Đọc truyện ma- MÁU MA - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Đọc truyện ma- MÁU MA (xem 2350)

Đọc truyện ma- MÁU MA

đêm, hơi lạnh bắt đầu tỏa ra càng nhiều hơn từ xác chết lại càng làm Oanh thích thú hơn. Nàng lột hết quần áo anh ta ra để chà sát thân thể mát mẻ đó vô da thịt mình. Người nàng nhưcăng ra, Oanh thèm thuồng một bắp thịt cứng rắn và săn tròn. Nhưng cái xác chết này mềm sèo nàng háo hức nghĩ tới những đêm truy hoan với những người đàn ông đã tới với nàng trong thời gian còn làm ở các quán cà phê trá hình. Oanh nghĩ, có lẽ bây giờ nàng phải tới những chỗ đó tìm không khí quen thuộc ngày xưa. Chỉ có dưới ánh đèn lờ mờ mới có thể tìm được những bàn tay mò mẫm hung bạo trên da thịt nàng như lúc trước. Nàng nhỏm dậy, mở máy cho xe chạy. Gài sốtự động và nhảy ra khỏi xe. Chiếc xe lao vút về phía trước, tới một khúc quanh, xe lao thẳng vào lề đường phát cháy dữ dội. Oanh che mắt, quay đầu chạy ngược lại, hướng về phía ánh đèn màu cuối phố. Nơi đó năng biết có một quán cà phê trá hình, một thời nàng đã từng làm ỵiệc ở đó. Nơi đây, các cô gái thường hay tụ tập để kiếm khách về nhà ngủ. Bà chủ quán là một người đàn bà mới ngoài ba mươi. Bà ta có cái sáng kiến mở ra quán cà phê này như một nơi hẹn hò cho các vị đàn ông hảo ngọt tìm tới kiếm gái. Cái đặc biệt ở đây là bất cứ cô gái nào tới uống nước cũng đều miễn phí để ngồi chờ khách làng chơi. Cũng vì vậy mà chỗ này bao giờ gái cũng tụ tập về đây nhiều hơn bất cứ nơi nào. Lẽ dĩ nhiên, khi ông nào muốn bất một cô gái về nhà thì phải trả tiền nước cho người đẹp ấy. Còn như bất cứ cô nào dù lạ hay quen, tới ngồi mà không có khách thì cứ tự nhiên như ở nhà mình, khỏi phải trả một xu nào. Oanh mở cửa quán đi vô trong. Nàng tới chiếc bàn quen thuộc trong một góc phòng thực tối. Ngồi xuống, kéo chiếc chiếc nón che mặt lại. Oanh cũng lấy ra đôi găng tay đeo vào để che dấu những vết cháy nám trên bàn tay. Nàng từ từ cởi hàng nút áo trước ngực để lộ ra một vùng da thịt nõn nà. Chỉ vài phút sau là có một anh chàng sà tới bàn nàng liền. – Có ai ngồi đây chưa em? Oanh mỉm cười trong bóng tối. – Ngồi chơi đi anh, em cũng vừa tới thôi. – Em tên gì? – Thế Oanh. – Anh tên Phúc. O.anh muốn uống gì? – Bia đi nhe anh. – Phải đó, chúng mình cùng uống bia đi cho ấm bụng. Cô nàng chạy bàn đã đứng đó tự hồi nào không ai hay. Nàng ta lên tiếng liền: – Hai chai bia phải không ạ? Anh chàng thanh niên gật đầu, móc tờ giấy bạc dúi vô tay cô ta thực mau. – Cô giữ luôn đi, khỏi phải thối lại. Oanh cười thầm trong bụng khi thấy bàn tay run run của Phúc đặt lên đùi nàng. – Anh tới đây thường không? – Anh mới biết chỗ này thôi. Em làm luôn ở đây à? Oanh nói dối. – Em cũng mới biết chỗ này thôi, đây là lần đầu mà. Dù trong bóng tối, Oanh nhìn thực rõ như ban ngày. Chiếc quần của Phúc nổi cộm hẳn lên làm nàng thích thú. Oanh tới đây cM cốt để tìm những cảm giác nhưvậy. Nàng không cần câu nệ, rà một tay lên quần Phúc và hỏi: – Chưa gì mà anh đã thế này rồi hay sao? Phúc có vẻ thích thú nói: – Tại em đẹp quá nên anh chịu không nổi. Oanh nhẹ nhàng kéo chiếcphẹc ma tuya quầncủa Phúc xuống, luồn tay vô trong hỏi thực trắng trợn. – Sức anh được bao lâu mà lớn lối nhưthế này hả. Vợ anh đâu? Phúc cười hì hì, bàn tay của anh chàng cũng đã luồn vô quần Oanh thực bạo dạn. -Thì vợ con để ở nhà chứ ai lại mang vào đây cơ chứ. Oanh hỏi cắc cớ: – Tại sao vợ anh cũng có cái đó như những cô gái khác, anh lại không ở nhà ngủ với vợ, mà phải mò vào đây làm gì? Phúc cười hì hì thực nham nhở. – Thì lâu lâu cũng phải đổi món chứ em. Hơn nữa, ăn vụng cảm thấy ngon miệng hơn dọn lên bàn ăn nhiều. – Đi chơi như thế này anh không sợ vợ anh biết