Đọc Truyện Ma - Quỷ Ám (Phần 2F) - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Đọc Truyện Ma - Quỷ Ám (Phần 2F) (xem 246)

Đọc Truyện Ma - Quỷ Ám (Phần 2F)

ầm tới cầm lui tấm thẻ này rồi”, có vẻ như ông đã nhanh chóng nhận ra điều ấy. “Suy luận khá đấy chứ, hở cha?” Ông đang lúng túng, bận bịu với lớp nhựa plastic bọc ngoài tấm thẻ. “Ồ, không được, hượm đã, được rồi, nó bong ra rồi, ra rồi”.

Rồi ông ngước nhìn Karras với nỗi thất vọng chớm nở. “Mà cha cũng đã cầm vào cả bên trong luôn rồi, phải không Kirk Douglas?”

Karras cười tóet miệng, vẻ trầm ngâm, gật đầu.

“Không sao, có lẽ ta vẫn còn tìm được một điều gì khác không chừng. À mà, cha đã nghiên cứu nó chưa?”

“Rồi, tôi đã”.

“Kết luận ra sao?”

Karras nhún vai. “Không có vẻ gì là công trình của một kẻ đùa dai cả. Thoạt tiên, tôi nghĩ có lẽ là một sinh viên. Nhưng tôi nghi lắm. Bất cứ ai đã làm điều này phải là kẻ tâm thần bị rối loạn khá sâu sắc”.

“Như cha đã nói rồi”.

“Còn thứ tiếng La tinh đó…” Karras trầm tư. “Chẳng những nó không chút khuyết điểm, thưa Trung úy, mà nó – chà – nó còn có một văn phong rõ rệt hết sức độc đáo. Có vẻ những kẻ viết ra nó đã quen suy nghĩ bằng tiếng La tinh vậy”.

“Các linh mục có vậy không?”

“Thôi nào”.

“Xin trả lời thẳng vào câu hỏi cho, thưa đức Cha Hoang Tưởng?”

“Được rồi, ở một thời điểm trong quá trình huấn luyện các linh mục, quả là họ có như vậy thật. Ít nhất là trong trường hợp các Cha Dòng Tên và một số các Dòng khác. Tại Chủng viện Woodstock, một số khóa triết học được giảng dạy bằng tiếng La tinh”.

“Sao vậy?”

“Để cho tư tưởng được chính xác. Giống như trong luật học vậy”.

“À, tôi hiểu”.

Karras chợt có vẻ hăng say, nghiêm túc hẳn. “Này, trung úy, tôi có thể bảo cho ông biết là tôi thật sự nghĩ ai là thủ phạm của vụ này không?”

Nhà thám tử nghiêng sát người lại. “Không, ai vậy?”

“Bọn Dominicains đấy. Đi mà lùng sục họ đi”.

Karras mỉm cười vẫy, tay chào rồi bước đi.

“Hồi nãy tôi nói dối đó”, nhà thám tử gọi với theo ông, sưng sỉa mặt mày. “Cha giống hệt như Sal Mineo cơ!”

Kinderman nhìn lúc vị linh mục đưa tay vẫy chào một lần nữa và bước vào khu cư xá, rồi ông quay lại, leo lên xe tuần cảnh. Ông thở khò khè, ngồi bất động, nhìn xuống sàn xe. “Ông ta cứ lúng ba lúng búng, lúng ba lúng búng”, ông thì thầm. “Giống y như một âm thoa chìm dưới nước”. Thêm một lúc nữa, ông cứ đăm đăm trong dáng vẻ đó. Rồi ông quay lại bảo tài xế. “Được rồi, ta về sở đi. Nhanh lên, bất chấp luật lệ”.

Chiếc xe lao vút đi.

* * * * *

Căn phòng mới của Karras đồ đạc rất đơn sơ, một giường chiếc, một ghế dựa, một bàn làm việc và kệ sách xây chìm vào tường. Trên bàn giấy là một bức ảnh cũ của mẹ ông, và như một lời thống trách câm lặng treo trên tường ở đầu giường là một chiếc thập tự giá bằng kim loại.

Căn phòng chật hẹp đó đối với ông đã đủ là một thế giới. Ông không màng tới của cải riêng tư, có điều những thứ ông có đều sạch sẽ tinh khiết.

Ông tắm vòi sen, kỳ cọ qua quít, mặc vội chiếc quần kaki và chiếc áo thun, rồi thong thả đi dùng bữa tối ở nhà ăn của các linh mục. Ở nhà ăn ông nhận ra cha Dyer, với đôi má hồng đang ngồi một mình ở một chiếc bàn trong góc. Ông đến với ông ta.

