Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc (xem 5862)

Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc

m bạc, duy chỉ có đôi mắt là tinh nhanh, sáng rõ, khiến người ta không dám khinh thường.


Bên cạnh y còn có hai nữ quân nhân phụ trách ghi chép và phụ giúp các công việc khác.


– Trưởng quan!


Nhóm người Tần Nham bước lên phía trước, hành lễ với người đàn ông!


Sau khi ngẩng đầu nhìn Lâm Phi, người đàn ông nhìn họ gật đầu, trầm giọng nói:


– Vất vả cho mọi người rồi.


Nói rồi, y vung tay lên, ý bảo vệ binh đặc chủng trong phòng có thể đi ra ngoài. Có lẽ y thấy hơi nhiều người.


Rất nhanh, trong phòng thẩm vấn ngoại trừ y ra, chỉ còn người của tổ đặc công. Lâm Phi rất thức thời đi vào gian trong, ngồi trên chiếc ghế lạnh băng.


– Lâm Phi.


Sau khi bỏ tài liệu trong tay xuống, Lưu Tuấn Phong ngữ khí bình thản nói:


– Tôi là Lưu Tuấn Phong, Tổng chỉ huy phân bộ Công an tỉnh Giang, phụ trách tiến hành điều tra hành động của cậu, sau đó tiến hành báo cáo lên cấp trên.


– Tôi muốn nói rõ một vài điểm, để tránh chút nữa cậu nói những lời dư thừa… Đầu tiên, cậu không có quyền giữ im lặng. Đây không phải là tòa án. Đây là phòng thẩm vấn nhằm vào các phần tử khủng bố và phạm nhân cấp quốc gia. Hiện tại cậu không có bất kỳ quyền công dân nào.


– Thứ hai là, cậu không cần dùng lý lịch giả mạo để lừa gạt tôi. Tôi đã điều tra rõ ràng, lai lịch hơn mười năm qua của cậu, toàn bộ đều là xuyên tạc. Mặc dù tôi không biết cậu làm bằng cách nào, nhưng những thứ trên tư liệu, tôi sẽ không tin.


Lưu Tuấn Phong nói xong, ném tư liệu trên tay đi, giấy tờ bay lượn trên không trung rồi rơi xuống.


Đột nhiên, Lưu Tuấn Phong lật lòng bàn tay, một cỗ chân khí lạnh tản ra từ tay y, hóa thành vô số lưỡi dao gió vô hình, cắt những mảnh giấy kia thành từng mảnh vụ, chất thành đống trắng xóa dưới nền nhà.


Chân khí phóng ra không dấu vết, sắc bén dị thường. Hiển nhiên, y tuyệt đối không phải nội công tu vi bình thường. Quả thực, hành động của y đã khiến cho nhóm người trong tổ đặc công thán phục.


Rõ ràng, Lưu Tuấn Phong đang thể hiện uy phong cho Lâm Phi xem, nói với hắn rằng, đừng giở trò.


Có vẻ là Tần Nham vô cùng tự hào:


– Lâm tiên sinh, có lẽ anh không biết lai lịch của Trưởng quan Lưu, ông ấy là…


– Ai nói là tôi không biết?


Lâm Phi trực tiếp ngắt lời Tần Nham, ánh mắt lóe lên thần thái khó lường.


Tần Nham cau mày nói:


– Tôi còn chưa nói, Lâm tiên sinh đã biết rồi sao?


Lưu Tuấn Phong thấp giọng cười, khuôn mặt ngày càng thâm trầm:


– Lâm Phi, hình như cậu không hiểu điều tôi nói. Tôi không muốn nghe cậu khua môi múa mép. Tôi không hỏi cậu, tốt nhất cậu đừng…


Lâm Phi không có ý định để y nói tiếp, hắn cười mở miệng:


– Lưu Tuấn Phong, người tỉnh Vân, từ nhỏ gia nhập Côn Lôn môn hạ, là một trong những người nổi bật của đời thứ ba Côn Lôn, một thân Côn Lôn “Hàn Băng Chân Khí”, người cùng thế hệ chưa ai vượt qua.


– Chỉ tiếc, năm hai mươi bảy tuổi, luyện công tẩu hỏa nhập ma, từ cấp Bạch Ngân thất đoạn tụt xuống cấp Bạch Ngân nhất đoạn, khó khôi phục được thực lực ban đầu, càng khó đột phá gông cùm xiềng xích, vì vậy mà tiền đồ bị hủy.


– Cho đến năm ba mươi tám tuổi mới trở thành Tổng chỉ huy phân bộ Bộ Công an tỉnh Giang, từ đó cho đến nay…


Lâm Phi nói về gia cảnh của Lưu Tuấn Phong tựa như đang đọc một bài báo cáo, vô cùng trôi chảy!


Vừa định nổi giận, nhưng nghe Lâm Phi nói mình bị tẩu hỏa nhập ma năm nào, thực lực lúc đó, thực lực hiện tại ra sao, một chữ không thiếu, Lưu Tuấn Phong nhất thời có chút kinh ngạc, mở miệng nhưng không nói ra lời.


