Thế Lực Bóng Tối.
Nếu theo như lời ông Halam nói, thì trên đời này con người ta sau khi chết đi, ngoài việc không được luân hồi siêu thoát, vong hồn cứ lởn vởn ở trần gian thì đó chưa phải là điều đáng sợ nhất. Mà điều đáng sợ nhất ở đây phải là cái vong hồn đó sẽ mãi mãi làm một vong linh vật vờ vương vấn tại cái cõi trần thế này, hay là vong linh đó sẽ mãi mãi mù đường lạc lối mà rơi vào ngã quỷ. Trước tiên phải nói đến cái lí do vì sao mà con người ta chết để trở thành một vong hồn cứ mãi vảng vất nơi trần thế mà không thể bước tiếp tới cái thế giới bên kia của sự sống cả. Ngoài những lí do như tự tử, hay như lí do chết mà không cam lòng, chết không toại nguyện ra, thì còn có một cái chết đáng sợ hơn cả, đó là một cái chết tức tưởi, chết uất ức mà trong lòng căm hận. Chính cái nguyên nhân dẫn đến cái chết cuối cùng này thường là đưa vong hồn người chết chở thành một vong quỷ nhanh nhất. Tuy nhiên, nếu nói rằng cứ người nào mà chết tức tưởi, chết mà trong lòng còn uất ức mà trở thành vong quỷ ngay thì cũng chỉ đúng một phần nào đó mà thôi. Những người thông thường sau khi chết như trên thì quả thực là vong hồn họ đúng là bị mù đường lạc lối, sâu thẳm trong thâm tâm, hay như tiềm thức của họ không có gì ngoài uất ức, căm thù nhưng không có nghĩa là họ trở thành một vong quỷ thực thụ. Ông Halam có đưa ra một số trường hợp con người ta chết vì cái lí do trên, thế nhưng dù cho trong lòng họ có căm hờn, có uất ức đến đâu, thì họ vẫn còn có cái tình người. Có thể là họ hại những người còn sống, nhưng không phải vô cớ mà hại. Thông thường thì họ chỉ hại những kẻ đã hại họ, trực tiếp hay như gián tiếp. Ngoài ra, những người nào còn sống mà hợp số hay hợp mạng với vong hồn đó thì họ sẽ kéo người đó về bên kia để mà thế chỗ cho họ. Ngoài ra, ông Halam còn giải thích rằng đó chỉ là trường hợp tuyệt vọng không còn cách nào khác, sở dĩ các vong hồn làm như vậy chỉ là muốn cho lòng mình mau mau được thanh thản, để được an lòng mà bước tiếp. Với những trường hợp đó thì cách giải quyết cũng rất đơn giản, chỉ cần tìm ra cái nguyên nhân, cái sự oan ức của họ. Sau đó làm một cái lễ rửa oan rửa hận cho họ, thì họ sẽ an lòng mà đi xuống âm phủ để đợi ngày đầu thai mà thôi. Ngoài cách đó ra, còn có một cách ít ai làm nhưng cũng rất hiệu quả đó là nói chuyện giải thích đạo lý với những vong hồn này. Người đời thường nghĩ rằng cái việc mà ngồi nói chuyện phải trái, đạo lý sống trên đời này là vô ích và mất thời gian nên họ ít khi làm. Tuy nhiên, với những người am hiểu đời sống, có niềm tin cao cả như những nhà sư đắc đạo, hay những người tu đạo thì việc đó là rất đơn giản. Cái cách giải thích này thường là làm cho các vong hồn được thanh thản, thêm vào đó nó còn có thể giúp cho họ một bước xa hơn nữa đó là được đầu thai làm người tốt hơn ở kiếp sau. Nếu nói như vậy thì làm sao mà một vong hồn chết oan uẩn, uất ức lại có thể trở thành một vong quỷ đích thực? Theo như niềm tin của người dân ông Halam thì để chở thành một vong quỷ đích thực, thì vong hồn đó phải bị người sống hãm hại và trù dập, ngay cả khi mà những sinh linh tội nghiệp đó đã chết rồi. Trên đời này, không có một sinh vật nào mà tàn ác hơn con người cả, chả trách mà đức phật đã nói rằng đời là bể khổ, chúng sinh mãi mãi lầm than mà thôi. Ông Halam nói rằng con người ta sau khi chết trở thành vong hồn đều rất mỏng manh và yếu ớt, nhất là với những vong hồn đang còn vất vưởng trên thế gian này. Tại sao lại nói những vong hồn vất vưởng trên thế gian này là yếu ớt và mỏng