Đọc truyện ma- CHUYỆN MA QUÁI Ở BỆNH VIỆN ĐỒNG HOA - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc truyện ma- CHUYỆN MA QUÁI Ở BỆNH VIỆN ĐỒNG HOA (xem 2333)

Đọc truyện ma- CHUYỆN MA QUÁI Ở BỆNH VIỆN ĐỒNG HOA

g khí ẩm móc nuốt lấy thân ảnh bọn họ. Có từng trở ra chưa? “Hảo thối……” Nghiêm Ương nhẹ nhàng oán giận một câu. Tiếng bước chân dừng lại , trong lúc nhất thời không có tiếng của hắn truyền đến. Băng từ giống như ngừng lại, im lặng như vậy, giống như người ở bên trong ngay cả hô hấp cũng quên . Cạch. Một tiếng vang. Kinh nghiệm lần trước cho thấy, máy cassette bị rớt xuống. “Đây là……” Nghiêm Ương thanh âm rất thấp , lại rất lạnh , trong lúc đó hắn đã thấy gì , làm cho hắn chấn động như thế , trong vòng mấy giây , loại âm trầm và lạnh lùng này chưa bao giờ thấy qua trên người hắn , chỉ thoáng qua liền khiến hắn kinh ngạc , sợ hãi , nghi vấn. “Người.” Lộ Hiểu Vân cũng là ngữ khí lạnh băng trả lời hắn… Chương 45: Cuộn Băng Của Bác Sĩ Nghiêm – Tế Tự [4'> Ba! Máy cassette từ trên tay cậu rớt xuống Âm thanh rè rè vang lên , như bị kẹt băng. Tôn Chính lảo đảo đứng lên, ánh sáng đèn pin theo thân thể và tay chiếu lung tung trên mặt đất. Trong đầu tất cả đều bị xáo trộn, tiếng người và bệnh nhân kêu gào trong bệnh viện, đập thật mạnh vào đầu cậu, muốn thoát khỏi không gian bị giam cầm Trong đầu giống như có một trái boom nổ chậm, chậm rãi phát huy, sức sát thương lại rất hung tàn Người. Là người. Cậu rốt cuộc lấy lại được chút khí lực nâng đèn pin lên . Một hình vòng tròn gì đó. Cậu hạ mi mắt, thân thể cũng bắt đầu cứng ngắc, xuất phát từ bản năng bắt đầu run rẩy. Một cái đầu người! Cậu lập tức ném đèn pin xuống, lấy tay che hai mắt của mình lại. Trong đầu lại không ngăn cản những hình ảnh kia quay về. Một cái đầu lâu đã khô lại đến ngay cả hình dáng xương xẩu bên trong đều nhìn thấy được, chỉ còn một tầng da , có lẽ cũng không tính là da, da khô nứt , đen thùi bọc lại cái đầu tròn tròn, hai con mắt lộ ra, nhìn chằm chằm về phía của cậu. Giống như khi chết vẫn mở trừng trừng , trong bóng đêm nhìn về phía cửa , nhìn về phía cậu. Một cái đã bị khô, một cái thì bị trát đầy đất, giống như mặt đất khô cằn nứt nẻ, từng khe hở trên gương mặt đều tràn ra hắc khí. Gió thổi qua sẽ vỡ thành từng mảnh, từng mảng da bị bong ra, lộ ra con mắt và lỗ mũi đen thui Kia hình ảnh cơ hồ đã xông vào Tôn Chính cốt tủy, cậu không thể ngăn cản chính mình đi hồi tưởng, đi tự hỏi cái đầu khinh khủng và quỷ dị kia Bên dưới cái đầu là không …… chỉ có một mình cái đầu đó . Bất tri bất giác, cánh tay đang ôm mặt sắp bấu rách da mà cậu không có cảm nhận gì sâu sắc. Cái đầu này …… là bị treo ngược! Đây là một khối thi thể bị treo ngược! Ở phía sau , cuộn băng bị kẹt không biết tại sao lại đột nhiên bình thường trở lại, xoay chuyển , lại truyền ra âm thanh. “Đây là…… Thây khô……” Nghiêm Ương gằn từng tiếng “Nơi này, tất cả đều là thây khô.” “Còn có một cái, cậu ngẩng đầu.” Nghiêm Ương ngừng một giây, thanh âm thay đổi :“Mèo?” Hắn đột nhiên phản ứng lại :“Chẳng lẽ là có mèo này , bắt đầu tất cả? Con mèo của Lưu Tần năm đó bị xe cán chết ? Bị bà ta phơi xác trong đây , còn dùng thứ gì đó để bảo tồn xác nó như vậy……Bà ta muốn làm gì ?” “Đây là…… Tùy Âm …… Tế Tự.” “Có ý gì?” Nghiêm Ương khó hiểu truy vấn một câu. “Đây là…… đại giới sinh mệnh siêu việt cấm kỵ.” Trong băng Nghiêm Ương ngây ra một lúc, lại nhìn thấy gì đó, nhanh chóng phản ứng lại đây: “Tất cả…… tất cả thi thể, đều là bệnh nhân trong bệnh viện…… Chẳng lẽ tế tự chính là lấy một thi thể người chết dùng dây thừng trói lại để trong phòng? Không, không đúng, là một người còn sống…… một tế phẩm còn sống , chỉ cần bị ‘Nó’ mang vào nhập huyệt , là có thể đổi được một sinh mệnh của người khác…… Lộ Hiểu Vân, điều đó không có khả năng, nó……” Lộ Hiểu Vân trầm mặc . “Còn có nhiều người