“- nó đang nghĩ – …. vậy thì… – khuôn mặt vui mừng
– Chuyện gì vui thế !! … – Hắn để ý nó
-Không !!… không có gì… – rồi tũm tĩm cười
– Hôm nay … trông Kỳ khác quá !.. – hắn nói mà không nhìn mặt nhỏ
-Hã !!….. – như đứng tim – sao… sao vậy !!? … không ổn à !!…. – nó hạ giọng nhỏ xíu
-Không !… chỉ là khác với những gì Hiền tưởng tượng…
– Khác à ?!… – lo lắng
– Hiền cứ tưởng sẽ là 1 cái thùng phi di động chứ !! hahaha ! – cười chọc nó
-Azzz !!! trời ơi… – nó nỗi đóa
– Đùa thôi !! … trông cũng… không tệ mà ! – hắn nói … có vẽ ngại ngùng .
-….. Không cần an ủi ! – nó giận rồi
– Nói thật đấy… sao mau giận thế !!…. – quay qua nhìn nó
– Đủ rồi ! – hất mặt lên nghênh với hắn – Kỳ ….
XOẠT …. ! Đùng… thang máy bỗng nhiên có sự cố nhưng rồi vẫn hoạt động … làm nó không giữ nỗi thăng bằng nên
– Á…. – nó loạng choạng vì chiếc giầy cao gót
– Có sao không !! – hắn tiến đến chỗ nó
-Không !!!… – quát lên và đứng ngay thẳng lại thay vì tư thế mém chụp ếch .
– … – hắn cười
– Kỳ… Kỳ… – ngượng đỏ mặt , nó tính biện minh cho tư thế lúc nãy mà lời không cất dc thành câu
– Tới rồi ! – bước ra ngoài
-…. ờ… – cuối mặt bước ra theo
___________________________
– ở đây đợi Hiền , nhanh thôi ! – hắn cười với nó rồi bước tới phòng
-…… Ôi trời ơi !!…… – nó xoa xoa cái trán của mình và tự xót xa cho những hành động hủy hoại hình tượng .
CÓ 1 GIỌNG NÓI CẤT LÊN
– Cô quen biết tên đó à ! – giọng nói vọng ra từ đầu dãy hành lang
-” Sao giọng nói này quen thế nhĩ !? “…. – nó ngó xung quanh
– Tui hỏi cô quên tên đó à !? … sao không trả lời ! – bước đến chỗ nó .
-Hã !! – mắt mở to không tưởng tượng nổi … – Giám… giám đốc
-Sao !?… tui đáng sợ đến thế à – nhìn chầm chầm nó
– Tui…. – bậc lùi lại
-Tên trong đó… bạn trai cô sao ! – cười nhếch mép
– Trong đó… tui… tui…. cậu ấy… tui … -nói lang man không đâu ra đâu rối tung
– Coi ra là vậy rồi !! – cười – …. tên đó cũng có mắt đấy chứ ! – nhìn lại nó
– Tui…. – không hiểu gì hết
-Ok ! cứ tiếp tục đi , để xem hắn sẽ làm dc gì … – Nháy mắt với nó rồi rời khỏi đó
– Vậy là sao !!?… – toát mồ hôi … tim đập thình thịch
________________________
– Kỳ đợi lâu không ?… Hiền phải tìm nên hơi lâu phải không… – hắn nở nụ cười rất là….
