- Sao…sao lại thế ạ? Thầy… – Giọng bà giáo run run, k nói nên mới
- Tôi đã nhắc cô không biết bao nhiêu lần rằng đừng để ý tới hành động của bọn học sinh nhóm 1, cấp King làm gì rồi cơ mà…Gia đình chúng rất đặc biệt tới mức lí lịch còn bị phong tỏa bảo vệ nữa cơ mà…Và nhất là 6 đứa này thì gia đình tụi nó cũng đã chẳng bình thường chút nào rồi, dù là ở cấp King cũng chẳng đủ nói hết thân phận cảu bon nó đâu… – Thầy lắc đầu, nhìn bà giáo đang ra sức biện hộ cho mình
- Còn nữa, nếu nói thẳng ra thì gia đình của mấy đứa là như vậy nhưng chúng còn có cả 1 thế lực mạnh hơn gia đình mình ở phía sau cơ…Kevin, Sandy, Koon Ham, Kyu Min, Ren, Mika…các con được nuôi dưỡng tới ngày hôm nay là vì các con được ấn định xẽ là người thay đổi thế giới ngày hôm nay đó – Thầy nói tiếp, nhìn tụi nó bằng ánh mắt trừu mến nhưng chàn đầy niềm tin
- Dạ, vậy tôi xin lui ạ – Bà giáo đã biết mình động phải ổ kiến lửa nên lễ phép rút lui
- Chậc, papa à, ba có khoa chương tụi con quá k? tụi con có làm gì đc đâu à – Sandy nhìn papa nó nói
- Hì, con gái cưng của ba, h con đang ở đâu vậy? Hay quá nhà papa sống đi – Ông nhìn Sandy cười hiền (đánh trống lảng sang truyện khác lun)
- Thui papa à, con đang ở ngôi nhà ngoài ô papa con xây cho rùi. Con còn ở với Leo nữa mà papa cứ yên tâm đi ạ – Nó cười tươi
- Ùm, thế thì được. Cái thằng Leo ta kêu nó về nhà ta ở lúc con k có ở Nhật mà nó có chịu nghe đâu, cứ lang thang bên ngoài xuốt. Ta cũng kêu nó đi Mĩ với thằng con ta để học hỏi thêm mà nó nhất quyết sống chết cũng k chịu đi nốt. Nó cứ kêu là đợi con sang, nó đi nhỡ con sang mà nó k ở đấy thì con biết làm thế nào à. Thật là ngang hết biết – Ông nói thở dài cái thượt
- Hì hì, kệ nó đi papa, tính Leo trước h vẫn thích sống tự do, có chịu nghe người nào đâu à – Sandy cười (Thực ra là Leo chỉ nghe theo Sandy và 1 người nữa thôi hehe)
- Ùm, Sandy này…đây là…? – Mika lên tiếng hỏi
- À! Hehe, nói chuyện với papa mà quyên mất k giới thiệu với mầy người. Hì, đầu là 1 trong 10 người ba nuôi của Sandy đó, chứ k phải ba ruột đâu. Papa là người đỡ đầu cho Sandy đó; ba đã giúp đỡ và dạy bảo cho Sandy rất nhiều khi Sandy sang Nhật – Sandy nói mà cười cực kì hạnh phúc luôn
- um, tụi con chào thầy ạ – Mấy đứa cúi chào thầy lễ phép
Ông nhìn 6 đứa trẻ không những vừa đẹp người lại đẹp nết 1 cách cực kì hài lòng và tin tưởng rằng tụi nó xẽ được việc về sau này, ông nở nụ cười hiền từ:
- Được rồi, các con k cần phải câu nệ lễ phép quá vậy đâu. Koon Ham, Kyu Min, Ren, Mika…ta mong các con hãy giúp đỡ Sandy và Kevin nhé, 2 đứa nó quậy lắm đấy (ặc, ắc thầy giao con cho giắc roài thầy ơi, 4 đứa này quậy có khác gì 2 đứa kia đâu =~=)
- Dạ, tụi con biết ạ – Koon Ham cười
- Thui, papa làm việc đi nhà, tui con ra đây, k làm phiền papa nữa – Sandy chào papa nó
- Ừ, rảnh thì dẫn các bạn qua nhà papa chơi luôn nha – Ông cười
- Dạ, con chào papa
- Con chào chú
- Tụi con chào thầy ạ
6 đứa chúng nó kéo nhau ra khỏi phòng hiệu trưởng mặt cười toe toét chứ chẳng hề méo sệch như những đứa khác.Sandy vươn vai , hít 1 hơi thật dài đầy thoải mái kéo cả lũ xuống căng- tin măm măm 1 bữa no nê
Còn thầy, tuy cả lũ đã đi từ lâu, dù cánh cửa phòng hiệu trưởng đã đóng nhưng thầy vẫn cứ nhìn về hướng đó mãi; cáu hướng mà nơi 6 đứa nhóc đã được ấn định rằng xẽ là những người thay đổi cái chiến trường khắc nghiệt này để thế giới có thể được sống yên bình hơn 1 chút . Thầy đan 2 tay vào nhau, ánh mắt xa xăm, thầy khẽ nói:
- Kevin, Sandy thằng nhóc đó có bước quá được khỏi cánh cửa đó không là nhờ cả vào 2 con đó…..
