Truyện Ngã Rẽ Cuộc Đời Ở Tuổi 16 Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Truyện Ngã Rẽ Cuộc Đời Ở Tuổi 16 Full (xem 1756)

Truyện Ngã Rẽ Cuộc Đời Ở Tuổi 16 Full

g ăn chơi, quận tơi bời. Vậy nhé, em có chút việc. Tối gặp. Cya ‘
- ‘Uhm chào em.’
Ôi…ôi vui quá xá là vui, nhà trai bên gái…ý chết bà, hát tầm bậy vui quá hoá khùng. Em hẹn mình đi uống nước cơ đấy, sắp được gặp em rồi.
Nhưng mà… em cũng dạn phết. Tính tới bây giờ, số lần mình và em gặp nhau mới chỉ là 1, cũng chưa biết cái gì về nhau cả. Cũng chỉ mới nhắn tin qua lại xã giao vài ngày nay, thế mà hôm nay e rủ mình đi uống nước. Thôi kệ, thế mà lại hay, tôi bây giờ chỉ muốn được gặp lại em.
Tôi vít tay ga con xe, phóng như bay về nhà, cốt yếu để sửa soạn và chuẩn bị đi gặp em. Dù gì bây giờ cũng 5h hơn rồi.


Chap 14


Về tới nhà, tôi phóng ngay lên lầu, chui mình vào phòng tắm. Hôm nay tôi tắm thật lâu, những 15 phút. Ngồi kế người đẹp thì phải…thơm chứ. Hehe, tôi khoái chí. Xong xuôi, tôi lựa cho mình 1 bộ đồ, đẹp nhưng đơn giản. Áo thun trắng và quần jean đen. Tôi khoái màu trắng và đen, giống như màu của cuộc đời vậy. Trắng và đen, luôn luôn đi đôi với nhau, tương phản nhau như một quy luật tất yếu.
Chỉnh chu thật kĩ càng, tôi nhìn đồng hồ thì mới 6h15. Còn những 45’ nữa mới tới giờ hẹn. Địa chỉ nhà em đưa cho tôi cũng không xa nhà tôi cho mấy, đi chậm thì cũng tầm 20- 25 phút là tới. Nhưng giờ ở nhà tôi cũng chẳng biết làm gì…Thực sự đang nôn nao lắm rồi, tôi chỉ muốn đi ngay bây giờ.
Đắn đo một hồi… tôi quyết định là đi luôn bây giờ. Tới sớm, biết đâu em ra sớm, là được gặp em sớm. Chứ giờ ngồi ở nhà, tôi cứ bứt rứt như…Hà Hồ trong the voice vậy
- ‘Mẹ ơi, bố đi nhậu rồi hả mẹ?’ không thấy bố ở nhà, tôi rào trước. Bố đi nhậu thì tôi dễ đi ra ngoài hơn. Do lý do công việc nên bố tôi nhậu cũng khá thường xuyên.
- ‘Uh, bố đi nhậu rồi. Sao thế con?’
- ‘Dạ không gì. À con đi qua nhà thằng B tí nha mẹ. Con qua hỏi nó chút chuyện’ tôi bịa.
- ‘Uhm đi nhớ về sớm đấy con.’ Mẹ tôi tin tưởng tôi với thằng B lắm nên không hỏi gì nhiều.
- ‘Dạ cảm ơn mẹ, con đi’
Tôi phóng thẳng qua hướng nhà em. Do địa chỉ em đưa là ở mặt tiền đường nên kiếm cũng không khó lắm, với lại đường này tôi biết. Thế nên tôi chạy một mạch.
Không biết em mặc gì đi gặp tôi nhỉ? Máu đen tối của 1 thằng nhóc mới lớn trỗi dậy. Chút nữa thôi, chút nữa thôi là được gặp rồi mà. Tôi tự an ủi mà mặt thì hớn hở rõ ra.
Keeeeeeeét…Thắng xe, tới nhà em rồi. Mới có 6h45. Còn 15’ nữa em mới ra, thôi đứng đợi một chút cũng không sao. Tôi đứng đợi mà cứ mãi nhìn đồng hồ nhích từng giây, từng phút một. Mọi hôm 15’ ngắn bao nhiêu thì hôm nay nó dài bấy nhiêu…Cứ như là 15 giờ vậy.
Đúng 7h, em bước ra. Em mặc short jean ngắn, áo thun lỗ body màu xanh nhạt, bên ngoài khoác một cái áo khoác caro mỏng. Em trông thật khác hôm nay. Có thể là do hôm nay tôi mới có dịp nhìn kĩ, thẳng mặt em. Hôm ở quán café tôi run muốn chết, chẳng nhìn em được bao nhiêu. Trông em hôm nay thật giản dị, vẫn đẹp như hôm rồi, chỉ là, có chút gì đó bình thường và mộc mạc hơn.
- ‘Anh tới rồi àh? E cứ nghĩ anh chưa tới. Con trai toàn thứ trễ hẹn mà’ em vừa nói vừa cười.
- ‘Uh uh, anh cũng vừa mới tới thôi. Anh ít khi trễ hẹn với ai lắm’ tôi phải nói dối em thế, chứ mà nói rằng tôi tới đây đợi em từ 15 phút trước thì…kì lắm.
- ‘Uh hihi, anh đúng thật là khác. Thôi mình đi nhé’
- ‘Em leo lên đi, mà uống ở đâu thế?’
- ‘Đi đi, em chỉ’.
Em nhẹ nhàng ngồi lên xe tôi, giữ một khoảng cách khá an toàn.
- ‘Đi thẳng đường này này anh, tới kia rồi quẹo phải’ e vừa nói tay vừa chỉ ra phía trước. Tôi chớp cơ hội, hít lấy một hơi. Ôi mùi hương thơm hơm trước đây rồi, không lẫn vào đâu được.
- Hít hít cái gì đấy hả?’ Em làm mặt dữ với tôi.
- ‘Đâu…đâu có đâu…anh hít khí trời thôi… Chẳng hiểu sao hôm nay khí trời thơm quá =))’
- ‘Hứ…tinh vi’ em cười.
Em chỉ đường tôi đi 1 hồi thì cũng tới nơi. Là một quán trà sữa nhỏ ven đường, nhưng cũng khá đông khách. Em chọn một bàn ở góc trong tường, không có nhiều người lắm ngồi ở đây.
- ‘Anh uống gì?’ em hỏi tôi sau khi ngồi xuống bàn.
- ‘Anh à? Cho anh cái gì cũng được. Anh ít uống trà sữa nên không rành’
- ‘Cô ơi cho con 2 ly trà sữa đào mật ong’ Em quyết định ngay.
- ‘Uống giống em nhé?’
- ‘Uh, anh uống gì cũng được mà.’
Tôi đảo mắt nhìn xung quanh, đa số hình như toàn couple, tại tôi thấy họ có vẻ tình tứ lắm. Chắc ở đây chỉ có tôi và em là…người lạ mà thôi.