à? – Sợ chứ, nhưng cũng vì vậy mới cảm thấy thú vị. Ăn vụng mà em. – Ở nhà anh ngồi với vợ anh, có táy máy như thế này không? Phúc cười hinh hích. – Ở nhà ngồi với vợ mà cũng táy máy như thế này có mà chết sớm à. – Tại sao vậy? Phúc dở giọng thực nham nhở: – Bởi vì anh đang muốn đè em ra rồi. – Thế ở nhà anh không muốn đè vợ anh ra hay sao? – Chẳng cần phải đè bà ấy ra thì tới tối bà ấy cũng đè mình ra thôi. – Như vậy anh còn muốn gì nữa? – Anh muốn đổi món. – Đàn ông các anh tham lam lắm. – Không phải là tham lam, mà là ham vui thôi mà. – Nếu vợ anh cũng ham vui như anh thì sao? – Anh ly dị là cái chắc. – Như thế không phải là các anh ích kỷ lắm hay sao? Phúc cười hề hề. – Ờ héng, giá mà vợ anh biết anh đi chơi như thế này, bà ấy cũng đòi ly dị như anh thì khoái biết mấy. – Tại sao vậy? – Thì mình được tự do luôn chứ gì. Không vui sao? – Hình như anh có vễ ăn nói hơi liều mạng đó. – Không liều thì đâu có làm nên sự nghiệp này em. Oanh hiểu ý câu nói của Phúc ngay, vì khi đó bàn tay anh ta đang lùng bùng trong quần nàng bóp mạnh. Nàng dạng rộng hẳn hai chân ra cho tay chàng dễ dàng di chuyển hơn. Những cảm giác kích thích chạy dài theo thân thể. Oanh nói nho nhỏ: – Anh liều mạng thực đó. Để em thử xem anh liều mạng tới đâu nhé. Oanh tháo đôi găng tay ra, những lớp da dầy cộm và thực nhám nhúa của nàng thục lên thục xuống trong quần Phúc làm chàng rên rỉ thành tiếng. Phúc chưa bao giờ cảm thấy kích thích ghê gớm như lần này. Chàng rít lên nho nhỏ, áp sát miệng vào mặt Oanh tìm làn môi thơm tho của nàng. Bỗng Phúc thét lớn. Chàng vừa khám phá ra bộ mặt ghê gớm của Oanh và bàn tay nhám nhúa của nàng. Tiếng thét của chàng làm mọi người trong quán cà phê náo loạn. Vừa nghe tiếng Phúc thét lớn. Oanh vỗ mạnh vào ngực chàng, đánh đứt luôn động mạch trong tim Phúc rồi chạy ra vội ra ngoài trước khi đèn trong quán được bật sáng. Bỗng một tiếng nói thực trong trẻo và ngọt ngào vang âm lên trong đầu Oanh: – Cô là ma phương nào tới đây phá phách thế? – Người là ai? – Ta cùng một giống với cô chứ không phải là người. – Tại sao tôi không biết cô? – Câu này ta vừa hỏi cô và cô chưa trả lời. Oanh nhìn về phía trước. Bóng một thiếu nữ đôi tám thật dịu dàng đứng bên một gốc cây. Nàng từ tiến lại và suy nghĩ: – Không lý con Ma Cà Rồng này là cô Hồng? Người con gái đứng trước mặt nàng ngạc nhiên hỏi: – Ủa, cô là ai mà lại biết tôi? Oanh cười hì hì nói: – Thì ra cô là người tình của ông Lâm. – A… cô cũng biết anh Lâm à? Oanh không trả lời mà hỏi lại: – Tại sao cô lại trốn tránh ông ta? Cô gái bật cười nói, – Từ nãy tới giờ, tôi hỏi thì cô không trả lời, mà cứ hỏi lại tôi hoài là làm sao? Oanh cũng cười theo. – Nếu vậy chúng mình tới một nơi vắng vẻ tâm sự được không? – Được chứ, chúng ta đi nhé. Nói xong, Hồng nắm tay Oanh lướt đi thực mau. Nàng ngạc nhiên biết ngay là Oanh mới nhập vô thế giới Ma Cà Rồng đây thôi mà công lực Oanh mạnh ghê hồn. Hồng hỗi: – Bộ anh Lâm mới cho cô nhập vô thế giới Ma Cà Rồng phải không? Oanh mỉm cười: – Không hẳn là như vậy đâu. Tôi may mắn thôi. Nhưng tại sao cô lại trốn tránh ông Lâm như vậy? – Thú thực, chúng tôi đã sống với nhau một thời gian. Nhưng tánh tình anh ấy cổ quái không chịu được. Không biết tại sao anh

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Ở nhà chăm con bị chồng xem là đồ ăn bám, bà mẹ xuất chiêu khiến chồng tái xanh mặt

“Mày không phải con tao, tao không có loại con hư hỏng như mày” ai ngờ đứa con 18 tuổi tỉnh bơ: “Ít ra con có bầu còn biết cha đứa bé là ai, mẹ có biết cha của con là ai không?”

Nhớ mãi không muốn quên

Định Mệnh Nghiệt Ngã….

Đọc Truyện Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em Full