Chap 11: Mục tiêu
- Chậc, nhìn mặt bà giáo méo xệch khi k làm zề được bọn mình mà bùn cười quá, tui phải nhịn để k phá lên cười đó – Kyu Min cười toe toét
- Xì, cho bả ế chết, ai kêu đụng vào tui làm chi – Sandy đắc ý
- Nhưng mà tụi này cũng bất ngờ thật đấy. K ngờ hiệu trưởng là ba nuôi của Sandy và lại còn là chú của Kevin nữa chứ – Koon Ham cười
- He! Thế nên em mới bảo mọi người đừng có lo mà – Sandy cười
- Haizzz, k dưng lại vướng vào cái vụ nài à…Thoai, về đi, nản quá – mika thở dài
- Ớ! Thế còn học? – Ren hỏi
- Học hành zề nữa, sắp tan rồi còn đâu. Vào lớp h chẳng bõ à, về thui- Mika bước đi
- Hờ, phải đó…mấy người về trước đi, tui xuống căng- tin xem có cái zề bỏ bụng đã , đói quá – Sandy xoa xoa cái bung rỗng đang biểu tình vì đói
- Tui đi với – Kyu Min lon ton teo Sandy
- Uh, vậy tui với Kyu Min đi ăn, mấy người về trước đi nhé, bibi – Sandy và Kyu Min chào tạm biệt
- Nè, ăn xong nhớ đưa Kyu Min về nhà tử tế đó, rõ chưa Sandy – Mika nói theo (y như mama của nó zị ==.)
- Rui, tuân lệnh thưa sếp – Sandy cười toe toét
Tụi nó chia làm 2 tốp đi về 2 hướng khác nhau nhưng tâm hồn mỗi đứa lại chứa đựng những suy nghĩ khác nhau…
- Ren, cô bé Lin hôm nay mà Sandy cứu ý, tui thấy quen quá, có nhớ đó là ai k? – Mika hỏi
- K, chắc là gặp ở trường rồi. Cô bé đó cùng trường mình mà – Ren lắc đầu
- KHông phải, tui thấy khuôn mặt đó ở đâu ý, lâu rồi nhưng tuyệt đối k phải ở trường mình- Mika quả quyết
- Tiểu thư à, cô có lo lắng quá k vậy? – Ren đưa tay kéo cái cặp sách nặng trịch cầm hộ Mika
- Hừ, kê tui, đừng có gọi tỉu thư này nọ chứ, khó chịu quá à – Mika nhăn mặt
- Hehe, rùi rui đừng cáu – Ren cười toe toét
- Hừ, cứ thử điều tra về lí lịch của cô bế tên Xia Lin này đi, nhanh nhé – Mika nói
- Chậc, rùi tuân lệnh – Ren cười, tay để trên chán đứng nghiêm như kiểu trong quân đội
- Nè, 2 người đi lẹ lên qua phòng nghỉ đi, còn đứng đó nói chuyện gì vậy? – Kevin gọi với lại
- Rùi đây – Ren kéo Mika bước tới
…
***
- Oài, ăn no rồi, hạnh phúc ghê – Sandy xoa xoa cái bụng tròn xoe của mình cười hạnh phúc
- Chậc, đúng là ỉn mà…bồ ăn lắm tới mức mấy người phục vụ ở căng tin cùng cả lũ sinh viên ở căng tin cứ gọi là mắt miếc trố hết ra mà nhìn bồ à. Thật k thể ngờ được răng Lee Snady nổi tiếng k chỉ thành tích quậy lẫy lừng mà còn xinh đẹp với dáng người chuẩn k cần chình mà lại ăn như con heo thế kia à…hixxxx- Kyu Min nói 1 chắc và lắc đầu bó tay với con bạn iu quái của mình
- Haha, ai bắt họ nhìn đâu, mà tui cũng có bảo là tui ăn ít bao giờ đâu mà. Bồ chưa nghe câu: “Có thực mới vực được đạo à?”- Sandy cười toe toét
- Ăn như heo zi còn đâu mà thực với trả đạo nữa à – Kyu Min trề môi
- Hô hô vậy đã nhăm nhò gì à, đấy mới chỉ là bữa ăn lót dạ của tui thui đó à – Sandy nói đầy tự hào
- Ặc bồ ăn lắm giữ vậy mà k sợ mập sao? – Kyu Min cũng nản luôn
- hehe, k biết à? Lee Snady này từ bé sinh ra đã được trời phú cho cái sở trường ăn hoài k béo à , kaka… – Sandy chỉ vào mình nói với vẻ cực kỳ tự tin
Sandy vs Kyu Min đang nói chuyện hết sức vui vẻ như vậy thì bất chợt ở đâu ra 1 lũ tầm gần 20 tên mặc đồ đen kịt từ đầu đến chân, che luôn cả \mặt mũi chạy