Cuộc đời của A thật sự như thế nào? Tôi sẽ làm gì sau khi biết được chuyện đó…Một cú điện thoại nữa từ người đàn ông hôm trước. Tất cả sẽ được hé lộ vào 2 chap kế…


Chap 15


Trà sữa được mang ra. Em cầm lên, uống 1 ít, không quên dặn tôi cũng uống đi.
- ‘Ngon chứ anh.’ Em hỏi
- ‘Uh, ngon lắm. Mà món này là món tủ của em àh?’
- ‘Sao a biết?’
- ‘A đoán thôi. Vì a thấy em kêu ngay lập tức mà không hề suy nghĩ.’
- ‘Trà sữa đào mật ong.’ Bỗng tôi thấy em khẽ khựng lại, cười mỉm. ‘Nhẹ nhàng, thanh tịnh, nhưng mật ngọt tới chết người’. Em lại khẽ cười.
- ‘Gì mà…nhẹ nhàng, thanh tịnh rồi chết người nữa…Anh…không hiểu?’ tôi nhìn em bày tỏ sự thắc mắc.
- ‘Anh không nên hiểu đâu…Hì’
- ‘Em mời anh uống nước xin lỗi chuyện hồi sáng. Thế này là hoà rồi nhé’
- ‘Hoà đâu mà hoà, anh nói là không đủ mà” tôi cười nhìn em.
- ‘Thế anh muốn thế nào?’
- ‘Anh sẽ nói sau. Giờ thì thôi, tạm chấp nhận thế này là hoà. Mà này, em đi như thế mà không sợ người yêu ghen àh?’
- ‘Người yêu? Haha. Người yêu nào cơ?’ Bỗng nhiên em phá lên cười lớn, tôi giật cả mình
- ‘Thì…hôm bữa đi chung với em đấy. Anh thấy hai người còn nắm tay và nói chuyện tình tứ mà’.
- ‘Không phải đâu’ em lắc đầu ngay. Tự nhiên tôi suy nghĩ, hay là thằng khốn nạn kia vừa đá em nên bỗng nhiên em có thái độ kì lạ như sáng nay. Bố cái thằng, không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả.
- ‘Chỉ là…người tình thôi. Người





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹234›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




tình…anh hiểu không?’…trong phút chốc tôi thấy khuôn mặt xinh đẹp kia bỗng sầm lại, đôi mắt ngân ngân lệ.
- ‘Anh…không’ tôi chẳng biết nói gì cả. Nhìn em như thế này tôi bỗng thấy lo sợ.
- ‘Người tình…Chỉ như một cơn gió thoảng qua thôi. Người tình không cần sự quan tâm, chăm sóc. Đến với nhau khi cần rồi lại ra đi như chưa từng tồn tại, cho nhau những gì đối phương cần, để rồi khi tiệc tàn, họ lại quay về với người yêu của họ.’ em khẽ nhìn tôi cười, nhưng sao tôi thấy những giọt lệ bắt đầu tuôn trên má em.
- ‘Anh muốn biết tại sao em lại có thái độ như sáng nay không?’
- ‘Anh đã bảo rồi, anh không bận tâm đâu mà. Anh biết con người phải có lúc này lúc nọ chứ…Vả lại, anh với em có là gì đâu mà…’ tôi nói nhưng cảm thấy thật khó chịu.
- ‘Anh thật giống anh ta.’ E cười nhạt ngay sau câu nói của tôi.
- ‘Anh ta?’
- ‘Người đầu tiên em yêu. Hôm nay…là ngày anh ta bỏ rơi em. Khốn nạn’ em hét lớn lên rồi bật khóc.
- ‘Em…Em…đừng có khóc ở đây chứ’ rồi thôi xong…Bao nhiêu cặp mắt đang đổ dồn về phía tôi…Nhìn cái giống gì m

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Đọc Truyện Cry or Smile

Sau chia ly, gắng đừng lụy bi…

Vì dấu vết này mà đứa con sơ sinh của tôi đã bị bố ghẻ lạnh ngay khi chào đời

Truyện Còn Chút Gì Để Nhớ

Truyện Hành Trình Cưa Đổ MC