đó xãy ra…. Trung Hiền à…. đừng bao giờ xa em hết….
Trung Hiềm ôm chặt Thảo Yên vào người…. 1 cái ôm…. chắc chắn cho việc…
– Anh sẽ không bao giờ làm em khóc….
Mọi việc từ sớm đã nên chấm dứt… là vì quá mù quáng… vì quá cố chấp… biết sai nhưng cố lao vào…. chấp nhận cuộc chơi đó…. giờ thì… hắn đã làm tổn thương…. cả 2 cô gái. Hắn không thể sai lại càng thêm sai nữa…. phải tỉnh lại và làm những gì nên làm….
– “ Mình đã chọn Thảo Yên… kết hôn với cô ấy cũng là do mình quyết định…. từ trước đến giờ…. Từ Kỳ chỉ là bạn của mình…. vì quá thân nên mình đã lầm tưỡng tình bạn là tình yêu…. và mình nên kết thúc nó…. tốt nhất là như thế “
Cái tên đại ngốc Trung Hiền đó thật là…. có tình bạn nào mà khi người ta đi chung với người khác lại tức giận… tình bạn nào thấy người ta trong tay người khác lại đau…. tình bạn nào khi buộc phải lựa chọn người yêu và người ta thì… lại phân vân nhiều đến thế… tình bạn nào mà khi tối ngày không nhớ người yêu mà toàn nhớ người ta ?…..
_________________________________
Phòng của nó….
– Vốn dĩ … bản thân chỉ muốn 1 lần hắn quay lại nhìn mình…. 1 lần rung động… 1 lần thật sự yêu mình…. thì mình đã mãng nguyện lắm rồi. Sao mình lại có thể mơ tưởng rằng… cậu ấy mãi mãi thuộc về mình chứ !!!….. Mình đã sai khi quay lại tìm cậu ấy… đã sai khi yêu cậu ấy… đã sai ngay từ khi bắt đầu…. mình thật sự là cái hố đen của vũ trụ…. chính mình… đã phá huỷ hạnh phúc của Thảo Yên… chính mình đã làm hại Trung Hiền… và chính mình đã lừa dối Thái Phong…. Mọi tội lỗi hoàn toàn là do sự cố chấp và ngu mụi của bản thân mình….. và mình phải là người chấm dứt mọi chuyện này…. quên cậu ta đi… và hãy thử 1 lần… nhìn Thái Phong… gióng như mình mong cậu ta quay lại nhìn mình…. có lẽ… sẽ tốt hơn
______________________________________
Phòng Thái PHong….
– Ôi Tử Kỳ yêu quý !!…. hớ hớ ! mình sợ mình ngủ không được mất…. ôi mình sắp có bạn gái rồi…à mà không là VỢ mới đúng… há há !… ôi ! mình yêu cuộc đời này quá đi thôi…. lalalal lá !!!
Cả 1 đêm như thế đó… lời thoại cứ lập đi lập lại… ngoại trừ động tác phụ hoạ cho lời thoại có chút thay đổi… hết nhãy trên giường lại lăn xuống đất…xong thì vào tollét róng như bò hú…. đúng là yêu thì làm người ta ĐIÊN mà….
Nó không biết… trong mắt Thái Phong… nó là cả 1 thế giới !!… là cả 1 hành tinh… là con tim đang đập loạn xạ trong tên đó.
________________________________
SÁng hôm sau ( ngày thứ 7 cuối cùng )
Thái Phong RẠNG RỠ đứng cạnh xe kêu gọi mọi người
– Mọi người chuẩn bị xong chưa !?
Thảo Yên bước xuống cùng với Trung Hiền
– Trong cậu tươi tỉnh thật đấy….
– Hố hố !… lộ cả ra mặt sao !!… thật ngại quá… mình vui quá ấy mà – Thái PHong cười hí như ngựa
– Về thôi !! còn phải chuẩn bị nữa
Nó rồi Trung Hiền bước đến xe mình và đặc vali vào cóp xe
– CHƯA ! – Thái Phong gào lên
– Chuyện gì ?
– Tử Kỳ của tui chưa xuống ! Hai người đi trước đi
Không phải chỉ 1 người là Thái Phong quan tâm… và thực sự hắn cũng… muốn ở lại đợi… nhưng
– Cậu đợi đi ! Tôi đi trước !