– Không sao !!…. không lâu mà – làm nó quên đi cảm giác hồi hộp vừa nãy . Trở về hình tượng ” diệu dàng , tài năng ”
– Đi thôi ! – bước tới
– Khoan !!…. – nó níu hắn lại
– Chuyện gì !? – quay lại nhìn nó
– Có… có 1 người ở đây… – nó ấp úng
– Ai ?… – ngó xung quanh
– Giám đốc… ở đây…. ai là giám đốc…. – nó hỏi hắn
– ” Không phải cô ấy biết mình là giám đốc đấy chứ !? “… Hã !? – tỏ ra không biết
– Tên đó cao cỡ như Hiền vậy… mặt bộ vest màu đen…. thắc cà vạt sọc màu xanh dương đậm…. còn nữa… hắn còn đeo chiếc bông tai nhỏ ở tai trái nữa !!… – Nhìn hắn
– Thái Phong !? – Hắn
– Hiền biết hắn à !?… – nó tỏ ra quan tâm
-… Không biết rõ lắm !…- hắn lơ việc đó đi – đừng quan tâm chuyện đó !… đi ăn chút gì đi – nắm tay nó và đi
-…. ” Hiền nắm tay mình…. … đây là thật chứ không phải mơ …. là thật rồi !! …. vui thật đấy ” – nó cười tủm tỉm … mắt không rời khỏi bàn tay
_____________________________________
Thái Phong : Giám đốc chuyên trách về khâu đối ngoại , phụ trách giao dịch , ngoại giao với cách khách hàng và nhà đầu tư của công ty – là tên đối đầu số 1 với Trung Hiền : Giám đốc Nội vụ : quản lí nhân viên điều hành nội bộ công ty. Về quyền lực cả 2 ngang nhau
_______________________________________
-w0a !!! xe của Hiền thật đấy à !!… – nó thốt lên vì ngạc nhiên
– Ừ ! lạ lắm sao ? -ngó nó
-Hi hihihihihi… – cười không ngừng như trúng vé số
-Gì thế !!… bệnh luôn rồi đấy à ? – hắn
– Không ! không !… – vẫn cứ tũm tỉm cười
-Thôi ! lên xe đi – hắn mở cửa cho nó
-Khoan ! đi đâu chứ !? – nó nhíu mày
– Không phải hẹn hò sao ? – cười với nó
-….. hẹn…. hò !!? – mở tròn mắt
– Mời ! – Nhìn nó không chóp mắt
-…. …. … – chỉ biết làm theo
__________________________
– Đi… đi đâu vậy… – nó hỏi
-Không biết !!… – hắn vẫn tiếp tục lái
– Vậy sao Hiền cứ đi – nó lo
-Thì tới đâu thì tới ! – cười với nó
-Nhưng mà !!… Nhưng mà… – nó quýnh lên
KÉTTTTT… – thắng xe đột ngột
– Ây da !…. – nó chúi đầu về phía trước – Gì thế !!… – cáu
-Nghĩ kĩ thì Hiền không biết phải làm gì cho phải !! – hắn
-… … Làm gì là làm gì – nó đang cáu
-Bạn gái ?… giờ Kỳ là bạn gái của Hiền … – hắn nhìn nó rất nghiêm túc – Nhưng… Hiền lại không biết nên làm gì !
– Không cần ! – nó nói
-Hả !? – – nhìn nó
– Đợi tí !… – lấy trong giỏ ra 1 quyển sổ
-….. … – ngó nó
– Trung Hiền !! – nhìn hắn với vẻ mặt hết sức nghiêm túc
– Có ! – bất thần
– Từ trước đến giờ Tử Kỳ này chưa hề có 1 mối tình hay đứa bạn trai nào ! – rất nhập tập
-Rồi sao !? – trớt quớt
– Azz…. – nhấm mắt nuốt cơn giận – Vì thế !!… Mình muốn thử cảm giác được Theo đuổi là như thế nào !
– Theo đuổi !!? – tự thốt lên – Sao trẻ con thế , chẳng phải đã là bạn gái rồi sao ? – lắc đầu cười nó
– Không nói nhiều ! Đây là những gì Hiền phải làm – lấy ra 1 tời giấy đầy chữ đưa cho hắn
– Gì thế !!….-ngó xuống -Kịch bản !!?… – ngó trừng trừng vào tờ giấy
– Đúng vậy ! làm y trong ấy đấy – xếp ra lệnh cho nhân viên
-ha !.. hahahaha Cười chết quá !!… kịch bản gì thế này !… thật là…. – ôm bụng cười không ngớt
-Grrr !!…. – tức giận – Không làm thì chết với tui !! – dùng chân…..
BỐP…. – đạp chân hắn
– Áaaaa !!!…. trơi ơi ! chân tui !…. – co chân lên xoa xoa – Kỳ …. Kỳ…. – tức mà không nói dc vì quá đau
– Nhớ đó ! !
