Đọc truyện ma- 7 ngày đếm ngược - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- 7 ngày đếm ngược (xem 518)

Đọc truyện ma- 7 ngày đếm ngược

Mọi người!! -Đi đâu??Thu hỏi lại -Đâu cũng được,miễn thoát khỏi chỗ này!! -Nhưng chúng ta đâu có nơi nào để đi!!Toàn vừa nói vừa suy nghĩ.Chợt câu thấy một chiếc xe bus ở đầu bên kia đường. -CHúng ta hãy chạy vào xe bus kia.Lái nó đi!!Thoát ra khỏi thành phố!! -Ý kiến hay lắm!!Mọi người đồng thanh -Khè..è.è..!!! Những tiếng động ghê rợn ấy lại bắt đầu phát ra từ bóng tối.lần này số lượng đông đảo hơn nhiều.. -Đi ngay đi!!Bác Huân ra lệnh. Lần lượt từng người nhảy xuống mặt đường,vượt qua đường tàu.Họ chạy nhanh như cắt đến chiếc xe bus.Huỳnh nói: -Tiến,mày nhảy sau tao -Dạ!! Bác Huân hét: -Hai thằng kia nhanh lên!! Vụt!!!Kịch -Á!!Đau quá!! -Mày sao thế?? -Em bị trật khớp rồi đại ca ơi!! Huỳnh quay người bỏ đi.Tiến ôm chặt lấy chân hắn,kêu cứu: -Cứu em với đại ca ơi!! Huỳnh quay mặt lại.Dưới ánh lửa,mặt hắn dần lộ diện.Một nụ cười lạnh lẽo,gian ác: -Ở lại ngăn dùm tao đám xác chết đi!! Hăn rồi đạp một cú vào mặt thằng đàn em.Mặc nó kêu khóc.Hắn thản nhiên chạy lại chỗ xe bus. Tiến không kêu la được lâu.Hai cánh tay lở loét thò từ bóng tối của hiên nhà.Chúng tóm lấy chân nó rồi lôi mạnh vào bóng tối.Dù thằng bé có níu kéo cỡ nào cúng không lại.Người nó dần dần bị kéo vào bóng tối,la hét một hồi rồi im bặt.Máu chảy từ trong ra ngoài lênh láng. Huỳnh chạy lên xe,lập tức nhận được chấp vấn -Sao lâu thế?? -Thằng kia đâu?? Hắn trả lời: -Nó sợ quá nên chạy đi hướng khác rồi!!! Dù không tin lắm nhưng mọi người cũng không hỏi gì thêm.Họ còn một mối lo khác.Các xác chết đang từ các ngã khác đi ra Bác Huân nhảy vào vô lăng,hét: -Bám chặt vào!!! Nói rồi chiếc xe lao đi như cướp.Nhưng nó cũng ngoặt bên này,rẽ bên kia vì lâu lắm rồi ông mới ngồi lại vô lăng.Ông không còn lái xe từ khi kháng chiến chống Mĩ kết thúc. Các tiếng gào rú điên cuồng.Lũ xác chết lao ra cản xe như điên dại.Và rồi lại bị tông ra,cán nát.Nát bét thành từng mảng trông vô cùng kinh rợn. Chiếc xe vẫn lao đi trên con đường càng ngày càng đông đặc lũ thây ma chặn đường

