Đọc truyện ma - Người Mẹ Quỷ và Đứa Con Xấu Số. - coloawap.net - thế giới ma - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc truyện ma - Người Mẹ Quỷ và Đứa Con Xấu Số. - coloawap.net - thế giới ma (xem 231)

Đọc truyện ma - Người Mẹ Quỷ và Đứa Con Xấu Số. - coloawap.net - thế giới ma

Đọc truyện ma – Người Mẹ Quỷ và Đứa Con Xấu Số.

Người Mẹ Quỷ và Đứa Con Xấu Số.

Ông Lâm và Hương lao nhanh vội ra ngoài để đỡ bà Liên dậy, nhưng bà Liên đã nhanh tay mà giấu đi những tờ giấy đẫm thứ dịch đen đó. Ông Lâm chạy tới mặt lo lắng hỏi:

- Em… Em có làm sao không?

Bà Liên đứng dậy mặt niềm nở:

- Em … em không sao đâu à… chỉ hơi tróng mặt thôi…

Hương lúc này mới hỏi:

- Ai ở trong viện trông em hả mẹ?

Bà Liên đáp:

- Mẹ đã nhờ một cô nư y ta để mắt tới rồi, mẹ muốn về nghỉ ngơi một lúc thôi à.

Trong lúc đó tại vườn sau, ông Halam và Hưng còn kinh ngạc hơn nữa khi mà những chiếc vòng bạc của thằng Khani đang xám xịt lại dần dần, một cái mấu đen đáng sợ. Ông Halam như hiểu ra chuyện gì thì cũng là lúc ông Lâm đã đưa bà Liên mở cửa tiến ra vợ sau và nói:

- Thưa ông, đây là vợ tôi …

Bà Liên vừa hướng mắt ra nhìn ba người ngồi ngoài sân sau thì đột nhiên bà té lăn ra đất ngất xỉu. Ông Lâm với Hương và Hưng lúc này mới tá hỏa hết cả lên mà cùng nhau chạy tới đưa bà Liên vô lại phòng khách, chỉ có hai thầy trò ông Halam là vẫn ngồi đó lặng thinh vẻ mặt vô cảm. Sau khi đã đặt bà Liên lên ghế salong, lúc này hai người ông Halam mới tiến lại và xin phép ra về. Ông Lâm tiễn hai người đó ra cửa, còn Hương và Hưng thì ngồi lại bên cạnh bà Liên. Ông Lâm đưa hai thầy trò ông Halam ra cửa, ông ta vừa đi vừa nói:

- Ông đã nói chuyện với Hưng rồi chứ?

Ông Halam khẽ gật đầu, thế rồi ông Lâm hỏi tiếp:

- Vậy cậu ta có nhận lời không?

Chợt lúc này ông Halam đứng lại vỗ vai ông Lâm:

- Như tôi đã nói với ông, tôi đã dùng mọi lí lẽ với cậu ta, còn có chịu giúp hay không thì việc đó là do bản thân cậu ta mà thôi…

Ông Lâm vẻ mặt thất vọng lắm, ông hỏi giọng run rẩy:

- Thế quả thực là thầy không còn cách nào khác giúp đỡ gia đình tôi hay sao?

Ông Halam nhìn ông Lâm với một ánh mắt thương hại, thế rồi ông ta chỉ vỗ nhẹ lên người ông Lâm ba cái. Ông Lâm đứng ở cửa nhìn ông Halam và thằng Khani ngồi trên chiếc xe BMW đi xa dần.

Ngồi trên xe BMW, lúc này thằng Khani mới quay ra hỏi nhỏ ông Halam:

- Thầy ơi … người đàn bà đó …

Ông Halam quay qua nhìn nó không nói năng gì chỉ khẽ gật đầu, có thể nói, đây cũng là lần đầu tiên mà thằng Khani có thể thấy rõ cái vẻ thất vọng bất lức, có xen lẫn một chút buồn bã trên khuôn mặt của ông Halam. Thằng Khani hỏi:

- Thầy ơi… con hỏi cái này ý không phải, nhưng quả thật là thầy không có cảnh nào để giúp gia đình ông ta, hay chỉ đơn giản là thấy không muốn giúp?

Ông Halam lúc này mới thở một hơi thật dài, ông ta không giám nhìn thẳng vô mặt thằng nhóc, chỉ hướng mặt nhìn ra phía trước mà nói:

- Còn à, không phải cứ có tài phép là có thể cứu độ được tất cả mọi người … còn có nhiều thế lực khác mạnh hơn chúng ta… có một số chuyện nếu như đã an bài, thì chúng ta chỉ còn biết an phận đứng nhìn mà thôi…

Lúc này ông Halam quay qua nhìn vào mặt thằng Khani, ông ta xoa đầu nó và nói:

- Sau này ta sẽ truyền lại cho con toàn bộ phép thuật của ta. Nhưng ta muốn con ghi nhớ một điều rằng, cho dù con sau này có tài giỏi đến đâu, đừng bao giờ con quên rằng bản thân con vẫn chỉ là người trần mắt thịt thôi.

Thằng Khani lúc này chưa hiểu lắm, thế nhưng nó cũng chỉ biết cúi đầu đáp khẽ:

- Dạ vâng ạ, con xin ghi nhớ lời thầy dặn.