– Chuyện gì vui thế !! … – Hắn để ý nó
-Không !!… không có gì… – rồi tũm tĩm cười
– Hôm nay … trông Kỳ khác quá !.. – hắn nói mà không nhìn mặt nhỏ
-Hã !!….. – như đứng tim – sao… sao vậy !!? … không ổn à !!…. – nó hạ giọng nhỏ xíu
-Không !… chỉ là khác với những gì Hiền tưởng tượng…
– Khác à ?!… – lo lắng
– Hiền cứ tưởng sẽ là 1 cái thùng phi di động chứ !! hahaha ! – cười chọc nó
-Azzz !!! trời ơi… – nó nỗi đóa
– Đùa thôi !! … trông cũng… không tệ mà ! – hắn nói … có vẽ ngại ngùng .
-….. Không cần an ủi ! – nó giận rồi
– Nói thật đấy… sao mau giận thế !!…. – quay qua nhìn nó
– Đủ rồi ! – hất mặt lên nghênh với hắn – Kỳ ….
XOẠT …. ! Đùng… thang máy bỗng nhiên có sự cố nhưng rồi vẫn hoạt động … làm nó không giữ nỗi thăng bằng nên
– Á…. – nó loạng choạng vì chiếc giầy cao gót
– Có sao không !! – hắn tiến đến chỗ nó
-Không !!!… – quát lên và đứng ngay thẳng lại thay vì tư thế mém chụp ếch .
– … – hắn cười
– Kỳ… Kỳ… – ngượng đỏ mặt , nó tính biện minh cho tư thế lúc nãy mà lời không cất dc thành câu
– Tới rồi ! – bước ra ngoài
-…. ờ… – cuối mặt bước ra theo
___________________________
– ở đây đợi Hiền , nhanh thôi ! – hắn cười với nó rồi bước tới phòng
-…… Ôi trời ơi !!…… – nó xoa xoa cái trán của mình và tự xót xa cho những hành động hủy hoại hình tượng .
CÓ 1 GIỌNG NÓI CẤT LÊN
– Cô quen biết tên đó à ! – giọng nói vọng ra từ đầu dãy hành lang
-” Sao giọng nói này quen thế nhĩ !? “…. – nó ngó xung quanh
– Tui hỏi cô quên tên đó à !? … sao không trả lời ! – bước đến chỗ nó .
-Hã !! – mắt mở to không tưởng tượng nổi … – Giám… giám đốc
-Sao !?… tui đáng sợ đến thế à – nhìn chầm chầm nó
– Tui…. – bậc lùi lại
-Tên trong đó… bạn trai cô sao ! – cười nhếch mép
– Trong đó… tui… tui…. cậu ấy… tui … -nói lang man không đâu ra đâu rối tung
– Coi ra là vậy rồi !! – cười – …. tên đó cũng có mắt đấy chứ ! – nhìn lại nó
– Tui…. – không hiểu gì hết
-Ok ! cứ tiếp tục đi , để xem hắn sẽ làm dc gì … – Nháy mắt với nó rồi rời khỏi đó
– Vậy là sao !!?… – toát mồ hôi … tim đập thình thịch
________________________
– Kỳ đợi lâu không ?… Hiền phải tìm nên hơi lâu phải không… – hắn nở nụ cười rất là….
