óc mình lảo đảo, tay chân mất kiểm soát rồi ngã người đạp vào cánh cửa nhà bà chủ rồi lăn ra ngất! khi tỉnh giậy thì thấy đang ngồi trong phòng mình và bên cạnh là một chai dầu gió, bác ấy bước vào từ cửa đưa mình li nước rồi kêu mình bị trúng gió rồi ngã trước cửa phòng, nhưng mình thề với bác ấy là những thứ mình vừa thấy nó rất thực, không thể khác được, nhưng tại sao không ai thấy mà mỗi mình là thấy? bác không nói gì, chỉ kêu mình nên nằm nghỉ …còn nữa… Ngày thứ bốn (thứ 5 ngày 5 tháng 6) Ác mộng thành hiện thực Phần 2: Mình nằm ngủ một lúc thì bị đánh thức bởi một giấc mơ lạ, ngó ra ngoài trời cũng đã xế chiều, mình cố gắng và không mấy khó khăn để nhớ lại giấc mơ ấy, mình mơ thấy mình đang nằm ngủ trên nền nhà, bỗng có một cái gì đó trông như một con bò nhưng nó có cái sừng khá dài, đeo trên mặt một cái mặt nạ như thổ dân, với những cái chim lông đen quanh viền mặt nạ như bờm sư tử, nó đi bằng ba chân (chính xác nó có 5 chân, 3 chân đi và hai chân như hai cái tay, cái chân thứ ba mọc từ đùi phải ra) trên mình khoác một tấm áo cổ binh và tay cầm một cái xích lê trên mặt đất đứng bằng hai chân, nó đi đến cửa và đứng đó, cánh cửa tự mở ra, rồi tôi tỉnh dậy nói chuyện như có bác chủ nhà ở đó vậy, chuyện đấy diễn ra y như ngày đầu tiên, rồi cái thứ đấy bước vô giữa căn phòng và tan biến. Sau đó khung cảnh thay đổi và mình thấy mình đang nằm trên nậm chùm kín chăn thì có một con chuột lớn đi bằng hai chân trên mặt có đến 6-7 con mắt gì đó đang dần bò xuống chỗ mình thì có một luồng sáng trắng phát ra, rồi nó hét lên và lao xuyên thẳng qua tường ra bên phía khu đất, chuyện này chưa hề sảy ra. Cảnh vật lại thay đổi một lần nữa và tôi thấy tôi và một người đàn ông khác đang ở trong một miếu thở bỏ hoang (bây giờ ngẫm lại thì trông có vẻ giống K nhưng gầy hơn) chúng tôi trông có vẻ rất sợ hãi rồi một bức tượng một vị tướng không đầu trên bục thờ rùng mình rút đao rồi khỏi bục đuổi theo mình, sau đó K đỡ giùm mình một nhát chém và lăn ra chết, sau đó có một cái gì đó sảy đến, tôi không nhớ nhưng bức tượng liền bị phá vỡ (tôi thấy khá lo về chuyện này, theo như cảnh đầu tien thì hình như giấc mơ này đang dự báo mọi việc. Cảnh vật thay đổi một lần nữa, tôi thấy mình đang ở giữa một căn phòng nào đó, người mình đầy máu, rồi có một người con gái bước vô và một ánh sáng lóa lên, và cô ta đưa mình ra khỏi nơi đó, một cảnh tồi tệ khác! Giấc mơ đó khiến mình khá lo lắng, có lẽ những chuyện đó sẽ sảy đến, mình lại nằm xuống và cố gắng ngủ, sau đó mình bừng tỉnh, có một tiếng nói vang trong căn phòng : “Tao đến rồi đây…ha…ha…ha” rồi có cái gì đó vụt qua chỗ mình nằm rồi trên gác có tiếng bước chân, hình như là nó đã lên gác, mình đang chùm kín chăn và cả người toát hết mồ hôi, yên lặng một lúc rồi trên gác lại có tiếng nói chuyện, nghe như đang đối thoại với một ai đó, nhưng không có người đáp và chỉ một giọng nói cứ tiếp chuyện như nghe được một ai đấy đáp trả, cuộc nói chuyện khá ngắn, mình thì mình nhớ không rõ từng câu chữ nhưng vẫn nhớ được nội dung và cái tiếng kêu khịt khịt khó chịu của cái thứ đó: – Mày nghĩ sao về tên đó? Khịt khịt – Tao biết…tao biết nó không đáng quan tâm, chỉ có tên kia là nguy hiểm – Chưa…khịt…khịt… chưa tao không rõ, nó đang giữ một nửa còn lại của thứ ấy – Đúng…hậu họa về sau! Phải sử…khịt…phải sử nó. Nhưng rất khó đụng đến nó, gần như là không thể…khh…ịt – Đúng, có một con chuột nhắt đang nghe lén…khịt…khịt… Lúc này mình biết cái thứ đó đang hướng đến mình, không biết vì sao ban đầu nó không nhận ra