Quay lại nhà của ông Lâm, bà Liên ngồi trên ghế salong lúc này đã tỉnh lại, bà ta nhìn mọi người với một ánh mắt chìu mến, thế nhưng khi bà nhìn tới Hưng thì bất ngờ ánh mắt của bà Liên lộ rõ lên vẻ gì đó hãi hùng lắm. Ông Lâm vội nói:

- Đúng là em mệt thật rồi, có gì em nghỉ ngơi đi nhé, Hưng và Hương sẽ ở lại bên cạnh em, còn anh sẽ vô viên thăm thằng Toàn một lúc.

Bà Liên nghe thấy vậy mới hốt hoảng nói:

- Không cần đâu. Mọi người cứ vào viện đi, em nằm nghỉ một tí rồi có gì em đi chợ nấu cơm rồi mọi người về ăn nhé?

Ông Lâm lúc đầu còn lưỡng lự, thế rồi ông đồng ý, và cả ba người liền lên xe đi vô viện thăm thằng Toàn. Ngay khi mọi người vừa rời khỏi nhà, bỗng nhiên bà Liên bật dậy khỏi ghế như có một sức mạnh vô hình. Thế rồi bà ta lao ngay lên tầng ba, bà đẩy văng cửa phòng của Hương rồi lục tùng buồng của cô lên như thể tìm một cái gì đó. Bà Liên lục lọi khắp mọi ngóc ngách trong buồi, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán bà ta bắt đầu xuất hiện. Còn đang mải lục lọi, chợt bà Liên lại một lần nữa quỵ xuống đầu gối, lại là thứ dịch đen đó chảy ra không chỉ là từ mồm và mũi bà ta mà là cả từ hai bên khóe mắt. Như nhận ra rằng mình không còn nhiều thời gian nữa, bà Liên tiến tới phía bàn học của Hương mà hất văng mọi thứ xuống đất. Chợt tay bà Liên như chạm phải một vật gì đó, bà ta như cảm nhận được một lưỡi dao sắc bén cứa vô tay. Bà Liên đau đớn túm lấy tay mình, thế rồi khi bà coi xuống tay mình thì thấy một vết cắt dài trên bàn tay. Vết cắt này lạ ở chỗ là cho dù mới bị đứt và máu chảy ra còn tuơi, thế nhưng mà chỗ vành vết thương thì bắt đầu xuất hiện triệu trứng thối rữa, cứ như là vết cắt này đã có từ lâu và không lành lại được. Bà Liên như nhận ra cái gì đó, bà ta vội vàng ngó xuống cái đống đồ nằm la liệt trên mặt đất. Thế rồi bà Liên cúi người lấy tay nhấc từng vật ra coi. Khi bà Liên cầm đến cái con mèo bằng sứ mà Hương mua từ hôm bữa đi lễ hội Nhật bản về thì tay bà Liên lại xuất hiện một vết cắt nữa. Bà Liên đau đớn ném mạnh cái tượng con mèo đó xuống đất, còn mèo sứ vỡ tan tành, mấy đồng tiền lẻ trên chùa rơi ra. Bà Liên nhìn thấy thì nhận ra ngay đây là một ống tiền tiếp kiệm và chắc đây là tiền lộc trên chùa. Bà Liên như mừng rỡ khi bà nhìn thấy một tờ giấy trắng khác quận tròn nằm lẫn lộn với đống tiền đó. Chợt bà Liên cất lên một cái tiếng cười ghê rợn, bà đưa tay cầm tờ giấy đó lên. Ngay khi tay bà Liên chạm vào tờ giấy, trên tay bà ta bắt đầu xuất hiện thêm nhiều vết cắt nữa, cứ như thể là có một người vô hình nào đó đang đứng đó cầm dao mà cứa vào tay của bà Liên vậy. Nhưng có lẽ bây giờ bà Liên không còn cảm thấy đau đớn gì nữa, có lẽ bà ta đã tìm ra được thứ mà mình cần. Bà Liên từ từ mở tờ giấy đó ra, bây giờ hai tay bà ta từ bản tay tới khửu tay là chi chit vết cắt. Bà Liên mở rộng tờ giấy ra thì thấy có hình con mắt, đó chình là tờ giấy mà Hưng vẽ cho Hương. Ngay khi con mắt này được mở ra coi, hai tay bà Liên bắt đầu bốc khói nghi ngút, như thể đang bị đốt cháy từ trong ra ngoài vậy. Bà Liên đứng đó hai tay từ từ xé vụn cái tờ giấy đó. Bà Liên ném cái đống giấy vụn đó xuống nền phòng cũng là lúc mà những vết cắt trên tay đã ngưng xuất hiện thêm, hai tay bà đồng thời không còn bị thiêu rụi nữa. Bà Liên đứng đó mỉm cười, cuối cùng thì cả nhà của ông Lâm đã không còn có một cái vật hộ thân nào nữa rồi.

Sau cái lần nói chuyện riêng với ông Halam, ông Lâm thường ngồi lặng thinh trong phòng làm việc của mình đóng cửa lại mà suy nghĩ về việc Hưng vừa là người có thể giúp mình, lại vừa là người có âm mưu hãm hại mình. Ông Lâm vò đầu bứt tai bên chai rượu mạnh, ông rất muốn nói

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nửa đêm mẹ chồng lén bới thùng rác tìm thứ con dâu đã vứt, đến khi bà mang vào thì con dâu sợ hãi ngất lịm

Sống chết gả con gái vào nhà giàu nhưng 1 lần bất ngờ lên thăm thì thấy con gái đang ngồi cạnh 2 con chó cùng ăn 1 tô cơm

Xem tử vi ngày 17/03/2017 Thứ Sáu của 12 cung hoàng đạo

Thất bại của người đàn bà ‘xây nhà’

Tìm Lại Yêu Thương Ngày Xưa