gọi
-Ơ ! không …không phải…. tôi..tôi không có ăn quịch… tôi… tôi
Chưa kịp dứt câu thì có 2 bảo vệ to lớn đứng phía sau chụp tay Thái Phong
– Tôi gì mà tôi !!… đi theo chúng tôi đến đồn
– Em…em không ăn quịch đâu anh ơi !…chỉ là em quên mang tiền thôi !…. anh… anh hiểu hông ?
-Đến đồn rồi nói….. Những kẻ như cậu sẽ bị…. chặt GIÒ…
– Không !!! Không thể như thế được… tôi…tôi…tôi sẽ gọi người đến trã !!!…. đợi…đợi 1 lát
Và người may mắn được tên đó gọi đến trả nợ không ai khác ngoài …. Tử Kỳ
_______________________
Công ty…..
Phòng làm việc của Lý phó
RENG RENG RENG……….
– Alo !
– Cứu !!~~~~
– Thái Phong !!!!? – nó giật mình
– Đừng nói nhiều nữa… cô mang 4 triệu đến đây CHUỘC TUI VỀ ĐI !!!
– 4….4 triệu…. cậu đi CASINO đấy à ?
– không…. !! tui hát karaoke ấy mà…..
– HÁT GÌ MÀ TỚI 4 TRIỆU ?
– Cô nhanh tới đi… tui…. sắp bị chặt CHÂN rồi nè…. Tử Kỳ à… cô nể tình chúng ta giúp tui đi
– Ờ…ờ tui tới liền.. nói họ bình tĩnh …. tui tới liền
Nó thực sự lo lắng…. lập tức đến ngân hàng…. rút tiền…. và đến chỗ của Thái Phong
Trung Hiền thấy nó có vẽ vội vàng lắm… rời khỏi công ty lúc hắn vừa tới….
_____________________________________
QUÁN KARAOKE …
– Đây là 4 triệu… các người lấy đi và thả cậu ta ra…. – nó đưa tiền cho cô tiếp viên
-Được rồi…! Thã người
Vừa dứt lời thì 2 tên bảo vệ to con nhất bỏng Thái Phong quăng ra ngoài….
Nó chạy đến… đỡ tên đó… mặt lo lắng…. – Có sao không ?
Giờ thì Thái Phong cảm động thực sự….. – Cô lo cho tui à….
-Nói thừa !!!… cậu phải an toàn thì mới trả nợ được cho tui chứ !!
-Cô !!!… cứu tôi là vì muốn tôi trả nợ đấy à ?
– Chứ cậu nghĩ gì !!…đứng dậy , đi về !!- nó bỏ mặc Thái Phong… đi ra ngoài trước
KHi đứng lên … hắn không quên tút lại mái tóc và trang phục… hất mặt bước ra khỏi quán
_____________________________
-Cà hôm qua cậu chôn chân ở quán này đấy hả….. – nó đưa mặt đến gần Thái Phong – còn có mùi rượu nữa…
-Thật ra…. Thật ra cũng vì cô thôi…. tui… tui nãn quá nên mượn rượu giải sầu….
-Azz ! mới có 2 mươi mấy tuổi đầu mà bày đặc nhậu nhẹt bê tha !… thật là….
-Nói thì hay lắm !…. Nếu không vì cậu không đến thì tui đâu cần phải hợp tác với Trung Hiền… Nếu không vì cậu thì tui cũng đã không đến nhà cậu ta… và cũng không !
– Không gì ?
-…Không có gì hết…. đi về công ty !
Thái Phong vẫn thấy nó giấu mình cái gì đó…
Về đến công ty ….
Nó… vẫn không hề nói chuyện hay nhìn ngó gì hắn…. cứ lẳng lặng mà làm việc….
-Hello !!!
-Chào Chung tổng !… ngài đến đây có việc gì ạ !!…
– À !… tôi muốn tìm Lý phó có việc….
– Lý phó đang trong phòng … ngài muốn tôi chuyễn lời hay
-Để tôi tự vào
– Vâng !!
_________________________________
CẠCH !…..
– Chào người đẹp !!!
– Thái Phong ???
– Bất ngờ phải không !!! … tui biết cô đang bực bội… tui cố tình mang đồ ăn sáng cho cô này – đặc lên bàn nó 1 cái samwich nóng hổi
– Biết tui bực bội còn vào đây nữa….
-Ấy !!… cô nóng tính thế !… ăn đi !
