Đọc truyện ma- Căn nhà không có gương - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Snack's 1967

Đọc truyện ma- Căn nhà không có gương (xem 205)

Đọc truyện ma- Căn nhà không có gương

Đọc truyện ma- Căn nhà không có gương

Ai cũng biết, nhà cửa ngoài Hà Nội đắt cứ phải gọi là thôi rồi. Nhất là lại còn nhà mặt tiền, ở những con phố chung tâm. Đặc biệt hơn là nhà có diện tích rộng, và xây nhiều tầng. Căn nhà mà Tân muốn tìm đến chính là căn nhà cổ ở gần Hồ Gươm. Căn nhà này nếu Tân nhớ không nhầm thì nó được xây theo kiểu kiến trúc Pháp cổ. Hai tầng hiên ngang, sơn trắng ở ngoài, và đáng nói hơn cả là căn nhà rất rộng và nằm ngay mặt đường chính hướng về hồ.

Nghe nói trước đây là nhà cho quan tây ở, sau này khởi nghĩ vùng lên. Cả nhà quan tây treo cổ tự vẫn ngay trong nhà. Theo đúng như tư tưởng và chính sách của nước ta, thì cái nhà nào mà dùng được, sẽ làm cơ quan hành chính, hoặc nhà công vụ cho các quan chức. Còn không thì đập, đập hết, đập sạch, và lấy đất đó mà đầu tư hoặc bán đi mà thu lời. Nhưng mà, không hiểu sao căn nhà này đã đứng đây, đối mặt với thời gian và nhiều diễn biến thay đổi. Đã mấy chục năm rồi còn gì, giờ thì đã có rêu xanh trên tường, rồi những chỗ sơn loang lổ, ẩm ướt, mà không ai làm gì căn nhà đó. Có mấy thằng quan chức nhiều quyền, hay những thằng giầu có tham lam cũng có nhằm ngắm cái nhà đó. Nhưng có điều, không một thằng nào có thể ở lại đó hơn một đêm.

Nghe đồn đâu là, có người sau khi ở nhà đó một đêm thì lên cơn tâm thần điên loạn, tự hành hạ mình. Lâu ngày, người ta đồn nhau là hồn ma bóng quế của cả nhà quan tây cứ luẩn quẩn ở đó, không tìm được đường siêu thoát nên ám căn nhà đó. Cũng có một hay hai lần gì đấy có đoàn xây dựng tính đập đi, nhưng cứ trước ngày thi công thì công nhân viên lăn đùng ra ốm hết. Có công nhân không tin, còn cố đi làm, và cầm cái búa gõ nhát đầu tiên vô tường thì chợt lăn ra ngất xỉu. Hiện giờ anh ta vẫn đang hôn mê trong bệnh viện và không một ai hiểu được nguyên nhân tại sao. Cũng có thể vì cái lẽ đó, mà người ta dần dần sợ hãi cái căn nhà đó và không lui tới.

Tân nghĩ đây có thể là một cơ hội tốt cho truyện thứ hai của mình. Cậu suy nghĩ rất nhiều, nhưng trước hết, cậu muốn làm rõ nguyên nhân. Cũng không khó khăn gì lắm, Tân tìm được một thương nhân đã từng ngủ một đêm trong căn nhà đó để chứng minh rằng không có ma quỷ. truyen-ma-co-that

Tân mở cửa từ từ bước vào, cậu vừa vô được trong nhà, thì bỗng có tiếng bước chân ầm ầm chạy lên cầu thang.

Nhưng sau cái đêm đó, giờ đây ông ta tự giam mình trong một bệnh viện tâm thần. Tân tới trước cửa bệnh viện, và nói với y tá muốn gặp người thương nhân năm nào. Cô y tá dẫn Tân tới một căn buồng rộng lớn cuối hành lang. Tân thầm nghĩ trong bụng, người thương nhân này quả là một người giầu có. Ngay đến cái căn buồn trong bệnh viện này cũng khác hăn, đầy đủ tiện nghi và to lớn vô cùng, có cả nhà vệ sinh riêng. Trước khi vào, cô y tá nói Tân có mang đồ vật gì mà phản chiếu hoặc soi gương không, vì nếu có, thì Tân phải bỏ tất cả những thứ đó lại bên ngoài, theo đúng như nguyện vọng của người thương nhân này. Tân lục khắp người thì cuối cùng cũng đưa cho cô y tá cái điện thoại có dán tấm bảo vệ màn hình bóng loáng soi được gương. Cô y ta cầm cái điện thoại đi và bảo là trước khi về thì ghé qua buồng thông tin mà lấy lại. Tân một mình bước vô trong buồng của người thương gia đó. Tân gõ cửa, rồi từ từ mở cửa bước vào. Người thương gia này là một người đàn ông không già lắm, chắc tầm gần bốn mươi tuổi. Thân hình hơi mập, râu và tóc có vẻ không được gọn gàng cho lắm, như kiểu tự mình cắt tóc, cạo râu mà không soi gương bao giờ. Lúc Tân bước vào thì ông ta đang ngồi trên bàn đọc một cuốn sách và đã hướng mắt về phía cửa ngay khi nghe thấy có người gõ cửa. Tân nói dọng nhỏ nhẹ:

- Cháu chào bác ạ.

