Đọc truyện ma- Chuyện tâm linh có thật by me! - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Đọc truyện ma- Chuyện tâm linh có thật by me! (xem 336)

Đọc truyện ma- Chuyện tâm linh có thật by me!

quay trở lại với nguồn gốc người Việt Nam và những câu chuyện rất đỗi kì lạ trong đời sống hàng ngày. Chuyện về con chó đá. Em viết truyện này vì thấy post bên Đất Độc có nhắc đến con chó và một con ác linh một con giữ nhà. Nói thật thì chó mèo ma đầy ra đấy gặp hay không là chuyện hên xui. Gọi là chuyện bên lề đi vì em thấy nó chả ăn nhập với chuyện trên nhưng thôi, đã là post kì bí thì cho nó thành một thể đi. Đến đâu thì đến. Phần 1: Đời chó giữ làng. Em trước khi qua Malay sống tại làng Hòa Mục, đầu đường Lê Văn Lương, chỗ cầu Hòa Mục rẽ vào, nếu ai là dân quanh đó chắc chẳng lạ gì, bởi tính sơ sơ bán kính 1km quanh nhà em có tới 6 cái đình, miếu chùa lớn nhỏ. Đâu phải ngẫu nhiên mà nó có ở đó, mọi thứ đều có cái lí do của nó mà tồn tại và giờ em kể chuyện mà em nghe được qua một lần… Rước kiệu – chắc các bác ở Hà Nội chả còn lạ gì nữa nhỉ, lâu lâu làng lại có hội rước kiệu quanh, cái kiệu quay quay và mọi người bu xunh quanh xem tỏ vẻ hiếu kì. Em con giai 18 tuổi, đương nhiên là bị tóm đi khênh kiệu rồi, và vào một đêm giao ban trực canh kiệu, em đã được ông T, nhà ở cạnh đình làng kể về câu chuyện làm thay đổi không ít tới cuộc sống cuộc cái làng con con này mấy năm về trước… 24 năm về trước, làng còn vắng vé, tức là 14 năm trước khi em chuyển tới làng này sống. Trong làng này ai cũng biết nhà ông T có con chó kì lạ. Con chó bắt được ở cổng chùa, lúc mới bắt nó còn bé con nhưng tỏ vẻ khó chịu và gầm gừ cắn như bị dại. Hồi đó trong làng hay có trộm, trộm vặt thì cũng cái niêu, cái xong, trộm to thì con gà, ổ trứng và đôi khi còn vào nhà dân cướp của. Làng sợ lắm, nên bác T cũng cố kiếm con chó. Chó hồi đấy nhiều, nhưng chó xung quanh nhà thì toàn chó đói, đẻ không được, mà đẻ được thì cũng chết giữa lúc đẻ. Làng ai có chó cái là giữ lắm, không cho ai cả, mà có con nào đẻ được thì bán giá cao, nên bác T không mua. Hồi đấy bác T nhà nghèo, có 2 thằng con giai nghịch như quỉ. Đêm tờ mờ sáng ông đạp xe đi tận Hà Đông bấy giờ vặt rau muống, đạp tới 7 giờ về tới nhà thì bán ở chợ làng kiếm ít tiền, trưa thì đi làm phu hồ. Bà vợ bác T là cô Th bị điên, suốt ngày trèo tường ra ngoài vào ban đêm rồi đi khắp trong làng làm khổ bác T phải đi kiếm. Nên bác T thường không ngủ được vào ban đêm mà tranh thủ chợp mắt lúc ăn cơm tối xong. Bữa đó đạp xe về từ tờ mờ sáng, nhìn thấy có con chó nằm bên trong cổng chùa, mạnh bạo xung quanh không có ai, bác T dựng xe nhảy vào bắt trộm. Con chó bé bé nhưng giãy mạnh, chực cắn vào tay bác. Chật vật với con chó con trong bao tải, bác cũng về tới chợ làng. Con chó đem về phải thanh minh với hàng xóm là mua được giá rẻ ở Hà Đông, vì không sẽ bị nghi là ăn cắp. Nhà tuy nghèo, nhưng sợ trộm cướp mất mạng, bác T vẫn cố nuôi con chó đặt tên là con Dôn. Con chó lớn lên còi cọc nhưng tiếng sủa rất to và đanh. Bác T tự hào lắm, có lần bác với ông Q hàng xóm tí tóm được thằng trộm khi con Dôn sủa inh lên, ông Q chạy ra thấy có bóng người nhảy từ tường nhà đối diện xuống thì hô hào đuổi, may cho thằng trộm là không tóm được, chứ tóm được là chết với làng nhà em. Mà cũng lạ, từ hồi con Dôn về nhà, cô Th cũng ở nhà luôn, đêm ngồi trước cửa sân không trèo ra ngoài nữa, nên bác T thấy lạ, nhưng cũng bớt phần nào gánh lo, bác kệ… Được 2 năm sau thì con Dôn đổ bệnh, nó ăn ít mà cũng sủa yếu đi, bác T lo lắm. Rồi một sáng dậy không thấy con Dôn, bác T buồn lắm, nhà mất con chó mà cứ như mất của, tiếc đứt ruột, bác T từ sáng tới chiều k đi làm mà ở nhà than vãn ngoài quán nước đầu đình. Thế nhưng tối hôm đấy, con Dôn về! Cả khu đang ngủ thì nghe tiếng chó tru dài, nghe