nhưng mình nhận biết được là sắp gặp nguy hiểm, mình tính vùng chăn chạy ra nhưng không được, cả cơ thể mình tê cứng rồi mình ngất đi, khi tỉnh dậy thì không thấy gì hết và mình ngủ một mạch đến buổi sáng ————————————————————————– Mình cũng đã kể cho K về giấc mơ và cuộc đối thoại, K không mấy ngạc nhiên, mình nghĩ mối hậu họa nguy hiểm mà bọn nó đang nó tới là K, hoặc là hai chị em bí ẩn phòng 3 nhưng mình thiên về K hơn, K không nói gì nhiều, khi được hỏi về thứ ấy, K cười nhạt lảng tránh và bảo có lẽ tôi nghe lộn (điều làm tôi thấy lạ nhất). Giấc mơ ấy nếu đúng sẽ sảy ra thì K sẽ chết? K nói cái thứ ánh sáng kì dị tôi thấy là thứ bảo vệ tôi, tôi thấy khá tò mò nhưng cũng ko muốn hỏi gì thêm. Gần 12h rồi K vẫn chưa về! Ngày thứ 5 + 6 Hai ngày này gần như không có mấy việc ma quái (cả ngày thứ 5 mình ở nhà bác và ngày thứ 6 thì ở nhà K) nên mình gộp làm 1, chỉ có mỗi sáng Ngày thứ 5 là có một chút đáng nói, sau một đêm không mấy an bình thì sáng đấy mình dậy rất sớm, tầm 4:30 rồi chuẩn bị xuống nhà bác phụ bán và trông nhà, hôm đấy cả nhà bác đi chơi nên mình sẽ ngủ lại như mình đã nói trong những update trên, mình ăn sáng ở quán bún thường ăn, lúc bác ấy bê tô bún ra thì đột hét lên sợ hãi làm đổ vỡ tô bún xuống đất rồi chỉ thẳng tay vào mặt mình : “trán bay…trán bay…có…***…quỷ dữ!!!” (từ “quỷ dữ” được nói bằng một giọng rất khác) rồi bà ấy la toáng lên, một vài người ngồi bàn khác quay qua nhìn, tò mò chồng bác ấy liền chạy ra xin lỗi mình và đỡ bác gái vô nhà. Mình có hỏi bác chủ nhà về việc bà bán bún, bác ấy kêu bà ta hồi trước là cô cậu gì đó, xem bói, lên đồng kiếm tiền, cách đây 2 năm không biết vì lí do gì mà mất hết khả năng, rồi bà ấy đến đây sống với con rể và bán bún từ đó đến tận bây giờ! Chuyện kì quái của hai ngày chỉ có vậy, hiện tại mình vừa về nhà K, ngày chủ nhật vắng người, bác kêu mình nếu mệt thì cứ về nghỉ, chiều ra phụ tiếp, vừa nãy mình kiếm được một quyển sổ, như kiểu nhật kí trong nhà K và cả trên máy tính cũng có một vài tài liệu nữa, theo những gì mình đọc được thì hình như trong quyển nhật kí đó K có ghi lại vài sự việc diễn ra đối với các chủ phòng trước, nếu mọi người cần mình sẽ liệu mà đánh máy post lên một vài sự việc cho mọi người! (mình nghĩ chắc K cho phép) vừa giờ mình vừa nhận được cuộc gọi của K (không biết vì sao K có số mình, có lẽ bác chủ nhà cho) giọng nói K rất nhanh, gấp gáp và vội vã chẳng đợi mình trả lời lấy một câu: “K đây! Cậu đang ở nhà tôi đúng không? Nếu cậu đang ở quán thì về nhà tôi tôi cần cậu giúp ít việc, nghe đây! cậu mở cái ngăn kéo dưới cùng của bàn máy tính ra trong đó có một quyển sổ, cầm nó theo mình vì nó sẽ rất cần thiết, sau đó lật miếng gạch dưới chân kệ sách nơi tôi để mấy tập kinh lên, ở đó có một cái hộp, đem cái hộp đến trước cửa phòng 3 rồi gọi cửa, cậu sẽ gặp M, nói với cô ta những gì tôi nói rồi đưa hộp bút đó cho cô ta rời ra khỏi chỗ đấy, nếu không thấy ai ra thì cứ để cái hộp trước cửa rồi rời đi. Tôi đã biết cái thứ đang ẩn mình trong dãy phòng là gì rồi, thứ đó khiến cho mọi người gặp ảo giác về mọi thứ kinh dị, ma quái mà họ từng gặp, hoặc có thể tưởng tượng ra nên gần như những thứ cậu gặp nó chẳng liên quan mấy đến nhau và ngày càng tăng cao mức độ bệnh hoạn và kinh dị, điên khùng lên. Giờ tôi đang ở nhà chủ trước của căn phòng ấy, cô ta là người giữ một nửa thứ đó! Chuyện này sẽ sớm kết thúc! Nhớ đấy H” … “Vâng…mà anh?…tu…tu” Quyển sổ thì mình vừa nay mình đã tìm thấy, cái hộp dưới kệ sách cũng đã lấy lên, trông nó giống một cái hộp bút