Hắn mở cửa vào xe , Thảo Yên cũng nhanh chóng tạm biệt và bước vào
Xe hắn grườm máy… chuẩn bị xuất phát…
– Tử Kỳ !!!! bên này bên này….
Thái Phong nhảy cẩn lên vì vui mừng hò reo khi nhìn thấy nó bước ra từ khách sạn …
Trung Hiền trong xe… cũng vô tình quay nhìn nó….. Thảo Yên… tỏ thái độ không vui… hắn biết và điều hắn cần làm là…. đạp ga và chạy đi
Nó nhìn theo chiếc xe của hắn…. rồi xoay đi… cáu gắt với Thái Phong
– Cậu đâu cần la lớn thế ! cậu sợ tui không biết đường đi à ?
– ….. Ôi trời ! tui lo cho cô mà cô nói thế à !!
– Mặc xác tui
Nó lôi xềnh xệch cái vali của mình đi, mặc kệ cái ánh mắt khó hĩu và bực bội của Thái Phong đang dáng dí vào nó
– Đứng đó làm gì ! lái xe đi chứ !! – nó quay lại quát
– Được.. được !!
Thái Phong cười tươi đỡ vali cho nó và mời nó vào xe
__________________________________
Xe Trung Hiền….
– Mọi thứ đang được chuẩn bị…. chiều này… lễ cưới sẽ bắt đầu !
– …..” Rốt cuộc mình nên làm gì đây ?”
– Em đã đặc 1 bộ lễ phục rất đẹp cho 2 đứa mình
– … .” quá bất ngờ…. quá đột ngột…. mình đã hết sự lựa chọn ….””
– Em còn mời rất nhiều bạn bè và người thân ! chắc chắn sẽ náo nhiệt lắm
– …. “ Tử Kỳ cô ấy…. đang nghĩ gì lúc này….
– Anh !…. anh có nghe em nói không
Hắn giật mình …. vì đầu hắn lúc này đang suy nghĩ điều khác
– Hả ?…. anh… anh đang nghe
– Anh… không hài lòng sao?
– … sao em lại hỏi như vậy ?
– Không !… không có gì
______________________________________
Xe Thái Phong….
– Này !!….
– “ Mình… mình sẽ làm gì đây…. chỉ vài giờ nữa… đám cưới sẽ bắt đầu… “
– NÀY !!!!
– “ Kết thúc…. thật sự… là kết thúc ? “
– Way !!!! ….- Thái Phong gõ đầu nó cái CỐP
– Á !!!
– Suy nghĩ gì thế ?
– Đau biết không !!!
– Xin lỗi !! Tui gọi mà cô cứ im lặng
– Thì… từ từ – nó quạu
– EM YÊU !
– CÁI GÌ ?
– Thế đấy !! gọi EM YÊU thì nghe gọi NÀY NÀY ! thì làm lơ…. CÔ ĐÚNG LÀ – chọc nó
– Tui đánh người thật đấy..- nó lườm Thái Phong
– Thôi thôi ! tui đang lái xe đấy …. mưu sát chồng sắp cưới tội nặng lắm á !
– Azzz ! THẬT LÀ ….
– Đừng suy nghĩ về cậu ta nữa… cô còn phải sống mà… vui vẻ mà dự đám cưới của họ đi
nắm lấy tay nó… – …. … …
_____________________
Chiều hôm đó !
Tại địa điễm diễn ra lễ cưới….
Thảo Yên đang ngồi trong phòng trang điểm…. Cách li hoàn toàn với Chú Rễ
Nó…. đã không biết chuẫn bị tinh thần thế nào để đón nhận cái lễ kết hôn này….. nó như rơi vào tình trạng khủng hoản trầm trọng…. lễ cưới… chính là cây kéo cắt đứt mọi tình cả của nó dành cho hắn…. là con dao đâm nát trái tim nó… là cơn bão cuốn hắn đi mãi mãi không thể nào trở về với nó…. và là ngọn lửa …đốt đi mọi cơ hội của nó….
Có phải … đó là tất cả ?… kết thúc cho chuyện tình của nó !!
Chưa đâu… vì cái thực sự nó có được… còn quý hơn là việc nó có được hắn….
__________________________________
Nó chỉ muốn đến gặp Thảo Yên…. để 1 lời giải thích tất cả… giúp cho hắn có thể vui vẻ mà đến với cô ấy….. Thực sự nó hoàn toàn không muốn tham dự lễ cưới này… quá nặng nề… quá to tát….
