Tựa như tình yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Swatch Watches

Tựa như tình yêu (xem 1854)

Tựa như tình yêu

Dã Thuần Nhất cũng không biết phải làm sao, người phụ nữ cố chấp này khóc lóc giữ mình lại, đây là điều hắn chưa từng nghĩ đến, hắn nghĩ, Phồn Cẩm nhẫn nhục chịu đựng trước kia đã hoàn toàn biến mất, còn lại chính là một người phụ nữ kiên cường, hắn vẫn cho như vậy, cho nên, khi cảm thấy cô trở nên biến hóa như vậy, dù đó có là vận mệnh an bài, nhưng mà, giờ phút này nhìn thấy cô hai mắt mông lung đẫm lệ, hắn cảm thấy tim mình như bị dao cắt phải.


Nhưng……


Vũ Dã Thuần Nhất ép mình đẩy người phụ nữ trước mặt ra, ánh mắt sáng ngời nhìn cô, sau đó tầm mắt lại chuyển sang đứa trẻ đứng bên cạnh, bình tĩnh nhìn nó một cái, còn hơn cả thiên ngôn vạn ngữ, sau đó, chậm rãi hít một hơi. Nhìn cô, gằn từng tiếng.


“Phồn Cẩm…… Anh là người Nhật Bản!!!!!!!” Mặc kệ yêu nhau ra sau, đây thủy chung vẫn là vết sẹo giữa bọn họ, không thể, cũng không xê dịch được, hắn chỉ nói một câu như vậy, mà trước mặt thân mình Phồn Cẩm cứng đờ, biểu tình bi thường vừa rồi hoàn toàn rút đi.


Tựa hồ trong lòng đã sáng tỏ điều gì, cô chua sót, bàn tay nắm tay hắn không tự giác buông xuống.


Mục đích hắn đạt được, mà tim như đã chết.


Ánh mắt của Phồn Cẩm làm cho hắn cảm thấy một nỗi đau lan tràn nơi ngực trái.


Thậm chí hắn không dám nhìn thẳng vào ánh mắt bi thiết kia.


Mà cô. Sửng sờ tại chỗ.


Quả nhiên, giống như suy đoán của cô, người đàn ông này, không thể buông tha cho tất cả mọi thứ hắn có được, hắn xuất thân cao quý, hiện tại lại dưới một người, trên vạn người, mặc dù hắn yêu cô như vậy, lại không có khả năng bỏ qua quyền lợi đấu tranh. Hắn muốn chinh phục toàn bộ thế giới, cái hắn cần chính là sau khi đứng ở trên đỉnh cao của thiên hạ, bên cạnh lại có một người phụ nữ yêu thương.


Tất nhiên là hoàn mỹ như vậy, nhưng khi hai người xảy ra xung đột, hắn lập tức hiểu được điều mình nên lựa chọn là gì.


Nhận thức được điều này khiến cô trong nháy mắt cảm thấy xấu hổ và giận dữ. Trong lúc lòng cô tràn đầy suy nghĩ buông xuôi hết tất cả, thì cuối cùng……


Càng buồn cười chính là, hắn thế nhưng cũng trả lời cô như vậy, như năm đó hắn đã chất vấn cô vì sao lại không yêu hắn.


Lằn ranh quốc gia, thân phận.


Hắn thật thông minh. Đó vĩnh viễn là vết sẹo giữa bọn họ.


Phồn Cẩm lùi người ra, có chút tự giễu cười cười. Nhìn gương mặt u ám của Vũ Dã Thuần Nhất, thật lâu sau, mới yên lặng kéo chiếc rương da Vũ Dã Thuần Nhất giao cho mình, cô có thể vứt bỏ nó rồi dứt khoát bước đi. Nhưng mà hiện tại lại không được, cô vẫn còn có Nhã Trị, con cô còn đang nắm chặt lấy tay cô.


Cô cần tiền, sau này, không có đàn ông che chở, thứ cô cần nhất chính là tiền.


Phồn Cẩm nắm chặt bàn tay, dời ánh mắt.


“Cám ơn anh!” Cô hiểu được, Vũ Dã Thuần Nhất biết một câu cảm ơn này là vì cái gì.


Hắn không đáp lại. Chỉ lẳng lặng nhìn cô.


Cắn răng một cái, Phồn Cẩm nắm tay Nhã Trị, kéo hành lý xoay người hướng sân ga đi. Phía sau, vẫn ầm ĩ tiếng người, xa xa, vẫn là tiếng xe lửa rít vang.


Cô chưa từng hoài nghi tình yêu của người đàn ông phía sau. Có lẽ nó còn sâu nặng hơn cả tưởng tượng của cô.


Đáng tiếc chính là, chung quy cô vẫn không thể so được với quyền thế.


Đây là bi ai của cô, là vận mệnh của cô.


Thật ra như vậy cũng tốt, chấm dứt hết tất cả, cũng tốt.


Đây là lựa chọn mà vận mệnh ban cho cô, ở thời điểm cô không thể nắm bắt, vận mệnh đã ban cho cô lựa chọn này.


Mà cô, đã cố hết sức, cũng sẽ không hối hận nữa.


