- Em thích ăn món này lắm, ăn ntn tí về e đỡ phải ăn cơm…hehe
- Sặc, sao lại k ăn cơm :- w phải ăn cả cơm chứ…thảo nào mà người bé tí thế kia
- Thì món j e thích e mới ăn thui mà…mà ăn nhiều béo ra thì chết à
- Đã bé lại còn sợ béo, ăn mới mau chóng nhớn chứ
- Béo xấu lắm…mà e bé 1 chút thì người ta mới nhường nhịn chứ
khôn thế nhỉ, khéo ăn nói ghê, giờ mình mới phát hiện ra điều này…xinh xắn, trong sáng, ngoan ngoãn, lại rất thông minh…xem ra e ko chọn nhầm người oy…kaka
- Về thôi anh, muộn rồi
- Ùa…cô ơi cháu gửi tiền…
- Để đó e trả, sáng nay a chiêu đãi rùi mà, giờ e chiêu đãi
- Ẹc, thôi, mai đến lượt em, hôm nay a rủ e đi mà
bé ậm ừ rồi cũng thôi…ra cổng chợ lấy xe xong…lại đưa bé về trong lòng đầy tiếc nuối
- Ngày mai a lại đón e đi học nhớ…
- Thôi thế khổ a ra, đi xuống đón e xong lại vòng ngược lại đi lên trường
- Ko sao mà, chỉ cần được đi vs e thui
bé không nói j, đấy cứ mỗi lần mà nói mấy câu tán tỉnh là lại im luôn hoặc lái sang chuyện khác, chứ chẳng để e đả động chém gió thêm tí j, khổ thế chứ
- Cảm ơn anh nhé, hôm nay đi chơi vs anh em vui lắm
- Đã bảo rùi mà, chỉ cần em thích thì ngày nào a cũng đón e đi được
- Đúng là lẻo mép mà, con trai gì mà nịnh ghê thế
- Nói thật lại bảo người ta nịnh
- Thôi a xuống đây thôi, gần nhà quá hàng xóm nhìn thấy bih
- Uhm…thê a về nhé, mai a đón, em nhớ ăn cơm đừng bỏ bữa đấy, học xong đi ngủ sớm mà giũ gìn sk, thế mới mau nhớn, ko đánh nhau vs a lại thua lại bị cù đấy, hehe
- Vâng, em sẽ giữ sức khỏe để hôm nào e trả thù, kaka…thôi a về đi nhé
đứng đợi bé đi hẳn vào trong nhà em mới quay đầu xe ra về…
đang vi vu thì chợt cái T ở đâu xuất hiện, như sát thủ, đi xe máy, atilla hẳn hoi nhá chắc nhà có điều kiện, còn e đạp xe đạp, nản éo thể tả
- A có việc này à, thế mà k rủ e e đi cùng với
- Ờ ờ thì a…
- Thôi em về trước đây…chào a…rồi vít ga đi mất
đúng là họa vô đơn chí, đen, chắc nó theo dõi 1 lúc rồi…thôi kệ, chả sao…rồi em về nhà…
Chương 9
6h30 sáng hôm sau:
- Êu ơi, lần nào cũng đúng giờ ghê nhỉ…anh cứ thế này chắc ko mất việc tài xế đâu, hehe
- Ờ bình thường a toàn ở nhà đợi thằng H qua đón rồi đi học, nhưng mà nó chả baoh chiêu đãi a ăn sáng cả, nên a ko thèm đi vs nó nữa, đi với em hn còn có người trả tiền chứ
- Ồ vô tư đi…hôm nay mẹ nấu mà e ko ăn để đi ăn sáng với anh đấy
vinh dự chưa, hạnh phúc quá đi mất thôi…bé cứ mở đường thế này mà sao ngu ngơ chả biết dấn đến mạnh hơn nữa j cả, cứ ẫm ừ, đúng là trẻ con quá đi mà e cười không nói j…hôm nay trời mát, bình thường mọi hôm giờ này đã có nắng mới rồi, nhưng hôm nay chả có, không khí thoáng đãng mát mẻ vô cùng…tâm trạng con người ta bị ảnh hưởng nên cũng vui vẻ thoải mái hơn hay sao ấy…hôm nay bé mặc áo đồng phục, để buông nút áo trên cùng, cái quần bò bó sát ôm lấy đôi chân…đeo đôi giày thể thao màu hồng nhạt, đội 1 cái mũ lưỡi chai màu xanh…vẫn cái phong cách rất đơn giản ấy nhưng sao e thấy thích thế…ngắm bé mãi ntn cũng được em lai bé đi, tai lắng nghe những câu chuyện xung quanh bé…bé kể lung tung cả…đang từ chuyện ờ nhà bố mẹ mắng anh trai lại xoay ngang chuyện bộ phim hàn quốc có cái anh đẹp trai j đó ( nói đến phim hàn thì e chịu chả biết j, vì k baoh xem…còn bé thì ngược lai, bé thích xem phim hàn lắm, có lẽ vì lắm anh đẹp trai, hic) , rồi chuyện trường lớp, chuyện con bé Mai bạn thân rủ đi chợ mua đồ…hic em nghe câu được câu không.phần vì sáng ra đường đông ngta đi làm nhiều nên phải để ý đi, phần vì những câu chuyện của bé nối tiếp nhau nhưng chuyện trước chả liên quan đến chuyện sau j cả nên cũng chêm vào vài câu thôi…nhưng e thấy hôm nay bé rất vui…cười nói suốt : ước chi thời gian có ngừng trôi để e đc giữ mãi những giờ phút ấy. để em luôn đc thấy bé vui vẻ và thánh thiện đến thế…