“Chào, Damien”, Dyer lên tiếng. Vị linh mục trẻ vận một chiếc áo thun thể thao dài tay.

Karras cúi đầu đứng bên một chiếc ghế, lầm thầm đọc kinh rõ nhanh. Sau đó, ông làm dấu thánh giá, ngồi xuống chào bạn.

“Thế nào chàng lang thang?” Dyer hỏi lúc Karras trải chiếc khăn ăn lên lòng.

“Ai lang thang? Tôi đang làm việc đấy nhé”.

“Mỗi tuần có một buổi diễn giảng thôi ấy à?”

“Quý hồ tinh bất quý hồ đa, đáng kể là vấn đề chất lượng”. Karras nói. “Sao, bữa ăn có gì đây?”

“Cha không ngửi thấy à?”

“À, cứt thật, lại một ngày của chó chăng?” Có mùi xúc xích và dưa bắp cải.

“Đáng kể là vấn đề số lượng chứ”. Dyer ung dung đáp.

Karras lắc đầu, đưa tay với lấy bình sữa bằng nhôm.

“Tôi không uống thứ đó đâu”. Dyer lẩm bẩm, mặt không một nét cảm xúc, vừa phết bơ lên lát bánh mì làm toàn bằng bột mì. “Có thấy sủi dầy bọt đấy không? Tiêu thạch đấy?”

“Tôi lại cần chất ấy”, Karras bảo. Lúc ông lật ngửa chiếc ly ra để rót sữa vào, ông nghe có tiếng người đến gần bàn họ.

“Chà, rốt cuộc tôi đã đọc xong cuốn sách ấy rồi”, người mới đến nói, mặt tươi hơn hớn.

Karras ngước lên nhìn và cảm thấy thất vọng ê chề, cảm thấy một sức nặng êm ái đè bẹp ngấu nghiến khi ông nhận ra vị linh mục dạo gần đây mới đến với ông để xin lời khuyên, vị linh mục không có khả năng kết bạn đó.

“Ồ, thế cha có ý kiến ra sao?” Karras hỏi. Ông đặt bình sữa xuống, cứ như thể nó là một tập cẩm nang trong một tuần kinh nguyện dang dở.

Vị linh mục trẻ chuyện trò, và nữa giờ sau đó, Dyer phá lên cười run cả bàn, làm nhộn cả phòng ăn. Karras xem đồng hồ. “Có muốn khoắng một chiếc áo vét không?” Ông hỏi người linh mục trẻ. “Ta có thể băng qua đường ngắm cảnh hoàng hôn”.

Chẳng mấy chốc, họ đã tựa người lên tay vịn ở đầu bậc cấp dẫn xuống dãy phố M. Ngày đã tàn. Nhưng tia sáng mượt mà của mặt trời lặn bùng cháy huy hoàng trên các tầng mây ở chân trời phía tây rồi vỡ thành những đốm đỏ thẩm lăn tăn trên mặt nước sông đang dần tối. Có dạo Karras đã gặp Chúa trong cảnh tượng này. Xa xưa lắm rồi. Giống như một người bị tình phụ, ông vẫn y hẹn.

“Thật là một cảnh tượng!” Vị linh mục trẻ thốt lên.

“Phải, đúng như vậy”, Karras biểu đồng tình. “Đêm nào tôi cũng cố gắng ra ngoài này”. Chuông đồng hồ Viện Đại học đang dõng dạc gõ giờ. Đúng 7 giờ tối.

Hồi 7 giờ 23 phút, Trung úy Kinderman đang suy nghĩ về bản phân tích quang phổ ký cho thấy chất sơn trên bức tượng chim của Regan khớp với chất sơn cạo được từ bức tượng Trinh nữ Marie bị xúc phạm.

Vào hồi 8 giờ 47 phút, trong một xóm nhà ổ chuột ở tiểu khu Đông Bắc thành phố, một chàng Karl Engstrom trầm mặc trở ra từ một ngôi nhà tập thể nhung nhúc chuột bọ; đi bộ ba dãy phố về hướng Nam đến một trạm xe buýt, đứng đợi một mình trong một phút đồng hồ, mặt đờ đẫn, sau đó quỵ người xuống, khóc nức nở bên một trụ đèn.

Cũng vào lúc đó, Trung úy Kinderman đang ở trong rạp chiếu bóng.

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bụi vào mắt ba

Truyện Voz Gấu Đã Tán Em Như Thế Nào Full

Chồng tôi thản nhiên rút 500 ngàn đưa cho gái lạ rồi tiễn cô ta ra về mà không hề nhìn tôi lấy một lần…

Khi Tuyết Rơi Giữa Trời Hà Nội

Truyện Chết Rồi Tao Yêu Chồng Full