Đọc truyện ma- Vùng đất vô hình - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Polly po-cket

Đọc truyện ma- Vùng đất vô hình (xem 2063)

Đọc truyện ma- Vùng đất vô hình

hất trong vòng hai trăm năm. Người ta đã ước tính nó giết chết khoảng nửa vạn người tu đạo lẫn con cháu của họ, khiến hàng chục môn phái, hàng trăm dòng họ biến mất trong lịch sử. Mãi cho đến khi dòng họ của người bạn ông ta cũng bị tuyệt hậu, người ta mới phát hiện ra thanh kiếm và lời nguyền nhờ một quyển nhật ký. Cái tên Tuyệt Tử Tuyệt Tôn Huyết Chú Ma Kiếm là do những thế hệ người tu đạo sau này đặt cho nó. Thanh kiếm bị phong ấn ở một nơi bí mật để không ai có thể tìm được nó nữa.” Nghe xong tất cả mọi người đều im lặng. Quan huyện là người đầu tiên đặt câu hỏi: “Theo đạo trưởng vậy tại sao thanh kiếm lại tái hiện ở nhân gian?” “Bần đạo không biết. Có lẽ đã gần ba trăm năm, phong ấn bị mài mòn, thế rồi có người tìm thấy thanh kiếm này. Người bình thường không ai có thể cưỡng lại được ước muốn của thanh kiếm.” Bộ đầu Chín Ngón lúc này vẫn bị trói gô như bánh tét, bất ngờ lên tiếng: “Tôi nhớ rồi. Lúc tra xét trong phòng của một người khách trọ, tôi đã tìm thấy nó. Tôi có hỏi người khách đó, y làm nghề bắt cá ở hồ Đàn Gỗ. Hôm đó y lặn xuống nước mò cá thì tìm được thanh kiếm, đang định mang ra chợ đổi lấy gạo. Sau đó tôi tuốt kiếm ra xem thì thấy nó đẹp quá, bèn giấu làm của riêng.” Quan huyện tức giận mắng: “Đồ khốn. Chỉ vì lòng tham của mày nên mới có tận năm người chết.” Sư phụ nói: “Không phải lỗi của hắn. Lúc nãy khi bần đạo chạm vào thanh kiếm, trong lòng bần đạo chỉ có một ý nghĩ duy nhất, chiếm đoạt thanh kiếm làm của riêng. Rất may bần đạo buông tay kịp thời. Giờ bần đạo mới hiểu tại sao thanh kiếm này là một trong những lời nguyền khủng khiếp nhất trong lịch sử. Nó ảnh hưởng đến những suy nghĩ trong lòng người cầm kiếm mà bọn họ cũng chẳng hề biết. Bần đạo đoán lúc bộ đầu Chín Ngón đâm người, khiến thanh kiếm hút máu thỏa thuê, hắn cũng chẳng biết gì.“ Bộ đầu Chín Ngón đáp: “Trước lúc đạo trưởng bắt tôi, tôi đang nằm mơ đánh quỷ. Tôi đang dùng kiếm đâm con quỷ con thì con quỷ mẹ xuất hiện, gầm gào một tiếng khiến tôi giật mình tỉnh giấc. Sau đó thì đạo trưởng ra lệnh úp mặt vào tường.” Sư phụ gật đầu rồi sai người cởi trói cho bộ đầu. Quan huyện và sư gia nghĩ hắn mặc dù có đâm năm người khác thật, nhưng cũng trong tình trạng chẳng biết gì, nên cũng đồng ý. Vụ án kết thúc trong lặng lẽ. Quan huyện ra lệnh cấm tiết lộ tin tức ra bên ngoài. Bộ đầu Chín Ngón bị thuyên chuyển sang huyện khác. Sáng hôm sau, chỉ có sư gia tiễn sư phụ và Minh Khánh lên đường. Lão nhét cho sư phụ năm mươi lượng bạc công đức của quan huyện. Sau này, mỗi khi gặp vụ án nào dính dáng đến ma quỷ, quan huyện lại sai người lên núi Hoàng Lĩnh mời người của phái Phổ Linh xuống giúp đỡ. Bây giờ , mặc dù đã leo lên đến chức Chuyển vận sứ đứng đầu một châu ở ngoài Bắc, y vẫn thư từ thường xuyên với Minh Khánh. Một tiếng sấm ì ùng cắt đứt dòng suy nghĩ của Minh Khánh. Hắn nhìn ra bên ngoài cửa sổ, lúc này trời vẫn mưa như trút nước. Hắn xuống giường lục chiếc gùi vẫn mang theo bên người, lấy ra chiếc hộp gỗ sơn đỏ to nhất. Minh Khánh mở nắp hộp, bên trong là một thanh kiếm kỳ lạ. Chuôi kiếm có hình chiếc xương. Phần nối là một đám đường cong xoắn vào nhau, trông như những đường gân ngoằn ngoèo, bao quanh lấy một viên bi tròn tròn màu đỏ sẫm. Lưỡi kiếm mỏng và ngắn, sáng ngời trong đêm tối. Minh Khánh cắn ngón tay, rồi nhỏ mấy giọt máu lên thân kiếm. Máu của hắn như nước rơi xuống sa mạc, bị lưỡi kiếm hút sạch không còn một dấu vết gì.

