Truyện Ngày Ấy Và Bây Giờ... 10 Năm...! Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Truyện Ngày Ấy Và Bây Giờ... 10 Năm...! Full (xem 517)

Truyện Ngày Ấy Và Bây Giờ... 10 Năm...! Full

n máu liều cộng thêm khoản thích thể hiện nổi lên, em đưa tay nâng cằm nàng lên. Nàng không nói gì, nhìn thẳng vào mắt em…và…@#$@#!$!@…nụ hôn đầu tiên của bọn em như thế đó, giữa cả trăm con mắt luôn. Nụ hôn đó đến giờ vẫn là nụ hôn em nhớ nhất, mềm mềm, ấm ấm, có lẽ có cả vị ngọt, cho dù nó chỉ kéo dài 2 3s, nhưng đủ để em thấy được tất cả những gì đẹp đẽ nhất cảu tình yêu lúc bầy giờ. Cái này thì ngoài dự định luôn các bạn ợ, không chuẩn bị gì hết, cảm giác nó đến, và làm luôn thôi. Lúc hôn xong bọn nó lại hô tiêp: “Ôm đi! Ôm đi”. Đang định vòng tay ôm nàng thì bà hiệu phó chen vào hỏi:
- Có chuyện gì mà tập trung đông thế?
- Không có gì đâu ạ- Cả lũ đồng loạt thanh minh.
- Ai về lớp đấy đi, hết giờ ra chơi rồi- Rồi bà ý về phòng.
Thì ra tại chúng nó xúm đông xúm đỏ vào xem, cả mấy đứa lớp khác cũng thờ mặt ngó qua của sổ, đứng đầy hành lang, bà giáo tưởng có đánh nhau nên lên xem, ai ngờ… Lúc đấy tụt mịa nó cảm xúc, bọn xung quanh không còn reo hò như lúc đầu nữa, tản dần, vẫn còn vài đứa động viên ” Tiếp đi” nhưng em thôi. Bảo với nàng:
- Thôi tớ về lớp đã, gặp cậu sau nhé.
Nàng vẫn cúi mặt, gật nhẹ, bẽn lẽn lắm. Dù sao thì chuyện cũng đã rồi, không biết nàng thấy thế nào, hỏi sau vậy. Về đến lớp mà tim vẫn còn thình thịch, xong bọn lớp cũng xúm vào trêu, bảo bao giờ thì cho chúng nó ăn cười để còn chuẩn bị tiền, em ra vẻ khó chịu nhưng trong lòng thì thích lắm, chỉ mong chúng nó trêu tiếp (Hài).



Buổi chiều đi chơi với nàng, em hỏi:
- Cậu thấy nụ hôn đầu tiên như thế nào.
- Tớ chả cảm giác gì cả, lúc đấy ngại quá chỉ biết nhắm mắt.
- Ơ thế thì phải hôn lại mới được.
- Thôi đi! Vô duyên chết đi được- Nàng vừa nói vừa cười tươi lắm, chắc nàng cũng thích.
Chiều hôm ấy lòng vòng đủ chỗ, vừa tết xong nên tiền mừng tuổi cũng rủng rỉnh lắm, tận tối mịt mới về. Trước khi đưa nàng vào phòng, em kéo tay nàng kiss phát nữa, nàng bất ngờ không kịp trở tay, lại nhắm mắt im lìm. Lần này thì được tầm 5 6 s gì đó, nói chung là cảm giác y hệt lúc sáng, thích vãi ra. Xong nào chỉ cười, rồi quay vào phòng quên cả chào người yêu.
- Tớ về nhá.
- Bey bey ông xã…
- Gì cơ?
- Bey bey ông xã!
- Ơ cậu chào ai vậy?
- Xí! Cậu xấu tính lắm, toàn chọc tớ thôi, thôi về đi không bác lại mắng.
- Ừ! Đùa cậu vậy thôi! Lúc cậu tức lên trông đáng yêu lắm! Thôi tớ về đây! Bye bye bà xã nhé.
Rồi em phóng xe đi, nhưng vẫn ngoái đầu nhìn nàng cho đến khi nàng vào phong mới thôi. Ngày hôm đó thậy tuyệt, tuyệt như cái ngày bắt đầu yêu nàng vậy. Cũng kể từ nụ hôn ấy, nàng không còn xấu hổ bẽn lẽn mỗi khi em chạm vào má hay cổ, hoặc tay nữa, giường như bọn em đang ở rất gần, rất gần rồi…


Chap 10: Anh khác…hay em khác.


Năm lớp 10 là năm đẹp nhất khi nghĩ vè tình yêu giữa em và nàng, những kỷ niệm thì kể ra cả ngày cũng không hết, giờ nhắc lại vẫn thấy xúc động, xao xuyến, xem lẫn chút buồn và cảm giác hối hận. Thôi không lôi chuyện ngoài để để câu giờ nữa, viết nhanh cho các bạn còn theo dõi cho kịp real time.


Từ năm lớp 11, có nhiều thay đổi quá các bạn ợ…


Chuyện tình cảm cảm bọn em nổi tiếng đến mức các thầy cô đều biết, rồi thì bố mẹ em cũng biết, nhưng chỉ bảo chú tâm vào học hành, đừng có mải yêu mà sa sút học tập là được. Những lời khen cũng nhiều, mỉa mai cũng không ít, có đứa nói nàng học bình thường, chả có vẹo gì, không xứng với em, có kẻ lại bảo em xấu trai, mọt sách (đầu năm lớp 11 1m65, 48kg, cận thị, xấu vờ lờ) không đáng để nàng yêu. Bọn em thì chả quan tâm, cùng lắm thì nghe chúng nó khen thôi, chứ chê thì tụi nó toàn nói sau lưng, có đứa mách thì cũng không quan tâm.


