Thiên sứ tình yêu - Truyện Ngắn - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Thiên sứ tình yêu (xem 71)

Thiên sứ tình yêu

t.


Sa không khóc. Cô cúi xuống ôm lấy cơ thể lạnh lẽo của Tú. Cô muốn truyền hết hơi ấm cho anh. Cô ngẩng đầu, ngước mắt nhìn lên rất cao, nước mắt chảy ướt cả mảng áo ngực của Tú. Sa thì thầm: “Thưa thiên sứ, người đã gửi anh ấy đến, trao cho con sự sống và tình yêu. Xin người hãy trả lại sự sống cho anh ấy. Hãy để con ra đi”. Sa nghe từ thinh không một giọng nói trong vắt: “Tai nạn này rất nặng. Trái tim nhân hậu của con có thể cứu được cậu ấy nhưng sau này trái tim của cậu ấy sẽ không còn nhận ra con nữa. Lúc đó con sẽ rất đau khổ. Con hãy lựa chọn đi” – “Con đồng ý. Con yêu anh ấy hơn cả bản thân mình. Con chỉ cần anh ấy được sống”.


Tú hồi phục dần dần. Đồng nghiệp của anh vẫn chưa hết ngỡ ngàng. Cái gọi là điều kỳ diệu của tình yêu có thật trong cuộc sống ư? Riêng Tú tin thật sự vì trong giây phút mong manh giữa sự sống và cái chết anh vẫn cảm nhận được hơi ấm của Sa, trái tim anh nhói lên vì những giọt nước mắt lạnh của Sa nhỏ xuống ngực mình. Rồi đâu đó, xa xa hình như anh nhìn thấy thiên sứ, giống với sự miêu tả của Sa khi cô đi từ cõi chết trở về lần trước. Giờ anh đã có thể kéo khuôn mặt cô áp sát vào ngực mình: “Cám ơn em đã đưa anh trở lại cuộc sống”.


Sự hồi phục tốt của Tú còn nhờ cô bạn đồng nghiệp, bác sĩ Thanh, tạm thời thay vào vị trí của anh. Thanh mới tu nghiệp nước ngoài về, từng làm trong bệnh viện lớn của một nước tiên tiến. Cô bác sĩ trẻ trung, óng ả trong chiếc áo blu, váy ngắn, trông khác hẳn với mấy bác sĩ nữ thường khó đăm đăm trong bồ quần áo vải rộng thùng thình. Bắt gặp ánh nhìn hâm mộ của Tú, cô nháy mắt “khỏe nhanh lên nhé, ông bạn. Ông khỏe là tôi thất nghiệp đấy nhưng đừng có vì thế mà nằm ỳ mãi ở đây nhé”.


Bác sĩ Thanh đang cúi xuống nghe tim, phổi cho Tú. Cô còn với tay dắt lại tấm ga giường cho phẳng phiu. Hơi thở thơm mát của cô phả vào mặt Tú làm anh rùng mình. “Một tuần nữa thôi nhé” – cô giơ ngón tay lên, ra hẹn cho người bệnh nhân đáng yêu.


Sa đến đưa cơm cho Tú và nhìn thấy anh đang nâng niu bàn tay búp măng của Thanh, đặt lên đó một nụ hôn đầy ngưỡng mộ. Từng giọt nước mắt bỏng rẫy chảy sượt qua má Sa, rơi xuống nắp cập lồng cơm lách tách. Cô vội quay bước đi để không bị nhìn thấy. Ngày hôm sau là cảnh hai người đang hôn nhau. Những giọt nước mắt lạnh buốt hôm nay chảy vào bên trong. Sa đặt nhẹ hộp cơm xuống đất và bỏ đi, không bao giờ quay lại căn phòng khủng khiếp đó nữa.


untitled-2-495460-1376071894_500x0.jpg


Tú bắt đầu làm việc trở lại. Thanh đã trở thành nhân viên chính thức của khoa và anh ngất ngây vì được bên nàng mỗi ngày. Anh nợ Sa nhiều lời xin lỗi mà vẫn chưa biết làm thế nào để nói ra. Anh còn có món nợ lương tâm mình đè nặng như trái núi nhưng vẫn không thể đè bẹp được tình yêu mới. Tú vật vã trong mớ bòng bong hỗn độn, có lẽ nào tình yêu với Sa trước kia là không thật, một tình yêu thiên về tinh thần, say mê mà vô cùng trong sáng, như mặt hồ xanh không một chút gợn. Còn tình yêu với Thanh giờ đây làm anh mê mẩn, làm cho anh muốn quên hết thảy mọi điều khác. Anh như con ong mải mê hút mật ngọt tình yêu.


Không ngăn nổi mình, Sa đi lên sân thượng của khu tập thể, nơi cô có thể nhìn rõ mồn một quang cảnh bệnh viện. Cô lại được nhìn thấy Tú sau một khoảng thời gian cô cố tình tránh mặt. Tú không đi một mình. Hai người dắt tay nhau đi ra phía sau của khoa dược. Họ ôm và say sưa hôn nhau. Sa choáng váng, đầu óc cô quay cuồng. Ai đó đang vò nát trái tim cô. Cô trượt từ từ xuống sàn và nằm đó như ngủ say.


