Đọc truyện ma- LỜI NGUYỀN MỸ NHÂN - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Đọc truyện ma- LỜI NGUYỀN MỸ NHÂN (xem 2003)

Đọc truyện ma- LỜI NGUYỀN MỸ NHÂN

g nội hàm cùng năng lực ra khoe sao? Triệu Mộ Hiền cắn môi dưới, cố gắng suy tư, trước ngẫm lại, sau ngẫm lại, sắc mặt càng lúc càng kinh hoàng. Thật sự, 4 năm đọc sách trên giảng đường, cô chẳng có năng lực gì đặc biệt cả. Về phần nội hàm… lại giống như từ lúc sinh ra chỉ đọc tích luỹ một ít kiến thức, sau đó được thêm một ít, đến bây giờ vẫn là thiếu rất nhiều. “Triệu Mộ Hiền đã trở lại chưa?” một cô gái mái tóc buộc cao, mặc bộ quần áo màu tím xoay mình kêu hỏi. “Ách! Tôi đã quay lại” vừa nghe tên mình vang lên cô hoảng sợ, lập tức giơ cao tay phải lên. Hóa ra chính người này đã gọi điện thoại cho cô. Sang giai đoạn phỏng vấn thứ 2 này, bộ dạng của người phỏng vấn giống thầy cô hồi học trung học. Mĩ nhân kia nhìn nàng một cái gật gật đầu rồi mới hướng 10 cô gái kia cao giọng nói: “Tốt lắm! vậy là toàn bộ đều đến đông đủ, hiện tại, xin mời các vị ra đằng sau ngồi chờ, kế tiếp phỏng vấn, bất luận chúng tôi đưa ra câu hỏi như thế nào, mọi người hãy trả lời thành thật dựa theo bản thân, nếu như có một chút lừa dối chúng tôi, nếu bị chúng tôi điều tra ra, tuyệt sẽ không nhân nhượng” cô gái mặc áo tím hỏi một cách ngiêm túc. Từng cô gái nghe thấy đều sửng sốt, Triệu Mộ Hiền cũng không ngoại lệ, nàng âm thầm nuốt một ngụm nước bọt lớn, trong lòng không khỏi nói thầm, có cần thiết phải dọa người như vậy không? Bất quá, các tiểu thư đều hưởng ứng lệnh triệu tập này mà… “Tốt, đề mục thứ 1, nếu vẫn là xử nử xin mời bước sang bên tay phải của tôi hướng cửa ngoài đi ra” Mĩ nhân kia nói một câu khiến tất cả mọi người đều kinh hoàng. Hiện trường một trận ồ lên. Triệu Mộ Hiền há hốc mồm. Như thế nào…thế nào lại có đề mục như thế này a. Xử nữ cũng là có tội sao? Các nàng không muốn làm xử nữ, chẳng lẽ muốn làm loại phụ nữ không biết lễ nghĩa gì. Công ty này kiểu gì vậy? Sẽ không phải treo đầu dê bán thịt chó, không phải như lúc đầu là tuyển nhân viên lễ tân, trên thực tế là muốn tìm “sô fa tiểu thư” đi” “Đó là vấn đề vô cùng nghiêm túc, làm ơn hãy thành thực trả lời” cô gái tăng thêm ngữ khí. Muốn trả lời thành thực sao… Được rồi! thành thật thì thành thật, dù sao nàng cũng là xử nữ Cô tự ái, cô là băng thanh ngọc khiết, cô không cần làm cho một công ty kỳ dị như thế này, không cần đợi cũng thế. Nghĩ như vậy, nàng chậm rãi, từng bước đi tới, không ngờ phát hiện, những người khác, không có ai có ý tứ bước lên phía trước, chỉ trừ bỏ nàng… Không thể nào! Nàng quay đầu trừng mắt nhìn quanh mình, kỳ thật các cô gái đó so với nàng có diện mạo bình thường như mình, thế nhưng…đều có qua tay nam nhân. Không thể nào! Môt cảm giác thất bại dâng lên trong lòng, chân không khỏi dừng lại. Nếu chỉ có nàng một mình đi ra ngoài, thật sự rất mất mặt, mặc dù nàng cũng không hiểu loại sự tình này có gì mất mặt… “Xin trả lời nhanh một chút, thời gian cua chúng ta có hạn” cô gái mặc áo tím lên tiếng thúc giục. Triệu Mộ Hiền đầu óc vừa chuyển, thầm nghĩ, nói dối một chút cũng không có vấn đề gì đi? không phải có người đến kiểm tra nàng chứ?