vô tội bị nhập huyệt thì sao? Lưu Tần chẳng lẽ không nghĩ tới ? ‘Nó’ rốt cuộc là cái gì? Huyệt rốt cuộc……” Nói đến một nửa ngữ khí bị kiềm hãm, Nghiêm Ương bỗng nhiên phát hiện gì đó “Khoan đã, phía cuối dây thừng đó là……” “Đừng nhìn!” Lộ Hiểu Vân thanh âm đề cao gấp đôi, ngay sau đó chính là Nghiêm Ương “Ngô” một tiếng. Rè rè. Rè rè. Tạp âm không an phận lại xuất hiện. Nghiêm Ương thanh âm xa xa truyền đến:“Lộ Hiểu Vân…… Anh che mắt của tôi……anh……” “Nhắm mắt lại. Vô luận kế tiếp có xảy ra chuyện gì, cũng không được nhìn.” Lộ Hiểu Vân thanh âm có chút thay đổi, thay đổi làm sao cũng không nói rõ được,“Đây là…… Đường ra……” Tôn Chính đánh một cái giật mình, cánh tay trên mặt chậm rãi thả xuống. Cậu dựa theo ánh sáng , cầm đèn pin lên . Dọc theo cái đầu kia, hắn di lên phía trước. Thây khô, bởi vì khối thi thể hoàn toàn bị hút khô mà teo lại gần một nửa .. Lưu Tần chế tác làm sao , bảo tồn mấy thi thể này như thế nào, cậu không thể nào biết được . Vốn là màu trắng, bệnh phục cũng đã bị vấy bẩn rũ ngược xuống , nếu không phải cái đầu còn nằm trên cổ những thi thể này, chỉ sợ mấy bệnh phục này đã sớm rơi xuống . Tôn Chính một bước nhỏ đến gần, trên thi thể tản ra một mùi hôi thối , lại có thể bảo tồn không chút sứt mẻ , không có giòi bọ hay thi trùng. Không biết Lưu Tần dùng bí pháp gì . Quần áo cũng không bị mòn trước ngực còn treo một bài tử. Mơ mơ hồ hồ . Trên mặt đánh số: 03. Cậu chuyển hướng sang khối thi thể bên cạnh. Cũng là một cái đầu khô héo, trên mắt có một tầng vải đen. Đánh số: 02. Dùng đèn pin quét qua nhìn lại , trước mặt là những cái đầu , những thi thể bị treo ngược. Dây thừng quấn chặt chân bọn họ , giống như chỉ cần gió thổi qua , thi thể sẽ lắc lư va chạm , giống như chuông gió , xuyên một chuỗi. Cậu đột nhiên liền hiểu được, năm đó Lộ Hiểu Vân liếc mắt một cái liền hiểu ra tất cả mọi chuyện Tất cả bắt đầu, là từ con mèo của Lưu Tần. Bà ta làm sao bắt đầu loại tế tự siêu việt này , bởi vì con mèo đã chết , cho nên bà ta liền phát rồ? Còn mèo đó chính là tế phẩm thứ nhất, đổi được mạng người trên bàn giãi phẫu của Trần Chí Vấn năm đó . Tế phẩm số 02, chính là thi thể bị bịt miếng vãi đen Lão Trương nhắc đến. Đó là lần thứ 2 bệnh viện làm loại tế tự này, ‘Nó’ mang lão Trương đi, mà không biết đổi được sinh mệnh của ai . 03,04,05…… Lưu Tần trong những năm đó đã làm được bao nhiêu lần tế tự, mà Trần Chính Vấn một mặt đắc ý về thành tựu của mình một mặt lại nơm nớp lo sợ ‘nó’ sẽ đến mang ông ta đi? ‘Nó’ không chỉ có mang Tế Tự người cần thay thế tế phẩm đi , còn có vô số người vô tội không cẩn thận nhập huyệt , cuối cùng không thể quay về thế giới chân thật đầy ánh sáng . Huyệt rốt cuộc là cái gì? Vì sao Lộ Hiểu Vân đột nhiên hiểu được ? Như vậy…… Lưu Tần bị phá hư lần tế tự đó, lúc ban đầu đặt ra tế phẩm chính là người đã chết , người người sống bị đưa vào 315a là tế tự để thay thế nhập huyệt , còn người nằm ở phòng giãi phẫu sắp theo ‘Nó’ để lấy được sinh mệnh mới . Nghiêm Ương kéo dài thời gian để người sống không đến phòng 315a , mà ‘Nó’ đã xuất hiện , tìm kiếm tế phẩm gần nhất – Trần Chí Vấn. Tối thời điểm hỗn loạn, Lưu Tần dưới tình thế cấp bách, dẫn Lộ Hiểu Vân và bà ta cùng nhau nhập huyệt. Tế phẩm, tế tự, sinh mệnh mới và ‘Nó’, trong bốn điều kiện , chỉ có ‘Nó’ và người thay thế là không xác định . Chẳng lẽ…… Lưu Tần muốn mình là tế phẩm đã chết đi, sau đó lợi dụng Lộ Hiểu Vân trở thành tế tự kia để hoàn thành lần tế tự đó? Vậy , tại sao Lộ Hiểu Vân lại đi theo Lưu

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Ước Thành Thằng Khốn Nạn

Xem tử vi ngày 20/03/2017 Thứ Hai của 12 cung hoàng đạo

Xem tử vi 11/03/2017 thứ Bảy ngày của 12 cung hoàng đạo

8/3 năm nào chồng cũng đi công tác và khi hiểu được lý do, tôi chỉ biết yêu anh nhiều hơn

Truyện Hay One Way Ticket Full Online