Người đàn ông cất tiếng nói từ tốn:

- Chào cậu, cậu là ai? Đến tìm tôi có việc gì?

Tân tiến tới ngồi xuống cái ghế đối diện và bắt đầu trình bày lý do. Nghe xong người đàn ông đó chợt tái mặt, Tân nghĩ có lẽ là vì ông ta nghe nói tới căn nhà đó. Ông ta nhìn Tân chăm chú và hỏi:

- Cậu đã nghĩ kĩ chưa?

Tân đáp lời giọng dứt khoát:

- Dạ, cháu đã quyết. Cháu sẽ ngủ lại đó một đêm, một phần cũng là để viết tiếp vào quấn sách của cháu và một phần cũng là để thỏa mãn cái chí tò mò.

Chợt người thường nhân cười lớn, ông ta nói:

- Cái việc mà cậu ngủ lại đó một đêm thì tôi nghĩ là khó đấy, nhưng tôi cảnh bảo trước với cậu là vô thì dễ mà ra thì khó đấy.

Tân tỏ vẻ không hiểu và hỏi lại:

- Ý của bác là…

Rồi ông thương gia quay lưng lại vén áo lên. Tân giật mình kinh hãi, khi nhìn thấy trên lưng ông ta là những vết sẹo thâm dài ngoẵng có vẻ như là bị vật gì đó sắc bén cắt. Ông ta buông áo xuống và quay lại nói tiếp:

- Những vết xẹo trên lưng tôi, chả giấu gì cậu, chính là từ căn nhà đó mà ra. Trước kia tôi cũng không có tin rằng nhà đó bị ám. Tôi đã mua lại, và cũng đã ngủ lại một đêm như cậu. Nhưng đã có nhiều điều kỳ quái sảy ra ở căn nhà đó. Lúc đang nằm trên tầng hai, tôi nghe có tiếng vỡ, đang chạy xuống chợt tôi có cái cảm giác như có người nào đó, túm lấy chân mình. Thế rồi tôi ngã lăn từ trên cầu thang xuống và đặt lưng ngay lên những mảnh sứ vỡ đó. Đừng hỏi tôi tại sao những mảnh sứ vỡ lại có mặt ngay ở đó. Tôi chỉ nhớ rằng tôi đã cố gắng bò ra ngoài và cầu cứu.

Tân lúc này mới hơi rùng mình, đang tính hỏi thì ông ta lại tiếp lời:

- Nhưng mà cái điều kinh khủng và ghê rợn nhất mà tôi thấy ở cái nhà đó là cứ bất kì khi nào cậu nhìn vô tấm gương, hay nhưng cái gì mà phản chiếu được hình ảnh, thì cậu sẽ luôn thấy hình ảnh một người nào đó đứng ngay phía sau lưng cậu. Lúc thì chỉ có một người, lúc thì lại cả một gia đình gồm bốn người.

Tân chen vào:

- Chả lẽ đó chính là hồn ma của gia đình quan tây ạ?

Người thường gia trả lời:

- Tôi không rõ, tôi chỉ nhớ là cái đêm đó, khi còn ở trong căn nhà thì có thể bóng người trong gương là của nhà quan tây. Nhưng mà khi tôi ra khỏi, và thời gian sau này, bất kể khi nào tôi nhìn vào gương đều thấy ít nhất là một người. Cúng chính vì cái lý do đó mà tôi đã không soi gương suốt mấy năm rồi. Câu để ý mà coi, trong cả cái buồng này không hề có một tấm gương hay một vật phản chiếu hình ảnh nào.

Tân lúc này mới sực nhớ, quả nhiên khi cậu ta vô phòng này thì không thấy một vật nào có thể phản chiếu hình ảnh cả, nhất là gương lại càng không. Chả trách mà đầu tóc râu ria của nhà thương gia lại như thế kia. Đang suy nghĩ liên miên chợt nhà thương gia nói tiếp:

- Tôi nhớ có lần tôi đọc ở đâu rồi đó thì người phương tây, họ tin rằng gương soi là cánh của dẫn vào một thế giới trái ngược với thế gới hiện giờ. Và những người trong gương được coi là những còn người của thế giới khác. Cũng zễ hiểu là tại sao khi ngủ, người phương tây không bao giờ để gương chiếu thẳng vào giường ngay chỗ mình nằm, vì họ sợ rằng làm như vậy, khi họ ngủ. Người của thế giưới khác sẽ lôi họ vào thế giới trong gương và thế chỗ của họ tại thế giới này.

Tân liền cất lời hỏi:

- Nhưng thế thì đâu có liên quan gì đến oan hồn đâu ạ?

Người thương nhân nói tiếp:

- Theo

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Thuê cô gái giá 2 triệu đi đám cưới cho đám bạn đỡ trêu nào ngờ bị ép uống dữ quá, và …

Những tổn thương ấy đã làm em chai sạn phải không? <img src="/images/BaiDuThi_icon.gif" alt="">

Ai Đã Không Phải Của Mình Thì Thôi, Đừng Giữ

Những Tiểu Thư Nghịch Ngợm Và 3 Chàng Hiệp Sĩ

Bạn gái nhận đóng giả người yêu cho người đàn ông khác