Cúi đầu nhìn đứa nhỏ bên mình, Phồn Cẩm chậm rãi kéo khóe miệng, cho dù là cười giống như khóc, cô cũng muốn cười.


Ít nhất, con vẫn ở bên cạnh cô.


Đây là ân huệ lớn nhất mà trời cao đã ban cho.


Nhưng, cô vĩnh viễn sẽ không biết được, khi thân ảnh bọn họ biến mất ở sân ga, người đàn ông vẫn lẳng lặng đứng ở phía sau, lần đầu tiên, đã cảm nhận được vị chua xót nơi khóe môi.


Thì ra, nước cũng mặn như vậy, đắng như vậy, chát như vậy!!!!!!


Triệu Phồn Cẩm, từ nay về sau, chúng ta, đã là người xa lạ!!!!!


Chương 34


Ba năm thời gian, không chỉ làm cho người ta chín chắn, còn có thể làm cho người ta trưởng thành hơn.


Ba năm này, đối với cô mà nói không hề có tiếc nuối, tuy rằng sinh hoạt độc lập, nhưng cô thật may mắn vì mình không bỏ lỡ quá trình trưởng thành của con trai.


Ba năm này, cô và Nhã Trị sống nương tựa lẫn nhau, trừ bỏ thiếu một người, cuộc sống của bọn cô xem như cũng đầy đủ, năm đó, số tiền mà Vũ Dã Thuần Nhất đưa cũng đủ cho họ sống yên ổn tại thời thế loạn lạc này, đương nhiên, cái gọi là yên ổn là chỉ cuộc sống, sau khi đến Vũ Hán, Phồn Cẩm liền thuê một căn nhà dân, an ổn sống ở khu này, tuy tránh không được đôi lúc có ít quân phiệt này nọ quấy rầy, nhưng cũng chỉ là đi rà xét loạn đảng mà thôi.


Cô không tham gia, lại càng không bàn tán, trong mắt người bên ngoài, cô chỉ là một quả phụ với đứa con nhỏ ba tuổi, chồng vốn là một người buôn bán nhỏ, gia đạo sa sút, sau lại bị chết trong chiến loạn. Tuy rằng tiền bạc không là vấn đề, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ được nhận sự trợ giúp từ những người hàng xóm tốt bụng đỡ đần gia đình. Trong mắt ở tất cả hàng xóm, mẹ con cô vẫn nghèo khó như vậy.


Cô biết rõ tại loạn thế, điều mà cô nên làm nhất chính là tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận của mình.


Giống như những gì mà cô nói cho người ngoài nghe, nếu mất đi sự quan tâm, cô quả thực sẽ giống như một quả phụ chân chính.


Mà cô, nhất định phải bảo vệ con, nhất định phải.


Cho nên, cô phải học cách che giấu, học cách làm cho mình càng thêm kiên cường.


Chung quy, cuộc sống ba năm qua này xem như cũng an nhàn, dù sao, tại loạn thế này, cũng không có gì thay đổi.


Có lẽ ngoại trừ……


Có một chuyện, cô vẫn không có dũng khí đi hỏi, cũng không có cơ hội hỏi, Nhã Trị vẫn là một đứa bé còn nhỏ, nhưng sự chín chắn của nó đã vượt qua tưởng tượng của cô. Cho nên, dù bọn họ ở chung đã ba năm, nó vẫn giúp cô chia sẻ công việc nhà, vẫn duy trì gia đình này, nhưng mà, cô một câu cũng không hỏi, vì sao Nhã Trị lại đồng ý đi theo cô, có phải Vũ Dã Thuần Nhất đã nói cái gì với nó hay không, nó đã biết được mấy phần?


Bởi vì cậu bé chưa nói, nên cô cũng không hỏi.


Có lẽ, đây là cách của nó, nếu nói như vậy, chỉ cần cậu bé nguyện ý, nó có gọi cô là cô cũng không sao, chỉ cần bọn họ có thể sống nương tựa lẫn nhau là tốt rồi.


Ba năm sau đó, về phần tin tức của hắn, mới lúc đầu, cô cho rằng hắn nhất định sẽ lo lắng tất cả, dù sao, bọn họ cũng là hai người mà hắn không bao giờ bỏ được, đáng tiếc không phải, sau khi mạo hiểm mang con thoát khỏi hiểm cảnh, cô không thể không thừa nhận, chỉ còn lại có mỗi mình cô, giống như khoảng thời gian năm năm mà cô đã trải qua trước kia, cô đã không còn sự bảo hộ của Vũ Dã Thuần Nhất, chỉ có thể dựa vào mình.


Cô chỉ có thể dựa vào chính mình mà thôi.


Cho nên, vì có số tiền kia, cũng vì đã từng sống ở Vũ Hán, cho nên những ngày ở Vũ Hán này cũng tạm xem như yên ổn.[/p

Từ khóa: Tựa như tình yêu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Giờ sinh biểu lộ điều gì về tính cách của bạn

Biết tôi vô sinh bạn trai vẫn nhất quyết đòi cưới, ai ngờ khi biết sự thật tôi chỉ muốn giết luôn anh ta

Đừng Khóc Ngốc Nhé

Ở nhà chăm con bị chồng xem là đồ ăn bám, bà mẹ xuất chiêu khiến chồng tái xanh mặt

Mê Muội Vì Em