Truyện Hay One Way Ticket Full Online - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Truyện Hay One Way Ticket Full Online (xem 1925)

Truyện Hay One Way Ticket Full Online

n ra thành từng mảnh thế này…
“Em bình tĩnh đã, anh đâu có thích nhóc…”
“Không phải chuyện đó, là chuyện của anh vớithằng H kìa. Anh giả vờ quen với tôi, giả vờ yêu thương chăm sóc cho tôi, chỉ vì cái sỉ diệncủa anh thôi.”
“Không phải như vậy đâu…”
Anh ôm lấy tôi vào lòng, vuốt nhẹ mái tóc…
“Bỏ ra…Ngay từ đầu anh đã lứa dối tôi rồi…Anh coi tôi là con khờ mà…Anh ác lắm, tàn nhẫn lắm, anh có biết không?…”
“Anh…”
“Phải rồi, tôi khờ, nhưng anh có biết tại sao không…Chỉ vì thương anh mà tôi cam tâm tình nguyện làm con khờ…Bây giờ thì không còn nữa.”
Tôi đứng vụt dậy, lấy hết can đảm nhìn anh…
“Mình chia tay đi, anh không có cảm tình với tôi. Quen nhau làm gì, định làm khổ tôi đến bao giờ nữa?”
Anh nắm tay tôi lại, kéo xuống ghế…
“Đừng đi, anh không muốn. Anh thật sự thương em.”
“Thương?Anh đùa nhiều quá rồi đấy. Để cho tôi về…”
“Anh nói thật, lúc đầu anh có nói như vậy với thằng H, nhưng anh thương em, điều đó là sự thật, anh chưa bao giờ lừa gạt hay đùa giỡn với em cả. Tin anh đi…”
“Làm sao tôi tin anh?”
“Anh…không biết…”
“…”
Anh ngồi đó, một tay giữ chặt lấy tôi, một tay đang vò đầu. Anh đang sầu não, đang buồn phiền. Tôi chưa từng thấy anh như vậy bao giờ…
Nhìn đôi mắt đượm buồn của anh, nó không có vẻ như là giả dối. Tôi không tin là anh đóng kịch giỏi đến như thế. Vậy thì…có lẽ nàoanh nói thật?…Bất chợt, một ngọn lửa mang hi vọng vừa được thắp sáng lên trong tâm hồn đã chết của tôi. Một chút hi vọng để cứu vãn tình yêu…
Đúng lúc này, chuông điện thoại của anh vang lên, nhìn vào màn hình, anh khẽ chau mày rồi đưa nó lên tai…
“Em chờ anh một lát.”
Anh nói với tôi trong lúc vẫn nắm chặt tay không buông.
“Alo.”
“…”
“Khỏe, rất khỏe là đằng khác.”
“…”
“Gọi cho anh có việc gì?”
“…”
Là ai vậy nhỉ?Là ai mà phải xưng anh-em ngọt xớt như thế?Có phải cô gái trong tấm hình không?
“Uhm, được rồi, mai mình gặp.”
Cúp máy…
“Là ai đấy?” Tôi thắc mắc.
“B (tên của cô bé bạn gái anh năm ngoái)…”Anh thở dài.
Đã rõ ràng quá rồi, thì ra con trai các anh thậtsự tồi tệ, tham lam đến như thế. Mấy ngày nay anh không liên lạc, bỏ mặc tôi một mình đau khổ, hóa ra là dành thời gian đó để lo cho cô ta. Anh bận rộn quá mà. Thật là chua chát cho mối tình giả dối này…Vậy là niềm hi vọng ít ỏi của tôi cũng bị chính tay anh bóp nát…Nước mắt lại lăn dài trên khóe mắt…
“Đừng khóc nữa.”
“Anh cũng chai mặt lắm, quen với tôi, rồi vẫn lén lút với người cũ. Anh có còn lương tâm không?”
“Anh không liên lạc, tự cô ta gọi điện cho anh…”
“Đã bao lâu rồi?”
“Bao lâu gì?”
“Hai người lừa dối tôi bao lâu rồi?”
Tôi tuyệt vọng hét lớn, không để ý mọi người xung quanh đang nhìn mình.
“Tại sao em không tin anh chứ?”
“Chừng nào hai người quen lại?Cho tôi biết để tôi chúc mừng…”
Tôi không ngờ lúc đó mình có đủ can đảm đểnói ra những lời này. Cố cắn lấy môi thật chặt ngăn không cho những tiếng nấc nghẹn ngào phát ra. Tôi không muốn anh thấy mình đau khổ, mặc dù lúc này trái tim tôi đang rỉ máu…
“Em hiểu lầm rồi, anh không có gì với cô ta hết.”
“Anh chắc không?Nếu không còn gì, tại sao lại hẹn nhau. Không cần ngày mai đâu, bây giờtôi đi về, để cho hai người có thời gian bên nhau. Tôi đâu có là gì…”
“Đừng đi, hãy tin anh. Nếu anh muốn gạt em thì cần gì phải nói điện thoại trươc mặt em như vậy?”
“Vẫn là câu nói cũ…Làm sao tôi tin anh?”
“Ngày mai đi với anh…”
Ngày mai?Đi đâu?Đi gặp cô ta à?Để làm gì?
Tại sao lại muốn tôi đi theo cùng?Muốn tôi nhìn thấy hai người quấn quit âu yếm với nhau à?Nhẫn tâm như vậy sao?
