Đọc truyện ma- Vùng đất vô hình - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Vùng đất vô hình (xem 2068)

Đọc truyện ma- Vùng đất vô hình

kêu đau rồi ngất đi. Lúc này hàng xóm cũng có người đến. Biết tình hình, họ vội đi mời ông lang Hòe. Ông lang đến khám xong, bảo chân thằng bé bị bỏng nặng, có thể phải đưa lên huyện để cưa. Bà Pha khóc sướt mướt. Bố mẹ thằng bé mất sớm, hai bà cháu sống dựa vào nhau. Thằng Quýnh là hi vọng của bà. Từ bé nó đang chăm ngoan, biết thương bà. Bà đang hi vọng năm sau kiếm được đám nào cho nó lấy vợ. Nó mà tàn tật thì ai còn thèm lấy nữa. Bác Hà Phi cũng mủi lòng. Thằng Quýnh hơn thằng con bác hai tuổi. Hai đứa chơi với nhau rất thân. Giờ thì cả hai thằng đều sống dở, chết dở. Bác và mấy người nửa ở lại an ủi bà Pha đến suốt đêm, cơm cháo giúp bà. Khổ, nhà bà neo người quá. Đến tối mịt bà Pha đỡ hơn nhiều, bác và hàng xóm mới chào về. Đang ngáp ngắn ngáp dài thì bác nghe ông Viên ở đối diện với nhà bác kêu lên: “Ô hay gần nửa đêm rồi còn có ai đứng khóc ngoài kia?” Bác giật mình, đúng là có tiếng khóc thật. Lúc này tiếng khóc to và rõ hơn. Mấy người hàng xóm bèn đi ra chỗ có tiếng khóc. Dưới bóng trăng, bác nhìn thấy ‘con ma’ đêm qua đang đứng bên hàng rào nhà bà Pha. Hai mắt nó vẫn sáng và xanh lét như mắt mèo. Nó lại nói với mọi người nguyên xi câu hôm qua đã nói với bác: “Bọn mày không trả lại nhà cho tao thì tao giết hết bọn mày.” Bác sợ quá , hét lên: “Ma, ma” rồi vắt chân lên cổ mà chạy. Mấy người hàng xóm cũng chạy, ai nấy về nhà mình đóng cửa cài then, lên giường trùm chăn kín mít. Hôm sau, lúc bác Ba Phi ra khỏi nhà thì ai ai cũng biết chuyện “làng ta có ma”.Một đồn mười, mười đồn trăm, con ma trở nên khủng khiếp và đáng sợ. Các cụ già trong làng bàn cách làm lễ cúng sơn thần thổ địa, ông bà tổ tiên nhưng các cụ chưa kịp làm thì trưa hôm đó, con ma lại đến bắt người. Lần này đến lượt nhà bà Trình giàu có ở cuối làng. Thằng cháu, con của anh trai bà đi chăn trâu bị trâu húc thủng bụng. Lúc người trong làng đưa nó về nhà, ông lang Hòe đến thì chẳng cứu nổi nữa. Bác Hà Phi nghe nói trước khi chết, nó cũng khóc hu hu như thằng con bác. Tối hôm đó nhà bà Trình tổ chức đám ma to nhưng chả có mấy người dám đến. Bọn họ sợ bị ma ám. Chỉ có bác Hà Phi vẫn nhiệt tình giúp đỡ, bác tham gia dựng mái che, nấu chè xanh, dọn bàn ghế. Bà Trình cảm động lắm. Bà bảo lúc khó khăn hoạn nạn mới gặp chân tình. Bà cứ khen làm bác Hà Phi xấu hổ. Thực ra động cơ của bác không trong sáng đến thế. Giúp bà chỉ là việc phụ, việc chính của bác là xem nửa đêm con ma có đến hay không thôi. Đêm đã khuya lắm. Bà Trình và anh trai khuyên bác Hà Phi về nhà mà bác không chịu. Bọn họ đành lấy chè xanh cho bác ngồi nhâm nhi bên sân. Bác Hà Phi vẫn chăm chăm nhìn sang hàng rào nhà bà Trình, chờ con ma hiện lên. Quái lạ, thường thì giờ này nó đã đến rồi, sao hôm nay vẫn không thấy. Bác Hà Phi chợt nghe thấy tiếng vo ve bên tai. Bác vỗ tay đánh đốp một cái. “Chết mày” Một con muỗi to bụng đầy máu bẹp dí trong bàn tay bác. Rồi bác lại ngoảnh nhìn ra ngoài. Đêm nay trăng sáng lắm, cả sân vườn nhà bà Trình hầu như không có góc nào bác không nhìn thấy được. Rồi có tiếng chân người. Thì ra cháu gái bà Trình nấu bữa khuya ọi người, bưng cho bác một bát. Bác lởi xởi cảm ơn, khen con bé ngoan và thảo. Con bé ngượng ngịu cúi đầu. Bác giơ tay lên đỡ bát cháo thì “Choang” con bé thả bát cháo xuống sàn. Bác Hà Phi sửng sốt chưa hiểu chuyện gì thì thấy cháu gái bà Trình chỉ vào bác , miệng lắp bắp kêu : “Ma, có ma ” rồi chạy biến vào trong nhà. Bác Hà Phi sợ lắm. Bác nhìn lại mình, vẫn không thấy có gì kỳ lạ. Bác quay lại sau. Khuôn mặt trắng của con ma chỉ cách mặt bác khoảng hai gang. Nó đứng ngay sau bác từ bao giờ mà bác không biết. Đây là lần đầu tiên bác gần một con ma đến thế. Bác định chạy thì con ma khóc lên hu hu. Cái miệng của nó ngoác ra như cái bát tô làm bác sợ chết khiếp. Thế rồi nó vẫn nói câu cũ rồi biến mất bỏ lại bác Hà Phi đang run lẩy bẩy.

