu đến đau đớn.


Phí Duật Minh lấy giấy ăn, ôm cô vào lòng, chỉ muốn nhét cô vào cơ thể mình. Cô đặt tay lên vai anh, trán vẫn còn ửng đỏ, cuối cùng nheo mắt mỉm cười.


Phí Duật Minh đặt nụ hôn chân thành lên môi cô, không chỉ xuất phát từ ham muốn, mà nhiều hơn là trân trọng. Anh bế cô đứng trước cửa sổ trong góc, đứng trước một thế giới khác với ánh đèn rực sáng khắp muôn nhà, thề thốt bên tai cô: “Em ở trong trái tim anh, mãi mãi ở trong trái tim anh…”


Khanh Khanh buồn ngủ, nói chuyện được vài câu rồi lại được anh bế vào phòng ngủ nghỉ ngơi. Căn hộ vốn trống trải giống như phòng khách sạn nay nhờ có sự tồn tại của cô mà bỗng chốc biến thành nhà. Phí Duật Minh cạo nốt râu, ôm chiếc laptop ngồi cạnh đầu giường canh cho cô ngủ, nhân tiện chụp lén vài bức ảnh.


Tối hôm ấy, Khanh Khanh kiên quyết đòi về, vì thế Phí Duật Minh phải đưa cô về Champagne Town mà trong lòng không muốn một chút nào. Từ lúc lên xe đến lúc xuống xe, anh không để cho mũi chân của cô chạm đất.


“Sao còn chưa đi?”


“Không nỡ”.


“Mau đi đi, đừng để anh út nhìn thấy”.


“Không sao, còn đau không?”


Khanh Khanh lắc đầu, đấm hai cái vào lưng anh. Cô nhấn chuông, khi có người ra mở cửa anh mới đứng ở chỗ rẽ cầu thang, nhìn cô khó nhọc bước vào.


Vì là một ngày có ý nghĩa đặc biệt nên Khanh Khanh không thể chợp mắt ngay được. Hai người nói chuyện điện thoại rất lâu, đến tận hai ba giờ đêm.


Lúc một giờ, Mục Tuần chạy sang gõ cửa một lần, cảnh cáo Khanh Khanh mau mau đi ngủ.


“Đủ chưa đấy hả? Có để cho người ta ngủ hay không?”


Về sau cô đành phải chui vào trong chăn lén lút gọi điện thoại. Thực ra cũng chẳng có chuyện gì quan trọng, đôi khi chỉ là nghe nhịp thở của nhau, lặng lẽ nằm đó, dường như quay lại mấy tiếng trước lúc hai người ở bên nhau. Sự thân thiết gắn bó keo sơn này đi cả vào trong giấc mơ của Khanh Khanh, lúc ngủ say rồi cô vẫn còn cười.


Cô mơ màng nhớ tới câu nói của Phí Duật Minh trước khi ngủ say: “Bây giờ em không phải là không, em cũng là một rồi. Nhưng sau này cũng chỉ có thể là một, không được có hai, nếu có hai thì vẫn phải là anh…”


Khanh Khanh không nhớ mình đã nói những gì. Thực ra cô không nói gì cả. Phí Duật Minh cứ cầm điện thoại chờ cô nói nốt nửa câu còn lại nhưng chờ vài tiếng đồng hồ mà không thấy gì. Anh đoán chắc là cô đã ngủ say, nhưng anh cũng không nỡ cúp máy mà đặt điện thoại cạnh gối, cứ một lúc lại cầm lên nghe hơi thở của cô vang lên đều đều.


Vì chênh lệch múi giờ nên tâm trạng của Phí Duật Minh rất thoải mái, không buồn ngủ chút nào. Anh ngồi trên giường, khởi động laptop, viết cho tổng công ty đơn xin phép được làm việc ở Trung Quốc trong thời gian dài.


Quyết định thuyên chuyển công tác vốn nằm trong va ly đã bị anh xé làm đôi, ném vào thùng giấy.


[1'> Trong phim Đại chiến robot, Deception là phe ác, Autobot là phe thiện.


Chương 16: Sơ Xuất, Chuyện Không Ngờ Tới


Mấy ngày sau đó Khanh Khanh đều bận rộn chuẩn bị cho buổi diễn kịch Giáng sinh ờ trường mầm non, không có thời gian nghỉ ngơi. Vai vẫn còn đau nhức, toàn thân ê ẩm, hết giờ làm không được về nhà, phải ờ lại làm thêm, khâu vá đạo cụ. Ngày nào Phí Duật Minh cũng đến trường phụ với cô, cũng không cần biết có sến hay không, vừa nhìn thấy là hôn, giống như những đôi tình nhân ở nước ngoài. Anh cười nhiều hơn, thỉnh thoảng lại bie6y3 hiện những xao động mà chỉ có một mình cô mới hiểu được. Vì công việc quá bận rộn, họ không có cơ hội đến nhà riêng của anh, nhưng cho dù thế nào họ vẫn thân mật hơn trước. Thậm chí anh còn giúp cô đính hạt cườm và cúc áo, hoặc đi đổ bã trà lấy nước cho cô. Nghĩ đến những khoảnh khắc ngọt ngào khi ở bên nhau, Khanh Khanh lại không kìm được cười mơ mộng. Cười nhiều rồi Nọa Mễ sẽ chạy lại gõ đầu cô, nhắc nhở cô đừng mơ “giấc mơ xuân thu”.


