ơng thế không biết lắm tạo ác,ngày sau chịu khổ hận miên miên. thánh thị: bổn điện Tống Đế Vương giá đáo,tiếp giá,ta lui đây. Minh phủ đệ tam điện Tống Đế Vương đến. thơ rằng: xử án không từ đến đêm khuya,cần lao trước thuật hiển bi ai,sách này dùng để khai mê dụng,khuyên người nhân thế chớ coi khinh. thánh thị: đêm nay xử án,mượn quí đường làm âm đường lâm thời,xin phúc thần của quí đường thay hồn chấp bút,mệnh quỉ dịch canh chừng bốn bên,không được kinh động người dân,mệnh ngưu mã tướng quân đánh trống thăng đường. Ngưu mã tướng quân: lãnh lệnh,đánh trống thăng đường. Minh vương: mệnh quỉ dịch đem tội hồn giải lên. Quỉ dịch: lãnh lệnh…bẩm vương gia,đã đem tội hồn lên quì đợi xét xử. Minh vương: tội hồn đang quì mau trình lên quán tịch,danh tánh,tuổi thọ. Hồn: hồn là người huyện Chương Hoá,họ Lý tên Đại Cang,chết vào năm dân quốc thứ 25,hưởng dương 35 tuổi,làm việc viết thuê kiếm sống. Minh vương: ngươi chết vào năm dân quốc thứ 25,sao đến nay mới xử tội,ngươi biết nguyên nhân chăng ? Hồn: khi hồn chết,bị hắc bạch vô thường giải đến nhất điện,chiếu qua nghiệt kính đài,thấy hồn buôn người nên giam địa ngục 45 năm,nay hình phạt đã mãn,đưa đến quí điện,mong đại vương khai ân,tha cho tội hồn làm người thì ân đức thật lớn. Minh vương: tội hình buôn người tuy mãn nhưng hiện tại có người kiện ngươi dụ người tố tụng mà thu lợi dẫn đến nhà tan cửa nát,ngươi còn lời gì để nói không ? Hồn: oan quá,tuy hồn tại thế làm người viết thuê nhưng không có dụ người tố tụng,cũng không thu lợi từ đó,mong đại vương minh xét. Minh vương: hiện nguyên cáo Trần Lâm Chi cũng đã đến án,các ngươi có thể đối chất,mệnh quỉ dịch đem nguyên cáo dẫn lên. Quỉ dịch: lãnh lệnh,bẩm vương gia,đã đem nguyên cáo dẫn đến. Minh vương: nguyên cáo ngươi có thể đối chất với bị cáo. nguyên cáo: tuân lệnh,họ Lý,năm xưa ngươi vì ta viết một tấm nội dung chứng minh cho người án ngoại đòi tô địa,ngươi nói viết thư nội dung chứng minh không ích gì mà ngươi có thể đến pháp viện Đài trung tố cáo kể thuê chiếm đất làm đề mục kiện cáo,nói Đài trung pháp viện có người quen,có thể làm cho thắng kiện.lúc đó ta tưởng là thật nên bị ngươi lừa gần cả trăm ngàn đồng,kết quả phán quyết ta thua,vì thế mà ta mang nợ,lấy toàn bộ bất động sản bán hết để trả nợ,và cũng vì thế mà đau buồn quá độ,không lâu sau bị bệnh chết. Hồn: mong cầu đại vương làm chủ,nguyên cáo toàn nói bậy,không nên tin tưởng. Minh vương: nguyên cáo ngươi có bằng chứng gì không ? Nguyên cáo: hồn lúc đó không cam tâm nên đến Miếu thành hoàng Chương Hoá,đốt nhang cầu thành hoàng gia làm chủ,không lâu sau họ Lý bị đánh chết ở bên suối,thành hoàng gia có thể làm chứng. Minh vương: mệnh văn phán đem tất cả báo cáo điều tra đọc lên. Văn phán: lãnh mệnh,bẩm vương gia,việc Lý hồn dụ người tố tụng,thành hoàng Chương Hoá đã xác nhận,có thần Tam Thi báo cáo,cũng có nhật du thần báo cáo xác nhận.Vì Lý hồn tại nhất điện không nhận tội này,chỉ nhận tội buôn người,năm đó nhất điện thấy tội này thuộc chức phận của bổn điện nên không phạt mà đợi chuyển sang bổn điện thẩm lí. Minh vương: mệnh quỉ dịch đem nguyên cáo dẫn về âm phủ. Quỉ dịch: lãnh mệnh. Minh vương: Lý hồn có nhận tội không ? Hồn: tuyệt đối oan uổng,xin đại vương minh xét. Minh vương: trống không đánh không kêu,người không đánh không nhận,người đâu đem tội hồn đánh 60 đại trượng. Quỉ dịch: lãnh lệnh…bẩm vương gia,đánh xong. Minh vương: tội hồn ngươi khai nhận hay không ? Hồn: đau chết đi được,mong đại vương chủ trì công đạo,hồn thật không có dụ hắn tố tụng thì khai gì đây. Minh vương: mệnh ngưu mã tướng quân lấy hình cụ hút máu đến,đem tội hồn thọ hình,hút hết máu của hắn ra. Hồn: xin đại vương bớt giận,hồn nguyện khai thật,xin đừng dùng hình nữa. Minh vương: ngươi muốn khai thật,vậy những gì nguyên cáo nói ngươi có thừa nhận không ? Hồn: thừa nhận,tất cả đều đúng với sự thật,nguyện đại vương xử nhẹ cho. Minh vương: mệnh văn phán ghi chép lại tường tận án tình,hồn Lý phạm tội lừa gạt,phán giam cầm 55 năm tại ngục hút máu. Văn phán: bẩm vương gia,đã ghi lại và lấy dấu tay của hồn Lý. Minh vương: được,xử án đến đây kết thúc,mệnh về âm phủ.
