- Con trai đẹp trai và tốt tính mà chưa có bạn gái và thông minh mà để ý đến chúng ta và chân thành, ngay thẳng và không bao giờ nhìn chúng ta bằng con mắt khác thì thường là những thằng có vấn đề.
Nghe hai đứa bạn cùng lúc đưa ra những lời than thở về con trai thời đại này, Tùng Linh đến hoa cả mắt, cứ như thể con trai trên đời này đếu biến mất hay có vấn đề háo ráo rọi. Nhỏ đang bi quan, tự nhiên thấy hai nhỏ bạn còn bi quan hơn.
- Tui thấy mấy bà cứ than thở kiểu này, thì có mà đến tết Ma rốc mới có được bạn trai. Thử nhìn lại xem, con trai đẹp trai và tốt tính mà chưa có bạn gái và thông minh mà để ý đến các bà và chân thành, ngay thẳng và không bao giờ nhìn các bà bằng con mắt khác có ở ngay đây nè – Thằng Nguyên tí tởn ưỡn ngực tỏ vẻ nhìn ba người họ nói.
Ba nhỏ không hẹn mà gặp cùng nhau: Xiiiiiiiiiiiiiiiiii một cái rõ dài.
Thằng Nguyên tức tưởi nhìn ba con nhỏ bạn thân mắng:
- Mấy bà nhớ nhé, sau này đừng có gì cũng kêu tui nha.
- Vậy vụ cá cược bà tính sao? – Nhỏ Phương ngóc đầu dậy nhìn Tùng Linh hỏi.
- Tính sao là tính sao? Chấp nhận thua chứ sao? – Tùng Linh thở dài đáp – Thời gian có hạn, mà tui thì không đủ can đảm để tiếp tục làm mối cho chị Quỳnh Chi với anh Tuấn ANh đâu. Nhìn hai người họ bên nhau mà tui tan nát cõi lòng.
- Bà khoa trương vừa phải thôi – Nhỏ Chi lườm nhỏ mắng – Làm gì đến mức đó chứ.
- Bà không nghe câu nói “Yêu là chết trong lòng một ít” hay sao – Tùng Linh mếu máo nói
- Được rồi, tụi tui hiểu rồi. Bà đừng buồn nữa. Bây giờ tụi tui sẽ nghĩ cách phụ bà làm sao tháot được vụ cá cược – Nhỏ Phương an ủi nhỏ.
- Sao mấy bà ngu quá vậy. Chưa đánh mà cứ nghĩ mình thua là sao? – Thằng Nguyên bực bội vì bị phớt lờ bèn lên tiếng mắng.
- Ông thì biết gì chứ? Chuyện như vậy, làm sao chiến thắng đây?
- Cá cược đâu nhất thiết phải thắng. Cũng có thể huề mà – Thằng Nguyên thản nhiên đáp.
- Là sao – Bà cái đầu liền áp át thằng Nguyên chờ đợi.
- Bởi vậy mới nói, một cái đầu sang dạ còn hơn ba bộ óc ngu si – Thắng Nguyên ưỡng ngực bĩu môi móc khóe – mấy bà không cua được anh Tuấn Anh thôi, nhưng nếu ba nhỏ kia không cua được thì chẳng phải huề hay sao?
- Phải ha – Cả ba đồng thanh reo lên.
- Được rồi, vô học rồi, ba bà làm ơn dẹp mấy cái mặt đưa đám đi dùm tui cái, ngó lại bài tí đi, kẻo lát nữa lại ca bài ca con ngốc bây giờ.
- Bài ca con ngốc cái đầu ông – Nhỏ Phương vác tập đập cái rầm vào người thằng Nguyên mắng.
- Con không phải sao. Chẳng phải lần nào mấy bà cũng ca
“Một con ngốc xòe ra hai quyển sách
Nó than rằng: Không học nổi, không học nổi
Gặp cô giáo nó mới vội lật sách.
Lúc cô kêu nó ngồi khóc hu hu”
Chương 8: Tỏ Tình
Giờ ra chơi, ba nhỏ đi ra căn tin để giải buồn bằng cách càng quét đồ ăn. Nào ngờ lại gặp ngay ba cô bạn kia.
- Ôi trời ơi, ba con yêu nhền nhện – Nhỏ Phương khẽ kêu thầm lên khiến Tùng Linh và Chi cười rộ lên. Nhất là khi ba cô nàng đeo ba cái vòng tay ba màu khác nhau khá bự, khá ấn tượng.
Ba cô bạn vừa thấy Tùng Linh thì hất mặt kênh kiệu hỏi:
- Thế nào? Đã tìm ra cách gì cua được anh Tuấn Anh chưa?
- Cách cua thì đầy ra đó. Vấn đề là mắc gì nhỏ Linh phải nói cho ba bạn nghe chứ – Nhỏ Phương bĩu môi đáp thay lời – Không phải định ăn cắp nghề đó chứ?.
- Xí…Ai thèm. Tụi này chẳng qua chỉ là thấy tội nghiệp ai kia mà thôi – Cô bạn tóc xoăn khoanh tay kênh kiệu nói.