Sáng hôm sau bác Hà Phi dậy sớm lắm. Bác đi tìm cụ Tốn. Cụ năm nay đã hơn tám mươi tuổi nhưng vẫn còn minh mẫn lắm. Trước kia cụ làm nghề buôn bán, đi khắp các miền, biết nhiều chuyện lạ. Nhà cụ nằm đối lưng với nhà bác. Lúc bác đến thì cụ đang tỉa cây trong vườn. Thấy bác cụ cười : “Anh Phi đấy hử? Đi đâu mà sớm thế.“ Bác Hà Phi chắp tay: “Chào cụ ạ. Hôm nay con sang đây có việc hỏi cụ.” Cụ Tốn thong dong đi vào. Cụ nói với bác: “Anh vào nhà ngồi, tôi rửa tay cái đã.” Bác Hà Phi dạ một tiếng rồi đi vào. Nhà cụ Tốn to nhất làng. Trong nhà không phải nền đất như các nhà khác mà là nền gạch, trông rất sạch sẽ. Bác Hà Phi chưa ngồi thì thấy cụ đã đi vào. Cụ nói: “Ngồi đi, làm gì mà đứng mãi thế?” Bác Hà Phi ngồi vào ghế. Cụ rót nước cho bác uống. Trà nhà cụ thơm ơi là thơm. Uống hết chén trà, bác Hà Phi bắt đầu kể chuyện cho cụ nghe. Từ chuyện con bác, đến chuyện cháu bà Pha rồi đến cháu bà Trình. Cụ Tốn nghe xong cau mày không nói gì. Một lát sau cụ đứng lên, đi xuống nhà dưới gọi cháu: “Thằng Cu đâu, đến ông bảo.” Thằng bé nhà cụ mới tám tuổi, tóc còn cắt ba chỏm trái đào, lon ton chạy đến. Cụ dặn cháu: “Mày sang nhà cụ Vượng, cụ Khuê, cụ Tài mời các cụ ấy sang đây uống nước.” Thằng cháu nghe chưa hết đã vâng vâng dạ dạ rồi chạy đi. Cụ Tốn nói với theo: “Phải chào hỏi lễ phép đấy nghe chưa?” Rồi cụ lại lên tiếp chuyện bác Hà Phi. Một lát sau ba cụ già có vai vế nhất trong làng lần lượt tới đủ. Cụ Tốn bảo bác Hà Phi kể lại một lần ọi người nghe. Bác Hà Phi kể xong, cụ Tốn mới nói với ba cụ còn lại: “Các cụ ạ, trước tôi không biết chuyện, cho là cúng có thể giải được hạn. Sau nghe anh Phi nói mới biết, mình đã sai lầm lớn. Những thứ thế này chỉ có thể mời thầy đến trừ, chúng ta người trần mắt thịt, không thể giải quyết nổi đâu.” Ba cụ kia nghĩ một lúc rồi cũng đồng ý. Cụ Tốn lúc này mới nói : “Tôi nghe làng bên có ông thầy bói biết bắt ma trừ quỷ. Anh Phi chiụ khó sang đấy một chuyến. Tiền lễ, tiền công cho thầy làng ra. Anh có chịu không?” Bác Hà Phi nghe vậy mừng quá, gật đầu lia lịa. Nhà bác có người bị ma ám, bây giờ mời thầy về mà không tốn tiền, tại sao bác lại không chịu? Thế là cụ Tốn xuất tiền cho bác đi mua lễ. Bác Phi ra chợ mua cái đầu lợn, cau trầu, và một ít hoa quả rồi đi sang làng bên. Nhà ông thầy bói nằm sau mé đồi, gần một vùng cỏ tranh lớn. Lúc bác đến, ông thầy bói đang chổng mông trên giường vẽ bùa. Bùa của ông loằng ngoằng những thứ mà bác chẳng hiểu gì. Bác Hà Phi lễ phép chào ông, nói rõ ý đồ đến. Ông thầy khoanh chân nhận lễ vật, rồi hỏi bác trừ ma xong thì được bao nhiêu tiền? Bác Hà Phi nói xong việc xin hậu tạ thầy mười xâu tiền. Ông thầy lắc đầu , bảo phải hai mươi xâu ông mới chịu. Hai người cò kè mặc cả một lúc lâu mới đem giá định ở mười bốn xâu rưỡi. Ông thầy bói sai bác Hà Phi vào trong làng mua một con chó mực, gạo muối, tiền vàng, hương đèn. Sắm đủ lễ vật rồi bác Hà Phi gánh lễ đi trước, ông cắp giỏ đi sau, hai người trở về làng. Mới đên cổng làng, chưa kịp đặt gánh xuống nghỉ chân thì bác Hà Phi đã thấy con bé cháu bà Trình đi qua. Thấy bác, con bé liền mách con thầy lang Hòe lúc trưa đi bắt chim bị rơi từ trên cây xuống. Trong lúc mấy đứa khác khiêng nó về. thằng bé cứ khóc hu hu. Thầy lang Hòe thấy con khóc tưởng nó vẫn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Một đời một kiếp

Cuộc sống vốn dĩ rất đẹp, đừng nhấn chìm bản thân trong những nỗi buồn

Ôsin nổi loạn

Đọc Truyện Đồ Tồi! Tôi Yêu Anh Full

Anh Có Sợ Em Không???