-Đang giờ làm việc cậu qua đây làm gì
– Tôi hỏi ông mình…. thì biết cô và cái tên đáng ghét đó… đã hoàn thành xuất sắc công việc kí kết hợp đồng … vì thế… hôm nay tôi cố tình đến chúc mừng đấy
-Không cần !!!
– Đừng khó khăn thế mà !!… ăn đi , ngon lắm đấy….
-Toi không đói !…
-… À ! cô biết điều này chưa ?…. Thảo Yên… về rồi đấy !! Mới sáng hôm nay thôi…
Nó khựng lại… nhưng rồi vờ như ko có gì… – ….. Thì sao ?
-KHông phản ứng gì à ?…
– Tôi và Trung Hiền chỉ là bạn…. Thảo Yên về đây … liên quan gì đến tôi
– Nếu đúng là thế… thì tui thực sự rất mừng…. Nhưng mà….
-Chuyện gì ?
-Tôi nói cho cô biết là tui và Thảo Yên là bạn chưa ?
Nó quay lại nhìn Thái Phong
– Trung Hiền còn chưa biết nữa mà … tôi đã yêu cầu điều đó….. Vừa nãy… tự nhiên tôi có ý này rất hay….
– Ý gì ?
– Sao hôm nay…. cả 4 chúng ta không đi du lịch nhỉ ?
– Ý gì ?
– Sao hôm nay…. cả 4 chúng ta không đi du lịch nhỉ ?
– Du lịch ? – nó
– Du lịch ? – hắn nghe Thảo Yên nói !
________________________________________
Mọi việc ở công ty đã được lo chu toàn ,vì kết quả khả quan hôm qua , cả nó , hắn… và cháu trai chủ tịch là Thái Phong đã được đồng ý cho nghĩ phép hôm nay …..
Hắn lái xe đón Thảo Yên đến địa điểm hẹn.. Cùng lúc đó… nó và Thái Phong cũng cùng đến đó
Cuộc gặp gỡ của 4 con người này quả là đáng phải kể đến…..
Trung Hiền và Thảo Yên đã đến và đang ngồi chờ ở bên trong…. Nó và Thái PHong đến sau…. chần chừ rất lâu… nó mới đồng ý bước vào trong cùng với tên đó… nó cần chuẩn bị tinh thần ….
– Hi !!
Thảo Yên vui vẻ đứng dậy ,ôm chào đón Thái Phong nồng nhiệt…. hắn thì tỏ ra ngạc nhiên… trong khi nó lại rất bình thường
– Hai người quen nhau à ? – Trung Hiền lên tiếng
– À !… tụi em là bạn … cậu ấy dặn …là không được nói với anh… – mĩm cười
-Xin lỗi vì điều đó !! – Thái Phong đưa tay ý giãn hoà
– Không sao ! … – Trung Hiền đáp lại bằng 1 cái bắt tay hữu nghị
– Tử Kỳ !!!?…. – Thảo Yên reo lên khi nhìn thấy nó bước vào
Hai cặp mắt còn lại cũng quay nhìn về hướng của nó
-…. chào !!! … – nó ngại ngùng chào hỏi
-w0a ! nhận không ra đấy !… lâu rồi chúng ta gặp thì phải – cười chào đón nó
Quả thật lúc này… nó có chút chạnh lòng…. thật sự Thảo Yên rất xinh… nụ cười của ấy.. đến cả nó cũng phải thốt lên sự ngưỡng mộ …. thì Trung Hiền… sao lại không yêu cô ấy chứ !!
– Phải rồi ! lâu quá không gặp …. – nó gượng cười đáp trã
– À ! phải rồi… Trung Hiền à !.. anh có nói với Tử Kỳ là mai chúng ta đám cưới không ?
Hắn khá lúng túng trước lời nói của Thảo Yên…. một phần cũng lo lắng nhìn nó…. – Anh… đã nói rồi !…
Nó bật cười… – Chúc mừng !! hai người xứng đôi lắm ….
Thái Phong biết nó đang cố tình kìm nén nói như thế , nên đỡ lời giúp nó để mọi việc kết thúc ở đây – Tử Kỳ là bạn gái mình đấy ! Cậu cũng nên chúc mừng tụi mình đi chứ !
Cả hắn và Thảo Yên đều ngạc nhiên nhìn bọn họ….
-Trời !!… người phong lưu như cậu mà cũng có điểm dừng chân sao…. Tử Kỳ à ! chúc mừng cậu nhé !