Dòng sông nắng và hoa rẽ mây mù, mang thiên sứ đến. Thiên sứ dịu dàng ngồi xuống sân thượng, từng lớp váy bằng voan trắng thêu những cánh hoa nhỏ xíu phủ kín tận gót chân. Thiên sứ nâng đầu Sa đặt lên chân nàng, lau nước mắt cho cô: “Cô gái đáng thương, ta có thể làm gì được cho con?” Sa nghẹn ngào: “Anh ấy đã tìm được một tình yêu xứng đáng. Con muốn chúc phúc cho anh ấy nhưng con không thể làm được. Xin hãy giúp con” – “Chúc phúc cho người đã bỏ rơi mình khó khăn, đau đớn lắm con ạ. Con không chịu nổi đâu” – “Xin hãy giúp con. Con chỉ mong anh ấy hạnh phúc”.


Sa nằm bẹp trên giường. Bình minh đã ló rạng, bầy chim sẻ bắt đầu ríu rít trên cây dâu gia trong sân bệnh viện, phía dưới cửa sổ căn hộ của gia đình cô. Hôm nay cô không nghe thấy gì, cũng không nhìn thấy những tia nắng mặt trời đang chào buổi sáng. Cô khóc, nước mắt chảy ướt đầm gối. Rồi cô khóc thành tiếng, người rung bần bật. Cô nghĩ đến những gì Tú nói bên vạt hoa bồ công anh, nghĩ đến tình cảm cô dành cho anh, nghĩ đến những khoảnh khắc đẹp như mơ của hai người. Sao anh nỡ lòng nào đối xử với cô như vậy!


Cô quá xúc động, khóc nấc lên. Cô thấy mệt, khó chịu ở phần giữa lồng ngực. Cơn đau tăng dần, cô cảm nhận được thật rõ ràng, từ đầu đến cuối sự đau đớn. Cơn đau làm cô bình tĩnh lại. “Anh ấy là người rất tốt. Mình và anh ấy không có duyên với nhau. Mong cho anh hạnh phúc” – cô nghĩ.


Sáng hôm sau Sa dậy sớm hơn bầy chim sẻ. Cô muốn mình thật bật rộn để không phải suy nghĩ gì. Tâm hồn thư thái, cô vừa dọn dẹp nhà cửa vừa lẩm nhẩm theo một bài hát yêu thích. Cô phủi bụi trên cuốn truyện Mãi yêu mà anh tặng. Đẹp đẽ và ngay ngắn trên trang đầu tiên là dòng chữ Dành cho em anh viết tặng cô. “Không biết anh tặng cô ấy những gì nhỉ” – đầu óc cô bắt đầu quay cuồng. “Chắc cô ấy cứ đòi hỏi những món quà đắt tiền. Thu nhập của anh có nhiều đâu. Nếu cô ấy không chủ động trước thì chắc anh đã không mắc bẫy” – cô chua xót nghĩ. Cô lại thấy choáng váng hơn ngày hôm qua, vã mồ hôi lạnh và gục đầu xuống bàn. Trước khi cơn đau ập đến cô buồn nôn kinh khủng. Cô đã yếu đi nhiều. “Chắc tại mình mệt nên nghĩ linh tinh. Cô ấy rất giỏi và đàng hoàng. Chắc anh ấy đã tìm được người thật phù hợp” – cô tự nhủ mình trước khi thiếp đi.


Đã một tuần nay cô không nghĩ linh tinh nhiều nữa. Lúc nào thấy buồn cô lại chạy xuống tầng dưới làm hộ bà lão độc thân vài việc vặt. Sáng nay cô không thấy anh chở cô ấy đi làm nữa mà là một người đàn ông khác, sang trọng và sành điệu hơn anh nhiều. Cô giận dữ trước sự tham lam và ích kỷ của cô ta. Tại sao lúc nào cũng muốn là trung tâm của vũ trụ thể nhỉ? Tại sao cô ta chỉ muốn mọi người phục vụ mình mà không nghĩ cho người khác. Trước đây cô còn nhìn thấy một bác sĩ khác nắm tay cô ta trong bệnh viện nữa. “Nếu không mang được hạnh phúc đến cho anh thì hãy để cho anh yên”. Sự giận dữ làm cô đau khủng khiếp, trái tim bị bóp nghẹt. Cô bị thiếu không khí và thở dốc. Cô biết là mình đã sai, cô sẽ không bao giờ ghen tuông với cô ấy nữa. Chính cô ấy mới là người làm cho anh hạnh phúc. Cô bình thản nhắm mắt lại. Ít phút nữa thôi cô sẽ được đi vào giấc ngủ vĩnh hằng.


Tú chạy vào phòng cấp cứu gào to tên Sa. Anh ôm chầm lấy cô lắc mạnh. Tình yêu của anh, tha lỗi cho anh. Cả cuộc đời này anh chỉ yêu mình em thôi. Thật kỳ diệu, Sa nghe thấy tiến

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng

Bỏ 100 triệu nhờ mang thai hộ nhưng cô gái bế con bỏ trốn

Son Tuý

Bản tình ca muôn thưở

Truyện Em, Cô Ấy Và...Chúng Ta Full