- Chị, e yêu chị đó, – tôi đánh liều
- Ừm, – chị chỉ ừm thôi, tôi chả biết nói gì
- Vậy, vậy, “Trẻ con làm người yêu người lớn nhé?”…tôi hỏi, vì dù sao cũng tới đây rồi.
- Lúc tối e làm chị lo đó, đến sinh nhật chị mà e cũng không thèm vào nữa?, – chị chuyển chủ đề, nhanh thật
- Không có gì, tại e buồn mà, đi dạo dạo cho vui, -
- Vui gì lúc mưa gió, chị tưởng e về phòng nên vào phòng tìm e đó, nhưng e chưa về, làm chị đợi, – chị nói với tôi
- Vậy chị đợi lâu không? E xin lỗi, tại e không biết, nên định over night luôn, – tôi đùa
- Over roi thì có, cũng hơi lâu lâu, hi- chị làm mặt giữ nhìn tôi, có chút âu yếm
- Hi, sao chị biết phòng mà vào?- tôi tò mò,
- Chị hỏi Hải, Hải chỉ đường chị tới, – chị thành thật
Hóa ra do chị nói nên a họ tôi mới tò mò đây mà,…hèn gì mời café
- Vậy à, trẻ con mà đi chơi khuya, hư hỏng, – tôi giả vờ chọc chị
- Cái gì, lúc đó cũng chưa khuya lắm mà, tại chị lo cho e, – chị giải thích, làm tôi thích rồi đó, hihi
- Sao chị lo cho e, chị không cần lo thằng e trai này đâu, – tôi nói vẻ chả ưa
- Hoàng à!…thật ra…không nói chuyện với e chị buồn lắm, cả tuần chị tìm e mà không thấy, chị biết e tránh mặt chị, sao e làm vậy?- chị nói có vẻ buồn
- Không có gì, tại e không biết nói gì nữa với chị, e thích chị, vậy thôi, – tôi trả lời
- Chị có gì mà e thích chứ, sao e không thích mấy cô bé kém tuổi e ấy, chị già rồi, – chị thử lòng tôi chăng???
- Người lớn thích trẻ con, cần phải nói lí do không?? Mà e cũng không có lí do đâu, thích mà có lí do, là chưa thích thật lòng.- tôi nói
- Cái gì? Ai trẻ con?…đánh cho phát giờ, – chị vừa nói vừa véo tay tôi một cái, chị ghét từ trẻ con hay sao mà véo cái đau điếng…nhưng sau này tôi biết e nó không ghét từ đó
- Á! Chị ác ghê, mặt dễ thương mà hành động chả cô nương tí gì cả, – tôi chọc
- Kệ chị, chị thích vậy á, sao sao sao nào?…- chị lè lưỡi, e nó thích tôi rồi thì phải, chúng tôi hay cãi nhau vậy mà, toàn chê nhau, hi
- Ừ thì kệ, chỉ khổ tim e, thích người gì đâu mà toàn tật xấu, huhu, – tôi nói thật lòng nhưng mặt làm vui lắm
“Nhật kí ngày…tháng…năm…”
- “Nếu yêu nhau, mình vẫn vui vậy chứ?…, e sau này không chê chị già chứ?”…câu nói này làm tôi nhớ, nhớ mãi, tôi đã được cứu sống, chị thích tôi rồi, tôi thấy vui rồi, tự tin hơn rồi đấy, tôi tán chị cả 3 tháng trời mà, lúc nào cũng ở bên. Tôi là thiên sứ nụ cười cho chị mà, chắc chị quen với hình bóng tôi rồi.
- Chị mà già được á? Chắc gì đã lớn được mà già?- tôi lè lưỡi, hi, vui
- “Chị…chị…chị cũng thích e Hoàng à, nhưng chị sợ…”, e nó nói thật, thích tôi rồi, ó giề, tôi vui khôn tả…
- “Chị sợ gì?…sợ có người tốt hơn e xuất hiện sau này à?”, – tôi lấy lí do ngu thật, làm mất cảm tình, e nó không thích bị nghĩ vậy đâu…hức
- Chị sợ khó khăn, chị sợ e thay lòng, rồi sợ cãi nhau, không vui như trước nữa, – chị trả lời
- Hãy nhìn e nè, e giống giả bộ chọc chị không? E tính trẻ con, nên chúng mình không cãi nhau lâu đâu, trẻ con đừng giận gì người lớn quá là được, – tôi nháy mắt,
- Cái miệng e chị chả tin nỗi, xì…- chị lại lè lưỡi, bắt đầu có chút âu yếm rồi, hì,
- “Trẻ con ah, làm người yêu anh nhé?”/…Có thể ai đó nói tôi xưng anh, quá sớm, nhưng tôi thích thế, trong tình yêu, từ a không phải chỉ người lớn tuổi hơn, mà đó là muốn nói con trai làm anh, to lắm, lớn lắm, là người mà con gái có thể tin tưởng mà dựa vào, hãy nhớ điều đó bạn nhé.