HỒI 9: CÂN LƯỢNG THAM LAM THU LỢI LỚN,CHO VAY NẶNG LÃI HÚT MÁU NGƯỜI. bổn đường thần tư lễ đăng đài. thánh thị: lát sau minh phủ đệ thất điện mượn bổn đường làm âm đường xét xử tạm thời,mong chư sinh nghiêm chỉnh hầu giá,không được thất lễ.Minh phủ thất điện ngưu mã tướng quân đến. thơ rằng: đêm nay theo chúa công mượn quí đường tạm thời xét xử.Minh phủ thất điện văn võ phán quan đến. thơ rằng: đêm nay theo giá đến loan môn,chúa công đích thân xử tội hồn,khuyên người tại thế nên liễu ngộ,âm ty hình phạt khổ liên miên. Thánh thị: đêm nay theo chúa công đến loan đường xét xử,chúng quỉ dịch,xếp hàng tiếp giá. Minh phủ thất điện Thái Sơn Vương đến. thơ rằng: giờ tốt phụng chỉ đến phàm trần,thẩm phán tội hồn khuyên thế nhân,thiên lý chiếu rọi rõ như gương,âm luật uy nghiêm không được thoát. thánh thị: đêm nay xử án,mệnh ngưu mã tướng quân truyền lệnh các quỉ dịch,các ty không được quấy nhiễu người dân,mời phúc thần quí đường thay hồn chấp bút,mệnh ngưu mã tướng quân giải tội hồn lên. Ngưu mã tướng quân: lãnh lệnh…bẩm chúa công đã đem tội hồn lên,đánh trống thăng đường. Minh vương: tội hồn trước mặt,người địa phương nào,sống ở đâu ? mau khai ra. Hồn: bẩm vương gia,hồn là người ở Đài Bắc Vạn Hoa,nhà có một vợ hai thiếp,con cái đủ 5 người. Minh vương: tội hồn,ngươi bị đem đến bổn điện,biết mình phạm tội gì không ? Hồn: hồn vào năm 34 tuổi,thân mang ác bướu mà chết,bị dẫn đến âm phủ,không biết phạm tội gì ? Minh vương: đồ gian ác thật biết xảo biện,rõ ràng biết mình tội lỗi đầy người mà không tỉnh ngộ,chỉ biết dẻo miệng,danh tánh còn không báo lên thì đã biết một phần tội ác của ngươi rồi. Hồn: hồn tại thế là một thương nhân trung thực,trật tự quy củ,không phạm tội lớn nào,còn danh tánh tội hồn vì một lúc quên đi,xin vương gia bớt giận,tội hồn họ Hà tên Quái. Minh vương: đúng là sôi máu,còn dám xảo biện,mệnh văn phán quan tuyên đọc tội của hồn. Văn phán: lúc Hà hồn tại thế,trong công việc không tuân thủ đạo đức thương nghiệp,cân non bán thiếu,từ già đến trẻ đều lừa gạt,được số tiền lại còn cho vay nặng lãi làm nhiều người tan gia bại sản. Minh vương: tội hồn ngươi có biết tội chăng ? Hồn: oan uổng quá,lúc còn sống hồn một mực tốt lành,an phận giữ gìn làm kinh doanh,đây có lẽ là sách âm hay thần quan sát sai lầm đổ lên đầu hồn thôi. Minh vương nổi giận: Hà Quái,ngươi thật sự hết thuốc chữa rồi,rõ ràng tội chứng như núi,còn không thừa nhận,nếu bổn vương không dùng đại hình thì ngươi không giác ngộ đâu,mệnh ngưu mã tướng quân truyền quỉ dịch chấp hình,đem tội hồn kéo ra ngoài,đánh nặng 20 trượng không tha nhưng không được kinh động dương dân. Ngưu mã tướng quân: lãnh mệnh…bẩm chúa công,đã hành hình xong,tội hình quá nặng,tội hồn không chịu nổi đã ngất xỉu đi. Minh vương: tạt nước hoàn hồn. ngưu mã tướng quân: lãnh lệnh,tội hồn đã tỉnh. Hồn: ai da,đau chết đi được,nếu như không nhận chắc chịu khổ nữa. Minh vương: bây giờ ngươi có nhận không ? Hồn: hồn hiện tại không d