– Tổ trưởng Tần.


Lâm Phi cười nhìn Tần Nham đang đứng ngẩn ra đó:


– Có phải anh muốn nói rằng, Lưu Tuấn Phong là sư huynh đồng môn của anh. Điều này đương nhiên là tôi biết, nếu không phải ông ta ở tỉnh Giang, sao anh có thể được lên chức Tổ trưởng Tổ đặc công. Với thực lực của anh, muốn làm chức Tổ trưởng này vẫn có chút gượng ép đấy, đúng không?


Tần Nham sắc mặt trắng bệch, gã nhìn về phía Lưu Tuấn Phong đầy vẻ vô tội, lắc đầu, tỏ vẻ từ trước tới giờ mình chưa từng để lộ những thông tin này với Lâm Phi.


Trên thực tế, gã cũng chỉ được nghe nói một vài chuyện năm đó của Lưu Tuấn Phong qua lời kể của đồng môn. Năm đó, Lưu Tuấn Phong là nhân tài kiệt xuất thế hệ Côn Lôn đầu tiên, có cơ hội đột phá đến Tiên Thiên, đạt đến thiên tài có thực lực cấp Hoàng Kim. Nhưng do sai lầm trong luyện công mà chỉ có thể dừng lại ở cấp Bạch Nhân nhất đoạn, quả là nỗi đau đớn lớn của y. Người bên cạnh dù có biết cũng không nhắc đến.


Những người có mặt trong phòng khác cũng là lần đầu tiên nghe thấy những thông tin này. Lúc này bọn họ mới chợt hiểu, thì ra khi còn trẻ, Lưu Tuấn Phong từng là cao thủ Bạch Ngân thất đoạn.


Nhưng tại sao Lâm Phi lại biết những điều này rõ ràng như vậy?


Lưu Tuấn Phong nheo mắt lại, sắc mặt âm trầm nhìn thanh niên thần bí trước mặt:


– Trước kia chúng ta đã từng gặp nhau?


Lâm Phi lắc đầu:


– Tương phùng hà tất tằng tương thức, chẳng qua tôi sớm đoán được sẽ có một ngày gặp ông nên tìm hiểu chút ít.


– Ồ? Nói như vậy, cậu đã chuẩn bị cho lần đến này… nhưng đây không phải là thông tin công khai.


Lưu Tuấn Phong hừ một tiếng:


– Chẳng lẽ, ngoài việc tàn sát hàng chục người, bắt cóc Mã Thanh Hoành ra, cậu còn đánh cắp cơ mật Bộ Công an quốc gia?


Lâm Phi vẻ tiếc rẻ:


– Trên thế giới này, làm gì có cái gì gọi là cơ mật? Chẳng qua chỉ là có thông tin người thường khó có được, không có nghĩa là người khác không có cách nào để biết…


– Nói đi cũng phải nói lại, năm đó ông luyện Hàn Băng Chân Khí tẩu hỏa nhập ma, bị thương Thiên Trung và Bách Hội, tuy nói là nội gia tối kỵ, nhưng cũng không phải hoàn toàn trị không khỏi… có cần… tôi chỉ con đường sáng cho không?


Lời vừa nói ra, mặc dù người bên cạnh nghe không hiểu lắm, nhưng Lưu Tuấn Phong rõ ràng có chút sững sờ!


Không ngờ ngay cả việc y có tật ở đâu Lâm Phi cũng biết rõ ràng, tên này thực sự có biện pháp chữa khỏi nỗi đau hơn mười năm nay của y?


Nhưng thấy nụ cười tà khí thâm hiểm của Lâm Phi, tựa như ma quỷ dụ dỗ người ta rơi xuống vực sâu, Lưu Tuấn Phong vẫn cố nén rung động trong lòng.


Y hít sâu một hơi, bình phục tâm tình, nói:


– Lâm Phi, quả nhiên cậu không tầm thường. Nhưng nếu cậu cho rằng như vậy có thể khiến tôi đối đãi tử tế với cậu, vậy cậu cũng quá coi thường Lưu mỗ này rồi.


Những người có mặt trong phòng cũng thầm thở phào. Họ còn cho rằng Lưu Tuấn Phong sẽ vì chuyện phế công của mình mà không thẩm vấn Lâm Phi, coi hắn như ân nhân của mình. Như vậy thì không xong rồi!


Nhưng mọi người không hề ý thức được rằng, cục diện đè nén Lâm Phi xuống trước đó đã dần trở thành cục diện do Lâm Phi làm chủ đạo.


Lâm Phi làm ra bộ dạng có chút tiếc nuối, thở dài:


– Ông

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cả nhà náo loạn khi mẹ chồng phát hiện ra bí mật kinh hoàng bên trong cái bụng bầu 10 tháng của cô con dâu ngoan hiền

Giả vờ thôi mà sao lại thành thật

Thì ra con dâu ngoan hiền là thế này đây!

Bồ Câu Không Đưa Thư Full

Những nàng tiểu thư nghịch ngợm