Đọc truyện ma - Bộ xương nổi giận - coloawap.net - đọc truyện ma lúc nửa đêm - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Đọc truyện ma - Bộ xương nổi giận - coloawap.net - đọc truyện ma lúc nửa đêm (xem 529)

Đọc truyện ma - Bộ xương nổi giận - coloawap.net - đọc truyện ma lúc nửa đêm

có cố tưởng tượng, cố nhớ ra hình dáng của hai đứa trẻ chỉ vài tiếng trước đó còn rõ hình hài và sự sống thì họ cũng không thể nhớ nổi. Trong đêm đen đặc, họ cảm nhận được những luồng gió thổi mạnh hơn nhưng không thấy sau lưng mình có những điều tối như đêm đen mà họ đang đi sẽ ập đến với họ.Gió nổi lên mỗi lúc một mạnh hơn. Những ngọn đuốc bắt đầu ngả nghiêng mà có lúc tưởng chừng tắt phụt. Đám người hành lễ đã làm xong những nghi thức của mình. Chỉ còn tấm vải lụa giờ đã biến thành màu đỏ ướt sũng máu trên tay, tín đồ trưởng đem mảnh vải ấy chôn ở một góc đồi rồi định quay về cùng với mọi người, ở tháp đôi đã bày sẵn bữa tiệc với đủ rượu, hoa quả, thịt cá ê hề.- Á!Có tiếng kêu bất chợt vang lên. Đó là tiếng kêu của chính tín đồ trưởng nữ. Một cơn gió ập đến kéo tuột cái khăn bịt đầu của tín đồ trưởng nữ bay quyện vào cái ụ đất nhỏ, nơi mà tín đồ trưởng nam vừa đắp xong. Đó là nơi chôn tấm thảm lụa.Tín đồ trưởng đưa mắt nhìn lão trưởng làng. Cả hai biết đây là điềm không may. Chưa bao giờ cả hai thấy có bất cứ dấu hiệu nào khác ngoài những việc làm suôn sẻ cùng với sự hả hê vui mừng của dân làng Phồn. Nhưng hôm nay lại khác, gió mạnh một cách khác thường, trăng chui sâu trong những đám mây đen khiến đêm không có ánh sáng của trăng soi đường. Mọi người ai cũng phải phụ thuộc vào những ngọn đuốc ở trên tay mình mới thấy đường đi. Hơn nữa, thái độ của mọi người không hào hứng như những năm trước có hội tế lễ thần linh.- Chúng ta về thôi!- Ối!Có nhiều tiếng kêu lên cùng một lúc. Tất cả những ngọn đuốc đều tắt ngấm và màn đêm đen như nuốt chửng lấy cả đám người dân làng Phồn đang nhốn nháo, kêu gào khi không thấy được những gì đang diễn ra xung quanh mình.- Tất cả mọi người yên lặng!Lão trưởng làng lên tiếng, đúng là kiểu thị uy của một kẻ đứng đầu trong làng. Một ngôi làng rộng bằng năm những ngôi làng bình thường khác và cũng là một ngôi làng nằm tách biệt trong một thung lũng phì nhiêu màu mỡ. Họ tách biệt bởi vì nhiều đời nay, những thợ săn cừ khôi nhất có thể nhịn đói năm ngày liền để leo lên tới tận đỉnh núi cao kia cũng không thấy ai khác ngoài họ. Không thấy ngôi làng nào xung quanh đây. Tất cả chỉ có màu xanh của núi rừng bao la.Mọi người im lặng, nhiều cánh tay run rẩy bám vào nhau. Dù không nhìn thấy nhưng trưởng làng và tín đồ đều biết điều đó. Dân làng Phồn là lũ người không có cái nhìn xa quá một ngọn cỏ chứ nói gì tới những đỉnh núi cao bao xung quanh khu đất mình đang sinh sống. Chúng biết tuân thủ răm rắp những điều mà lão trưởng làng và tín đồ trưởng nam, nữ nói.Những kẻ từ trẻ đến già, kẻ trẻ thì một hai lần đã được tham gia buổi tế lễ như thế này. Kẻ già thì cả đời đã nhìn thấy nhiều lần như thế rồi. Ngay cả đến lão trưởng làng và cả hai tín đồ trưởng đã nhiều năm chủ trì những buổi tế lễ cũng không ngờ mình lại gặp những điều như việc đang diễn ra.Trăng ló một chút ra khỏi đám mây đen nên vạn vật phía mặt đất đã có chút ánh sáng. Có điều ánh sáng đó lại khiến cho không gian thấm đượm sự ma quái.- Các người đã không biết dừng tội ác của mình lại!Có giọng nói vang lên khiến tất cả đều giật mình. Họ đồng loạt quay lại nhìn về phía lão trưởng làng. Lão thì đang quay phắt người lại để nhìn cho rõ kẻ đứng phía sau lưng mình. Một người đàn ông trẻ với dáng cao lớn vạm vỡ, áo vải thô, chân quấn xà cạp được buộc lại bằng những sợi dây mây thô ráp. Tóc dài buộc gọn sau lưng, một dây mây mảnh buộc ngang trán như dải ruy băng mỏng manh, hàng mày đen nhìn mạnh mẽ. Cây cung được người đàn ông cầm ở tay phải, những mũi tên được cắm ở ống cắm đeo sau lưng còn nhô lên phần đuôi của mũi tên.