CẠCH !!
Trung Hiềm ôm chặt Thảo Yên vào người…. 1 cái ôm…. chắc chắn cho việc…
– Anh sẽ không bao giờ làm em khóc….
Mọi việc từ sớm đã nên chấm dứt… là vì quá mù quáng… vì quá cố chấp… biết sai nhưng cố lao vào…. chấp nhận cuộc chơi đó…. giờ thì… hắn đã làm tổn thương…. cả 2 cô gái. Hắn không thể sai lại càng thêm sai nữa…. phải tỉnh lại và làm những gì nên làm….
– “ Mình đã chọn Thảo Yên… kết hôn với cô ấy cũng là do mình quyết định…. từ trước đến giờ…. Từ Kỳ chỉ là bạn của mình…. vì quá thân nên mình đã lầm tưỡng tình bạn là tình yêu…. và mình nên kết thúc nó…. tốt nhất là như thế “
Cái tên đại ngốc Trung Hiền đó thật là…. có tình bạn nào mà khi người ta đi chung với người khác lại tức giận… tình bạn nào thấy người ta trong tay người khác lại đau…. tình bạn nào khi buộc phải lựa chọn người yêu và người ta thì… lại phân vân nhiều đến thế… tình bạn nào mà khi tối ngày không nhớ người yêu mà toàn nhớ người ta ?…..
_________________________________
Phòng của nó….
– Vốn dĩ … bản thân chỉ muốn 1 lần hắn quay lại nhìn mình…. 1 lần rung động… 1 lần thật sự yêu mình…. thì mình đã mãng nguyện lắm rồi. Sao mình lại có thể mơ tưởng rằng… cậu ấy mãi mãi thuộc về mình chứ !!!….. Mình đã sai khi quay lại tìm cậu ấy… đã sai khi yêu cậu ấy… đã sai ngay từ khi bắt đầu…. mình thật sự là cái hố đen của vũ trụ…. chính mình… đã phá huỷ hạnh phúc của Thảo Yên… chính mình đã làm hại Trung Hiền… và chính mình đã lừa dối Thái Phong…. Mọi tội lỗi hoàn toàn là do sự cố chấp và ngu mụi của bản thân mình….. và mình phải là người chấm dứt mọi chuyện này…. quên cậu ta đi… và hãy thử 1 lần… nhìn Thái Phong… gióng như mình mong cậu ta quay lại nhìn mình…. có lẽ… sẽ tốt hơn
______________________________________
Phòng Thái PHong….
– Ôi Tử Kỳ yêu quý !!…. hớ hớ ! mình sợ mình ngủ không được mất…. ôi mình sắp có bạn gái rồi…à mà không là VỢ mới đúng… há há !… ôi ! mình yêu cuộc đời này quá đi thôi…. lalalal lá !!!
Cả 1 đêm như thế đó… lời thoại cứ lập đi lập lại… ngoại trừ động tác phụ hoạ cho lời thoại có chút thay đổi… hết nhãy trên giường lại lăn xuống đất…xong thì vào tollét róng như bò hú…. đúng là yêu thì làm người ta ĐIÊN mà….
Nó không biết… trong mắt Thái Phong… nó là cả 1 thế giới !!… là cả 1 hành tinh… là con tim đang đập loạn xạ trong tên đó.
________________________________
SÁng hôm sau ( ngày thứ 7 cuối cùng )
Thái Phong RẠNG RỠ đứng cạnh xe kêu gọi mọi người
– Mọi người chuẩn bị xong chưa !?
Thảo Yên bước xuống cùng với Trung Hiền
– Trong cậu tươi tỉnh thật đấy….
– Hố hố !… lộ cả ra mặt sao !!… thật ngại quá… mình vui quá ấy mà – Thái PHong cười hí như ngựa
– Về thôi !! còn phải chuẩn bị nữa
Nó rồi Trung Hiền bước đến xe mình và đặc vali vào cóp xe
– CHƯA ! – Thái Phong gào lên
– Chuyện gì ?
– Tử Kỳ của tui chưa xuống ! Hai người đi trước đi
Không phải chỉ 1 người là Thái Phong quan tâm… và thực sự hắn cũng… muốn ở lại đợi… nhưng
– Cậu đợi đi ! Tôi đi trước !