Nó không muốn biện minh… đây là cách tốt nhất nó có thể là
-Ơ ! không …không phải…. tôi..tôi không có ăn quịch… tôi… tôi
Chưa kịp dứt câu thì có 2 bảo vệ to lớn đứng phía sau chụp tay Thái Phong
– Tôi gì mà tôi !!… đi theo chúng tôi đến đồn
– Em…em không ăn quịch đâu anh ơi !…chỉ là em quên mang tiền thôi !…. anh… anh hiểu hông ?
-Đến đồn rồi nói….. Những kẻ như cậu sẽ bị…. chặt GIÒ…
– Không !!! Không thể như thế được… tôi…tôi…tôi sẽ gọi người đến trã !!!…. đợi…đợi 1 lát
Và người may mắn được tên đó gọi đến trả nợ không ai khác ngoài …. Tử Kỳ
_______________________
Công ty…..
Phòng làm việc của Lý phó
RENG RENG RENG……….
– Alo !
– Cứu !!~~~~
– Thái Phong !!!!? – nó giật mình
– Đừng nói nhiều nữa… cô mang 4 triệu đến đây CHUỘC TUI VỀ ĐI !!!
– 4….4 triệu…. cậu đi CASINO đấy à ?
– không…. !! tui hát karaoke ấy mà…..
– HÁT GÌ MÀ TỚI 4 TRIỆU ?
– Cô nhanh tới đi… tui…. sắp bị chặt CHÂN rồi nè…. Tử Kỳ à… cô nể tình chúng ta giúp tui đi
– Ờ…ờ tui tới liền.. nói họ bình tĩnh …. tui tới liền
Nó thực sự lo lắng…. lập tức đến ngân hàng…. rút tiền…. và đến chỗ của Thái Phong
Trung Hiền thấy nó có vẽ vội vàng lắm… rời khỏi công ty lúc hắn vừa tới….
_____________________________________
QUÁN KARAOKE …
– Đây là 4 triệu… các người lấy đi và thả cậu ta ra…. – nó đưa tiền cho cô tiếp viên
-Được rồi…! Thã người
Vừa dứt lời thì 2 tên bảo vệ to con nhất bỏng Thái Phong quăng ra ngoài….
Nó chạy đến… đỡ tên đó… mặt lo lắng…. – Có sao không ?
Giờ thì Thái Phong cảm động thực sự….. – Cô lo cho tui à….
-Nói thừa !!!… cậu phải an toàn thì mới trả nợ được cho tui chứ !!
-Cô !!!… cứu tôi là vì muốn tôi trả nợ đấy à ?
– Chứ cậu nghĩ gì !!…đứng dậy , đi về !!- nó bỏ mặc Thái Phong… đi ra ngoài trước
KHi đứng lên … hắn không quên tút lại mái tóc và trang phục… hất mặt bước ra khỏi quán
_____________________________
-Cà hôm qua cậu chôn chân ở quán này đấy hả….. – nó đưa mặt đến gần Thái Phong – còn có mùi rượu nữa…
-Thật ra…. Thật ra cũng vì cô thôi…. tui… tui nãn quá nên mượn rượu giải sầu….
-Azz ! mới có 2 mươi mấy tuổi đầu mà bày đặc nhậu nhẹt bê tha !… thật là….
-Nói thì hay lắm !…. Nếu không vì cậu không đến thì tui đâu cần phải hợp tác với Trung Hiền… Nếu không vì cậu thì tui cũng đã không đến nhà cậu ta… và cũng không !
– Không gì ?
-…Không có gì hết…. đi về công ty !
Thái Phong vẫn thấy nó giấu mình cái gì đó…
Về đến công ty ….
Nó… vẫn không hề nói chuyện hay nhìn ngó gì hắn…. cứ lẳng lặng mà làm việc….
-Hello !!!
-Chào Chung tổng !… ngài đến đây có việc gì ạ !!…
– À !… tôi muốn tìm Lý phó có việc….
– Lý phó đang trong phòng … ngài muốn tôi chuyễn lời hay
-Để tôi tự vào
– Vâng !!
_________________________________
CẠCH !…..
– Chào người đẹp !!!
– Thái Phong ???
– Bất ngờ phải không !!! … tui biết cô đang bực bội… tui cố tình mang đồ ăn sáng cho cô này – đặc lên bàn nó 1 cái samwich nóng hổi
– Biết tui bực bội còn vào đây nữa….
-Ấy !!… cô nóng tính thế !… ăn đi !
