Những mảnh vỡ pha lê - Truyện Ngắn - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Những mảnh vỡ pha lê (xem 470)

Những mảnh vỡ pha lê

h em suy nghĩ. Em là đứa suy nghĩ lạc quan, và nhìn nhận mọi thứ theo hướng tích cực. Và em cũng như những người con gái khác, lãng mạn và bay bổng.


Em thích Gió, có lần ngồi bên tôi em vô tư nói với tôi rằng: "Anh biết không, Gió cũng cần một ngôi nhà dù cuộc đời của Gió là một cuộc đời phiêu du, lơ đãng. Ngôi nhà đó là nơi ấm áp nhất và bình yên nhất mà Gió có thể trở về bất cứ lúc nào. Nhẹ nhàng và bình yên..." Avatar trên yahoo của em là một ngôi nhà nhỏ bằng gỗ, có cửa tròn treo trên một cành cây xanh ngắt – ngôi nhà của Gió. Tôi biết, em muốn là ngôi nhà ý nghĩa ấy, nhưng tôi – không bao giờ – chọn em làm ngôi nhà của Gió tôi...


Những mảnh vỡ pha lê
TẢI ẢNH VỀ MÁY


2. Sự lặng im của tình yêu


THỦY TINH


Tôi tự dặn mình thôi nhìn về phía anh như những ngày trước. Và chỉ thế thôi, để chấp nhận mãi là một người em gái. Không hơn...


Bạn bè và cả anh nữa hay nói với tôi rằng tôi giống với một cái gì đó tựa Thủy Tinh. Tôi không thích lắm với sự so sánh này vì tôi cho rằng nó hơi khập khiễng. Với riêng tôi, tôi thích mình là cây Bút Chì Màu thật nhiều màu sắc, vui vẻ và luôn lạc quan. Vậy mà sau những gì đã xảy ra, sau khi nhìn nhận lại con người mình, tôi nhận thấy một điều rằng người ta cũng có lý khi có một so sánh như thế. Cái hình tượng Bút Chì Màu chỉ diễn tả phần nào cái lạc quan trong tôi, nhưng nó quá đơn giản, và tôi cũng không nghĩ mình đơn giản và thánh thiện đến vậy. Sự so sánh giữa Thủy Tinh và tôi. Có lẽ hợp lý nhiều hơn.


Lần đầu tiên có sự so sánh này là khi cậu bạn thân nhìn tôi và bảo rằng: "Cậu giống như Thủy Tinh vậy, trong suốt và dễ vỡ". Cậu bạn chỉ mỉm cười khi nói với tôi điều đó. Cậu bảo rằng, dù tôi vẫn luôn cười, luôn vui vẻ những người khác có thể nhìn thấu qua đôi mắt và biết tôi đang nghĩ gì; dù tôi là một đứa có vẻ ngoài mạnh mẽ nhưng lại mang trong mình một tâm hồn đa cảm, mỏng manh và yếu đuối. Và khi tôi hỏi tại sao, cậu bạn thân chỉ trả lời ngắn gọn rằng: "Thân nhau đủ để hiểu, cô bạn của tớ à..." Những so sánh của chúng tôi luôn kết thúc bằng những điều tương tự như vậy. Cũng như cái lần tôi so sánh cậu giống như là Đá, lúc nghe xong, cậu cũng chỉ gật đầu đồng ý, nói rằng: "Không biết đúng không nhưng mà có vẻ như vậy thật..." rồi cười.


"Trong dạng thuần khiết và ở điều kiện thường, thủy tinh là một chất trong suốt, tương đối cứng, khó mài mòn, rất trơ về mặt hóa học và không hoạt động xét về diện sinh học. Nhưng, thủy tinh rất dễ gãy và vỡ thành các mảnh nhọn và sắc dưới tác dụng của lực hay nhiệt một cách đột ngột".


Cậu bạn thân của tôi nhìn con người tôi một cách trực diện gần giống như khái niệm về Thủy Tinh trên Wikipedia mà tôi tình cờ tìm được khi lướt web. Lần thứ hai có người nói tôi giống Thủy Tinh là lần tôi nói chuyện với anh cách đây không lâu. Lần đó anh bảo với tôi rằng:


- Em có biết người ta làm thủy tinh như thế nào không? Người ta nung thủy tinh ở 20000C cho nó nóng chảy ra rồi thổi thủy tinh để tạo nên những đồ vật đủ hình dạng. Sức nóng làm cho Thủy Tinh dễ tạo hình và có được những dáng vẻ kì thú hơn. Em cũng giống như thế, được hun đúc từ lò luyện của đời, bị nóng chảy nhưng không tan mất mà từ đó trở nên mạnh mẽ hơn và hình như cũng nguội lạnh hơn... Anh thích hình ảnh Thuỷ Tinh – nó có rất nhiều điểm tương đồng với em. Thật đấy!


