trưởng bệnh viện này nè ! Xem ra ông ta và Lưu Tần từng là bạn học, quan hệ không tồi…… Nhưng Lưu Tần giữ lại tờ giầy này , đặt dưới xương mèo để làm cái gì ? Trần viện trưởng đã có vợ có con rồi mà ……” “Trần Chí Vấn, chính là viện trưởng tiền nhiệm của bệnh viện này , Chính!” Lộ Hà bắt được manh mối trọng điểm , kích động quay đầu . Thấy Tôn Chính nhíu chặt mày, trong ánh mắt lưu động quang mang mờ mịt và sợ hãi. “Cậu sao vậy?” Tôn Chính tỉnh táo lại , vẫn như cũ nghi hoặc nói:“Tôi cảm thấy gì đó ……” “Đừng nói anh không hiểu nha ?” Nghiêm Ương ở trong máy cassette hỏi , tựa hồ đã quên hết chuyện của mèo hay điếu lan , cả người đều đắm chìm trong trạng thái hưng phấn. Bốn cái xương mèo đinh đinh đang đang vang lên . “Xương mèo để cầu nhân duyên , là người dân tộc Tùy Âm * thường dùng , tôi nghe nói qua, chưa từng gặp qua.” Thanh âm Lộ Hiểu Vân thực trầm trọng. “Tùy Âm? Đó là người ở đâu ?” “Không biết. Lưu Tần là người Tùy Âm , thì vấn đề bệnh viện này lớn rồi.” “Tùy Âm? Anh nghe thấy chưa ?” Tôn Chính khó hiểu. “Chưa” Lộ Hà lắc đầu ,“Nghe giống như dân tộc kỳ quái nào đó hiểu biết những kỳ môn tà thuật ……” “ Đem mấy thứ này để lại chỗ cũ, đừng để cho bà ấy phát hiện, chúng ta đi về trước.”Lộ Hiểu Vân phân phó. Chương 35: Cuộn Băng Của Bác Sĩ Nghiêm – Lưu Tần [2'> Cạch cạch cạch. Ngón tay Lộ Hà có tiết tấu gõ lên cửa sổ , mày hơi hơi nhăn , ngẫu nhiên mân mê cánh môi đã khô lại. Tôn Chính không có quấy rầy suy nghĩ của Lộ Hà, nhìn hắn bộ dáng phục tùng đứng nhìn một mảnh tối đen sau cửa sổ cũng có chút đăm chiêu . “Chúng ta…… đại khái cũng có thể suy đoán được Lưu Tần và viện trưởng có quan hệ ” Lộ Hà tự nhủ “Lưu Tần là người Tùy Âm , tuy rằng tôi không biết Tùy Âm là chỗ nào, nhưng chắc nó là một nơi rất xa, cho nên thói quen sinh hoạt của bà ấy rất khác mọi người ở bệnh viện ” Tôn Chính từ chối cho ý kiến gật đầu, không phải đa số anh đều tự cho mình là “trinh thám” phán đoán lung tung sao ? Thị phi đúng sai cũng không có ai đối chứng , dù sao anh thích thế nào thì làm thế đó …… “Nếu nhìn tình trạng Lưu Tần ở bệnh viện, bà ấy vẫn bị người khác xa lánh, bởi vì bà ấy là một người quái gở đến từ nơi hẻo lánh nào đó, không hợp nhau, không hợp loài…… Đó là điều mà tôi có thể nghĩ đến ” Lộ Hà ngữ khí biến chuyển “Nhưng mà cậu xem, đối với bà ấy có một người không giống như vậy .” “Trần Chí Vấn?” “Đúng vậy, từ tờ giấy bọn họ truyền đi năm đó, quan hệ hằn không tồi, nhưng cũng chỉ nằm ở mức bạn thân , đối với Lưu Tần mà nói có lẽ đó chính là người bạn duy nhất , không, Trần Chí Cấn chính là mối tình đầu của bà ấy……” Tôn Chính nhướng mi, rốt cuộc cũng có hứng thú . “Đúng vậy, nếu là mối tình đầu, hơn nữa là người yêu duy nhất, những chuyện này đều dễ dàng giải thích” Lộ Hà bừng tỉnh đại ngộ “Trần Chí Vấn ở bệnh viện này bao lâu, Lưu Tần cũng ở đây bấy lâu, Trần Chí Vấn đối với bà ấy thế nào tôi không biết , nhưng ông ta làm viện trưởng, cưới vợ sinh con, phải nói đã quá mãn nguyện , Lưu Tần người phụ nữ này ở góa đến năm bốn mươi tuổi, một người lui tới …… Cũng không sợ cô đơn……” Tôn Chính nở nụ cười, nhưng nụ cười này không hề có cảm tình :“Bà ấy làm sao sợ tịch mịch ? Không phải còn có con mèo sao?” “Nga, mèo , đúng vậy , con mèo kia chính là người bạn duy nhất của bà ta, nói chuyện với nói , cùng nó đi dạo, thoạt nhìn rất thanh nhàn, nhưng nhìn mèo nghĩ đến người khác tư vị rất khó chịu ……” Lộ Hà một trận cảm khái “ Còn mèo này sau cũng rời bỏ bà ấy .” Tôn Chính ánh mắt không tự chủ nhìn đến nơi bọn họ tránh xa. Mèo biến thành người, người