Từng thề ước - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Từng thề ước (xem 5647)

Từng thề ước

́ng giả, lẽ nào Xi Vưu chẳng nhận ra?


Vũ Sư nhận lấy mặt nạ, vội vã đeo lên, lặng lẽ dập đầu rồi khập khiễng quay về chỗ cũ, tất cả mọi người đều tự động né tránh y, nhất là các nữ tử càng lộ vẻ ghê sợ.


Hoàng Đế nghiêm nghị lệnh cho Tông Bá, quan chủ quản lễ nghi: “Hành lễ!”


Xương Ý và Vân Tang bước đến trước mặt Hoàng Đế và Luy Tổ, chuẩn bị quỳ xuống hành đại lễ. Vân Tang tâm thần hoảng hốt, tuy nàng hiểu rất rõ mọi chuyện đang diễn ra, nhưng chẳng hiểu sao vẫn quyến luyến không nỡ buông bỏ, ánh mắt liếc về phía Vũ Sư. Y còng lưng xuống, khuất sau đám đông, chiếc mặt nạ che lấp hết nét mặt, giữa đại điện đông nghẹt người, ai nấy đều nghển cổ chăm chú theo dõi, chỉ sợ bỏ lỡ hôn lễ long trọng này, riêng mình y cứ cúi gằm mặt, vẻ không quan tâm.


A Hành kinh hồn bạt vía, nôn nóng nhìn ra cửa điện nhưng chẳng thấy bất cứ động tĩnh gì. Xi Vưu, chàng đã cứu được con gái chưa?


“Tiểu muội, hễ đầu gối Vân Tang chạm đất thì đứa con hoang của muội cũng tắt thở đấy.” Giọng Di Bành lạnh lẽo vẳng lại.


“Quỳ!”


Trong tiếng hô vang của Ty Lễ quan, Xương Ý và Vân Tang từ từ quỳ xuống, sắc mặt A Hành cũng dần dần tái đi. Một bên là tính mạng con gái, một bên là an nguy của mẹ và Tứ ca, nàng rõ hơn ai hết, nếu lúc này mình ra tay cứu con gái chính là giúp cho Di Bành đoạt được vương vị, đẩy mẹ và Tứ ca vào hiểm cảnh, nhưng còn tính mạng con gái nàng, tính mạng con nàng…


Di Bành tàn nhẫn giơ mệnh phù của Tiểu Yêu lên, toan bóp nát.


“Không được hành lễ!” A Hành thét lên.


Di Bành mỉm cười, trong cuộc cờ sinh tử này, cuối cùng hắn đã thắng.


Hoàng Đế xưa nay vẫn điềm đạm, mừng giận không lộ ra mặt, vậy mà giờ cũng lộ vẻ giận dữ, trừng mắt nhìn A Hành: “Nếu con không đưa ra được một lý do hợp lý thì dù là Cao Tân vương phi, ta cũng phải yêu cầu Thiếu Hạo giải thích, tại sao lại ngăn cản hôn lễ của Hiên Viên tộc.”


A Hành nhìn mẹ và anh trai, nước mắt ân hận ầng ậng trên mi, nhưng tình hình trước mắt đành đi bước nào hay bước nấy, phải cứu con gái cái đã, “Thực ra, Tiểu Yêu là… Xi Vưu, Xi Vưu…”


Xương Ý lắc đầu nhìn A Hành. Phút kinh ngạc ban đầu qua đi, y lại mỉm cười, như đang an ủi A Hành: Không sao đâu! Dù muội làm gì đi nữa, ta cũng sẽ giúp đỡ muội, ai bảo muội là muội muội duy nhất của ta?


Di Bành cũng đang cười hí hửng, một khi cuộc hôn nhân giữa Hiên Viên và Thần Nông bị hủy, A Hành sẽ bị Cao Tân tước phong hiệu, Luy Tổ cũng sẽ bị truất phế, Xương Ý mất đi chỗ dựa thì chỉ còn là một gã thư sinh tinh thông mấy môn cầm kỳ thi họa vô dụng mà thôi.


Hoàng Đế bực bội hỏi: “Rốt cuộc con muốn nói gì nào?”


Di Bành cười đắc ý, vận linh lực nói lớn: “Mọi người yên lặng nghe xem Hiên Viên Bạt định nói gì.” Đồng thời, hắn giơ mệnh phù của Tiểu Yêu lên, hạ giọng cảnh cáo A Hành: “Đừng hòng kéo dài thời gian, ta đếm đến ba, nếu muội còn không nói, ta sẽ…”


A Hành lau khô nước mắt, bước lên mấy bước, trước ánh mắt của mọi người trong đại điện, nàng chẳng hề thấy hổ thẹn về mối tình với Xi Vưu, thậm chí nàng còn rất kiêu hãnh vì người mình yêu chính là Xi Vưu! Nàng chỉ cảm thấy áy náy với mẹ và anh trai mình. Hôm nay, nếu phải công bố sự thật này trước mặt mọi người, nàng muốn ngẩng đầu ưỡn ngực hiên ngang tuyên bố với cả đại hoang, người nàng yêu là Xi Vưu, Tiểu Yêu là con gái của nàng và hắn!


