Truyện Tình Zồng Full Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Lamborghini Huracán LP 610-4 t

Truyện Tình Zồng Full Online (xem 2784)

Truyện Tình Zồng Full Online

ào rào…một loạt pháo cẩu đá, cũng may em kịp nấp vào gốc cây cùng lão Thiện. Cả bọn lại lao lên dồn,cảnh tượng lúc nãy chả khác gì đế chế, sọc xiên và pháo tầm xa. Một lần nữa em lại chạy sau cùng và hô:


- Giếttttttttt…chém chết mợ điiiii…


Đúng lúc này từ đằng xa có hai chiếc xe máy lao đến vứt một đống đồ xuống đất cho bọn nó cầm. Thì ra lúc nãy lão Chiến lùn cầm điện thoại là để gọi tiếp tế. Thấy bọn nó có thêm mấy thằng, ông Thiện hô:


- Lùi lại đê chạy vào trong sân bóng phục kích.


Vâng lúc nãy em chạy sau cùng, thì dĩ nhiên bây giờ em phải là thằng chạy tiên phong đi nấp rồi. Đang chạy thì hình như có tin nhắn, thôi kệ để sau. Đến gần mép sân bóng thì 5 chiếc xe máy phi đến, tất cả nhìn lên thì hoá ra đó lại đại ca và đồng bọn, vui như Đường Tăng lấy được kinh. Thật sự lúc này mỏi mồm lắm rồi, nhưng phải cố lần nữa để lấy lòng đại ca:


- Đại ca đây rồi lên đeeeeeeeeee anh em ơiiiii…


Có đại ca có khác cả bọn chẳng phải chờ đến lúc em hô, thì đã xông lên gần tới nơi quân và dân Chiến lùn. Em vẫn chạy theo sau để yểm trợ các đại ca. Nhưng tim đứng sững lại khi thấy một chiếc đèn pha quen thuộc, đó là con xe ps, nhìn kĩ thì người ngồi trên xe không ai khác chính là thằng Minh. Lúc này em không còn một chút nào sợ hãi, Em chạy qua trận chiến của các anh cả, xông đến chỗ thằng Minh, đầu tiên nó ngờ ngờ…sau thì nó ngửi thấy mùi sát khí định quay đầu xe, thì đã quá muộn màng rồi Minh ơi:


- BỐP BỐP…


Một phát vào đầu xe, một phát vào bả vai, nó ngã xuống đất. Em lao đến chỗ nó, cầm tóc sút liên tiếp vào mặt thằng bé. Thì từ đằng xa lão Chiến lùn thấy đệ cứng đang bị em đánh đập dã man. Lão chạy lại cách khoảng 10 mét.


Thấy mình chuẩn bị đối đầu với kẻ khủng khiếp nhất. Nhớ tới lời anh Thiện dặn trước khi ra trận, em tháo miếng cao su bọc ở đầu chiếc tuýt, đó là một đầu được vót nhọn hoắt, hoá ra đây là thứ vũ khi xét về một mặt nào đó nó còn khủng khiếp hơn dao hay phớ. Thấy không ổn, em liền lao tới chỗ thằng Minh một tay cầm tóc, một tay cầm ngang chiếc tuýt sắt:


- Ông vào đây, nhất thì hôm nay tôi cũng cho thằng đi cùng.


Thấy thằng đệ bị uy hiếp và sợ sệt, máu từ mồm nó chảy ra, lão Chiến thấy chùn chân thì từ đằng sau lưng em…
- BỐP BỐP…em ngã vật ra, đồng thời một cánh tay lực lưỡng khoá chặt lấy cổ em lôi sềnh sệch ra đằng sau…
Chap 29: Vào đồn.


Trong cảnh tượng hỗn loạn đó, người dân ra đứng xem đông như kiến cỏ, những tiếng chửi thế của hai phe cùng những tiếng la hét của người dân khi có một tên nào đó bị chém.
Và em trong lúc đôi co với tên trùm đã không hay biết rằng đằng sau mình xuất hiện một đống công an đến vây bắt. Sau khi bị một ông đánh ngục vào lưng, em cố quay đầu lại và nhận ra đó là một ông công an. Trong một phút xuất thần em liền dành chút năng lượng cuối cùng vào cổ họng hô to ra phía đằng xa báo cho đồng bọn:


- Anh ơi công annnnn…


Thấy có biến cả bọn cả chạy bán sống bán chết, mỗi đứa một hướng, nháo nhào phi vội lên xe rồi biến mất trong màn đêm. Có tầm năm ông công an chạy đến bắt được ba thằng nữa. Và em là thằng bị bắt đầu tiên, vùng vằng trong tay một lão em hậm hực cố với đạp thằng Minh thêm một phát nữa, thì có một ông công an trẻ chạy tới:


- Thằng Nam à, sao mày ngu thế hả, cơm không ăn muốn ăn c* à, đi về đồn.