đứt đoạn và thống thiết, tưởng trộm, ông Q lao ra cửa đứng nhìn quanh. Riêng bác T thì biết đấy là con Dôn, nhưng tiếng nó tru chứ không sủa, dài não nề lạnh lẽo, đêm đó gió mạnh lùa qua khóm tre trước đình, bác T thấy con cho đứng tru trước cổng đỉnh, bóng dài theo ánh trăng ra tận phía chấn bác đang đứng, nó cứ tru như không thấy bác và ông Q đang đứng há hốc mồm nhìn nó, khóm tre vẫn xào xạc ầm ầm, tiếng chó cứ ư ử trong cái đêm quái đản đấy. Chợt con Dôn dừng lại rồi nó quay ra nhìn bác T như người nhìn người, bác T lùi lại rồi quay lưng bỏ vào nhà, ông Q thấy thế cũng quay về để mặc con Dôn ngoài đình. Từ đấy con Dôn không ở nhà bác T nữa, nó ở ngoài đình, nó cứ nằm đấy, ai qua đình cũng thấy nó nằm trước cửa, đói thì chạy qua bên nhà bác T sủa sủa và cào cửa, ăn xong nó lại lững thững ra đình. Và mặc nhiên nó rất hay sủa đêm, ít khi ra tiếng tròn vành như sủa trộm xưa mà nó tru, tru liên hồi, nghe mà réo rắt đến ghê rợn. Cả khu sinh ra bực mình vì nó, nhiều người cũng góp ý bác T, nhưng bác T bảo là nó tru chắc có trộm mới tru, chứ tự dung đâu mà nó tru, ai biết còn thêm vào, nó sủa ma đấy… Phần 2: Lão C say và cái làng kì lạ Trong làng có lão C say. Uống say là về đánh vợ ra trò rồi ngủ, thế mà hay, chả ai dám nói lão, vì dây vào lão như dây với hủi. Buông lời gọi lão là Chí, lão đến chửi cả nhà, không lại thì gọi người đánh, nên cả làng ai cũng sợ. Nhà lão C say ở sau đình, đợt gần đấy lão mới đi buôn về, có tiền nên uống rượu và bài ca đánh vợ tua đi tua lại như băng cát-xét. Nhưng đánh xong lão không ngủ được vì tiếng con Dôn cứ lâu lâu lại tru tréo lên. Trong cơn say đêm hôm đấy, lão vác cây đòn hột từ nhà đi ra hướng đình. Hôm đấy bác T nhớ rõ, vợ bác là cô Th ngồi ngoài hiên, chỉ tay ra cửa cười và nói :” Thằng C say, thằng C say…” Bác T nhìn ra thì thấy lão C lệch đệch vác cây gậy to, mặt đỏ bừng như vừa nốc rượu, đi loạng choạng ra phía đình. Bác T nằm trên chõng, xoay người trở dậy. Mở cửa đi ra thềm ngoài, vừa bước ra tới cửa thì bác trố mắt nhìn! Lão C say đang túm họng con Dôn lôi xềnh xệch ra cái ao đằng trước đình, bác T hét to:” Ông C ơi chó nhà tôi! Ông …” Chỉ kịp thế, lão C nện cây gậy vào đầu con Dôn tới tấp, con chó bị túm họng rên ư ử không thành tiếng, mắt nó trợn trừng như con lợn dưới tay thằng đồ tể đang kinh hãi, máu chảy be bét xuống tay lão C xuống răng con Dôn rồi rơi xuống đất thành từng dòng chảy xuống ao. Lão C trong cơn say như con thú điên, nện tới tấp những phát đòn hột nặng trịch, đầu con Dôn móp vào một góc rồi, lão vẫn nện, con chó có lẽ chết từ bao giờ, lão mới buông ra, trên tay vẫn còn túm lông vàng vọt. Bác T đứng như trời trồng, bác cũng chả dám động vào lão C, trời đánh thánh vật lão đi vì nhà bác còn 2 thằng con và bà vợ điên. Lão C nhìn bác ra chửi đổng:” Mày liệu hồn không là như… như … nó nó đấy” Xong lão đạp xác con chó xuống ao làng rồi đi về để lại vũng máu loang lổ trên nền đất, ánh lên những rãnh bạc dưới ánh trăng mờ đục. Bác T đêm hôm đó gọi 2 thằng con ra đào đất ở khóm tre, rồi tự mình xuống ao vớt xác con Dôn lên chôn ở đấy. Từ đấy, cả làng không còn tiếng con Dôn, chỉ lâu lâu có tiếng cho sủa qua quýt hàng đêm ở nhà quanh… Đúng một tháng sau, 30 ngày từ khi con Dôn chết, nhà lão C đêm đó có động lớn. Bác T được tin mừng thầm trong bụng, đáng đời cái thằng khốn nạn. Bác kể lại, đêm đấy, lão lại soạn lại cái bổn đánh vợ trong cơn say mà dân làng ngày nào cũng nghe, lão đánh, trì triết, chửi đổng, bới cả mả cô vợ lên chửi, nhưng đ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chồng và bạn thân yêu nhau trong bóng tối thì tôi làm sao biết được!

Mẹ chồng lôi cả họ đi bắt con dâu ngoại tình

Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc – Phần 6

Cuộc sống trêu chọc chó mèo của Nhị Nữu

Hoa Hồng Xứ Khác