Làm việc đến hơn 6g tối, Nọa Mễ đi trước, Khanh Khanh vẫn ở lại khâu, mỏi mắt rồi chỉ có thể dụi dụi, sau đó đặt kim chỉ xuống ra ngoài hành lang đi dạo một lúc. Từ sau khi xảy ra chuyện khó xử với Shawn ở buổi triển lãm sách, Khanh Khanh giam số lần đến phòng nghỉ. Về sau gần như cô không đến đó nữa, cùng lắm chỉ là rót cốc cafe về lớp uống.


Bây giờ là giờ tan ca, Khanh Khanh nghĩ rằng sẽ không gặp ai, vì thế mới đến phòng nghỉ, chốc chốc lại sờ điện thoại trong túi, chờ tin của Phí Duật Minh. Quả nhiên phòng nghỉ trống trơn không một bóng người. Trên bàn uống nước có hai ba tờ tạp chí, trong bồn là những chiếc cốc đã dùng. Khanh Khanh pha tách trà rồi ngồi xuống cái góc đã quen thuộc với mình, tiện tay giờ cuốn tạp chí ra xem.


Bảo vệ đi kiểm tra đình vào tắt đèn, nhìn thấy cô ở đó liền chào một câu”Vẫn chưa về à cô Mục?”


“Vâng, làm thêm, một lúc nữa mới vế”


“Chờ bạn trai đến đón à?”


Từ sau khi gặp cô và Phí Duật Minh trong phòng học, bảo vệ đã đoán được chút ít. Về sau nhìn thấy hai người nắm tay nhau đi ra, cũng hiểu mối quan hệ ẩn chứa trong đó. Tuy lúc lên lớp , Khanh KHanh luôn kiên trì nguyên tắc làm việc nghiêm túc, kín đáo, nhưng hết giờ làm, cô vẫn nghe thao ý Duật Minh.


Phí Duật Minh cho rằng thân phận phụ huynh của anh không phải là chướng ngại, cho dù công khai yêu nhau thì cũng là quang minh chính đại. Nhưng vì phía nhà trường tương đối nhạy cảm với những vấn đề tương tự như thế này nên Khanh Khanh vẫn hết sức cẩn thận. Nghe thấy bảo vệ nói như vậy, cô ngượng ngùng mỉm cười, đặt cốc xuống vội vàng về lớp.


Khanh Khanh quên không tắt hộp thư điện tử, lúc vào lớp. tiếng chuông báo có thư vang lên. Mở hộp thư thì thấy bàng sắp xếp các hoạt động của nhà trường trong ngày lễ giáng sinh. Lễ Giàng sinh là ngày lễ bận rộn nhất trong năm, có bán hàng từ thiện, đóng kịch, hội thánh ca, lại còn các hoạt động bốc thăm tặng quà cho các công nhân viên trong trường do nhà trường tổ chức, cuối cùng là bữa tiệc giàng sinh do nhà trường sắp xếp.


Khanh Khanh cầm kim chỉ, nhẩm tính xem hoạt động nào sẽ tham gia cùng Phí Duật Minh. Cửa phòng học vang lên tiếng gõ cửa, cứ ngỡ là bảo vệ đi kiểm tra nên cô không ngẩng đầu, đợi đên khi nghe thấy tiếng mở cửa mới phát hiện có người đứng cạnh cửa la Shawn.


Khanh Khanh thấy có chút đột ngột, mũi kim lệch hướng chọc vào ngón tay, cảm giác hơi đau. Cô có chút cảnh giác, đặt đồ trên tay xuống.


Trời đã tối đen như mực, trong trường không còn ai, chỉ có phía cuối hành lang là còn sáng đèn. Bóng của Shawn lẫn trong màn đêm, khuôn mặt khôi ngô không chút biểu cảm. Anh ta đi thẳng vào phòng học, quay người đóng cửa.


“Lâ lắm không gặp em”, Shwan mỉm cười, ngồi xuống tủ đồ chơi ờ cửa ra vào, lấy sau lưng một bì thư, “Thấy đèn vẫn sáng, anh liền thử vận may, không

Từ khóa: 7788 em yêu anh,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cô Gái Ðến Từ Hôm Qua – Nguyễn Nhật Ánh

“Tình địch” lớn nhất của tôi lại là người sống cùng nhà, ăn cùng mâm, đôi khi ngủ cùng giường

Đừng Tưởng Yêu Trai Nghèo Có Chí Là An Tâm, Thứ Nhận Về Dễ Chỉ Là “cảm Ơn” Và “xin Lỗi”

Truyện Kỷ Niệm Mối Tình Đầu... Voz Full

Only You