(ThichDocTruuen.Yn.Lt) Hôm nay tôi viết câu chuyện này kể về biến cố trong cuộc đời mình, nó như một vết nhơ mà tôi có cố xóa đi cũng không được. Hiện tại tôi không có gia đình, không có nhà để về , không một người thân, bạn bè bên cạnh vì vậy thông qua những trang viết tôi muốn biết rằng mình vẫn còn tồn tại.
Phần 1: Lạm Dụng
Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn sông nước, gia đình tôi cũng nghèo lắm, ba mẹ thường xuyên đi làm ăn xa, tôi là chị gái đầu, sau tôi còn có 3 người em trai. Suốt những năm tháng tuổi thơ chị em chúng tôi hầu như chỉ sống với ông bà ngoại. Bởi vì ông bà nội không thương chị em tôi, nhà tôi cách nhà ông bà ngoại khoảng 120m vì vậy cũng tiện việc cho ông bà coi chừng chúng tôi.
Dù mới lên 7 tuổi nhưng tôi biết chặt củi để dành đun khi mùa mưa dầm kéo đến, biết giặt quần áo, biết nấu cơm bằng bếp củi, biết đi chợ mua cá ngon, biết làm tất cả việc nhà……
Một năm ngoài những lúc nước lũ kéo về hoặc mùa mưa bão, và những ngày Tết thì chúng tôi chẳng bao giờ gặp mặt ba mẹ mình. Mặt trời chưa mọc họ đã kéo nhau đi làm, và trở về nhà khi chúng tôi đã ngủ say. Ngày còn nhỏ, đối với chúng tôi gặp được ba mẹ là một thứ gì đó rất xa xỉ.
Năm tôi 8 tuổi bà ngoại bệnh nặng qua đời, thời điểm đó ngoài khu thị Trấn ra thì vùng chúng tôi ở vẫn chưa có đường dây điện, chúng tôi vẫn còn sử dụng đèn dầu. Nhà tôi xung quanh chi chít cây cối, nhà cửa không san sát như bây giờ, xa xa vài chục đến vài trăm mét mới có một căn.
Vào một đêm đang ngủ tôi cảm thấy có ai đó chạm vào mình, mò vào cơ thể bé nhỏ của tôi, mở mắt ra xung quanh tối đen, tôi đưa tay quờ quạng tìm các em của mình, 3 đứa nó vẫn ngủ say….Tôi ngồi dậy tìm hột diêm để đốt đèn sáng lên…. dáo dác nhìn xung quanh cả buổi tối tôi vẫn không thấy gì, bên ngoài trời vẫn tối như mực. Lúc này tôi rất sợ, trong đầu loáng thoáng suy nghĩ “chẳng lẽ nhà tôi có ma?”

Ảnh minh họa
Tự nhiên tôi lạnh cả người, vội vàng chui lại vào mùng, trùm kín mền và cố gắng ngủ. Bởi vì nhà ở là căn nhà bằng gạch đã cũ lắm rồi, cánh cửa nhà thì ọp ẹp như chiếc răng cửa của một bà lão 80 tuổi nên rất dễ dàng để cho kẻ gian đột nhập ra vào. Sau đêm hôm đó vì còn là trẻ con nên tôi vẫn vô tư không nghĩ gì, cũng không kể với ai. Rồi vài đêm sau nữa, cũng cảm giác sờ soạng đó, lần này quần tôi đã bị cởi quần ra từ lúc nào tôi không biết, tôi vẫn say ngủ, một người đàn ông đè lên thân thể tôi và đưa dương vật vào cô bé của tôi, đâm mạnh 1 cái làm tôi đau điếng, tôi kêu lên “Á” lên một tiếng, mở mắt ra lúc này em trai thứ tư của tôi cũng bị người đàn ông đó đụng trúng thức giấc. Tôi nhìn thấy trong đêm tối bóng người đàn ông đó vụt chạy rất nhanh, em trai tôi khóc la ầm ầm kêu :
– Ông ngoại ơi có ma, ông ngoại ơi có ma!
Hai đứa em kia cũng giật mình lồm cồm bò dậy. Tôi vội vàng mặc quần vào không để ai nhìn thấy, em trai tôi bò ra ngoài đốt đèn lên, ông ngoại nghe cháu la hét vội vàng cầm đèn pin chạy ra, em tôi chạy ra ôm ông ngoại khóc nói:
– Con thấy ma chui vô mùng tụi con, đụng trúng con nữa ông ngoại ơi!
Ông ngoại sợ chị em tôi hoảng sợ nên trấn an:
– Không có ma đâu, làm gì mà có ma. Ông ở đây ma cỏ nào dám vô nhà. Thôi mấy đứa ngủ đi ông đứng can.
Em tôi gật gật rồi chui lại vô mùng, đêm đó tôi không ngủ được nữa, tôi bị đau ở dưới, không ra máu nhiều, chỉ dính quần 1 đốm hồng nhỏ khi sáng ra tôi đi vệ sinh thì thấy.