Tôi nghe và ngẫm nghĩ. Là con gái, ai chả giống như Thủy Tinh, đa cảm, mỏng manh và mang một tâm hồn dễ vỡ. Nhưng tại sao với tôi, mọi người lại nhìn nhận được nhiều vấn đề như vậy? Thủy Tinh trong suốt - tâm hồn tôi trong suốt, Thủy Tinh cứng – tôi là đứa con gái mạnh mẽ, Thủy Tinh khó mài mòn – tôi là con bé bướng bỉnh và cứng đầu, Thủy Tinh dễ vỡ - tôi cũng dễ bị tổn thương và không chịu được áp lực công việc quá nhiều. Thủy Tinh và tôi, nhiều ý nghĩa lắm... Phải, tôi giống như Thủy Tinh nhưng có lẽ chỉ là một mảnh Thủy Tinh bình thường, không phải là viên Pha Lê quý giá và lấp lánh. Nếu có khác thì mảnh thủy tinh của tôi sắc hơn những mảnh thủy tinh khác, nếu chạm vào ai sẽ để lại một vết thương đau hơn và sâu hơn...


Ngày qua ngày, càng lớn, tôi sống càng thực tế hơn. Thực tế đâu có nghĩa là không còn những giấc mơ. Tôi vẫn có quyền mơ về một cuộc sống có ý nghĩa, về một tương lai đẹp đẽ, về một tình yêu nồng nàn say đắm... Nhưng có lẽ cái sắc cạnh lạnh lùng kia của Thủy Tinh tôi làm người ta sợ, không ai yêu tôi và người mà tôi yêu cũng chẳng bao giờ đáp lại tình cảm đó.


Chuyện tình yêu là một thứ không thể nắm bắt được. Tình yêu chỉ là hương khói quyến rũ nhưng hư không, bắt được nó khi đã vỡ ra là mật đắng ngắt hay chỉ là ảnh ảo của chính bóng mình, cô đơn. Có những điều trớ trêu trong tình yêu mà ít khi con người ngờ tới được. Nhiều khi nó như một cái vòng luẩn quẩn mà những người trong cái vòng đó không thể nào tự thoát ra được...


Tôi hay qua chơi trường đại học mà cả cậu bạn thân và anh đang theo học. Nhiều thứ thú vị với những chuyến đi lang thang khắp trường và nói đủ thứ chuyện. Là con gái, tôi nhạy cảm hơn với việc đoán biết những suy nghĩ của người khác qua ánh nhìn, hay bản thân tôi tự có những điều đó không rõ. Và mỗi lần tôi thấy anh hay cậu bạn tôi ngơ ngẩn nhìn theo một hướng khác khi đang nói chuyện thì mọi chuyện đều đã rõ. Chưa ai trong họ nói với tôi về điều đó nhưng tôi cảm thấy thế. Anh và cậu bạn thân của tôi đang cùng yêu một người con gái. Thật lạ kì...


Những mảnh vỡ pha lê
TẢI ẢNH VỀ MÁY


ĐÁ


Một sáng chủ nhật đẹp trời, điện thoại reo và đầu dây bên kia là giọng cô bạn Thủy Tinh đầy hào hứng:


- Đi cà phê sáng với Thủy Tinh không? Mới biết được chỗ này hay lắm!


- Không định để cho Đá có khoảng riêng một mình như mọi khi à?


- Đi đi mà, mượn Đá nói chuyện chơi một buổi sáng chủ nhật này thôi.


- Ừ, được rồi, để Đá qua chở. Cô nương lắm chuyện quá đi!


Thủy Tinh chỉ cười. Hai đứa đến một quán cà phê mới mà Thủy Tinh vừa được giới thiệu. Quán không đông và khá yên tĩnh. Chúng tôi nói chuyện về cuộc sống, về công việc, về học tập và cả về tình yêu. Thủy Tinh biết tôi đang yêu dù tôi chưa hề kể với Thủy Tinh bất kỳ điều gì về người con gái đó. Cô bạn thân chỉ khẽ xoay xoay tách cà phê và bảo tôi rằng: "Đừng giấu. Biết cả đấy nhưng muốn khổ chủ tự nói ra thôi!".Lại cười. Khuôn mặt ấy lúc nào cũng hiện diện một nụ cười như thể không bao giờ có thể thiếu. Và tôi kể thật, chúng tôi gọi cô ấy là Pha Lê. Nói với Thủy Tinh về cô ấy – nàng Pha Lê của tôi.


Tôi thực sự không biết phải bắt đầu như thế nào. Với tôi, Pha Lê có sức cuốn hút đặc biệt, Pha Lê không quá lộng lẫy nhưng với tôi là cả một điều gì ý nghĩa lắm.


Một đôi mắt không ướt nhưng đẹp và đầy bí ẩn.


Một nụ cười tươi nhưng sau đó ẩn chứa một sự u uất khó cảm nhận.


Một sự mạnh mẽ, cao ngạo nhưng lại yếu đuối.


Một tâm hồn cô đơn.


Đó chính là cô ấy... Rất gần nhưng cũng rất xa...


Tôi kể cho Thủy Tinh nghe tựa như cái lần tôi kể về đời mình. Pha Lê cứ len lỏi và

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bạn gái nhận đóng giả người yêu cho người đàn ông khác

Học Viện Ngôi Sao

Độc hậu ở trên, trẫm ở dưới!

Xem tử vi ngày 18/03/2017 Thứ Bảy của 12 cung hoàng đạo

Tôi đang phải trả giá cho sự lựa chọn mù quáng của mình