Xi Vưu nấp trên xà nhà trong đại điện, lạnh lùng nhìn cảnh tượng bên dưới.


Hắn có bị thương chút đỉnh vì trận pháp đối phương giăng sẵn, nhưng Cửu vĩ hồ còn bị thương nặng hơn.


Khi hắn đưa Tiểu Yêu về, vừa đúng lúc Xương Ý đang thay mặt Thanh Dương dắt Vân Tang tới trước mặt Hoàng Đế và Luy Tổ, nhưng hắn không gọi A Hành mà lặng lẽ náu mình, đợi A Hành thừa nhận tình cảm với mình trước mặt mọi người. Có điều, thấy A Hành dưới sự bức bách của Di Bành, một mình đối diện với ánh mắt tò mò xen lẫn nghi hoặc của mọi người, như thể đối diện với tất cả những phán xét và trừng phạt. Xi Vưu lại chẳng còn lòng dạ nào nấp trên xà nhà nữa, bèn nhảy xuống chạy về phía A Hành.


Ngay lập tức, đám thị vệ hốt hoảng xông ra ngăn Xi Vưu lại, mười mấy vị thần tướng xúm lấy quanh Hoàng Đế, bảo vệ nghiêm mật.


Bốn mắt giao nhau giữa trùng trùng ánh đao bóng kiếm, A Hành và Xi Vưu chỉ nhìn nhau không nói.


“Mẹ!” Giọng nói trong trẻo của Tiểu Yêu chợt vang lên.


Chuyên Húc và Tiểu Yêu nắm tay nhau bước đến, tay vung vẩy một chiếc đuôi hồ ly trắng muốt mượt như nhung, ngươi đập ta, ta đánh ngươi.


A Hành nhũn người ra, quỵ xuống đất, vừa cười vừa khóc. Từ đầu đến cuối, chỉ mình Xương Phó hiểu được những kinh hồn bạt vía mà nàng phải nếm trải vỏn vẹn trong nửa ngày ngắn ngủi này, bèn đỡ lấy nàng, khẽ khuyên nhủ: “Muội ra với Tiểu Yêu đi, chỗ này cứ để cho ta, ta sẽ ứng phó với phụ vương.”


A Hành siết chặt tay chị dâu, chạy như bay đến ôm chầm lấy Tiểu Yêu.


Hoàng Đế xua tay lệnh cho tất cả thị vệ lui xuống. Xi Vưu tỏ vẻ tán thưởng trước sự can đảm của Hoàng Đế, sải bước sấn tới trước mặt ông ta: “Ông không sợ hôm nay tôi tới lấy đầu ông sao?”


Hoàng Đế cười: “Ngươi là nam nhi Cửu Lê tộc, hẳn phải hiểu rõ hơn ta, bất luận là ân oán sâu dày tới đâu, kết oán trên chiến trường thì phải dùng đao kiếm và máu tươi trên chiến trường mà giải quyết, nơi này là hôn lễ, chỉ dùng rượu ngon và ca múa khoản đãi khách quý bốn phương thôi.” Nói đoạn, Hoàng Đế chìa tay mời Xi Vưu ngồi xuống ngay cạnh mình.


Xi Vưu cũng cười thoải mái, ngồi xuống cạnh Hoàng Đế thản nhiên như không, tựa hồ khi nãy chưa từng trông thấy vô số cao thủ đệ nhất của Thần tộc nấp quanh bảo vệ Hoàng Đế.


Hai người bọn họ, kẻ dám mời, người dám ngồi, khiến kết thảy anh hùng đại hoang đều phải tự vấn xem liệu mình có can đảm đó hay không, đáp án khiến bọn họ càng thêm bội phục Xi Vưu và Hoàng Đế.


Di Bành thất thần đứng ngây ra, không sao tin nổi tình thế lại xoay chuyển đột ngột, thời cơ nắm chắc trong tay mà vẫn hỏng việc.


Hoàng Đế không vui, hỏi: “Giữa hôn lễ của Thanh Dương, con nói này nói nọ, rốt cuộc muốn làm gì hả?” Đoạn lại ngó quanh tìm A Hành, “Hành nhi đâu rồi? Chă

Từ khóa: Từng thề ước,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Có Gấu Là Người Hàn Voz Full

Nhận diện 3 dấu hiệu đặc trưng trên khuôn mặt của người thành đạt

Trọng sinh tiểu địa chủ – Phần 2

Có những mối quan hệ càng thân thiết lại càng dễ chia xa

“Không Có Tiền Tôi Mới Chết, Chứ Không Có Anh Nắng Vẫn Rực Rỡ Lắm!”