manh? Lý do là vì khi đã chết, vong hồn thuộc về thế giới bên kia, cái thế giới của bóng tối, nơi khí âm làm chủ. Tuy nhiên, nếu họ vẫn còn vất vưởng trên thế gian này, nơi mà khí dương tràn ngập thì thì họ dường như vô cùng yếu đuối vì bị khí dương lấn lướt. Tuy vậy, thiên địa vạn vật đều trong một vòng tuần hoàn, thêm vào đó cõi âm và cõi dương là hai cõi song song và đôi khi lại hòa vào làm một, thế nên vẫn thường có những thời khắc khí âm sung thiên để cho vong linh còn vảng vất không thể nào bị hồn bay phách lạc, họa chăng đó cũng là cái lẽ thường tình để cân bằng trần thế. Thế nhưng nhiều người vẫn nói rằng con người sống vẫn thường bị ma quỷ hù dọa thì cái đó là đúng, nhưng họ hù dọa người sống như vậy không phải là vì họ mạnh mẽ, mà đơn giản họ làm vậy để cái phần dương khí tiết ra từ người sống giảm đi. Những người bị vong hồn trêu ghẹo hầu hết đều vô tình đi ngang qua nơi mà vong hổn vảng vất, hay như là họ dương khí tiết ra quá mạnh. Cũng có những người sống khí dương do tiết ra quá mạnh mà họ không sợ bị ma quỷ trêu ghẹo, với những trường hợp đó thì ma quỷ cố trêu ghẹo là để mong họ có thể tò mò mà tìm ra cách siêu thoát, giúp họ bước tiếp, nhưng coi bộ cái cơ hội đó là rất mỏng manh vì đa phần những người không sợ ma quỷ trêu ghẹo họ thường là không quan tâm. Bên cạnh đó, còn có những kẻ nằm rõ và biết về việc các vong hồn vảng vất thường rất yếu đuối và mỏng manh, những kẻ này đã lạm dụng và bắt họ làm tay sai cho chúng, để rồi sau khi xong việc thì số ít sẽ được siêu thoát, nhưng đa phần còn lại thì sẽ bị tan hồn phách do khí âm cạn kiệt. Vậy những kẻ đó là ai? Những kẻ mà có thể sai khiến người âm hay như vong hồn không phải là một người bình thường, mà bọn chúng chính là những tên thầy tà, những tên thầy bói tham lam độc ác. Bọn chúng học được tà phép nên đã thâu bắt và sai khiến người âm nhằm mưu lợi cho bản thân. Nhưng những tên thầy tà này cũng không phải là nguyên nhân chính dẫn đến việc oan hồn vất vưởng trở thành vong quỷ, mà người gây ra việc đó lại là những người rất bình thường, những người còn độc ác và nhẫn tâm hơn cả bọn thầy tà, những người mà trong lòng không còn có chút tình người. Vậy ý của ông Halam là sao? Ông ta đã lấy ngay ví dụ là cái vong quỷ đang theo đuổi hãm hại gia đình của ông Lâm. Như mọi người đã biết, người con gái đáng thương của ông phú hộ kia chết một cái chết tức tưởi và cô độc dưới giếng. Thế nhưng nếu mọi chuyện chỉ chấm dứt tại đây, thì sẽ không có gì đáng để nói, và cứ đến cái đêm định mệnh đó người ta sẽ chỉ nhìn thấy bóng một cô gái ngồi cạnh giếng ôm mặt khóc lóc. Hay như hàng đêm người ta có thể nghe thấy tiếng khóc lóc nỉ non của một vong nữ đáng thương. Chỉ đáng buồn thay là cái lòng căm thù của ông phú hộ còn lớn hơn cả của con gái ông, ông ta đã tạo nên một lời nguyển rủa độc ác nhất, đó là lấy chính da thịt của con gái mình để yểm bùa mảnh đất này. Việc dùng da thịt của người chết oan để yểm bùa là một trong những cách độc ác nhất. Sở dĩ là vì khi trôn da thịt của người đó xuống nơi muốn nguyền rủa, thời gian trôi qua, da thịt của họ sẽ tan biến và ngấm dần vào đất khiến cho việc giải lời nguyền là không thể. Để bắt đầu lời nguyền đó, ông phú hộ đã dâng hiến bản thân mình bằng cách treo cổ tự tử ngay tại căn nha đó, có thể nói ông ta chính là vật hiến tế đầu tiên, hay như là kẻ đầu tiên phải chết vì lời nguyền. Sau cái đêm ông phú hộ treo cổ tự tử, vong linh con gái ông chính thức trở thành một vong quỷ, cô ta cứ vảng vất khắp vùng đất quanh hồ Đắ