Chap 10: Ác hơn thây ma Chiếc xe lao nhanh như mất phanh.Các xác chết điên cuồng lao ra cản như những con thiêu thân lao vào lửa.Máu nhuộm đỏ của đầu xe,đọng lại thành từng rãnh lớn trên đường.Đôi lúc chiếc xe lại nẩy lên rất mạnh và họ biết rằng họ đã cắn nát một thây ma xấu số. -Cứ thế này thì chiếc xe này lật mất!! Đúng lúc đó thì một xác chết từ đâu nhảy vào hông xe bên trái.Nó điên cuồng đấm vào cửa kính. Xoảng!! Kính vỡ ra thành từng mảnh và xác chết thò đầu vào.Huỳnh rút kiếm chém đứt đầu nó.Cái đầu nó rơi vào trong xe bus còn thân nó thì đổ ra ngoài,lập tức bị vài xác chết khác cắn xé thành từng mảnh Mấy cô gái la hét khi trông thấy cái đầu lâu lăn lóc trong xe..Đúng lúc đó chiếc xe lại giật nảy thêm một cú nữa.Mọi người trên xe ngã dúi dụi. -Chúng ta phải tiêu diệt bớt chúng thì xe mỡi có thể đi nhanh hơn được!!Toàn hét -Không thể đạp vỡ cửa kính được.nếu không chúng sẽ tràn vào mất.Huy nói Quả thật,lũ xác chết dần dần khống chế được chiếc xe.Chúng bám lên xe càng lúc càng đông.Toàn và những người mang vũ khi phải tản ra các hướng của xe để đánh bật bất cứ xác chết nào thò đầu vào trong xe Huỵch!! Tiếng động vang lên trên nóc xe.Có cái gì đó đang ở trên đầu họ -Chết rồi!! -Có cái gì đó trên nóc xe!! -Còn cái gì nữa?? Họ đã hoàn toàn bị bao vây.Không sớm thì muộn chúng cũng sẽ tràn vào và ăn thịt hết tất cả.Trong lúc nguy nan,Huy chợt nói: -Có phải khoảng trước mặt độ 50 m nữa là Siêu thị 123 Mua không nhỉ?? -Ừ để làm gì?? -Tôi để í đoạn này chỉ toàn lũ zombie đuổi theo chứ chưa thấy con nào chặn đường!!Vậy sao ta không phanh lại,rẽ ngang chiếc xe này ra để đánh lạc hướng chúng.Chúng ta trước đó phải lao ra cửa kính để ra ngoài. Bác Huân lên tiếng: -Rất nguy hiểm!!Chiếc xe có thể bị lật.Mà nhảy ra gấp có thể bị chấn thương.. -Tiếc là chúng ta đâu có con đường bằng phẳng để mà đi!!Tôi chấp nhận!!Khánh nói Tất cả đồng ý.Họ biết lúc này là giây phút sống còn.Chiếc xe đang chạy nhanh đột ngột ngoặt vào một lối rẽ,đâm xuyên qua rào phân cách và lao thẳng vào sâu trong ngõ.Lũ xác chết điên cuồng đuổi theo -Trời ơi!! -Ai khóa cổng siêu thị lại thế!! -Là người à?? Mọi người ngước lên.Trên tầng hai của siêu thị.Có ba người đang mặc đồng phục.Họ là người bảo vệ và nhân viên siêu thị này -Vâng!!Chúng tôi là người!!Làm ơn mở cửa đi!! Ba người đó,cãi lộn một hồi.Rồi cửa xếp siêu thị dược kéo lên.Tất cả mọi người vào trong. -Chào các vị!!Tôi là Nguyên,bảo vệ.Còn đây là Hưng và cô Yên,nhân viên bán hàng. -Tôi là Huân.Còn đây là…….(tên nv các bạn chắc biết hết rồi).CHúng tôi còn hai cô gái nữa nhưng họ đã bị mất tích trên đường chúng tôi chạy đến đây. -Các vị chắc mệt rồi!!Thú thật cho đến giờ tôi không nghĩ có người còn sống đâu.Dân thành phố không biến thành xác chết hoặc bị ăn thịt thì cũng đã chạy ra hết khỏi đây rồi!!Chúng tôi quá chậm trễ nên đành trú ở đây!!Khoảng một tuần sau là quân đội và cứu hộ sẽ đến cứu chúng ta.Bây giờ mọi người hãy tự tìm thức ăn và chỗ nghỉ nhé!!Đây là siêu thị,đủ cho chúng ta sinh hoạt trong một tuần. Nói rồi ai nấy tản ra để tìm chỗ nghỉ cho mình.Riêng Thu thì đi theo Yên -Có chuyện gì vậy,em gái??Yên hỏi -CHo em hỏi..ở ..đây..có phòng …tắm không ạ?? -Em đi thẳng đến hết quầy gia dụng,rẽ qua phải và đi thêm một đoạn nữa.Nơi đó là phòng tắm nhân viên. -Chị có thể đi cùng em không??Em sợ lắm!!! -Được rồi!!Đi nào Ông Huân lên trên nóc siêu thị.Gió thổi hun hút.Bầu trời vẫn tối đen,chớp tắt vài tia sét rạch ngang trời.Và vì không gian không thay đổi nên người ta đã liệt đi khoảng cách về thời gian.bây giờ là 11h30phút PM,ngày thứ bảy(Ngày đầu tiên của chuỗi bảy ngày chết chóc theo kiểu đếm ngược).Ông hút một điếu thuốc rồi ngắm bầu trời.Một bóng đen nhẹ nhàng đến sau lưng ông.Một tia sáng lóe lên.Ông Huân bỗng thấy nhói ở lưng.Ông quay lại,tay ôm vết thương đang chảy máu khá nặng: -Huỳnh…Mày…tại sao?? Một lụ cười nhếch mép lạnh lẽo.Và thanh kiếm nhật sắc bén chém đứt đầu ông một các vô tình.Huỳnh lau thanh kiếm vào áo ông.Rồi đẩy xác ông rơi từ tầng 5 siêu thị xuống một cách không thương tiếc.Hắn khẽ nói: -Lý do là…về thế giới bên kia mà suy ngẫm nhé!!! Bây giờ chúng ta ngược thời gian quay lại hai ngày trước.Lúc 10 giờ 30 tối,tại đồn dân quân khu phố Ba Đình,Hà Nội…

Chap 11:Giấc mơ. -Có!!Ông Huân chạy ra,tay còn cầm một cốc chè tươi. -Bắt quả tang hai thằng nhãi này đang vận chuyển hai gói Heroin.Nhìn trông cũng không đến nỗi nào mà..chậc..bỏ đi.Tạm giam chúng nó ở đây để mai đưa lên đồn công an thành phố vậy!! Nói rồi hai người công an khác lôi Huỳnh và Tiến vào,đang bị còng tay vào.Họ ném cả hai tên vào căn phòng chuyên để tạm giữ tội phạm 3 giờ đêm, Cạch..cạch..ạch!! Những tiếng chạy rất gấp bên ngoài làm ông Huân đang lơ mơ chợt tỉnh giấc.Bắt đầu xuất hiện những tiếng ồn ào bên ngoài,kèm theo những tiếng rên rỉ khẽ và thành từng tràng dài như tiếng kêu của loài rắn săn mồi trong đêm thâu. Ông Huân rót rồi uống thêm ngụm chè đặc cho tỉnh hẳn.Ông với tay ra bật lấy ngọn đèn tuýt Máu!!! Không biết máu từ đâu chảy rỉ ra sau khe cửa.Biết có biến,ông nhanh chóng chụp lấy khẩu súng lục đã theo mình nhiều năm. Uỵch…U

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 04/04/2017 Thứ Ba của 12 cung hoàng đạo

Xem tử vi ngày 17/03/2017 Thứ Sáu của 12 cung hoàng đạo

“Bố cứ đi công tác là mẹ rên ư ử cả đêm”

Chẳng phải trộm của ngươi một chiếc cốc

Cậu Chủ Hồ Đồ