Em nhấc 2 chân còn bác T thì nhấc 2 tay lê lê cái xác khỏi mặt đất. Vừa nhấc lên khỏi mặt đất thì nước ở trong bụng con bé nó trào ra ngoài theo lỗ thủng ở dưới lưng. Màu vàng đỏ đen lẫn lộn, cái mùi thì thum thủm oi oi hơn cả mùi thịt thối của nó. 2 tay em đang cầm cổ chân nó thì cũng ko khá hơn, tuy thịt nó ko rớt ra như mình tưởng tượng ở nhà nhưng nó cứ nhẫy nhẫy và chơn chơn thế nào í
Mãi thì cũng lôi nó được đến cái hố, em với bác vất bịch nó xuống rồi lau lau tay vào cát thở hổn hển. Kệ cha nó, mặc dù tay đang bẩn em vẫn cố rút điếu thuốc lá và nhét vào mồm châm rồi rít. Bác T cũng làm 1 điếu. 1 lát sau bác T bảo em:
Đưa tao bộ quần áo với kim chỉ cùng cái kéo đây.
Em đưa và chăm chú xem bác định làm gì với những thứ đó, thì cảnh tượng mà em ko muốn nghĩ tới đã đến. Bác dùng kéo cắt hết quần áo của con bé đó ra, và lột luôn cả đồ lót của nó. Rồi bác lấy kim và chỉ khâu 2 vết thủng của con bé. Nhìn cái thân hình của nó cứ như mấy thằng sumô ở Nhật ấy. Con này ko biết hồi còn sống có xinh và body có chuẩn ko biết chứ bây giờ nhìn vào nó chỉ buồn nôn. Hồn nó đang ở đây chắc cũng ngượng và xấu hổ lắm đấy. Rồi bác T kêu em giúp lâng người nó lên để mặc bộ quần áo bác mới mua cho cho nó lúc tối.
Em cũng lao vào làm luôn cho xong chuyện, cơ mà mặc xong nhìn buồn cười qúa cơ. Bác T chọn cho nó cái bộ mà mấy bà chung niên hay mặc ấy. Con bé này hồi còn sống chắc cũng ăn chơi style này nọ lắm đây. Nhìn bộ quần áo ngoài và đồ lót nó mặc thì đúng là đang hợp mốt bây giờ. Em chêu bác T là sao ko mua bộ quần áo lót cho nó mặc. Bác cứ khề khà cười.
Rồi em với bác khênh nó xuống hố và lấp cát lại. Lấp xong bác ấy lấy vàng mã và hoa qủa ra đặt lên chốc mộ vừa cúi lạy bác vừa nói to:
Bác ko biết cháu ở đâu và đã đắc tội với cháu. Bác cũng thương cháu như con gái bác vậy. Bác chỉ có thể làm được vậy thôi, cháu yên nghỉ ở đây rồi đừng theo bác và thằng D nữa nhá. Bọn bác còn phải làm ăn và nuôi gia đình. Bác về đây lúc nào có dịp bác sẽ ra thắp hương cho cháu.
Em và bác cùng con Mực lên xuồng đi về, bỏ lại ngôi mộ vô chủ, con Mực quay lại nhìn ngôi mộ và vẫy đuôi sủa sủa…
Phần 2:
Đi được 1 đoạn em cũng ngoái đầu lại nhìn 1 lần cuối. Trời tối om nên cũng chả thấy gì cả, chỉ thấy lốm đốm màu đỏ của vài que hương mà bác T cắm trên đầu nấm mộ đang cháy dở dang. Thật sự là lúc này em cảm thấy nhẹ nhõm và thanh thản lắm, ko còn cái cảm giác sợ hãi với cái xác và hồn ma của cô gái nữa. Thay vào đó là thấy thương hại nhiều hơn, chết mất xác nơi đất khách quê người, phải nằm lại ở 1 cái bãi hoang u ám và lạnh lẽo. Mộ em với bác T ko đắp nhô lên mà để nó bằng phẳng, có lẽ ngoài em với bác T và con Mực ra thì ko ai biết về chuyện này. Người ta sẽ chẳng ngờ rằng dưới cái bãi cát bằng phẳng vắng lặng chỉ thỉnh thoảng có đôi trai gái ngồi tâm sự kia dưới đó lại là 1 xác chết trôi. Ở đó buồn vậy thì kiểu gì cô gái chả nghĩ cách hù mấy đứa trai gái kia. Cho chúng mày chết ai bảo chỗ đàng hoàng thì ko ngồi cứ phải dẫn nhau ra mấy chỗ hoang vắng đó làm gì.
