……
-Và bây giờ là việc giao thiệp và giúp công ty thu được nhiều bản hợp đồng…. Lý phó !… cô và Chung tổng sẽ cùng thực hiện việc đó…
Nó nhìn hắn….Còn hắn thì… vờ như không nghe gì…. -… … …. Vâng !!! – sự chần chừ trả lời của nó… chính là kết quả của việc…. thất vọng
Và rồi…..
-Không được !! Thằng cháu của ta chưa chắc đã về… để an tâm hơn thì… nếu có gì sơ xuất…. Phạm tổng ! cậu sẽ thay Chung tổng ! Không thắc mắc chứ !!
-…. … Vâng !! – hắn trả lời rất thản nhiên… như thể đó là mệnh lệnh …và điều hắn cần làm là… đồng ý ! Không hề co chút biểu hiện …vui hay buồn cả….
_______________________
Lời nói của Trung Hiền lúc giờ ăn trưa…. là câu trả lời cho thái độ của hắn lúc này…. LÀ bạn … và nó cần phải hiểu điều đó…. cần chấp nhận sự thật đó…. và phải từ bỏ thứ tình cảm NGU NGỐC của bản thân mà chúc phúc hắn ……. Nhưng
Chính vì bữa tiệc này mà…. tình cảm của nó và hắn…. đã bước qua mức BẠN BÈ… vậy…chuyện gì đã xẩy ra…..
Cháp 6 : Hoán đổi
Sau khi thông báo rằng công ty có tiệc…. chao ôi !! phòng nào cũng rộn cả lên…. riêng có hai phòng là…. im lặng. ( tự biết luôn )
– Phải rồi… không phải lúc nào mình cũng muốn cậu ấy vui và hạnh phúc sao ?… Vậy thì cứ làm theo những gì cậu ấy muốn …. đứng xa… và chúc phúc !! ….
LÀm bạn là đủ rồi…. làm bạn… là quá lắm rồi…. làm bạn… là may mắn lắm rồi !!!… Tử Kỳ à !! mày phải mạnh mẽ lên… làm việc thật tốt…. như thế mới đúng !! – và nó cười… nụ cười cho sự cố gắng của nó.
_______________________________________
Phòng làm việc của hắn….
-Ngay từ đầu mình đã sai….
………. Mình đã sai khi chấp nhận lời yêu cầu của cô ấy !!
……… đã sai khi thử đặc cô ấy vào trong tim…..
…và bây giờ là…..
…. đã sai khi yêu cô ấy….
không thể tiếp tục để cô ấy yêu mình nữa… mình sẽ làm khổ cô ấy…. Tất cả nên kết thúc… tình cảm đó… sẽ chấm dứt… từ bây giờ.
___________________________________
Thời tiết bỗng trở xấu…. mưa tầm mưa tã…. mưa dữ mưa dội… ôi mưa thật lôi thôi !! … nói tóm lại là trời MƯA LỚN ….
Mưa thì mưa … có ai quan tâm đâu…. không khí vẫn không mát được chút nào… nóng trong lòng nóng ra mà…..
Đồng hồ đã gần chỉ 5h…. giờ tan ca sắp đến….
Nó đang chuẫn bị những sổ sách tài liệu để tối nay thực hiện tốt nhiệm vụ được giao …. Hắn cũng thế, tất bật….
Liệu đó có phải là tất cả sự thật !!!!!….. Chấm dứt chăng !?
________________________________
RENG ..RENG . RENG………- đây là lúc tan ca…. xôn xao… ồn ào… hứng khởi hẳn lên…..
Nó cũng vừa kịp lúc…. xong tất cả nó tính về… nhưng… nó khựng lại… lại muốn nhìn về phòng hắn… muốn xem hắn về chưa…. muốn hỏi hắn rất nhiều điều….. Không thể…. Nó không nhìn… 1 mạch quay đi …. nhưng
– Tử Kỳ
Chân nó dừng lại…. niềm vui lan toả khi Trung Hiền gọi nó, mĩm cười quay lại
Khuôn mặt hắn…. lạnh như băng…. tiến đến nó – Gọi điện cho Thái PHong !!… bảo cậu ta về chuẩn bị !