Chương 11: Bác Hà Phi là một người rất vui tính và tốt bụng. Trong làng ai cũng quý mến bác. Cứ thấy bác là mọi người đều niềm nở chào hỏi. Nhưng hôm nay ai chào bác cũng chỉ gật đầu lấy lệ, Bác đang rất lo.Sáng nay con trai bác vừa rớt xuống ao, may mà thoát chết. Chỉ có điều đến giờ cu cậu vẫn còn chưa tỉnh lại. Bác vừa đi cắt thuốc về theo đơn của ông lang Hòe. Căn nhà của bác nằm ngay giữa làng, là do ông bố vợ để lại cho vợ chồng bác. Nhà khá rộng, lợp ngói khang trang. Phía sau nhà còn có một khoảnh vườn và một cái ao. Thằng con bác chả hiểu thế nào lại ngã ngay vào ao nhà. Nghe vợ kể, hai mẹ con đang nhổ cỏ, trồng rau trong vườn thì thằng con bác bất ngờ đứng lên khóc hu hu. Vợ bác đang sững sờ chưa kịp hiểu chuyện gì thì nó chạy thẳng ra ao. Lúc vợ bác chạy theo thì thằng con bác đã chìm nghỉm. Vợ bác vừa hô hào hàng xóm, vừa lội xuống vớt con lên. Ông lang Hòe đến, sơ cứu xong bảo thằng bé vẫn còn sống, nhưng cho đến lúc bác ở ngoài đồng về thì nó vẫn không tỉnh lại. Thế là bác phải chạy ù ra chợ, cắt một đơn thuốc. Vừa đi bác vừa thở dài, đúng là họa vô đơn chí. Số tiền thuốc đáng giá bằng tiền ăn của cả nhà trong một tháng. Đêm nay bác trông con thay cho vợ. Vợ bác cũng đã mệt rồi. Nghe tiếng con vẫn thở đều đều, bác Hà Phi yên tâm ra sân đi một vòng át. Bác cầm lấy ống điếu, châm một điếu thuốc lào rít khoan khoái. Hôm nay trăng cũng không sáng lắm, còn mấy ngày nữa mới đến rằm. Bác Hà Phi cất ống điếu định đi vào nhà thì thấy ngoài bờ rào thấp thoáng bóng ai đó. Bác hỏi to: “Ai đang ở ngoài kia đấy?” Người đó không đáp. Bác Hà Phi tưởng trộm, vớ ngay cái cuốc vẫn dựng bên hè đi ra. Bác hỏi to hơn: “Ai đang ở ngoài kia đấy?” Vẫn chẳng có tiếng trả lời. Lúc bác ra đến nơi thì mới thấy rõ. Người đó mặc một bộ đồ kiểu tướng quân thời xưa, khoác một chiếc áo choàng trắng, mái tóc dài phủ kín khuôn mặt .Bác Hà Phi sợ quá. Đây là lần đầu bác thấy một ‘con ma’. ‘Con ma’ nhìn bác, mắt nó xanh lét như mắt mèo, sáng quắc trong đêm tối. Đột nhiên nó khóc hu hu, rồi dọa bác: “Bọn mày không trả nhà cho tao thì tao giết bọn mày.” Thế rồi ‘con ma’ biến mất. Bác Hà Phi sợ quá , chạy vào nhà đóng kín cửa lại. Bác thắp cho ông bà tổ tiên nén hương, mong ông bà phù hộ. Đêm đó bác Hà Phi không ngủ được, thỉnh thoảng bác lại ra ngoài nhòm qua khe cửa xem ‘con ma’ có còn đấy nữa không. Ngày hôm sau bác Hà Phi luôn ở trong tình trạng căng thẳng, vợ hỏi gì bác cũng gắt. Bác đang nhớ tới lời ‘con ma’ đêm qua. Chỉ có điều nghĩ đi nghĩ lại, bác cũng chả biết mình phá nhà ‘con ma’ lúc nào. Cho đến chiều thì vợ chồng bác vẫn không việc gì. Thằng con thì đã cử động được ngón tay – ông lang Hòe sang xem bảo đấy là hiện tượng tốt. Bác Hà phi thở phào, có lẽ ông bà phù hộ, hoặc con ma không đủ thiêng, người nhà bác chả có ai gặp chuyện. Đột nhiên bác Hà Phi nghe thấy trong xóm có người kêu: “Ối giời ơi, ai cứu thằng cháu tôi với.” Bác nhận ra ngay giọng bà Pha hàng xóm. Bác vội vớ lấy cái cuốc chạy sang. Nhà bà Pha nhỏ và lụp sụp hơn nhà bác nhiều. Hàng rào cũng lưa thưa chứ không rậm như bên nhà bác. Lúc bác Hà Phi chạy vào thì bà Pha vẫn đang hí húi trong bếp. Đến cửa, bác thấy thằng cháu Quýnh cháu bà đang thò chân vào trong bếp.lửa. Nó khóc hu hu. Bà Pha đang cố kéo nó ra nhưng không thể kéo nổi thằng cháu đang tuổi bẻ gãy sừng trâu. Bác Hà Phi vội vã xông vào giúp bà Pha một tay. Ôi chao thằng cháu bà sao mà khỏe thế. Bác túm tay nó kéo mãi mà nó chả lay người lấy một chút. Bác bực mình ôm chân thằng Quýnh vật cho cu cậu ngã xuống. Sau đó bác mới xốc nách kéo nó ra khỏi căn bếp. Kỳ lạ thay sau khi rút chân ra khỏi lửa, thằng bé bỗng im bặt , không còn khóc nữa. Nó rên rỉ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Em Là Tất Cả Của Tôi

Đọc Chuyện Sinh Viên Và Kiếp Cave Full

Có những người thứ ba không thể đánh ghen

Biết vợ ngoại tình, anh chồng đã chuẩn bị bữa tiệc sinh nhật bất ngờ và …

Truyện Cười Lên Cô Bé Của Tôi Voz Full