biến thành mèo , Lưu Tần có hay không từng có loại ý tưởng điên cuồng này không? Nếu con mèo này có một ngày biến thành anh ấy thì được rồi. Nếu có một ngày anh ấy biến thành con mèo này bên cạnh mỗi ngày thì tốt rồi. Nghĩ đến đây, thân thể cậu đột nhiên chấn động, khi mai tán xương cốt của con mèo này , có phải mỗi giây mỗi khắc đều ngập tràn loại ý tưởng này? Bà ấy có nghĩ đến hay không , một ngày nào đó, con mèo thật sự sẽ biến thành người? Nhưng cho dù có một ngày như vậy, người đó khẳng định cũng không phải là Trần Chí Vấn …… “Sau khi mèo chết , bà ấy đem xương mèo và tờ giấy bà ấy vẫn giữ gìn chôn xuống gằm bàn , giống như bảo bối ngày ngày khẩn trương bảo vệ ,” Lộ Hà tiếp tục cau mày thuật lại chuyện của Lưu Tần “Điếu lan đơn thuần chỉ là vì nó có quan hệ với viện trưởng nên bà ấy mới đặt nó bên cạnh , nhưng bên trong xương mèo này , có cổ quái gì đúng không ?” “Lưu Tần này , có phải …” Tôn Chính dừng một chút, cảm thấy có chút ngượng ngùng “Biết phép thuật gì đúng không ?” Lộ Hà nhìn cậu một cái, chần chờ gật đầu:“Có lý, nếu không vì sao lần đầu tiên anh hai tôi vừa thấy xương mèo đã khẩn trương như vậy? Khẳn định anh ấy đã nhận ra gì đó, anh ấy nói xương mèo dùng để cầu nhân duyên , nói như vậy bốn cái xương mèo này chắc chắn còn có tác dụng kỳ quái khác.” “Cho nên khi Tiểu Điền đụng phải chỗ ấy , bà ấy liền cảnh cáo Tiểu Điền, xương mèo này không mang đến nhân duyên, ngược lại dẫn đến mấy thứ tà môn gì đó.” Tôn Chính thuận lý thành chương bổ sung. Ở phía sau , cuộn băng không có nội dung gì hết di chuyển đến cuối cùng dừng lại . Lộ Hà một bên vô ý thức mở máy cassette ra, một bên tiếp tục phân tích:“Anh hai tôi nhìn ra được từ chuyện của Tiểu Điền có cổ quái, lại điều tra Lưu Tần lâu như vậy rốt cuộc cũng tìm được manh mối , khẳng định anh ấy từ mấy cái xương này nhìn ra được gì đó , hơn nữa…… Dự cảm của anh thật chính xác, vấn đề của bệnh viện này quả nhiên có quan hệ với Lưu Tần.” Cho nên anh ấy và Nghiêm Ương trước tiên chôn manh mối xuống , để lại nhiều chứng cớ. Nếu bọn họ tiến hành thuận lợi, hẳn là chuẩn bị hành động giải quyết vấn đề của bệnh viện này …… Nhưng những cuộn băng vẫn còn ở đây nhiều năm như vậy , vấn đề của bệnh viện vẫn tồn tại cho đến ngày hôm nay– Chẳng lẽ…… Trên đường xãy ra vấn đề ? Cuối cùng bọn họ không thể giải quyết , chỉ có thể để lại chứng cớ cho những người sau? Nhưng làm sao viện trưởng lại có tư liệu của bọn họ ? Chẳng lẽ ông ta và Trần Chí Vấn có quan hệ sao ? “Nếu là Trần Chí Vấn bảo Lưu Tần làm thì sao……” Lộ Hà nói , trong lòng dâng lên dự cảm xấu , đình chỉ động tác, môi run nhè nhẹ. Lộ Hiểu Vân, anh đừng làm em sợ …… Em kỳ vọng rất cao về anh , rất cao …… Anh làm anh hai trước đây không thèm chơi chung với em , cũng không cho em chép bài , nói chuyện không thú vị, không đem bạn bè về cho em biết , cũng không mang ban gái xinh đẹp về để em ngưỡng mộ, duy nhất có thể làm cho em sùng bái anh chính là điểm ấy , anh trăm ngàn đừng làm em thất vọng…… Không, đương nhiên sẽ không, Lộ Hà lắc lắc đầu, muốn loại bỏ ý niệm này ra khỏi đầu, Lộ Hiểu Vân đương nhiên không thể hoài nghi , điểm ấy dù bây giờ hay tương lai cũng không bao giờ sai . “Anh nói Trần Chí Vấn bảo Lưu Tần làm gì?” Tôn Chính đợi nửa ngày không nghe được nửa câu sau của Lộ Hà, rốt cục nhịn không được hỏi ra. Lộ Hà phục hồi tinh thần lại:“Nếu tôi nói Lưu Tần làm ra chút chuyện kỳ quái gì đó , sau đó Trần Chí Vấn lợi dụng điểm này , để cho bà ấy phạm chút sai lầm khiến cho khí tràng của huyệt xuất hiện thì sao?” “Làm cho bà ấy phạm ph