- Ờ mà, xin hỏi, ba bạn tên là gì vậy? Nói chuyện hoài mà chả biết tên, xin vui lòng cho biết quý danh nhé – Tùng Linh nhe răng cười cười hỏi.
- Chúng ta không phải là bạn, không cần biết tên nhau là gì – Cô bạn tóc ngắn nguýt một cái rồi kéo hai người bản bỏ đi.
- Ây da, tại thấy mấy bạn tự tin quá, mà không biết trong ba bạn ai là người cua được anh Tuấn Anh, khéo cả ba lại quay sang giành giật nhau thì còn biết tên để mà đặt cược chứ – Tùng Linh cười cười đáp – Yên tâm đi, đến lúc đó, ba đứa tụi mình sẽ chia ra ủng hộ cho ba bạn, khi biết tên, tụi mình sẽ hô lớn cỗ vũ tên cho hào hùng. Không biết tên khó lòng cỗ vụ lắm. Hehe…
- Chuẩn bị cho mấy bạn bài cổ vũ cực xịn luôn nè, muốn nghe hay không – Nhỏ Phương lập tức hùa theo nói.
Không đợi ba cô bạn kia ba nhỏ cùng vỗ tay bắt nhịp hát:
Lên là lên là lên là lên (x2)
Lên nóc nhà là bắt con gà (x2)
Chọc tiết gà là chọc tiết gà
Vạch lông gà là vạch lông gà
Ăn thịt gà là ăn thịt gà
Anh em mình là 1 gia đình
1 gia đình là chơi hết mình
Chơi hết mình là lên thiên đình
Lên thiên đình rồi nhãy sập sình
Nhãy sập sình là nhãy sập sình
Lắc cái đầu là lắc cái đầu
Lắc cái đầu để cho sạch gàu
Lắc cái mông là lắc cái mông
Lắc cái mông để giống con công
Bay lên nào là bay lên nào
Lên trên cao là lên trên cao
Lên trên cao ta gặp Anh Tuấn anh
Gặp anh Tuấn Anh ta nói với anh
I love you là i love you.
Tôi chiến thắng là tôi chiến thắng
Bạn đã thua là bạn đã thua…
Vừa hát ba nhỏ còn đá mông với nhau đầy giễu cợt rõ ý châm chọc ba cô bạn kia.
Ba nhỏ kia liền đưa mắt nhìn nhau, khẽ tằng hắng một cái rồi một nhỏ lên tiếng bảo:
- Tụi này là bạn của nhau, ai được làm bạn gái của anh Tuấn Anh cũng được. Chỉ cần chiến thắng ai đó là được rồi, bởi vì tụi này xứng đáng hơn ai đó.
- Xứng đáng hay không không quan trọng, quan trọng là anh Tuấn Anh có thích hay không thôi – Tùng Linh tự tin nói.
- Được thôi. Cứ để xem, đến lúc đó, anh Tuấn Anh sẽ về phe ai cho biết – Ba nhỏ buông một câu rồi ngún ngẩy bỏ đi mất.
Tùng Linh thấy ba nhỏ đó bỏ đi, định quay lưng tiếp tục bước đi về phía căn tin, nhưng nhỏ lại bị hai nhỏ bạn của mình kéo giật trở lại.
- Làm gì vậy, mau đến căn tin đi, kẻo không kịp bây giờ – Nhỏ nhìn hai nhỏ bạn cáu lên, nói đến ăn uống là chẳng thể chậm trễ được, nếu chậm trễ thì nhỏ cảm thấy có lỗi với tâm hồn ăn uống của mình.
- Ăn cái đầu của bà – Nhỏ Phương lườm nhỏ mắng – Tụi mình mau đi theo ba con yêu nhền nhện kia, rình xem ba đứa nó bàn kế sách gì để còn đối phó chứ, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng mà.
- Đúng đó. Cái ngu của kẻ bại trận chính là không biết địch làm gì – Nhỏ Chi gật gù tán thành – Nhìn ba nhỏ đó không đi về lớp thì tui chắc chắn ba nhỏ đang tìm chỗ nào đó để bầy mưu tính kế chiến thắng bà đó.
Thế là hai nhỏ đuổi theo ba con yêu nhền nhện kênh kiệu kia, đi được một đoạn, cuối cùng ba cô bạn cũng chịu dừng lại, và mấy giây sau đó, Tùng Linh thấy choáng cả mặt mày khi nhìn thấy người đang đi đến gần ba nhỏ chảnh chọe kia, còn cười rất ư là thân mật nữa.
Người đó không phải ai khác chính là chị Quỳnh Chi.
- Sao sao, chị Quỳnh Chi lại lại nói chuyện với ba con nhền nhện tinh đó chứ? – Nhỏ Chi muốn cà lăm khi nhìn thấy chị Quỳnh Chi.
- Nhìn là biết, họ quen nhau chứ còn gì nữa – Nhỏ Phương bực tức nói – Không ngờ họ biết nhau, vậy liệu chuyện đánh cá, chị Quỳnh Chi co biết hay không nhỉ.
Tùng Linh cũng thấy nóng mặt cực kì, nhỏ không ngờ lại x