… Ách! Có phải hay không nên lặng lẽ rời đi. “Xin hãy nhớ kỹ, nhất định phải thành thật trả lời, khi cần thiết chúng tôi có thể sẽ kiểm tra” Cô cảm thấy kinh hãi. A? thật sự sẽ kiểm tra sao? Công ty này thực sự có bệnh nha! Hít một hơi sâu trấn tĩnh, cô lập tức hướng ra phía cửa lớn. Đi thì đi, loại công ty biến thái như thế này, sớm đi ngày nào tốt ngày đấy. Vừa ra tới cửa, sau lưng truyền đến tiếng cười nhỏ nhỏ của chín cô gái còn lại , mặt cô đỏ lên, chạy nhanh đến cửa trên. “ô… thật là danh tiếng có sức hút kỳ diệu…” nhắm mắt lại căm tức nói. “ Cô là Triệu Mộ Hiền phải không?” một cô gái mặc áo xanh khác không biết từ khi nào đã đi đến bên nàng. Cô mở mắt ra, gật đầu lia lịa. “Đúng là tôi”. “Xin chúc mừng cô, cô là người duy nhất trúng tuyển, xin hãy đi theo tôi”. cô gái mặc áo xanh nói xong liền dắt cô đi về phía trước A? Cô há hốc mồm, hoàn toàn ngây người. Cô trúng tuyển? chỉ có mình cô?! Vậy phía sau cánh cửa, chín vị “phi xử nữ” kia, đều bị đào thải? Này rốt cuộc là…… Này rốt cuộc là…… “Triệu tiểu thư!” cô gái mặc áo tím đứng trước thang máy lên tiếng chào nàng. “Nga nga.” cô ngây ngốc đi theo, tất cả mọi thứ làm cho cô cảm thấy hồ đồ rồi. Kết quả, công ty này muốn là xử nữ…xử nữ… Cảm giác lưng lâm vào một một ma pháp lãnh khốc, này giống như khủng bố nha. Làm sao bây giờ? Cũng không thể quay lại được.. Cô khẩn trương cùng bất an bước vào thang máy, nhìn phía trước ngắm phía sau, cuối cùng nhịn không được quay đầu lại hỏi cô gái mặc áo tím “ Xin hỏi…các vị rốt cuộc muốn nhân viên vào vị trí nào?” “Điều này, xin chờ một chút, lão đại chúng tôi sẽ trực tiếp phân phó cho cô sau!” Cô gái mặc áo tím quay đầu mỉm cười với cô. “Căn bản lão đại của mọi người là người như thế nào?” sẽ không phải là quái thai? Hay đây là công ty lừa đảo có tổ chức chứ? Chuyên môn lừa các mĩ nhân trẻ người non dạ không biết gì chứ? “Lão bản chúng ta…” cô gái mặc áo tím hai má đột nhiên nổi lên một chút đỏ bừng, vẻ mặt quái dị nói: “ Anh ấy là người đặc biệt phi thường, cô nhìn thấy sẽ biết!” Quỷ dị! Thật là quỷ dị! Triệu Mộ Hiền thở hốc vì kinh ngạc, cảm thấy chính mình giống như bước lên thuyền địch, nếu cô đủ thông minh tốt nhất lập tức liền lập tức ròi khỏi nơi quỷ quái này! “Cái kia…… Tôi xem tôi còn là……” Nàng đang muốn tìm lấy cớ bỏ chạy, thang máy liền dừng lại, cửa chậm rãi mở ra. Cô gái mặc áo xanh không đợi cô nói xong, quay đầu cười khẽ: “ xin mời, chúng ta đã đến nơi rồi!” Cô bất đắc dĩ di chuyển thân hình đã sớm cứng nhắc, kiên trì bước ra khỏi thang máy. Nếu có tình hình gì nguy hiểm xảy ra, cô lập tức kêu to lên Nàng chính như này nghĩ, vừa quay đầu, cả người lại ngây dại. Nơi này…… Rốt cuộc là đây là đâu a? Trước mắt, dĩ nhiên là 1 lâm viên thu nhỏ (có lẽ giống công viên thu nhỏ). Một cái sân đình phong cách Trung quốc đặc trưng . Hòn non bộ,đường mòn khúc khuỷnh quanh co, còn có mẫu đơn lục trúc, cùng không biết làm sao đang có nắng đẹp mà gió lạnh từ đâu thổi tới. Cô sợ là chính mình gặp phải ảo giác ảo đưa tay lên dụi mắt, cảnh sắc giống như ở chốn thần tiên, thậm chí, bên tai còn truyền đến tiếng chảy róc rách. “Triệu tiểu thư, xin mời đi về phía trước.” cô gái mặc áo xanh gọi cô một tiếng. Cô lấy lại tinh thần, ngốc nghếch hỏi: “Xin hỏi…… Hiện tại…… Chúng ta vẫn còn ở trong toà nhà lúc nãy chăng?” “Đúng vậy!” cô gái mặc áo tím gật đầu. “Nhưng……toà nhà này làm sao có thể có cái này…?” cô chỉ chỉ bốn phía, nhỏ giọng hỏi. “Đây là do lão bản của chúng tôi tự thiết kế, anh ấy thích phong cách trung Quốc, cho nên mới đem sửa chữa lại toàn bộ 2 tầng cao nhất của toà nhà này, tạo ra lâm viên này.” cô gái mặc áo tím giải thích.. Triệu Mộ Hiền phát hiện, cô gái này mỗi lần nhắc tới lão bản đều toát ra vẻ mặt say mê sùng bái. “Cô có vẻ thích lão bản của mình?” cô không nhịn được hỏi. “Ai, chỉ cần ở trong này làm việc, đều không có biện pháp không thích anh ấy a!” cô gái mặc áo tím ánh mắt mơ màng mỉm cười, sau đó quay đầu lại nói: “ Chờ cô nhìn thấy, cô cũng sẽ cùng chúng tôi giống nhau thôi!” Không thể nào? Trong lòng cô thất kinh, chẳng lẽ vị đại lão bản kia chuyên môn mê hoặ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc

Nơi ấy bình yên

Bạn Trai Tôi Là Đại Ca Giang Hồ

Dưỡng thú thành phi

Ba ngày ở bể bơi