Lão đó tên là Bảo, là một người anh họ của em làm công an ở vùng này. Em bị áp giải lên ngồi đằng sau một chiếc xe máy. Vài tên đằng sau cũng dính và đi cùng. Về đến đồn thì em bị nhốt riêng vào một phòng, lúc này chân tay đang run run thì có một ông công an đến đưa cho tờ giấy và cái bút để viết lời khai:


- Tường trình lại vụ việc, khai hết ra, gồm những thằng nào, con nhà ai, ở đâu. Thành khẩn còn tha, không tao cho mày vào trại.
Nói xong lão đi ra, còn em ngồi co ro





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹91011›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




dưới cái bóng đèn vàng hắt qua hắt lại, cầm bút viết vài dòng khai lan man. Đại ý em cũng chỉ khai rằng có thù với thằng Minh và gặp nó để trả thù. Một lúc sau thì lão quay lại cầm giấy đọc có vẻ không ưng:


- Khai lại cho tao, chỉ rõ từng thằng ra.
- Vâng…
- Mày em thằng Bảo hả.
- Vâng.
- May cho mày tao không nhốt chung cùng bọn kia, không nó tẩn cho mày một trận. Đêm nay nằm im ở đây mà viết tường trình lại.
Vậy là lần đầu tiên trong đời bị nhốt vào đồn, ngồi một mình em mới thấy lạc lõng và cô đơn vô cùng. Trong căn phòng chỉ một miếng ván bằng gỗ ở góc tường và bộ bàn ghế em đang ngồi, nhìn xung quanh chả có một miếng đệm nào làm gối cả. Thấy nhớ nhà, nhớ Mẹ, thèm cái cảm giác ngồi cầm một đống hoa quả ăn và xem ti vi, mà hôm nay còn có phim cuối tuần trên vtv1. Thấy nhớ Lan, không biết giờ này Lan làm gì, Lan hết giận mình chưa hay đang chuẩn bị nói lời chia tay. À còn chiếc điện thoại, may quá lúc mấy ông công an không để ý. Lôi ra nhắn tin cho đại ca báo tình hình, thì ơ máy có tin nhắn:
- Em xin lỗi đã tát anh…anh đang làm gì, bây giờ em nhớ anh lắm.


Cứ ngỡ rằng Lan đang giận mình lắm. Thế mà Lan còn xin lỗi một thằng đê tiện như mình. Nhất là đang lúc cô đơn thế này, đọc tin nhắn của Lan thấy mắt cay cay. Em vội vàng nhắn lại.


- Em à, ngủ chưa, anh mới là người phải xin lỗi em. Anh yêu em lắm.


Sau đó em cầm máy nhắn tiếp cho đại ca:
- Anh à, đang ở đâu, em bị bắt vào đồn rồi, anh em có ai bị sao không.


- Ơ Nam à, bọn anh đang trốn dưới nhà bà chị anh. Không đứa nào bị nặng cả, mày khai gì chưa?


- Vâng thế tốt rồi, em không khai gì cả, chỉ viết là có thù oán với thằng Minh thôi, anh yên tâm.


- Uhm được ok, khá lắm, bọn anh trốn một thời gian cho chuyện lắng xuống mới về. Thế nhé có gì bảo anh.


Ngồi chờ một lúc chả thấy Lan nhắn trả lời. Nằm trên tấm ván lấy tay kê đầu, nhìn bốn bức tường cô đơn trống trải. Ngẫm đời nhiều khi cũng chỉ là một khoảnh khắc. Nếu lúc đó mình nhỡ tay giết một thằng, thì giờ này chắc ngồi nhà đá chứ không phải nằm ở đây. Nhưng cũng hả hê lắm, trả thù được thằng Minh rồi. Còn Lan, chỉ cần hai đứa yêu nhau, mình sẽ đấu tranh tới cùng dù cho ông Nghĩa có cấm đi chăng nữa, chỉ cần bảo Lan đẻ ra một đứa bé thế là xong. Mà còn Mẹ, giờ này Mẹ ở đâu, mau về với con đi, đưa tiền cho con xây nhà, con sẽ cưới Lan…Khò…khò…khò…


6h30’


Ánh nắng mặt trời xuyên qua khe cửa rọi vào mặt, em tỉnh dậy lấy tay dụi dụi mắt, cũng vừa hay nghe thấy bước chân có người đi tới và mở cửa:


- Dậy chưa thằng kia.
- Anh Bảo à.
- Uh, khai xong chưa?
- Xong rồi ạ, em để trên mặt bàn.
- Uh thôi đứng dậy đi về đi, ông già vừa viết giấy bảo lãnh cho mày rồi.


Đi ra thấy bố đang ngồi ở phòng tiếp khách, có vẻ đang cười nói chuyện xã giao với mấy lão công an. Đi lại em chào mấy ông ý rồi cùng bố đi về. Đến nhà bố nháy vảo phòng trong, nhìn gương mặt Bố buồn bã bố nói:


- Mẹ đang như thế m

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Ngã Rẽ Cuộc Đời Ở Tuổi 16 Full

Mộng dục

5 chòm sao không bao giờ thừa nhận sai lầm của mình

Bến xe

Sau buổi tối lỡ làng hôm ấy, tôi run rẩy khi nghe chồng sắp cưới kết tội và báo hủy hôn…