-Đang giờ làm việc cậu qua đây làm gì
– Tôi hỏi ông mình…. thì biết cô và cái tên đáng ghét đó… đã hoàn thành xuất sắc công việc kí kết hợp đồng … vì thế… hôm nay tôi cố tình đến chúc mừng đấy
-Không cần !!!
– Đừng khó khăn thế mà !!… ăn đi , ngon lắm đấy….
-Toi không đói !…
-… À ! cô biết điều này chưa ?…. Thảo Yên… về rồi đấy !! Mới sáng hôm nay thôi…
Nó khựng lại… nhưng rồi vờ như ko có gì… – ….. Thì sao ?
-KHông phản ứng gì à ?…
– Tôi và Trung Hiền chỉ là bạn…. Thảo Yên về đây … liên quan gì đến tôi
– Nếu đúng là thế… thì tui thực sự rất mừng…. Nhưng mà….
-Chuyện gì ?
-Tôi nói cho cô biết là tui và Thảo Yên là bạn chưa ?
Nó quay lại nhìn Thái Phong
– Trung Hiền còn chưa biết nữa mà … tôi đã yêu cầu điều đó….. Vừa nãy… tự nhiên tôi có ý này rất hay….
– Ý gì ?
– Sao hôm nay…. cả 4 chúng ta không đi du lịch nhỉ ?
– Ý gì ?
– Sao hôm nay…. cả 4 chúng ta không đi du lịch nhỉ ?
– Du lịch ? – nó
– Du lịch ? – hắn nghe Thảo Yên nói !
________________________________________
Mọi việc ở công ty đã được lo chu toàn ,vì kết quả khả quan hôm qua , cả nó , hắn… và cháu trai chủ tịch là Thái Phong đã được đồng ý cho nghĩ phép hôm nay …..
Hắn lái xe đón Thảo Yên đến địa điểm hẹn.. Cùng lúc đó… nó và Thái Phong cũng cùng đến đó
Cuộc gặp gỡ của 4 con người này quả là đáng phải kể đến…..
Trung Hiền và Thảo Yên đã đến và đang ngồi chờ ở bên trong…. Nó và Thái PHong đến sau…. chần chừ rất lâu… nó mới đồng ý bước vào trong cùng với tên đó… nó cần chuẩn bị tinh thần ….
– Hi !!
Thảo Yên vui vẻ đứng dậy ,ôm chào đón Thái Phong nồng nhiệt…. hắn thì tỏ ra ngạc nhiên… trong khi nó lại rất bình thường
– Hai người quen nhau à ? – Trung Hiền lên tiếng
– À !… tụi em là bạn … cậu ấy dặn …là không được nói với anh… – mĩm cười
-Xin lỗi vì điều đó !! – Thái Phong đưa tay ý giãn hoà
– Không sao ! … – Trung Hiền đáp lại bằng 1 cái bắt tay hữu nghị
– Tử Kỳ !!!?…. – Thảo Yên reo lên khi nhìn thấy nó bước vào
Hai cặp mắt còn lại cũng quay nhìn về hướng của nó
-…. chào !!! … – nó ngại ngùng chào hỏi
-w0a ! nhận không ra đấy !… lâu rồi chúng ta gặp thì phải – cười chào đón nó
Quả thật lúc này… nó có chút chạnh lòng…. thật sự Thảo Yên rất xinh… nụ cười của ấy.. đến cả nó cũng phải thốt lên sự ngưỡng mộ …. thì Trung Hiền… sao lại không yêu cô ấy chứ !!
– Phải rồi ! lâu quá không gặp …. – nó gượng cười đáp trã
– À ! phải rồi… Trung Hiền à !.. anh có nói với Tử Kỳ là mai chúng ta đám cưới không ?
Hắn khá lúng túng trước lời nói của Thảo Yên…. một phần cũng lo lắng nhìn nó…. – Anh… đã nói rồi !…
Nó bật cười… – Chúc mừng !! hai người xứng đôi lắm ….
Thái Phong biết nó đang cố tình kìm nén nói như thế , nên đỡ lời giúp nó để mọi việc kết thúc ở đây – Tử Kỳ là bạn gái mình đấy ! Cậu cũng nên chúc mừng tụi mình đi chứ !
Cả hắn và Thảo Yên đều ngạc nhiên nhìn bọn họ….
-Trời !!… người phong lưu như cậu mà cũng có điểm dừng chân sao…. Tử Kỳ à ! chúc mừng cậu nhé !
Nó không muốn biện minh… đây là cách tốt nhất nó có thể là