Ông ngoại như nghi ngờ điều gì, ông đi lòng vòng quanh nhà, rồi trở vào đứng lững chững trước sân hút thuốc. Lúc này cậu tôi từ bờ sông đi vào, tôi nghe ngoại hỏi:
– Đi đâu mà nữa đêm nữa hôm còn đi nữa vậy?
Cậu tôi trả lời:
– Trời nóng quá con ngủ hỏng được, ra sông có gió cho mát…, rồi cậu giả lả hỏi chuyện gì, sau đó theo ngoại vào nhà ngủ.
Tôi biết người lạm dụng tôi là cậu, mùi cơ thể, mùi hơi thở của cậu đã nói cho tôi biết. Lúc đó tôi rất hoảng loạn, mặc dù còn nhỏ nhưng tôi rất hiểu chuyện gì nên nói và không nên nói, tôi cũng có một chút cứng đầu, lì lợm nữa. Tuy nhiên, tôi không dám kể cho mẹ tôi biết vì tôi sợ nếu kể ra, mẹ tôi sẽ cho cậu tôi đi tù, và ông ngoại tôi chắc chắn sẽ giết chết cậu mất, chuyện này ầm ầm lên sẽ nhục nhã, xấu hổ.
Tôi vừa lo sợ cho cậu – bởi vì bình thường cậu cũng rất thương tôi – nhưng tôi cũng lo sợ cho mình, nếu im lặng liệu cậu có tiếp tục lạm dụng tôi? Lúc đó tôi 8 tuổi, tôi chỉ mới 8 tuổi thôi, nhưng tôi suy nghĩ rất nhiều, tôi tự hỏi nếu tình huống xấu nhất xảy ra thì cậu đối mặt với mẹ tôi như thế nào? Bởi vì mẹ tôi cũng rất thương cậu còn ông ngoại sẽ nhìn cậu với ánh mắt thất vọng ra sao? Khi mà người con ông hết lòng lo cho ăn học lại hành xử như vậy với cháu ruột của mình. Tôi bị cuốn vào một mớ hỗn độn, không biết phải làm sao cho đúng. Áp lực, hoảng sợ và buồn bã, lúc đó tôi rất hoang mang nói ra cũng không được mà không nói thì tôi lại lo sợ, thấp thỏm không yên. Lúc đó tôi rối lắm, tôi thật sự còn quá nhỏ để đối diện với sự thật đắng cay này.
Những đêm sau đó, tôi rất khó khăn để ngủ, cứ trời sụp tối là tôi lại bị ám ảnh. Tối nào cũng nằm lẩm bẩm trong miệng mong cho trời nhanh sáng, tôi lặp đi lặp lại cả trăm lần cho đến khi kiệt sức ngủ quên. Thật may, sau đêm đó cậu không bao giờ đụng vào tôi lần nào nữa. Có lẽ cậu sợ bị ông ngoại phát hiện, có lẽ lương tâm cậu ray rứt, tội lỗi hay vì lí do nào đó tôi không biết…Tôi chỉ biết cậu dừng lại như vậy vẫn chưa là quá muộn.
Những ngày tháng sau đó, cậu không đụng gì tôi, vẫn tỏ ra bình thường với tôi, vẫn dạy kèm chị em chúng tôi học hành, chắc cậu nghĩ tôi không biết hoặc tôi còn quá nhỏ, mà chuyện lại xảy ra trong lúc tôi đang ngủ chắc tôi không nhớ được gì…Thấy cậu bình thường với tôi, tôi cũng giả vờ như không có gì cho qua chuyện.
Cuộc sống cứ như vậy trôi qua…..Dần dần tôi cũng quên đi nổi đau đó.
Đến năm 16 tuổi, tôi dậy thì. Từ khi có kinh nguyệt, ngực tôi cũng phổng phao hẳn lên. Cũng từ đây tôi bắt đầu bị lạm dụng một lần nữa….
Vào thời điểm tôi dậy thì, lúc này ba mẹ không đi làm xa nữa mà buôn bán gần nhà, khi đó tôi đang học lớp 9
Một hôm, tôi đang ngủ trưa trong phòng, bố tôi đi làm về đi thẳng vào hôn má, hôn trán tôi nói –
– Thương quá, thương con gái bố quá!
Vừa hôn, bố tôi vừa đặt tay lên ngực tôi xoa xoa, bóp bóp, tôi sợ hãi nhưng không dám kêu lên, xoay người nghiêng lại nạt
– Bố làm gì thế? Đi ra ngoài cho con ngủ!
Khi bố đi ra, tôi nằm đó trong lòng thấy thật kinh khủng. Tôi không biết diễn tả cảm xúc này ra sao nữa…Tôi ghê sợ bố tôi…..
Từ hôm đó trở đi tôi chẳng bao giờ đến gần bố mình. Chuyện đó tôi cũng không nói cho mẹ biết, tôi sợ mẹ biết sẽ bỏ bố, chúng tôi sẽ mất đi cái gọi là “gia đình”, tôi cũng không biết mình làm vậy có đúng không nữa. Tôi