Nó quá bất ngờ bởi lời nói đó…. – Tại sao là Kỳ gọi !…
– Kỳ là bạn gái cậu ta… Kỳ phải gọi chứ !… Huống hồ.. hai người phải làm việc với nhau theo lời của chủ tịch …
-… … … Được… – nó quay đi … tâm trạng không tốt lắm… cầm điện thoại … gọi cho Thái Phong
” ĐIỆP ƠI LAN CẮT TÓC ĐI TU KHÔNG PHẢI VÌ ĐẦU LAN CÓ GHẺ………….. !!! LAN CẮT TÓC ĐI TU CHO MÁT MẼ..~~~~ Ớ Ơ…. DA ĐẦU…. ” ( nhạc chờ của Thái Phong )
– Thật là…. – nó quạo
Điện thoại cứ reo mãi…. nhưng cái xác ” say xĩn ” của Thái Phong vẫn không nhút nhít….. không thể bắt máy….
– Cậu ấy không nhất máy
-… Hiền sẽ thử liên lạc lại…. Kỳ về trước đi ! – hắn lấy điện thoại lên và nhấn
Nó hiểu…. hắn không muốn làm việc với nó… đúng thôi !!…. nên vậy !!… nó cần thời gian… hắn cũng vậy
-Vậy… Kỳ về trước….. – nó cuối đầu nhẹ chào…. và quay đi
Hắn nhìn nó… tay từ từ bỏ điện thoại xuống … mĩm cười… – Nên như thế !!
________________________________________
Buổi tối cũng đã đến… trời đã tạnh mưa… nhưng gió thì vẫn thổi mạnh….. Bữa tiệc… theo đúng kế hoạch vẫn diễn ra !
Quảng trường công ty idea 7.00 pm
Bữa tiệc đã bắt đầu từ sớm…..
Mọi người đều vui đùa vui vẻ….
Nó cố tình đến trễ để tránh hắn nhưng……. Vừa đặc chân đến bữa tiệc thì….
– Trung Hiền !!?….
Nó biết hắn thấy nó… nhưng hắn vờ như không biết… đi thẳng vào trong…. Nó cũng mặc kệ…. Chắc là không thấy mình….
Nó tiến đến phía chủ tịch để chào hỏi… thì tiếp sau đó là…
– Chào chủ tịch – Trung Hiền trịnh trọng cuối chào
Với bộ vest mau đen và chiếc cavạt đỏ rượu vang … trong hắn như thể 1 người đàn ông phong độ nhất lúc ấy… ít nhất là trong mắt nó….
– Cậu tới rồi à !!… hôm nay Chung tổng có lẽ không đến! cậu thay thế nó thực hiện tốt công việc nhé !!À !… hôm nay Lý phó trong xinh lắm … cậu đừng vì thế mà lung lây tinh thần đấy haha !! – Chủ tịch nói
-Vâng ! – lại 1 cái cuối chào… lạnh đến phát sợ…
Hắn hoàn toàn không để ý đến nó… hoàn toàn không ” lung lây ” khi thấy nó…. một người đàn ông bình thường… ít nhất tim cũng đập nhanh hay phản ứng đại loại thế khi thấy nó…. Hắn.. hoàn toàn khong phản ứng…
Chủ tịch nhìn xung quanh ….và nói – Hai người theo tôi vào đây .
Hắn bước đi… không dòm nó… như thể 2 người xa lạ…. Nó cuối mặt …mĩm cười ũng hộ tinh thần… và đi theo hắn
Nó và hắn đều ngạc nhiên khi chủ tịch dẫn cả 2 vào một nơi khác , không phải là đám đông ở công ty … ở đây yên ắng và sang trọng hơn nhiều….
-E hèm…. Hai người chú ý một chút… đây là nơi tôi thiết đã các vị khách quý…. 2 người đã biết công việc của mình là gì rồi chứ !!… Thế thì làm cho tốt… !! – rồi ông ấy đi ra chỗ khác
Nó lúng túng… nhìn xung quanh…. không biết nên mở miệng nói gì với hắn. Vì lúc này…. sự im lặng đang bao trùm không gian bấy giờ….
– Ngồi đi ! có lẽ lâu thì họ mới tới – Trung Hiền
Nó bất ngờ…. nhìn hắn… rồi quay mặt đi…. ậm ừ và ngồi xuống
LẠi tiếp tục im lặng…..
– LÀm bạn không có nghĩ là không còn nói chuyện … Kỳ cứ thoải mái ! – Trung Hiền nói
-… …