- Gian!Ai đó thốt lên rồi sợ hãi bịt ngay miệng lại bằng cả hai tay. Dân làng đứng nép vào nhau hơn. Ai cũng biết Gian, mười lăm năm trước là chàng trai trẻ có gia đình nhỏ ấm áp của mình. Gian là người khoẻ mạnh và gan dạ nhất làng. Chàng quyết đi ra khỏi thung lũng, leo lên đỉnh của những ngọn núi cao bao xung quanh làng, vượt ra ngoài thật xa để tìm hiểu những điều mới lạ ở phía ngoài đấy. Nhưng lúc đó, Li Yêng vợ chàng có mang nên chàng chỉ đi vào rừng săn bắt muông thú để có những món ngon cho người vợ yêu của mình ăn.Hôm đó Gian quì xuống hôn lòng bàn tay của người mẹ già, nâng niu và hôn vào vùng bụng căng tròn của Li Yêng rồi đứng dậy cầm cung đi khỏi làng. Chàng đi mà không trở về để Li Yêng ở nhà hạ sinh được đứa con trai được thần linh lựa chọn. Đứa con trai ấy giờ đây… đã là vật tế thần theo đúng phong tục truyền đời của dân làng Phồn.Nhưng có lẽ Gian chết mà không được nhìn thấy con trai, chết oan ức nên hôm nay chàng mới trở về. Có điều tại sao chàng không trở về trước khi tín đồ trưởng và lão trưởng làng cho tiến hành buổi lễ. Nếu về sớm thì chàng đã cứu được con trai của mình.- Không ai có quyền lấy đi đứa trẻ được thần linh lựa chọn.Giọng nói của tín đồ trường vang lên nghe dõng dạc và có một sự đe doạ ngấm ngầm. Dân làng thấy yên lòng trước lời tuyên bố ấy. Thì đúng rồi, bao đời nay họ sinh ra và lớn lên ở đây, rồi tới khi chết đi lại cũng nằm ở vùng đất của làng Phồn, họ được làm những cái lễ ngay từ khi sinh ra, tới lúc lớn lên và điểm kết thúc cuộc đời là cái chết thì họ cũng được làm lễ theo đúng nghi thức của làng Phồn. Vì thế điều hiển nhiên là khi họ chứng kiến buổi tế lễ thần Phồn Thực, họ thấy đó là điều bình thường.Không phải người dân nào của làng Phồn cũng có được đặc quyền là sinh ra những đứa trẻ được thần linh lựa chọn. Những người thông minh, béo tốt, xinh đẹp và trắng bóc như những quả trứng gà luộc chín mới là những người được lọt vào danh sách được chăm sóc đặc biệt và tới khi có mang thì sẽ được tín đồ trưởng làm lễ cầu xin thần linh chỉ dẫn. Lúc đó sẽ lại biết thêm được đứa trẻ nào được những người phụ nữ ấy sinh ra là đứa trẻ mang sứ mệnh đem lại ấm no đầy đủ cho làng Phồn.Cứ hai năm một lần, buổi lễ ấy lại được tiến hành với tất cả các nghi thức của mình. Và không chỉ có hai dứa trẻ như Gian Ưng và cô gái bé nhỏ đó mà trong hai tháp đôi, có ít nhất mười đứa trẻ cả trai lẫn gái được nuôi dưỡng và giữ kín trong các gian phòng được xây chắc chắn bằng đá trong tháp. Những người nuôi dưỡng các đứa trẻ có một thứ thuốc khiến chúng trở nên ngoan ngoãn, phục tùng và không hề phản kháng lại bất kỳ yêu cầu nào của các tín đồ. Chúng không khác gì những con vật nuôi bị điều khiển trí não.Giống như một tục lệ từ lâu đời của làng Phồn, những nghi lễ cần duy trì để cầu cho thần linh ban phước lành cho làng Phồn đời đời thì những người dân nơi đây, họ luôn biết phục tùng mọi điều mà trưởng làng và tín đồ trưởng cùng những chức sắc khác trong làng nêu ra. Họ không bao giờ dám phản kháng mặc dù trái tim những người làm cha làm mẹ phải trao đứa con vừa mới lọt lòng ra cho các tín đồ nuôi dưỡng và không bao giờ được nhìn nhận lại nó nữa. Tim gan họ đau đớn nhưng họ không dám kêu than. Họ được nhồi nhét vào đầu cái lý do là tất cả vì người dân làng Phồn. Vì sự cường thịnh của làng Phồn. Cũng như họ, có rất nhiều người dân làng Phồn khác đã hiến đứa con của mình cho thần linh.Riêng có Gian là phản đối. Gian không muốn đứa con do vợ mình mang nặng đẻ đau lại phải

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nếu Bạn Đang Cảm Thấy Mình Không Hạnh Phúc, Có Thể Đó Chính Là Do Bạn Mà Thôi

Người yêu tôi là ma cà rồng

Chị Quản Lý Dễ Thương

Cuộc sống hôn nhân của tôi khi con gái tôi tròn 7 tháng tuổi nó đầy nước mắt, sợ hãi, cô đơn, tủi thân…

Từ lúc chửa đến sau sinh 3 tháng trời, mình vẫn không thể tin được điều mẹ chồng đã làm cho mình