Em nó im lặng một hồi lâu, không nói gì, tôi cũng vậy, đang chờ mà, trông ngóng, không được giục e ý, vì giục tốc bất đạt mà. Phải đợi thôi…
Chap 21:
Cả hai ngồi trong phòng, im bặt, chả có tiếng gì kêu. Có chăng thì tiếng muỗi đi ngang qua, hè hè
- Ừm!, – ừm? là ừm đồng ý làm người yêu tôi phải không?, tôi mờ hồ quá, hình như vậy thì phải
- Chị đồng ý làm người yêu e rồi nhé, nhớ nhé, – coi như là phải, tôi nhảy cẩng lên trong lòng vui sướng, quên cả đang bị cảm…hi
- Có gì mà vui vậy?…hôm sau mà đối xử không tốt với chị thì cơi chừng, – chị lại lườm tôi, nhưng giờ là cái lườm dành cho người yêu rồi, thích thật, hi
- Hi, e xin thề, e sẽ đối xử với chị tốt, như trước tới giờ nhé?, , tôi nháy mắt,
- Gì? Giống trước tới giờ á? Để e toàn hơn thua với chị à? Không được, – chị lạm quyền người yêu rồi đây, mà tôi kệ, đang vui, hihi
- Yes sir, người lớn sẽ nhường trẻ con, oke, sướng nhóe, hihi, – tôi vừa cười vừa nói…
- Thôi đi người lớn, chỉ được cái mồm,
Rồi chị lấy trong cặp chị ra liếp thuốc, thuốc cảm các bạn ạ, chu đáo ghê, hề hề
- Này, uống đi cho chị, sau này không được ốm nữa, ốm thì ai chăm sóc chị chứ?…chị ra lênh, tôi oke liền
- Dạ vâng, e sẽ không ốm nữa, có người yêu rồi sao ốm, mà đôi lúc ốm lại hay, có người yêu chăm sóc, hè hè, – tôi cười đểu chị
Như thế, và chúng tôi bắt đầu yêu nhau, tình yêu thật tuyệt vời. Tôi hạnh phúc quá, và e cũng vậy, tôi cảm nhận được điều đó từ mắt e. Và giờ e cũng yêu tôi,
Nhật kí ngày…tháng…năm…
Ngày 21 tháng 10, ngày thứ nhất mình yêu nhau. Cái ngày nắng đẹp, gió chan hoa, chim hát ca, bầu trời bao la và e nói yêu tôi. Nhưng mà cái lạ, dù yêu nhau, chúng tôi vẫn xưng là chị e, hix, nghe cái chị à, e yêu chị, vui tai ghê.
Trưa đó e ở lại nấu cơm cho tôi ăn, tôi không có nấu ăn, nhưng mà trong phòng vẫn có bếp ga, 1 cái chén, và 1 đôi đũa. Hix, có 1 đôi, tại tôi độc thần mà, thế là đánh phải mặt dày mày dạn qua phòng hàng xóm nhờ tạm đôi đũa. Có người yêu, cái gì cũng cặp đi với cặp, tôi thấy thích rồi đó.
- Nè, ăn tạm cọng rau này chứ ăn thịt hoài mập lên thì xấu lém chị yêu à, – Hix, tôi chọc e, mà nãy giờ e toàn ăn rau không là rau, e thích ăn rau thì phải,
- Kệ người ta, người ta bé khỏe bé ngoan, chứ chả giống ai kia, hôm sau để chị ra chợ mua cho hộp tăng trọng ha?…kaka, – e cười lại có vẻ thích chí, tôi thì ức lắm,
- Cái giề?…tăng trọng á? Người yêu chị mà chị ví như heo á, giận, nhịn ăn luôn, cho chết, .—tôi giả vờ giận, hè, thế e mới thương,
Thế mà e hỏng thương, cất chén đũa của tôi thật, á á, chắc e biết tôi đùa nên cũng đùa thì phải, người gì đâu mà người ta mới kêu không ăn đã như thế. Toi rồi, tôi yêu nhầm phải người khó bảo rồi, tôi nghĩ bụng, đời e coi như móc vào dây điện cao thế, huhu…
- Này trẻ con, anh yêu em…- tôi nũng nịu, mà cũng lì xin chuyển qua a e cái, cho nó lãng xì mạn…hehe
- Nè cái gì mà nè, anh em hả? còn lâu nhá, ngồi đó xem chị ăn đi, khỏi nịnh, – trời, e nói với tôi thế luôn, vậy là hôm đó tôi phải nhịn thật các bác ạ, có ai lần sau giống tôi cũng đừng dại dọa e nó là bỏ ăn nha, không lại khổ.
- Thôi vậy chị ăn đi, e đi ngủ cho đỡ đói đây, hức…
- Ừ ngủ ngon nha, tí dậy mà rửa chén, giờ chị phải đi học rồi, – bla bla, xong e, đã không được ăn rồi còn phải rửa chén,
Vậy là tôi khỏi