Tầm này đã gần 11h đêm, ăn cơm từ chiều mới lại phải hùng hục làm mấy việc kia nên bụng đói lắm rồi. Mọi hôm tầm này trên tàu là đang ăn đêm rồi đấy, bác T hay nấu cháo gà hoặc cháo cá cho ăn. Chợt nghĩ ra trong túi bóng còn nửa cân thịt lợn quay mua cho con Mực nhưng vẫn chưa nó ăn. Em kêu bác T lấy ra ăn cho đỡ đói, bác T chừa 1/3 ra cho con Mực phần còn lại em với bác T vừa đi vừa ăn. Con Mực có vẻ ko hài lòng cho lắm, nó ăn nhanh nên hết trước. Nó cứ nhìn vào chỗ thịt của em với bác T rồi liếm liếm lưỡi lên miệng ra vẻ xin thêm. Chắc cu cậu cũng đói mà được cho ăn mỗi tí nên vẫn thòm thèm, con này nó cứ phải ăn no thì mới chịu. Nó bình thường phải ăn gấp rưỡi mọi người. 1 triệu rưỡi ông chủ cho nó ăn 1 tháng khéo khi ko đủ cho nó. Bác T thấy nó vậy vừa cười vừa bảo:
Thôi cho nó ăn nốt chỗ này đi, đằng nào cũng muộn rồi lát tao với mày ghé vào bờ tìm chỗ ăn đêm rồi mua về cho mấy người trên tàu. Để tao gọi cho Hoan, chắc mấy thằng này đang đánh bạc với tàu bên.
Gửi cái xuồng ở 1 bè cá rồi đi bộ lên bờ tìm quán ăn, phải đi mất gần 1km mới thấy mấy cái quán ăn đêm còn sáng đèn. Phố xá tầm này cũng thưa người, cách 1 vài gốc cây lại thấy 1 nhóm thanh niên đang chụm đầu vào nhau khuơ chân múa tay chém gió với nhau. Con Mực lúc nào cũng vậy nó luôn lững thững chạy trước tầm 1m.
Đoạn này lắm quán ăn đêm thật, bún phở này, cháo gà, miến ngan…đủ loại. Bỗng em tia 1 quán trên biển thấy có ghi món heo hấp. Món này em với mấy ông trên tàu cực thích luôn, ăn ngon, bổ mà lại tốt cho thần kinh. Lần này mua về chắc mấy lão thích lắm. Ghé vào trong quán thì chả có khách nào, vô lí thế mấy quán bên cạnh đông lắm mà, chắc là ở đây dân nó ko thích ăn óc lợn.Thấy bà chủ đang ngồi xem TV.
Bà chủ bắt được khách niềm nở hỏi han rồi kêu gọi món. Bà này tầm ngoài 40t người gày gày đen đen, cái mặt quắt lại gò má nhô cao. Thường thì những người như vậy sống rất quái thai, nham hiểm và tướng sát chồng sát con. Nhưng bà này có vẻ là ngoại lệ, ân cần hỏi han bọn em xem ở đâu, làm gì…
Bác Tiến kêu 3 xuất ở đây mỗi xuất 3 óc và 8 xuất mang về. Con Mực ăn xong trước và ngấm nguẩy đòi thêm xuất nữa. Xong xuôi bác T ra lấy túi đồ gói sẵn kia rồi kêu bà chủ tính tiền.
12 xuất mỗi xuất 200 ngàn, tổng cộng là 2 triệu 4 anh ạ.
Em nghe thấy vậy nghĩ bụng thôi gặp cướp rồi, ko ngờ giữa phố thế này mà chúng nó cũng dở trò ra được. Bình thường vào thời đó mỗi xuất như vậy chỉ tầm 20k là cùng. Con mụ này nó có í định úp sọt ngay
ThichDocTruyen.Yn.Lt
«‹234›»
ThichDocTruyen.Yn.Lt
từ đầu rồi thể nào lúc vào nó ân cần hỏi han thế. Hóa ra là nó thăm dò, 2 bác cháu cứ vô tư trả lời thôi.
Bác T nhùng nhằng ko chịu và rút 300k đưa mụ ta, mụ ko chịu và khinh khỉnh nói:
Ở đây bán toàn vậy thôi, ông ko tin thì cứ ra mấy quán bên cạnh mà hỏi. Đừng có ăn quỵt, chạy ko thoát được đâu.
Chắc chúng nó cùng 1 ruột với nhau cả thôi, thấy lạ lạ ko phải dân quanh đây là chúng nó chặt chém. Hôm nay gặp 2 thằng ngố tàu, ngon qúa còn gì. Bác T quay quay ra dí vào tay nó 300k rồi nói khó xin xỏ nhưng nó nhất quyết ko chịu. Thấy vậy bác để tiền xuống bàn rồi xách túi đồ đưa cho em.
Con mụ chủ quán thấy vậy nhảy thách lên và to tiếng chửi bác đồng thời cầm cái bát ném về phía em và bác. Con Mực từ lúc ăn xong đến h mắt nó lúc nào cũng chừng chừng nhìn mụ ấy thăm dò. Nhìn thấy mụ ta ném cái bát và cầm dao chỉ chỏ về phía em với bác T, nó ko còn ngồi im nữa mà nhe răng ra gừ gừ chuẩn bị lao vào cắn xé mụ ta.
Chỗ con mụ ấy đang đứng ngăn c