Hắn mở cửa vào xe , Thảo Yên cũng nhanh chóng tạm biệt và bước vào
Xe hắn grườm máy… chuẩn bị xuất phát…
– Tử Kỳ !!!! bên này bên này….
Thái Phong nhảy cẩn lên vì vui mừng hò reo khi nhìn thấy nó bước ra từ khách sạn …
Trung Hiền trong xe… cũng vô tình quay nhìn nó….. Thảo Yên… tỏ thái độ không vui… hắn biết và điều hắn cần làm là…. đạp ga và chạy đi
Nó nhìn theo chiếc xe của hắn…. rồi xoay đi… cáu gắt với Thái Phong
– Cậu đâu cần la lớn thế ! cậu sợ tui không biết đường đi à ?
– ….. Ôi trời ! tui lo cho cô mà cô nói thế à !!
– Mặc xác tui
Nó lôi xềnh xệch cái vali của mình đi, mặc kệ cái ánh mắt khó hĩu và bực bội của Thái Phong đang dáng dí vào nó
– Đứng đó làm gì ! lái xe đi chứ !! – nó quay lại quát
– Được.. được !!
Thái Phong cười tươi đỡ vali cho nó và mời nó vào xe
__________________________________
Xe Trung Hiền….
– Mọi thứ đang được chuẩn bị…. chiều này… lễ cưới sẽ bắt đầu !
– …..” Rốt cuộc mình nên làm gì đây ?”
– Em đã đặc 1 bộ lễ phục rất đẹp cho 2 đứa mình
– … .” quá bất ngờ…. quá đột ngột…. mình đã hết sự lựa chọn ….””
– Em còn mời rất nhiều bạn bè và người thân ! chắc chắn sẽ náo nhiệt lắm
– …. “ Tử Kỳ cô ấy…. đang nghĩ gì lúc này….
– Anh !…. anh có nghe em nói không
Hắn giật mình …. vì đầu hắn lúc này đang suy nghĩ điều khác
– Hả ?…. anh… anh đang nghe
– Anh… không hài lòng sao?
– … sao em lại hỏi như vậy ?
– Không !… không có gì
______________________________________
Xe Thái Phong….
– Này !!….
– “ Mình… mình sẽ làm gì đây…. chỉ vài giờ nữa… đám cưới sẽ bắt đầu… “
– NÀY !!!!
– “ Kết thúc…. thật sự… là kết thúc ? “
– Way !!!! ….- Thái Phong gõ đầu nó cái CỐP
– Á !!!
– Suy nghĩ gì thế ?
– Đau biết không !!!
– Xin lỗi !! Tui gọi mà cô cứ im lặng
– Thì… từ từ – nó quạu
– EM YÊU !
– CÁI GÌ ?
– Thế đấy !! gọi EM YÊU thì nghe gọi NÀY NÀY ! thì làm lơ…. CÔ ĐÚNG LÀ – chọc nó
– Tui đánh người thật đấy..- nó lườm Thái Phong
– Thôi thôi ! tui đang lái xe đấy …. mưu sát chồng sắp cưới tội nặng lắm á !
– Azzz ! THẬT LÀ ….
– Đừng suy nghĩ về cậu ta nữa… cô còn phải sống mà… vui vẻ mà dự đám cưới của họ đi
nắm lấy tay nó… – …. … …
_____________________
Chiều hôm đó !
Tại địa điễm diễn ra lễ cưới….
Thảo Yên đang ngồi trong phòng trang điểm…. Cách li hoàn toàn với Chú Rễ
Nó…. đã không biết chuẫn bị tinh thần thế nào để đón nhận cái lễ kết hôn này….. nó như rơi vào tình trạng khủng hoản trầm trọng…. lễ cưới… chính là cây kéo cắt đứt mọi tình cả của nó dành cho hắn…. là con dao đâm nát trái tim nó… là cơn bão cuốn hắn đi mãi mãi không thể nào trở về với nó…. và là ngọn lửa …đốt đi mọi cơ hội của nó….
Có phải … đó là tất cả ?… kết thúc cho chuyện tình của nó !!
Chưa đâu… vì cái thực sự nó có được… còn quý hơn là việc nó có được hắn….
__________________________________
Nó chỉ muốn đến gặp Thảo Yên…. để 1 lời giải thích tất cả… giúp cho hắn có thể vui vẻ mà đến với cô ấy….. Thực sự nó hoàn toàn không muốn tham dự lễ cưới này… quá nặng nề… quá to tát….
CẠCH !!