– Không sao !!…. không lâu mà – làm nó quên đi cảm giác hồi hộp vừa nãy . Trở về hình tượng ” diệu dàng , tài năng ”
– Đi thôi ! – bước tới
– Khoan !!…. – nó níu hắn lại
– Chuyện gì !? – quay lại nhìn nó
– Có… có 1 người ở đây… – nó ấp úng
– Ai ?… – ngó xung quanh
– Giám đốc… ở đây…. ai là giám đốc…. – nó hỏi hắn
– ” Không phải cô ấy biết mình là giám đốc đấy chứ !? “… Hã !? – tỏ ra không biết
– Tên đó cao cỡ như Hiền vậy… mặt bộ vest màu đen…. thắc cà vạt sọc màu xanh dương đậm…. còn nữa… hắn còn đeo chiếc bông tai nhỏ ở tai trái nữa !!… – Nhìn hắn
– Thái Phong !? – Hắn
– Hiền biết hắn à !?… – nó tỏ ra quan tâm
-… Không biết rõ lắm !…- hắn lơ việc đó đi – đừng quan tâm chuyện đó !… đi ăn chút gì đi – nắm tay nó và đi
-…. ” Hiền nắm tay mình…. … đây là thật chứ không phải mơ …. là thật rồi !! …. vui thật đấy ” – nó cười tủm tỉm … mắt không rời khỏi bàn tay
_____________________________________
Thái Phong : Giám đốc chuyên trách về khâu đối ngoại , phụ trách giao dịch , ngoại giao với cách khách hàng và nhà đầu tư của công ty – là tên đối đầu số 1 với Trung Hiền : Giám đốc Nội vụ : quản lí nhân viên điều hành nội bộ công ty. Về quyền lực cả 2 ngang nhau
_______________________________________
-w0a !!! xe của Hiền thật đấy à !!… – nó thốt lên vì ngạc nhiên
– Ừ ! lạ lắm sao ? -ngó nó
-Hi hihihihihi… – cười không ngừng như trúng vé số
-Gì thế !!… bệnh luôn rồi đấy à ? – hắn
– Không ! không !… – vẫn cứ tũm tỉm cười
-Thôi ! lên xe đi – hắn mở cửa cho nó
-Khoan ! đi đâu chứ !? – nó nhíu mày
– Không phải hẹn hò sao ? – cười với nó
-….. hẹn…. hò !!? – mở tròn mắt
– Mời ! – Nhìn nó không chóp mắt
-…. …. … – chỉ biết làm theo
__________________________
– Đi… đi đâu vậy… – nó hỏi
-Không biết !!… – hắn vẫn tiếp tục lái
– Vậy sao Hiền cứ đi – nó lo
-Thì tới đâu thì tới ! – cười với nó
-Nhưng mà !!… Nhưng mà… – nó quýnh lên
KÉTTTTT… – thắng xe đột ngột
– Ây da !…. – nó chúi đầu về phía trước – Gì thế !!… – cáu
-Nghĩ kĩ thì Hiền không biết phải làm gì cho phải !! – hắn
-… … Làm gì là làm gì – nó đang cáu
-Bạn gái ?… giờ Kỳ là bạn gái của Hiền … – hắn nhìn nó rất nghiêm túc – Nhưng… Hiền lại không biết nên làm gì !
– Không cần ! – nó nói
-Hả !? – – nhìn nó
– Đợi tí !… – lấy trong giỏ ra 1 quyển sổ
-….. … – ngó nó
– Trung Hiền !! – nhìn hắn với vẻ mặt hết sức nghiêm túc
– Có ! – bất thần
– Từ trước đến giờ Tử Kỳ này chưa hề có 1 mối tình hay đứa bạn trai nào ! – rất nhập tập
-Rồi sao !? – trớt quớt
– Azz…. – nhấm mắt nuốt cơn giận – Vì thế !!… Mình muốn thử cảm giác được Theo đuổi là như thế nào !
– Theo đuổi !!? – tự thốt lên – Sao trẻ con thế , chẳng phải đã là bạn gái rồi sao ? – lắc đầu cười nó
– Không nói nhiều ! Đây là những gì Hiền phải làm – lấy ra 1 tời giấy đầy chữ đưa cho hắn
– Gì thế !!….-ngó xuống -Kịch bản !!?… – ngó trừng trừng vào tờ giấy
– Đúng vậy ! làm y trong ấy đấy – xếp ra lệnh cho nhân viên
-ha !.. hahahaha Cười chết quá !!… kịch bản gì thế này !… thật là…. – ôm bụng cười không ngớt
-Grrr !!…. – tức giận – Không làm thì chết với tui !! – dùng chân…..
BỐP…. – đạp chân hắn
– Áaaaa !!!…. trơi ơi ! chân tui !…. – co chân lên xoa xoa – Kỳ …. Kỳ…. – tức mà không nói dc vì quá đau
– Nhớ đó ! !