Biết bao nhiêu câu hỏi vây kín trong đầu tôi. Cả hai im lặng, không ai nói một lời. Tôi cũng không biết tại sao mình không bỏ về cho xong, còn có gì để tôi luyến tiếc hay sao?
Thật sự khi lắng nghe tiếng lòng của trái tim, tôi biết mình vẫn thương anh nhiều lắm. Mặc dù niềm tin của tôi được vun vén từ những tháng ngày ấm áp, hạnh phúc khi xưa, đã bị đánh cắp đi gần hết nhưng hình như đâu đó sâu thẳm trong tâm hồn vẫn cònsót lại một ít. Phải rồi, tình cảm chân thành đâu phải muốn vứt bỏ, muốn quên đi là có thể làm ngay được…
Gật đầu đồng ý.
“Ngày mai tôi sẽ đi theo anh…”
Cả đêm tôi không ngủ được, cứ nhắm mắt lại là nghĩ đến anh. Nghĩ đến những lúc anh dịu dàng yêu thương, những lúc anh ân cần chăm sóc, và cả những lúc anh đang tâm bỡn cợt với trái tim của mình.
Tôi đang muốn trời mau sáng hay mong cho đêm kéo dài?Tôi cũng không biết nữa. Nếu màn đêm không bao giờ dứt thì tôi vẫn còn anh, mặc dù phải luôn sống trong nỗi thất vọng tràn trề. Nhưng khi trời sáng thì có lẽ tôisẽ mất anh mãi mãi, lựa chọn nào thì cũng chỉcó một mình tôi đau khổ mà thôi. Phải chi được quyết định, tôi sẽ tự cho mình một con đường thứ ba, phải chi đời có chữ “nếu”…
Cuối cùng thì ngày mới cũng đã sang, vậy làsau hôm nay, tôi phải tập làm quen với cảm giác không có anh bên cạnh. Sẽ không còn những tin nhắn yêu thương, cũng sẽ không còn những cái nắm tay thật chặt và những cái hôn lướt nhẹ nhưng ngọt ngào…
Không cần nhìn vào gương lúc này, tôi cũng biết là mình tiều tụy như thế nào. Vốn là một con bé ham ngủ nhưng mấy ngày nay, tôi chưa từng được chợp mắt trong yên bình. Người ta nói tình yêu làm con người thay đổi, vậy có ai thay đổi theo hướng tiêu cực như tôi không?
Anh đến rất đúng giờ, đầu vẫn đội sụp cái mũlưỡi trai như ngày thường. Nhìn thấy tôi, anh đưa tay lên vuốt nhẹ khuôn mặt hốc hác, tôi lạnh lùng gạt tay anh ra, lẳng lặng ngồi lên xe…
“Đi đi…”
Thở dài, anh quay lại nhìn tôi :
“Đội nón lên đi.”
Dứt lời, anh cầm cái mũ chụp lên đầu tôi không cần hỏi ý kiến.
“Đừng bỏ ra, trời nắng lắm…”
Trời nắng sao?Thế nắng có làm tan đi được trái tim băng giá của anh không?Anh đã vô tâm đến mức lừa dối tôi, bây giờ còn quan tâm đến tôi làm gì. Để ý mới thấy, chúng tôi đang đội hai cái mũ màu xanh lơ giống nhaunhư đúc.
Tôi từng mua hai cái bóp y chang, bản thân chịu thiệt thòi xài bóp con trai với mong muốn anh sẽ dùng cái còn lại. Nhưng anh vẫngiữ cái bóp cũ mềm đang xài, anh nói có nhiều kỉ niệm, không bỏ được, rồi cả áo đôi cũng vậy, anh cũng không mặc khi đi chung với tôi. Hình như trên người anh chỉ có một thứ thuộc về tôi, là số điện thoại đang nằm trong máy. Nhưng chắc là sau hôm nay, nó sẽ được delete khỏi danh bạ cũng như xóa khỏitrí nhớ của anh mà thôi. Tự dưng lại thấy xót xa trong lòng…
Xe bắt đầu chạy nhanh như mọi ngày…Cả hai vẫn im lặng…
Thường ngày tôi thích ôm anh thật chặt, tựa đầu lên vai anh để cảm nhận được sự ấm áp của tình yêu. Bây giờ giữa chúng tôi hình nhưcó khoảng cách rất xa mà không dễ gì có thểsan lấp được. Tôi nhích người ra phía sau, anhkhông nói gì, cho xe chạy chậm lại, từ tốn…

Chúng tôi bước vào một quán cà phê xa lạ, được bày trí ấm cúng và yên bình. Định ngồi xuống ghế đối diện thì anh lên tiếng:
“Em ra bàn phía sau lưng anh ngồi đi. Chút nữa anh giải thích.”
“Nếu anh thích vậy.”
Đã không muốn ai biết tôi và anh đi chung, vậy tại

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi EduNguyen Voz Full

Nửa đêm, ô sin cố tình mở cửa rồi rên thật to để trêu tức chị vợ liệt giường, ai ngờ 5′ sau phải nhận cái kết

Tôi sợ khi nghe thấy người khác chê con mình

Cô chỉ là nhân tình sao có quyền phán xét vợ tôi

Đọc Truyện Em Là Để Yêu Thương