- Cô ơi cho cháu 2 bánh mỳ lá ngải
- Cho cháu thêm luôn 2 cốc sữa đậu
- Đây đây, cứ từ từ cô làm cho, ngồi xuống đợi cô chút…tiếng cô bán hàng ngọt như mía lùi
- À anh này, mẹ e là giáo viên nên trên trường cũng nhiều người quen lắm…mẹ e nhờ người để ý e suốt nên em k muốn ai khoe mẹ là e hay đi vs anh đâu
- Hic, thì cũng chỉ đi học với đi về cũng e thôi mà…
- Nhưng mẹ e mà biết thế nào cũng suy diễn này nọ rồi cấm đoán linh tinh, cho nên giờ cẩn thận chút ( cứ như là đã yêu rồi đấy )
- Ùa a biết rồi…khi nào muốn gặp em quá thì a biết làm sao…e nói giọng buồn buồn thấy tủi thân ghê lắm í
- Eo ơi, ngày nào chả nhìn thấy trên trường, chỉ là ko tới gần nói chuyện thôi chứ có phải k đc nhìn đâu
- Nhưng a muốn gặp để đánh nhau vs em
- Thích đnáh nhau k? e đánh a 1 trận bih…ùa đc rồi thì e chỉ nhắc trước như thế thui chứ em có bảo k gặp k nc nữa đâu, a gà quá
mặt em dài thượt, buồn thiu…nhưng đánh nín lặng vì ko biết phải nói sao…ùa cũng đúng mà, con gái ngoan mà xinh thế này thì bố mẹ nào chả giữ, pải giữ cho con gái là đúng rồi í chứ…cơ mà sớm muộn thì cũng rơi vào tay mình thôi, kaka…cô bán hàng mang bánh mỳ đến làm đứt mạch suy nghĩ của em…
- Ăn thôi còn đi học em…- Vâng…
Cả buổi học hôm đó trôi qua, giờ ra chơi bọn lớp em nó có trò 6,7 thằng quây 1 thằng này, rồi khiêng ra đống cát ( để học nhảy xa í ) hay bãi cỏ gần nhà vệ sinh rồi hò dô ném thằng nào đen đủi bị quây vào…cả lũ cười hô hố xong bỏ chạy tán loạn để mặc nạn nhân đứng dậy cười đau đớn chịu trận, phủi phủi quần áo rồi lại cùng với bọn nó đi tìm kiếm nạn nhân khác ngoài trò đó thì cũng chả có j đáng nói…cho đến khi tan học, e nhìn thấy bé đang đi cũng mấy cô bé cùng lớp cười đùa…trên môi đang chuẩn bị nở 1 nụ cười tươi nhất có thể để chào bé thì bé nhìn e, nháy mắt, cười duyên 1 cái rồi lại quay ra nói chuyện với đám bạn của bé bỏ mặc e đứng thẫn thờ như thằng ngố giữa sân trường…đang đứng ngây ngô ra chưa hiểu chuyện j thì cái Mai bạn thân bé ra cười rồi nói vs e…
- Hôm nay e đưa N về cho…a cứ về đi…
- Sao lại thế…rõ ràng a hẹn N đi về cùng rồi mà
- Uhm thì…uhm thì…hôm nay trên lớp cái T nó gặp N, nó nói chuyện j với N e cũng k rõ, nhưng thấy N buồn lắm,, cả buổi chả nói năng j…
- Uhm đc rồi, a biết rồi…e đưa N về hộ a nhé…để chiều a hỏi N cũng được…e nói mà cổ họng thấy đăng ngắt à, thực sự là k biết con bé T nó nói cái j mà N lại có thái độ như thế…phải, phải rồi, em quyết định ra gặp con bé T xem nó dám nói cái j với N nhưng k thành công vì nó đi về mất rồi thôi đành vậy, mai tính…ra cổng trường ngồi vs mấy thằng ở lớp 1 lúc rồi e cũng về nhà…
Chương 10
Về nhà cơm nước xong, nằm mãi mà e trằn trọc k ngủ nổi, không hiểu con T nó nói j mà làm bé thái độ như thế, tránh mặt chứ…kể cũng khó, mình đã nhận nó là e gái rồi chả nhẽ nó lại chưa buông tha ko biết bé suy nghĩ ntn, liệ