Năm lớp 11, cường độ cũng như chương trình học của bọn em phải nói là tăng gấp đôi luôn (vì năm đó bộ GD có quyết định thi ĐH chuyển từ viết sang trắc nghiệm, chương trình giảng dạy của thầy cô đều thay đổi hêt, sau đó đến lượt bọn em phải thay đổi theo), toán lý hóa sinh ngoài giờ học trên lớp, bọn em còn học thêm mỗi tuần 2 3 buổi mỗi môn. Đã thế em tham gia vào đội tuyển Sinh học nên quỹ thời gian dành cho nàng ngày càng ít. Tuy vậy em vẫn cố gắng một tuần đi chới với nàng 1 2 buổi chiều, dù là ít hơn trước nhưng vẫn đủ để quan tâm đến nàng, chăm sóc (về mặt tình cảm) cho nàng, … Có vẻ nàng hơi buồn nhưng hoàn cảnh nó bắt buộc thế, em cũng chẳng biết phải làm sao nữa, chỉ biết động viên nàng là cố gắng học cũng chỉ vì tương lai sau này của 2 đứa…


Tiếc là năm đó mặc dù đầu tư khá nhiều nhưng chỉ được giải khuyến khích cấp quốc gia (vì đợt đấy thi không phân biệt lớp 11 hay 12, nên bọn em phải nhét luôn cả chương trình 12 vào đầu để thi, âu cũng là hoàn cảnh nó thế), điểm phẩy trên lớp thì có giảm nhưng vẫn đầu 8 đít nửa trên.


Cứ thế dần dần giữa em và nàng xuất hiện một khoảng cách, ban đầu chỉ là buồn vì không có nhiều thời gian bên nhau, rồi bắt đầu có những chuyện ngại nói, không tiện nói, hay chẳng muốn nói với nhau… Em không biết giải quyết thế nào nữa, giá mà ngày đấy biết voz thì lên nhờ các bạn tư vấn cho rồi…


Cả nàng cũng thay đổi nhiều…


Nàng ngày càng biết làm đẹp cho mình, cộng thêm cái vẻ đẹp có sẵn, biết bao nhiêu đứa thích nàng, thích thì có thích nhưng em thấy lo nhiều hơn là thích…


Cũng vì không có nhiều thời gian giành cho nàng, nàng tìm đến những đứa bạn mỗi khi em…bận. Và trong số đó, nàng chới thân với một đứa cũng thuộc loại hotgirl, nó học cũng bình thường, không phải là ngu, nhưng nó chơi với nhiều đứa con trai đầu gấu nên có máu mặt lắm, đùa với nó con trai còn ăn chưởng chứ nói gì con gái, rồi thì nhà nó giàu, ăn mặc đầu tóc lúc nào cũng sành điệu.


Từ đầu em cũng ngăn không cho nàng chới thân với đứa đó, nhưng nàng không nghe, em cũng chẳng cấm được nên đành để vậy, âu cũng tại mình ít có thời gian giành cho nàng…


Rồi nàng bắt đầu chải chuốt đầu tóc, vẽ móng, thay đổi gu ăn mặc (có thể bây giờ là bình thường nhưng xét về mặt bằng chung thời đấy là chơi trội rồi) nhiều lần khiến em giân nhưng người xin lỗi lại là em, … chẳng biết tại sao nữa. Lần giận lâu nhất là khi nàng đi nhuộn bộ tóc màu hạt dẻ, em nhất quyết không cho, nàng cũng đồng ý với em rồi, nhưng đùng 1 cái hôm sau thấy nàng mang cái đầu hạt dẻ đi chơi cùng em, nói là đi cùng bạn, nó nói nghe thích quá không kịp hỏi em, thế là em đùng đùng bỏ về, mất gần 1 tuần không nói với nhau câu nào, buồn lắm… Ấy thế mà 1 tuần sau lại lôi nàng đi ăn chè xin lỗi, em có dại gái quá không cá bạn? Tầm một thời gian sau nàng có nói chuyện với em là nếu em không thích thì để nàng đi nhuộm lại màu đen, em bảo ” Thôi không sao đâu, cậu để kiểu này vẫn xinh lắm, tớ chỉ thấy hơi khác mọi người quá thôi” (nói vậy chứ em sợ ra quán xong con bạn nó bơm đểu cho vác cái đầu vàng về chắc em chết mất).


Rồi thì giận những cái to nó kéo theo giận những cái bé, những chuyện lặt vặt, và hầu như em luôn là người xin lỗi … Nhiều lúc nghĩ ngày xưa cứ để tình yêu nó sống trong tình bạn mà lại hay, vô tư, thoải mái…

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đêm tân hôn tôi phải tức tốc đưa vợ đi cấp cứu

Đọc Truyện Lột Xác Vì Em Voz Full

Giấc Mơ Tình Yêu

“Em lừa mẹ chồng hay gã chồng ngốc của em thì được…” (P2): Đi bắt vạ, tôi gặp cảnh tượng đau đớn hơn mình

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc